Đại Đạo Độc Hành

Chương 1673-1: Nguyện đi theo muôn lần chết không chối từ! (1)




Hắn vô cùng kinh ngạc, sau đó chính là mừng như điên.

Lập tức nhảy cỡn lên, cao hứng hô: “Ông trời có mắt, có tiên sư cứu mạng, mau, mọi người mau đi gọi người đi!”

Tiên linh tàn dư ở đây, vốn tưởng chỉ có thể yên lặng chờ chết, nghe đại hán này báo tin, trong mắt đều là hi vọng tỏa sáng.

Bọn họ ngươi truyền ta, ta truyền ngươi, xông về phía vực thẳm thế giới này, gọi các tiên linh khác, cuối cùng ông trời đã mở mắt rồi, mọi người có thể rời khỏi nơi này rồi.

Không lâu sau, một đám tiên linh chạy tới đây, đi lên Cửu Nguyên tông Tấn Điểu Hào này.

Trước khi đi lên, mỗi người đều dùng đại lễ cảm tạ Lạc Ly, bởi vì Lạc Ly đã cho bọn họ một mạng sống mới.

Cùng với tiếng cảm tạ của bọn họ, Lạc Ly nhất thời cảm thấy thật ấm áp, cái này ở Trung thiên chủ thế giới chính là từng đạo thiện công.

Thật ra trong tiên giới này cũng không còn lại quá nhiều tiên linh, cũng chỉ là khoảng sáu bảy vạn mà thôi, lần lượt đi lên tiên thuyền.

Nhìn thấy cục diện này, trên một tiên thuyền không xa, có một Huyền tiên đứng lên.

Vốn hắn thấy Lạc Ly xuất hiện thì đã có cảm giác không đúng, hiện tại việc này đã hoàn toàn phá hủy kế hoạch phát tài của hắn.

Cho dù Lạc Ly rất cường đại, hắn cũng phải xuất đầu, bởi vì hắn chính là Thái Âm tông đệ tử, Thái Âm tông tiên giới trung môn, rất nhiều tiên nhân trong thiên hạ vẫn phải nể mặt.

Hắn đứng lên, lấy ra lệnh bài tông môn, muốn rời khỏi thuyền.

Nhưng mà Lạc Ly hừ lạnh, miệng nhẹ nhàng nói: “Ngồi xuống!”

Một đạo thần niệm cường đại, xuyên qua phi thuyền kia, rót vào tai Vương Tranh tiên nhân này.

Trong nháy mắt, hắn đã biết, nếu mình dám rời thuyền, vậy thì chờ đợi mình chính là cái chết!

Đây là sự cảnh cáo nhẹ nhàng, tuyệt đối không phải là dọa nạt xuông.

Vương Tranh tiên nhân nhìn Lạc Ly nơi xa, hận đến nghiến răng nhưng mà hắn chỉ có thể thành thực ngồi xuống.

Hảo hắn bất cật nhãn tiền khuy, bây giờ mình ra ngoài sẽ là chết ngay tại chỗ, có nhiều tiên thạch hơn nữa cũng không đáng giá bằng tính mạng của mình, đợi cho sự tình xong xuôi, mình quay về tông môn, tìm sư phụ, các trưởng lão xin báo thù cho mình.

Lạc Ly mỉm cười, đúng là kẻ thức thời, giữ cho ngươi một mạng sống.

Về phần về sau như thế nào lại không phải là chuyện khiến Lạc Ly quan tâm, dù sao mình cũng chỉ là khách qua đường Vũ Dạ tinh vực này mà thôi.

Các tiên thuyền khác, thấy Vương Tranh tiên nhân vẫn không đi ra, không ai dẫn đầu, nhìn uy thế của Lạc Ly, mọi người cũng đều ngoan ngoãn không muốn lộ diện.

Như vậy, toàn bộ tiên linh đều đi lên tiên thuyền, nhưng mà có một số lão nhân, cho dù có thể rời khỏi, bọn họ cũng chọn tiếp tục ở lại nơi này, cùng chết theo tiên giới này.

Lạc Ly nói: “Tốt rồi, chúng ta đi thôi!”

Tá Hữu Tử sờ sờ đầu, nói: “Kỳ quái, sao Vương Tranh kia không đi ra phá hoại?

Tên này bá đạo nhất, chẳng lẽ cũng là khinh mềm sợ rắn.”

Nhất thời tiên thuyền bay lên, mang theo tiên linh đầy thuyền, bay vào trong vũ trụ.

Tá Hữu Tử nói: “Đại nhân, tiên linh này ngài có an bài gì chưa?”

Lạc Ly lắc đầu nói: “Không có an bài gì, ngươi xem nên làm thế nào?”

Tá Hữu Tử nói: “Như vậy đi, đưa đến Cửu Nguyên tiên giới chúng ta, nơi đó của chúng ta đất rộng người thưa, hoàn toàn có thể dung nạp bọn họ.”

Lạc Ly gật đầu nói: “Tốt, phải đi nơi đó!”

Cửu Nguyên tông, nhớ ở Linh thổ hồng hoang giới, cũng có một Cửu Nguyên tông, tông chủ ở đó Trần Như Mộng còn là nô tỳ của mình, không biết có liên hệ giừ với tiên giới Cửu Nguyên tông này không.

Phi thuyền phi độn, trong tinh không này, du đãng xuyên qua.

Lạc Ly cảm nhận phi thuyền tiến lên, tốc độ rất nhanh, trong nháy mắt đã bay qua vạn dặm, hắn đột nhiên nói: “Đây không phải là phi thuyền bình thường?”

Tá Hữu Tử lập tức cao hứng đáp: “Đại nhân quả nhiên nhìn thấu mọi việc.

Tấn Điểu hào của chúng ta chính là tiên thuyền cho tiên nhân viễn chinh, ngoại vực thế giới, có thể tùy ý phi độn.

Đi lại trong tiên vực nho nhỏ này chẳng là gì cả.”

Nói đến chỗ này, Lạc Ly nhíu mày nói: “Cửu Nguyên tông xảy ra chuyện gì?”

Bằng không mà nói, tiên thuyền để tiên nhân viễn chinh, sao có thể làm những chuyện nhỏ nhoi như thế này.

Tá Hữu Tử nhịn không được cúi đầu nói: “Vâng, đại nhân!

Bảy trăm năm trước, Cửu Nguyên tông tông chủ Cửu Đạo Tử của chúng ta dẫn thất đại Linh tiên trong tông môn tham gia tiên nhân viễn chinh.

Kết quả lần đó viễn chinh, tông môn bị thiệt thòi lớn, tông chủ đại nhân bị trọng thương, vốn thất đại Linh tiên thì chỉ có ba người quay về, hơn nữa đều là trọng thương.

Trong tông môn, lập tức bị tổn thất nghiêm trọng, bảy trăm năm qua còn chưa khôi phục lại.

Chẳng có cách nào, vốn tiên thuyền chỉ dùng để tiên nhân viễn chinh nay chỉ có thể đi lại trong tiên vực, kiếm chút việc để duy trì cuộc sống.”

Nhìn nhìn Lạc Ly, Tá Hữu Tử nhịn không được nói: “Đại nhân, ngài chắc chắn là Linh tiên đúng không, đến đây có phải là để tham gia tiên nhân viễn chinh?”

Lạc Ly sửng sốt, nói: “Sao ngươi nhìn ra?”

Tá Hữu Tử mỉm cười nói: “Vũ Dạ tiên vực chúng ta là tiên vực duy nhất trong ba mươi bảy tiên vực xung quanh có thể tiến hành tiên nhân viễn chinh bắt đầu hóa tiên vực, cho nên Linh tiên đến đây gần như đều là để tiên nhân viễn chinh sơ thủy hóa tiên vực,

Đại nhân, ta thấy ngài chỉ có một mình, ngài nhất định không có nhân mã theo giúp?

Cửu Nguyên tông chúng ta có thể hợp tác với đại nhân không, cung cấp công tác hỗ trợ cho đại nhân tham gia tiên nhân viễn chinh?”

Lạc Ly cười, nói: “Ha ha ha, chuyện này không phải ta không đồng ý, các ngươi đi theo ta tiên nhân viễn chinh, đó là tìm chết đó!”

Mình đã đắc tội với không ít trung môn ở Mộc Dương Hà triều tịch, các môn phái này liên hợp với nhau, muốn để cho mình chết ở ngoại vực.

Tá Hữu Tử này muốn đi theo mình cũng chỉ là tự tìm đường chết mà thôi, Lạc Ly sẽ không đồng ý.

Tá Hữu Tử nghe Lạc Ly nói, hắn liền cúi đầu không nói chuyện, nhưng mà ánh mắt không ngừng lóe ra.

Rất nhanh, phi thuyền này đã đến một tiên giới.

Lạc Ly xem qua, nhất thời nhíu mày, tiên giới này dù không giống như tiên giới vừa rồi, sắp sụp đổ, nhưng mà tiên giới này cũng vô cùng tả tơi.

Xem ra lần đó Cửu Nguyên tông tông chủ kia bị thương rất nặng.

Phi thuyền hạ xuống, rất nhiều tiên linh rời khỏi đây, báo danh sạch ở tiên giới này, trở thành tiên linh ở tiên giới này, sinh sống ở đây.

Bọn họ cảm kích không thôi, tất cả đều cúi đầu dập đầu với Lạc Ly, cảm tạ Lạc Ly cứu bọn họ.

Lạc Ly chỉ cười, đây là việc cứu mạng, mình gặp thì phải làm.

Ngay tại lúc này, nơi xa có tiên nhân được một đám người vây quanh chậm rãi đi tới.

Lạc Ly nhíu mày, Tá Hữu Tử thấp giọng nói:

“Đại nhân, đại đệ tử của tông chủ tông môn chúng ta, đến gặp ngài, xin đại nhân gặp một lần!”

Lạc Ly gật đầu, nói: “Được rồi!”

Tá Hữu Tử giới thiệu nói: “Thiếu tông chủ chúng ta chính là tiên nhân từ Linh Thổ Hồng Hoang giới đi ra, có hi vọng thành Địa tiên, tiền đồ vô tận, hơn nữa thiếu tông chủ của chúng ta là người phóng khoáng…”

---------------