Đại Đạo Độc Hành

Chương 211-2: Ba đầu sáu tay chiến tu la! (2)




Mọi người muốn đi tìm kiếm, Vương Ngũ đột nhiên nói: “Sư bá, ngươi xem cô gái này làm sao bây giờ?”

Nói xong, Vương Ngũ duỗi tay, kéo Mạc Tú Lan ra, vừa rồi trong đại chiến, Hổ Thiện chân nhân nghĩ nàng cũng là Hỗn Nguyên tông hậu tiến đệ tử, cũng thu vào trong Bàn Cổ Thế Giới.

Hổ Thiện chân nhân liếc nhìn Mạc Tú Lan, ánh mắt thưởng thức, nói: “Sao lại như thế này, đứa nhỏ này hình như cũng là Đạo Thể thân, là mầm tốt, tiềm chất không tệ!”

Mạc Tú Lan nghe Hổ Thiện chân nhân nói thế, nhất thời sáng mắt, nàng vội vàng quỳ xuống, nói: “Tổ sư tại thượng, đệ tử Mạc Tú Lan van cầu tổ sư, đệ tử muốn gia nhập Hỗn Nguyên tông, đệ tử là Côn Trì Đạo Thể, một trong sáu mươi Đạo Thể, tuyệt đối tiềm lực vô cùng!”

Nói xong lời đó, nàng cố ý vén tóc, để lộ khuôn mặt thanh tú, quỳ gối ở đó, giống như một đóa thủy lan, trong trẻo xinh đẹp!

Hổ Thiện chân nhân gật đầu nói: “Cũng là một mầm tốt! Tiểu Ngũ, vừa rồi ngươi muốn nói gì?”

Vương Ngũ nói: “Chuyện là như thế này, cô gái này tên là Mạc Tú Lan, Côn Trì Đạo Thể…”

Vương Ngũ chậm rãi nói qua tất cả về Mạc Tú Lan, nghe Vương Ngũ nói xong, Hổ Thiện chân nhân nhìn Mạc Tú Lan từ thưởng thức tới chán ghét.

Hổ Thiện chân nhân nói: “Tiểu Ngũ, ngươi hỏi làm gì nữa, thứ con gái bất hiếu như thế này, cho dù thiên phú tốt cách mấy thì có ích lợi gì, chẳng lẽ chờ nàng vào môn phái rồi khi sư diệt tổ hay sao? Về sau nhớ tự mình xử lý!”

Nói xong Hổ Thiện chân nhân vung tay lên, Mạc Tú Lan lập tức hóa thành tro bụi.

Diệt sát Mạc Tú Lan, đám Lạc Ly nhìn ngây người, có hơi không phản ứng kịp. Người này cứ chết như thế, mọi người hơi ngẩn người!

Hổ Thiện chân nhân nhìn đám Lạc Ly, cũng không nói chuyện, để bọn họ thích ứng chuyện trước mắt.

Chờ mọi người hồi phục tinh thần lại, hắn mới nói: “Các ngươi nhất định cho rằng ta ra tay độc ác!”

Sau đó hắn dừng một câu, nói tiếp:

“Thế nhưng, nhớ kỹ, các ngươi đã không còn là con nít ở nhà chơi bùn nữa, các ngươi đã bước lên con đường tu tiên, con đường này vạn phần nguy hiểm, vô ý một cái, hình thần câu diệt, vạn kiếp bất phục!

Các ngươi nhớ kỹ, một khi kết thù với dạng tu sĩ chất chứa thù oán như thế này, thiên phú càng tốt thì càng phải giết, tránh cho ngày sau nàng có kỳ ngộ, hóa rồng thành phượng, trở thành kẻ địch với các ngươi, thành kẻ địch với Hỗn Nguyên tông. Đến khi đó có lẽ nàng sẽ không bằng các ngươi, nàng không dám tìm các ngươi báo thù, thế nhưng đệ tử hậu tiến của Hỗn Nguyên tông gặp phải nàng, nàng sẽ không lưu tình.

Cho nên, với cừu nhân đã kết oán, tiềm chất càng cao, càng phải giết, mọi nguy cơ tiềm tàng, diệt sát từ trạng thái vừa sinh! Các ngươi rõ chưa?”

Nghe Hổ Thiện chân nhân nói như thế, đám Lạc Ly không khỏi gật đầu, đúng là như thế, Mạc Tú Lan nếu còn sống, Côn Trì Đạo Thể, tiềm chất rất mạnh, đến khi tu thành Kim Đan chân nhân hay Nguyên Anh chân quân, gặp Hỗn Nguyên Tông hậu tiến đệ tử, lấy tính cách của ả tuyệt đối sẽ không bỏ qua, cho nên giết bây giờ đúng là diệt sạch mầm vạ.

Vương Ngũ ở bên cạnh nói: “Được rồi, được rồi, mọi người tìm kiếm Lục Lục Chân Nguyên Hồ Lô thôi, ai tìm được thì là của người đó!

Nộp vật đó lên tông môn, ít nhất có thể đổi mấy trăm vạn điểm thưởng môn phái, đến khi đó đổi thần kiếm, pháp bảo, thiên địa linh vật, Ngũ Hành Thánh Địa, cái gì cũng có thể đổi được!”

Mọi người bắt đầu tìm kiếm nguyên thể của Lục Lục Chân Nguyên Hồ Lô trong Thiên Lãng môn, mấy ngàn tu sĩ trong Thiên Lãng môn đã bỏ chạy không còn một móng, toàn bộ tông môn trống trơn như bãi hoang.

Mọi người tìm kiếm, ai cũng thi triển thủ đoạn, Hổ Thiện chân nhân dùng thần thức cường đại quét khắp đảo, tìm kiếm một lần rồi một lần. Thiên Đô thả ra đủ loại linh thú, tìm kiếm khắp nơi. Thất Trúc vung mấy trăm mầm móng thanh trúc, mầm móng thanh trúc sau khi rơi xuống đất thì sinh trưởng rất nhanh, tìm kiếm bảo tàng! Vương Ngũ, A Tửu cũng sử dụng bí pháp.

Đám Lạc Ly cũng tham gia vào đội ngũ tầm bảo, nhưng ngoài suy đoán của mọi người, mọi ngươi tung hết thủ đoạn cũng không tìm thấy bảo tàng!

Vương Ngũ không khỏi nói: “Đúng là gặp quỷ, sao không tìm thấy vậy hả.”

A Tửu nói: “Phải, phải, sao không tìm thấy nhỉ?”

Thiên Đô nói: “Ai cũng tìm không thấy cả! Một người chôn trăm người tìm, chẳng lẽ giấu trong biển?”

Vương Ngũ nói: “Sẽ không, tuy bọn họ luyện bảo nhưng lại xuất hiện rất nhanh, sẽ không giấu xa như thế! Thế nhưng nó ở đâu?”

Thiên Đô nói: “Xem ra chúng ta chỉ có thể lật hòn đảo này lên để xem thôi!”

Hổ Thiện chân nhân lắc đầu nói: “Không được, dưới đảo này có Địa Hỏa linh mạch, nếu lật đảo thì sẽ khiến địa hỏa phun trào, trong ngàn dặm nơi này sẽ hoàn toàn sụp đổ, Đại Danh phủ cũng sẽ bị ảnh hưởng.”

Thiên Đô nói: “Thế nhưng chúng ta không tìm thấy, đệ tử Thiên Lãng môn nếu truyền chuyện này ra ngoài, những người khác cũng sẽ tới đây tìm kiếm! Hình như có chút cường giả đã tới đây, chỉ là e ngại chúng ta nên núp ở trong tối!”

Nói xong hắn chỉ một đụn mây trên bầu trời đằng xa, thì ra đã có cường giả môn phái khác len lén tới đây, quan sát chuyện này!

Hổ Thiện chân nhân nói: “Tìm, nhất định phải tìm ra. Bằng không nơi này không thể yên ổn, Liễu Châu sẽ bị cuốn vào chốn thị phi.”

Nửa ngày này, nhìn qua thì Lạc Ly giống như đang tìm kiếm thế nhưng thật ra hắn không hề tìm kiếm, chí bảo như thế, giữ trong tay là mầm họa, tất phải nộp lên môn phái.

Thế nhưng nộp lên môn phái, ai dám cam đoan Hỗn Nguyên tông sẽ không có cao nhân tiền bối muốn làm lại từ đâu? Đến khi đó, chí bảo này cần có sáu tiên thân đạo thể làm nguyên thai thì mới có hiệu quả, bọn họ luyến tiếc tiên thân của đám Lục Thanh, thế nhưng mình là hậu thiên Đạo Thể, làm không tốt, sẽ trở thành tài liệu nguyên thai cho người khác!

Giống như lời của Hổ Thiện chân nhân, phải diệt sát toàn bộ nguy cơ tiềm tạng ngay trạng thái vừa nảy sinh! Cho nên bảo bối này, tuyệt đối không thể tìm ra, tìm ra chính là treo dây thừng vào cổ mình, tự tìm đường chết!

Thế nhưng nghe thái độ cứng rắn của Hổ Thiện chân nhân như thế, còn có cường giả của môn phái khác tới đây, Lạc Ly thở dài một tiếng, xem ra nhất định phải tìm ra bảo bối này, ít nhất nắm giữ trong tay của mình, so với nắm giữ trong tay của người khác thì tốt hơn!

Nghĩ tới đây, hắn yên lặng niệm chú: “Thương thiên tại thượng! Hậu thổ tại hạ! Chuyện tốt xác định, thưởng thiện ở sau!”

Hắn khởi động thần thông Thưởng Thiện Phạt Ác tìm kiếm chỗ cất giấu bảo vật, chỉ cần mình đã từng đi qua hoặc nhìn thấy cửa vào bảo tàng thì tám phần sẽ tìm được!

Ai ngờ, thiện công tiêu tán, không hề phản ứng, một đạo thiện công căn bản không đủ, sau đó một đạo thiện công khác tiêu tán, lại một đạo thiên công khác nữa tiêu tán….

Tình huống này chỉ xảy ra khi Lạc Ly vừa tới Linh Điệp tông, xem ra bảo vật này quả thật bí ẩn, thiện công trên người Lạc Ly tiêu tán một hơi mười đạo, cuối cùng khi chỉ còn lại mười ba đạo thiện công, lực lượng thiên địa mới mơ hồ hạ xuống.