Đại Đạo Độc Hành

Chương 1619-1: Có tiền chúng ta cũng không kiếm! (1)




Lạc Ly gật đầu nói: “Vậy ngươi cứ bế quan Hỗn Nguyên thành trước, ta tự tu sửa, chém giết toàn bộ những tên xâm lấn, đợi mệnh lệnh tiếp theo của ta!”

“Vâng, tông chủ đại nhân, Kiếm Linh hiểu!”

Hỗn Nguyên thành này cứ để đây trước đã, sau này rồi tính, trước tiên phải hoàn thành nhiệm vụ mà sư phụ giao phó đã.

Lạc Ly quay đầu lại nhìn về phía Bạng Vô Ngân nói: “Được rồi, tộc Tru Sa đã bị tiêu diệt hoàn toàn, đi thôi, chúng ta hoàn thành giao dịch!”

Bạng Vô Ngân cúi đầu nói: “Vâng vâng vâng!”

Bạng Vô Ngân không dám ngẩng đầu nhìn Lạc Ly, tộc Tru Sa bị tiêu diệt, khiến cô toàn thân không ngừng run rẩy.

Trong lúc vô tình Lạc Ly phát hiện, bộ váy trắng Bạng Vô Ngân vốn dĩ khô cong lại có một mảng ướt...

Dường như cảm giác được ánh nhìn của Lạc Ly, Bạng Vô Ngân chú ý tới cái váy của mình, lập tức mặt đỏ bừng, toàn thân càng run rẩy.

Lạc Ly khẽ lắc đầu, lập tức phi độn đến trước Bạng Vô Ngân, để cho nàng không gian đổi một bộ quần áo khác.

Chỉ trong chốc lát, Bạng Vô Ngân liền đuổi theo, bộ váy trắng của Bạng Vô Ngân liền đổi thành bộ váy màu sắc rực rỡ.

Nàng đi phía trước dẫn đường, Lạc Ly và nàng cùng trở về Thủy Vân Gian của tộc Linh Bạng.

Bạng Vô Ngân cung cung kính kính mời Lạc Ly vào trong hang ổ của tộc mình.

Trong Thủy Vân Gian này, dưới sự bảo vệ vô tận của Thuỷ Vân chính là một hòn đảo, nơi yên phận của đám Linh Bạng này.

Mặc dù đây cũng là một thế giới nước, nhưng không giống với Mộc Dương hà kia, sóng nước mãnh liệt, trong này căn bản không có chút sóng nước nào.

Nơi này tộc Linh Bạng có thể tự do làm theo ý mình, hữu sở y kháo.

Nơi này có khu chăn nuôi rong biển, khu nuôi dưỡng cá thể nhỏ, tộc người già, cũng có thể ở đây tránh Thủy linh hung mãnh, dưỡng lão đợi chết.

Có thể nói Thủy Vân Gian này chính là gia viên che chở tộc Linh Bạng, không có gia viên này, tộc Linh Bạng có thể đã bị diệt vong trong Mộc Dương hà này rồi.

Sau đó rất nhiều Linh Bạng đến cám ơn Lạc Ly, cảm kích ơn cứu vớt của Lạc Ly.

Bạng Vô Ngân kia lập tức vào nhà kho của tộc mình, đưa toàn bộ Mộc Dương chân tinh giao cho Lạc Ly.

“Đại nhân, tộc Linh Bạng chúng ta có một năng lực, chính là chắt lọc Mộc Dương chân tinh từ Mộc Dương hà”.

“Sau đó chúng ta đưa số Mộc Dương chân tinh này lên những Linh tài Mộc Dương hà kia, biến thành Linh tài biến dị”.

“Nguyên Châu tông thực ra không biết Mộc Dương chân tinh, nhưng đại nhân thì lại biết, chúng ta không giấu giếm ngài nữa, tất cả Mộc Dương chân tinh, chúng ta đều hiến cho đại nhân hết!”

Nói xong Bạng Vô Ngân liền lấy tất cả Mộc Dương chân tinh của tộc mình ra, có khoảng vạn miếng.

Lạc Ly gật đầu, xem từng miếng một rồi cất đi, vốn dĩ sư phụ chỉ cần một nghìn linh một miếng, mình lại thu hoạch được hơn vạn, hoàn thành nhiệm vụ rồi.

Bạng Vô Ngân dè chừng nói: “Đại nhân, chúng ta đã đem tất cả Mộc Dương chân tinh ra rồi, thực không giữ lại một miếng nào đâu!”

“Đại nhân, chúng ta sẽ tiếp tục tích lũy Mộc Dương chân tinh cho ngài, xin ngài yên tâm!”

Lạc Ly mỉm cười nói: “Không cần, phần còn lại các ngươi giữ đi, ta như vậy là đủ rồi”.

Nói xong Lạc Ly liền đứng dậy, định rời đi.

Bạng Vô Ngân khẽ nghiến răng, đột nhiên nói: “Đại nhân, có một chuyện muốn bẩm báo với đại nhân, lần triều tịch Mộc Dương này có chút bất thường...”

Lạc Ly cau mày nói: “Chỗ nào bất thường!”

Bạng Vô Ngân nói: “Không biết, nhưng trực giác của ta cho biết, triều tịch Mộc Dương lần này quá yên bình”.

“Trước kia mỗi lần triều tịch đều bạo phát một số tiểu triều tịch, nhưng lần này Mộc Dương hà đến một lần tiểu triều tịch, một con sóng nhỏ cũng không có”.

“Yên bình đến rợn người, hơn nữa, không chỉ tộc Tru Sa, tộc Bạch Ngọc Kình, tộc Xích Nhãn Long, ba đại bá chủ Thủy tộc của Mộc Dương hà cũng đều khác thường”.

“Bọn chúng ức hiếp những Thủy tộc nhỏ chúng ta, yêu cầu các loại bảo vật, nhưng những loại bảo vật này lại không có chút giá trị đối với chúng, ta luôn cảm giác chúng có mưu đồ!”

Lạc Ly gật đầu, nhưng hắn không để một câu lọt vào tai mình.

Đây là triều tịch Mộc Dương gì, chả có chút liên quan gì với mình cả, ba đại Thủy tộc gì gì đó, muốn thế nào cũng càng không liên quan gì đến ta.

Mình tới đây chính là vì tu luyện, thu thập Mộc Dương chân tinh hoàn thành nhiệm vụ, đợi nhiệm vụ tiếp theo.

Lạc Ly nói: “Được, ta biết rồi, ta sẽ điều tra!”

“Các ngươi cũng cẩn thận, bảo vệ hang ổ của mình cho tốt, ta không muốn nghe thấy tin tức tộc Linh Bạng bị người ta tiêu diệt!”

Nói xong Lạc Ly liền rời khỏi nơi này!

Bạng Vô Ngân thấy Lạc Ly rời đi, nàng thở phào một cái, nhưng lại cảm giác trong lòng vô cùng suy sụp.

Nàng không cam tâm, đột nhiên la lớn: “Cung tiễn ân công!”

Tất cả tộc Linh Bạng liền quỳ xuống, cung tiễn Lạc Ly rời đi.

Lạc Ly cứ vậy rời khỏi Mộc Dương hà, bay ra khỏi sông, Lạc Ly thở phào một hơi, vẫn là quen ở trên lục địa hơn.

Thoáng nhìn tứ phương, Lạc Ly quyết định tìm một nơi nào đó nghỉ ngơi, chỉnh lý một chút thu hoạch của mình, nghỉ ngơi tu luyện một thời gian.

Hắn bay về phía trước mặt, bay không xa, phía xa liền có một Phi thành xuất hiện..

Lạc Ly mỉm cười, khi trước Lạc Ly đặt phòng trong tám Phi thành. Nhưng Thủy Nguyên thành kia đã bị hoang phế trong lần đại chiến với Lạc Ly, cuối cùng chỉ còn lại bảy Phi thành.

Bây giờ đến lúc tìm phòng nghỉ ngơi rồi, mặc dù những phòng đó vô cùng nhỏ hẹp, nhưng chắc vô cùng an toàn.

Lạc Ly bay về phía xa, bay khoảng nghìn dặm, phía trước liền xuất hiện một Phi thành.

Phi thành kia chính là An Ninh thành, một trong bảy Phi thành.

Lạc Ly liền bay về phía đó, cách Phi thành đó còn ba trăm dặm, Lạc Ly lấy một lệnh bài ra, vung lên một cái, lóe một cái, Lạc Ly liền truyền tống vào trong An Ninh thành.

Nhưng Lạc Ly liền sững người, đây không phải Tiên phủ mà hắn đặt!

Đây rõ ràng là một đại điện, chính là chủ điện chính trong An Ninh thành.

Trong đại điện này, có mười hai Chân Tiên đứng thành một hàng, sẵn sàng đợi người đến.

Lạc Ly cau mày nói: “Có chuyện gì thế này?”

Lúc này một lão giả xuất hiện, mặt mũi hiền từ, mỉm cười nói với Lạc Ly:

“Lạc Ly Tiên hữu, tôi là Thanh Trần Tử, chủ quản của An Ninh thành! Ngài có phải đặt Tiên phủ nhất đẳng trong An Ninh thành chúng ta không?”

Lạc Ly gật đầu nói:

“Đúng!”

Thanh Trần Tử nói: “Lạc Ly Tiên hữu, ta thực xin lỗi, An Ninh thành chúng ta xảy ra chút vấn đề, Tiên phủ mà ngài đặt không đăng lục!”

“Cho nên giao dịch này không có hiệu lực, thực xin lỗi!”

Nói xong, Thanh Trần Tử liền đưa ra ba nghìn Tiên thạch!

Lạc Ly cau mày nói: “Ta chỉ thanh toán một nghìn Tiên thạch thôi mà!”

Thanh Trần Tử nói: “Cái này là sai lầm của chúng ta, cho nên hai nghìn Tiên thạch này là chúng ta bồi thường, xin ngài nhận cho!”

Thanh Trần Tử này khách khí, Lạc Ly nhận lấy Tiên thạch cất đi, thuận miệng hỏi:

“Vậy Tiên phủ nhất đẳng hết rồi, những Tiên phủ khác thì sao?”

Thanh Trần Tử mìm cười nói: “Thực xin lỗi, cũng không còn!”

---------------