Đại Đạo Độc Hành

Chương 215-1: Đời đời kiếp kiếp, không oán không hối! (1)




Nhìn thấy con giao lòng này, đám Vương Ngũ không khỏi hô: “Ta kháo!”

Con giao long đó phát ra một tiếng long ngâm, quay đầu tiếp tục đánh về phía Lạc Ly.

Giao long há to miệng, thân thể thiêu vang lốp bốp, nhưng vẫn hung ác nhào lại đây.

Nhìn thấy con giao long đó, Vương Ngũ lại biến thân, hóa thành một cự nhân màu lam thật lớn phóng về phía giao long, trên người A Tửu lập tức dâng lên hỏa diễm cùng kiếm ý, cùng vọt qua đó với Vương Ngũ.

Hai người lướt qua Lạc Ly, đại chiến giao long, nhất thời trên mặt hồ tiếng rồng ngâm, tiếng rống to, tiếng kiếm khí vang vọng thiên địa.

Con giao long đó vô cùng hung mãnh, cho dù trên người bùng cháy hỏa diễm thiêu đốt vang rùm rụp nhưng vẫn vô cùng hiếu chiến, nó hận chết Lạc Ly, hận không thể nuốt Lạc Ly vào bụng.

Lạc Ly ra sức chạy trốn, nhờ Vương Ngũ hóa thành Thủy Cự Nhân cùng kiếm ý của A Tửu tấn công điên cuồng nên Lạc Ly mới có thể tránh khỏi con giao long này.

Chiến đấu một hồi, A Tưu hô: “Ngũ ca, chống đỡ không nổi nữa, ra tuyệt chiêu thôi. Chống không nổi nữa rồi.”

Vương Ngũ nói: “Được. Ai bỏ trần thân thạch mạn điên, phù đồ đột ngột phất tiêu triền. Phù Đồ Bảo Tháp tầng thứ ba Kim Hi Khóa Tuyệt Dương.”

Theo tiếng rống to của hắn, biến thân của Vương Ngũ biến mất, không còn là hình thái cự nhân nữa mà khôi phục lại hình dáng ban đầu. Trên người hắn dâng lên ngàn vạn hào quang, hào quang này giống như ánh mặt trời vàng óng, chiếu rọi thiên địa, toàn bộ thân thể Vương Ngũ hóa thành một kim nhân, giống như dùng Tinh Cương luyện chế.

Hắn rống to một tiếng, nhảy lên, bổ ngay tới cổ giao long, ôm chặt cổ giao long, bất kể giao long giãy dụa như thế nào cũng không buông tay.

Hắn phát lực, giao long ra sức ngâm vang, cuối cùng hét một tiếng dài rồi ầm ầm ngã xuống, bị Vương Ngũ vặt chết.

Giao long chết rồi, hỏa diễm trên người giao long cũng biến mất li kì, Vương Ngũ cùng A Tửu mỗi người khiêng một bên, khiêng con giao long này lên gần bờ.

Sau khi lên bờ, hai người ngồi dưới đất, há mồm thở dốc, ai nấy đều mệt mỏi không còn sức lực, gần như không đứng dậy nổi, đám Lạc Ly đi tới trước người bọn họ, nhìn Lạc Ly, A Tửu nói:

“Lạc Ly, Lạc Ly, ta phục ngươi thật rồi.

Người khác thí luyện đều an toàn vô sự, đến lượt ngươi, thế mà ở trong thiên trì, dẫn ra giao long trong biển này! Đúng là thiên hạ không thiếu chuyện lạ.”

Vương Ngũ nhìn qua thiên trì tan nát, nói: “Xong đời, sau phi long phong bạo, thiên trì này coi như phế bỏ, Lạc Ly, ngươi thật sự là…”

Lạc Ly nhìn thiên trì, chột dạ nói: “Cái này, cái này, ta cũng không muốn!”

Vương Ngũ với A Tửu nhìn nhau, không khỏi cười ha ha, nói: “Mặc kệ đi, nơi này không thể thí luyện nữa thì cũng là chuyện các trưởng bối giải quyết, Lạc Ly, chúng ta phát tài rồi.”

A Tửu nói: “Đúng, đúng, phát tài rồi. Đây chính là giao long. Tuy bị Nam Minh Li Hỏa dẫn phát tâm hỏa, lân giáp long bì đều bị tổn hại nhưng tuyệt đối phát tài rồi.

Lạc Ly, con giao long này ba người chúng ta chia đều, ngươi thấy thế nào?”

Lạc Ly lập tức gật đầu nói: “Không thành vấn đề, không chia cho ta cũng được.”

Vương Ngũ nói: “Như thế sao được, nếu không có Ly Hỏa Nam Minh Thần Quang Lôi của ngươi thì bọn ta cũng không dễ dàng đánh chết con giao long này như thế.

Cho nên ba người chúng ta phải chia đều, A Tửu, ngươi định giá đi!”

A Tửu nhìn con giao long này, nói: “Bắc Xuyên, Đại Phong, đám người tu luyện Chúng Sinh Lâm Thần Long Đạo nhìn thấy con giao long này nhất định sẽ mừng phát điên, ít nhất có thể bán được sáu mươi vạn linh thạch, chúng ta mỗi người hai mươi vạn. Phát tài rồi!”

Vương Ngũ nói: “Vậy tốt rồi, vậy tốt rồi, ngươi thu con giao long này lại đi, đến khi đó giao cho ngươi xử lí, ta cùng Lạc Ly chờ ngươi chia tiền. Không cho ngươi nuốt riêng đấy.”

A Tửu cười ha ha nói: “Ta làm việc, ngươi yên tâm.”

Vương Ngũ nhìn Lạc Ly nói: “A Tửu sư huynh của ngươi vẫn có chút uy tín. Nếu ngươi lo lắng thì chúng ta sẽ cắt giao long, chia ngươi một phần ba, thế nhưng giao long bị cắt rồi thì giá trị sẽ lập tức giảm xuống…”

Lạc Ly nói: “Yên tâm, yên tâm, có gì phải lo chứ.”

Sau đó hắn chột dạ hỏi: “Phải rồi, sư huynh, thí luyện đó, ta có thông qua không.”

Vương Ngũ cười nói: “Thiên trì này vốn không có đáy mà thông tới Nam Hải. Nơi này căn bản không có đá đáy hồ gì cả, cửa thí luyện này là muốn nói cho nhiều đệ tử Hỗn Nguyên tông biết, có khi từ bỏ cũng là can đảm, là một lựa chọn.

Tuy ngươi quậy thí luyện này loạn như thế, thế nhưng cuối cùng ngươi cũng trốn trở lại, thí luyện thông qua!”

Lạc Ly thở một hơi dài, thí luyện thông qua rồi, tốt quá rồi.

Căn bản không có người tìm được đá đáy hồ, tự nhiên không có người đứng nhất.

Vương Ngũ nói: “Được rồi, được rồi, chúng ta đi thôi!”

Xuất phát từ nơi này đi tiếp ba trăm dặm chính là Nam Hải, sau đó chúng ta đi qua vạn dặm Nam Hải là có thể tới Hỗn Nguyên tông.

Từ nơi này đến Hỗn Nguyên tông sẽ không còn thí luyện nào nữa, đến Hỗn Nguyên tông thì chúng ta đã tới nhà rồi, chúng ta về sơn môn, các ngươi đi ngoại môn, chúng ta có duyên sẽ gặp lại.”

Tất cả mọi người thở dài một tiếng, dọc đường đi này, khoảng chừng mấy tháng, không ngừng xảy ra đủ chuyện, cuối cùng cũng tới Hỗn Nguyên tông, mọi người vô cùng chờ đợi.

Ngay khi mọi người vừa muốn rời khỏi thì một lão giả đáp xuống từ trên trời.

Tốc độ phi hành của lão giả đó cực nhanh, nháy mắt đã đi tới trước người của mọi người, sau đó hắn nhìn thiên trì, không khỏi khóc lên:

“Ai, là ai, là ai hủy gia viên của ta! Hu hu hu, là ai!”

Sau đó lão giả chỉ đám người Vương Ngũ, hô: “Là các ngươi hủy gia viên của ta, thường cho ta, thường cho ta!”

Mọi người sửng sốt, chuyện gì đây?

Lão giả này đúng là lão giả ngày trước ở Phi Long Hải cảm nhận được kiếm ý của Lạc Ly. Dọc đường đi này hắn đối kháng với Tân Nguyên tổ sư âm thầm đi theo bảo vệ đám người Lạc Ly, lúc này sắp tới địa vực của Hỗn Nguyên tông mới đạt được hiệp nghị với Tân Nguyên tổ sư, xuất hiện ở đây!

Vương Ngũ bước về phía trước một bước, ôm quyền nói: “Nhất khí sinh vạn pháp, hỗn nguyên phá càn khôn! Ra mắt tiền bối.”

Lão giả đó nói: “Đệ tử Hỗn Nguyên tông? Thế nhưng các ngươi cũng phải phân rõ phải trái chứ, các ngươi phá hủy gia viên của ta, phải thường cho ta.”

Vương Ngũ nói: “Không biết tiền bối muốn chúng ta thường như thế nào?”

Lão giả đó mỉm cười nhìn thiên trì bị thần lôi của Lạc Ly nổ nát, nói: “Thường như thế này.”

Nói xong, hắn đưa tay thi pháp, theo ngón tay hắn nhúc nhích, thiên trì giống như đất sét bị nhào nặn, tùy ý hắn bài bố, nháy mắt, mặt hồ thiên trì bình tĩnh, vách tường bị tạc nổ cũng tự động khôi phục, giống như thời gian nghịch chuyển, thiên trì tàn phá dưới ngón tay hắn được tố hình lại, biến trở lại hình dáng ban đầu, giống như trước giờ chưa từng bị tàn phá.

Mọi người hoàn toàn trợn mắt, đây là pháp thuật gì, đây là lực lượng gì, chưa từng nghe thấy.