Đại Đạo Độc Hành

Chương 449-2: Bát phương linh bảo Nam Triêu Điếm! (2)




“Mau nhìn, mau nhìn, ở đây có rất nhiều thứ tốt!”

“Ta kháo, đây là Dưỡng Quỷ mộc hòe lao, thật sự là Dưỡng Quỷ mộc hòe lao! Thật khó tin!”

“Đây là Phục Quỷ kim phù, đây là Diệt Quỷ thần đăng, truyền thuyết là sự thật, tốt quá, tốt quá! Mau, mau mua!”

Nghe họ nói như vậy, Lạc Ly lập tức nói với Lưu Nhất Phàm: “Ông chủ, thiên địa linh vật bán như thế nào?”

Lưu Nhất Phàm nói: “Không lừa không gạt, Tử Dương Phá Tà Kim ba mươi mốt vạn linh thạch, Vạn Niên Lôi Kích Mộc hai mươi tám vạn linh thạch,...”

Trong mười hai thiên địa linh vật mắc nhất cũng không hơn bốn mươi bốn vạn linh thạch, rẻ nhất là hai mươi mốt vạn linh thạch, đúng là tiện nghi, đúng là không lừa không gạt!

Lạc Ly nói ngay:

“Ta mua hết, gói lại cho ta!”

Lưu Nhất Phàm sửng sốt, nói: “Ngươi mua hết?”

Lạc Ly nói: “Đúng vậy, không phải cái gì cũng có thể mua, cái gì cũng có thể bán hay sao? Vì sao ta không thể mua.”

Lưu Nhất Phàm nói: “Được, cám ơn chiếu cố, tổng cộng ba trăm bảy mươi bốn vạn linh thạch. Thương phẩm đầu tiên giảm 9% cho ngài, tổng cộng ba trăm bảy mươi vạn linh thạch.”

Lạc Ly bắt đầu lấy linh thạch mua mười hai thiên địa linh vật này. Tuy rằng hắn còn năm viên Kim Đan chưa hóa thành Hư Linh Kim Đan chân nhân nhưng chỉ cần năm thiên địa linh vật là đủ. Thế nhưng thứ tốt càng nhiều càng tốt, cầm lại Hỗn Nguyên tông sang tay là năm sáu mươi vạn linh thạch, ít nhất có thể kiếm giá chênh lệch gấp đôi.

Nhìn thấy Lạc Ly mua đồ điên cuồng như vậy, hai đệ tử Cửu U Quỷ Minh tông mới phát hiện Lạc Ly tồn tại, bọn họ nhìn nhau, trong đó có một người lặng lẽ nói: “Ngươi trông chừng hắn, ta đi gọi sư thúc, những bảo bối này đều là của chúng ta!”

Tên còn lại làm bộ mua hàng, nhìn chằm chằm vào Lạc Ly.

Lạc Ly mặc kệ hắn, tiếp tục nhìn những hàng hóa này. Thế nhưng đa số đều có liên quan tới quỷ tộc, Lạc Ly không hề cảm thấy hứng thú với chúng!

Đột nhiên Lạc Ly sực nhớ ra điều gì, nói với Lưu Nhất Phàm: “Nơi này có Động Huyền Linh Bảo Bổn Mệnh Thần Đan hay không?”

Lưu Nhất Phàm sượng mặt, nói: “Chỗ chúng ta không có!”

Lạc Ly lắc đầu, nói: “Còn nói cái gì cũng có thể mua, cái gì cũng có thể bán! Ngay cả một viên đan dược thôi mà cũng không có!”

Lời này thốt ra, sắc mặt Lưu Nhất Phàm tối lại, một loại khí thế đáng sợ ầm ầm dâng lên, khí thế này xông lên tận trời chui xuống đáy đất, giống như có thể đánh vỡ mọi thứ!

Lạc Ly sửng sốt, nhưng khí thế đó cũng biến mất ngay lập tức!

Lưu Nhất Phàm tươi cười, nói: “Có, có! Động Huyền Linh Bảo Bổn Mệnh Thần Đan, ta có! Thế nhưng rất mắc, một ngàn vạn linh thạch một viên!”

Lạc Ly không khỏi nói: “Quá mắc rồi! Đây là hắc điếm sao?”

Lưu Nhất Phàm nói: “Già trẻ không gạt!”

Lạc Ly nói: “Tốt lắm, chỗ các ngươi có bao nhiêu Động Huyền Linh Bảo Bổn Mạng Thần Đan, ta đều muốn!”

Lưu Nhất Phàm nghe vậy thì sửng sốt, ngây ngốc nhìn Lạc Ly, nói: “Một ngàn vạn linh thạch mà ngươi cũng mua? Mắc lắm đó!”

Xem ra Lưu Nhất Phàm không muốn bán thứ này, nhưng bị Lạc Ly nói khích như thế, buộc phải bán, cho nên chào giá một ngàn vạn linh thạch.

Tuy Động Huyền Linh Bảo Bổn Mạng Thần Đan được gọi là thần đan, giá trị liên thành, thế nhưng tuyệt đối không đáng giá một ngàn vạn linh thạch một viên.

Thế nhưng ở trong bảo khố Hỗn Nguyên tông, Lạc Ly cố ý hỏi qua, Hỗn Nguyên tông chỉ có tổng cộng ba viên Động Huyền Linh Bảo Bổn Mạng Thần Đan. Vật này là đan dược độc môn của Bát Phương Linh Bảo tông, gần như không truyền ra bên ngoài. Mộc đạo nhân có thể có được ba viên, cũng là cơ duyên. Mấy vạn năm Hỗn Nguyên tông mới tích lũy được nhiêu đó, đều đem cho Lạc Ly cả.

Cho dù Lưu Nhất Phàm hét một ngàn vạn linh thạch, thế nhưng Lạc Ly vẫn muốn mua, cơ duyên chỉ có một lần, linh thạch có nhiều hơn nữa thì cũng không quan trọng bằng tu vi của chính mình.

Mười chim trong rừng, không bằng một chim trên tay.

Ăn vào Động Huyền Linh Bảo Bổn Mệnh thần đan là một loại tích lũy, ít nhất có thể khiến mình bớt phấn đấu hai mươi ba mươi năm. Linh thạch có nhiều hơn nữa thì cũng không thể hóa thành thực lực thực sự, không có ý nghĩa. Mặt khác, không còn thì có thể kiếm lại, nhưng đan dược này không có thì sau này không thể cầu được!

Cho nên một ngàn vạn linh thạch, Lạc Ly không chút để ý, muốn mua!

Lưu Nhất Phàm cắn răng nói: “Chỗ ta có ba viên Động Huyền Linh Bảo Bản Mạng thần đan, tổng cộng ba ngàn vạn linh thạch, cám ơn khách quan chiếu cố, xin trả tiền!”

Lạc Ly thở dài một tiếng, nói: “Ta thiệt khờ, biết vậy mới đầu mua ngay vật đó, có thể tiết kiệm được vô số linh thạch.”

Nói xong, hắn bắt đầu lấy linh thạch ra, một hơi lấy hết sáu trăm bốn mươi vạn linh thạch trên người ra ngoài.

Tới Quỷ châu, Lạc Ly có một ngàn chín mươi lăm vạn linh thạch, còn có mười vạn linh thạch tự đút vào túi. Ở quỷ điếm tiêu phí tám mươi ba vạn linh thạch, ở đây lại tiêu ba trăm bảy mươi vạn, cho nên chỉ còn lại sáu trăm năm mươi hai vạn linh thach, để lại mười hai vạn linh thạch phòng thân.

Lưu Nhất Phàm nhìn số linh thạch này, mỉm cười nói: “Khách quan, nơi này chỉ có sáu trăm bốn mươi vạn linh thạch, chưa đủ một ngàn vạn, một viên Động Huyền Linh Bảo Bản Mạng thần đan, ngươi cũng mua không nổi!”

Lạc Ly nói: “Chẳng phải nơi này thu mua thương phẩm nửa giá hay sao? Chỗ ta có một ít U Minh Châu. Xin ngài thu tốt!”

Lưu Nhất phàm kinh ngạc nói: “U Hồn Châu trị giá ba ngàn vạn linh thạch? Ta thu mỗi một viên U Hồn Châu với nửa giá chỉ là hai ngàn năm trăm linh thạch.”

Trong sự nghi ngờ của hắn, Lạc Ly bắt đầu lấy U Minh Châu ra, trút một lần chín ngàn bốn trăm bốn mươi viên U Minh Châu cảnh giới Quỷ Tướng, nhất thời Lưu Nhất Phàm biến sắc!

Lần trước Quỷ châu đại kiếp nạn. Lạc Ly thu hơn ba vạn U Minh châu, cuối cùng tế luyện hơn bảy ngàn viên, sau này không biết vì sao không còn hiệu quả nữa, còn thừa hơn hai vạn ba ngàn U Minh châu cảnh giới Quỷ Tướng, cho nên lấy ra chín ngàn bốn trăm U Minh châu.

Lưu Nhất Phàm mặt mày âm trầm, không còn ngụy trang mỉm cười nữa. Động Huyền Linh Bảo Bản Mạng thần đan có ý nghĩa rất lớn đối với hắn, hắn lấy ra ba viên, nghiến răng nói: “Cám ơn khách quan chiếu cố!”

Lạc Ly thu hồi ba viên Động Huyền Linh Bảo Bản Mạng thần đan. Mình có hơn mười viên Quỷ Anh đan, có thể phối hợp hai thứ lại với nhau, ít nhất mình có thể tấn thăng một tầng cảnh giới.

Đột nhiên, toàn bộ cửa hàng chấn động. Một đạo hào quang rơi lên trên người Lạc Ly, một âm thanh vang lên:

“Chúc mừng khách quan. Kim ngạch giao dịch trong Bát Phương Linh Bảo trai đạt tới con số năm ngàn vạn linh thạch, tấn thăng làm khách hàng cấp 3, mở ra quyền hạn của khách hàng cấp 3, sau này mua thương phẩm, vĩnh cửu với giá 95%!”

Nháy mắt, trong cửa hàng này tăng thêm hơn mười quầy hàng, xuất hiện đủ loại thương phẩm kỳ lạ.

Lạc Ly sửng sốt, nói: “Năm ngàn vạn linh thạch?”

Lưu Nhất Phàm nhìn Lạc Ly, nói: “Vì buôn vì bán cả, tuy ngươi mua mất đồ mà ta yêu thích, thế nhưng ngày đầu tiên khai trương mà đã rước tới khách hàng lớn, có ý nghĩa rất lớn với bổn điếm, cho nên tiện nghi nhà ngươi!”