Đại Đạo Độc Hành

Chương 1610-1: Đại triều tịch trong Mộc Dương hà! (1)




Diệt Độ Kim tiên nói: “Ngươi đoán xem?”.

Lạc Ly nghĩ nghĩ, nói: “Ta nghĩ là Bàn Cổ Phủ và Băng tháp Nguyên thuỷ, chúng đều là những đại tiên thuật mạnh nhất của ta.”

Diệt Độ Kim tiên cười nói: “Sai rồi, sai rồi, sai rồi!”.

“Bàn Cổ Phủ chính là đại tiên thuật yếu nhất của địa tiên.”

Lạc Ly chần chờ hỏi: “Yếu nhất, Địa tiên cảnh giới? Sao có khả năng?”.

“Bàn Cổ Phủ của ngươi đánh ra một chiêu thì có thể phá diệt một tiên giới.

Nhưng mà cũng chỉ có thế, chiêu mạnh nhất của nó cũng chỉ có thể phá huỷ một tiên giới, năng lực này cũng chính là năng lực của tiên đỉnh phong cấp Địa tiên. Cho nên Bàn Cổ phủ chính là đại tiên thuật của Địa tiên.

Nhưng mà tiên thuật này cũng chỉ có thể dùng ở Địa tiên cảnh, đến Phi tiên cảnh thì sẽ trở thành không theo kịp hình thế, sẽ không còn ý nghĩa gì nữa.

Rồi cũng sẽ bị đào thải, vì phi tiên nào cũng có Bàn Cổ Phủ, và đều có thể phá huỷ một tiên giới.”

Lạc Ly gật đầu, nói rất có lý, đúng là Bàn Cổ Phủ mạnh nhất cũng chỉ có thể phá huỷ một thế giới.

“Còn phải xin sư phụ chỉ giáo thêm, để ta có thể có được đại tiên thuật mạnh nhất.”

“Long điệp cửu thiên của người có thể nói là có lực phi độn rất mạnh, nhưng cũng chỉ là đại tiên thuật của phi tiên cảnh.

Ở Phi tiên cảnh, ngươi có thể dựa vào tiên thuật này để phân cao thấp với các phi tiên.

Nhưng khi đến thiên tiên cảnh, việc phi đọn này đã không còn theo kịp hình thế, bởi vì chỉ cần nhất niệm của thiên tiên đã đi rất xa, không cần đến tiên thuật phi độn nữa

Cho nên Long điệp cửu thiên chính là đại tiên thuật của cảnh giới phi tiên.

Băng tháp nguyên thuỷ thật ra cũng không mạnh.

Nó chính là đại tiên thuật của thiên tiên cảnh. Đến cảnh giới nguyên tiên thì tự nó sẽ bị đào thải. bởi vì nguyên tiên đều nắm giữ thế giới bổn nguyên, chẳng sợ băng tháp nguyên thuỷ, bọn họ cũng có thể trọng tố bổn nguyên, cái gọi là hắc động, đối với nguyên tiên đã không có thương hại!”.

Lạc Ly yên lặng gật đầu, thì ra Bàn Cổ Phủ Là đại tiên thuật của Địa tiên cảnh, Long điệp cửu thiên là của phi tiên cảnh, Băng tháp nguyên thuỷ lad đại tiên thuật của thiên tiên cảnh.

Diệt Độ Kim tiên đột nhiên cười nói: “Nhưng ngươi vẫn còn có hai đại tiên thuật vô cùng mạnh.”

Lạc Ly sửng sốt, nói: “ Ân oán phân minh và tiên thiên cầm nã sao?”

“Đúng, chính là hai đại tiên thuật này, đây đều là tiên thuật của kim tiên cảnh.

Ân oán phân minh, tức là chỉ cần đả thương ngươi, ngươi có thể báo thì, đánh ra một đòn uy lực mạnh hơn rất nhiều.

Tiên thiên cầm nã sẽ lấy toàn bộ tiên khí của ngươi để bánh đối phương.

Hai tiên thuật này chính là những đại tiên thuật mạnh nhất của ngươi, cũng là đại tiên thuật thuộc kim tiên cảnh.

Vì chúng không hạn chế uy lực, nên nếu ngươi là hư tiên, có thể sử dụng mà hiệu quả cực cao, nếu ngươi là thiên tiên cũng có thể sử dụng, hiệu quả vẫn cao, mà ngươi là kim tiên thì chúng vẫn có hiệu quả rất cao.

Nếu thực lực của ngươi tăng thì uy lực của chúng cũng tăng, ngươi vẫn có thể sử dụng chúng đến Kim tiên cảnh.

Ta truyền thụ ma ha tuyệt diệt này cho ngươi cũng như vậy, nó cũng sẽ tăng theo thực lực của ngươi, cho nên mới được Thái thượng giáo liệt vào lục đại chấn giáo thần công.

Ma ha tuyệt diệt này đẩy một đẩy thì tiên thiên cẫm nã sẽ bắt lấy một, chúng với ngươi cũng được xem như là có duyên.”

Lạc Ly gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu rõ, hắn lại hỏi:

“Vậy, sự phụ, tại sao chúng lại chỉ là tiên thuật của Kim tiên cảnh mà không phải là tiên thuật của Đại la hỗn nguyên Kim tiên cảnh?

Tiên thuật gì mới là tiên thuật của Đại la hỗn nguyên Kim tiên cảnh?”

Diệt Độ Kim tiên ha ha cười, nói: “Ngươi nghĩ nhiều quá rồi, ta nói ngươi cũng không hiểu, đừng phí lời, tiếp tục bay cho ta.”

Dựa theo tốc độ này, ít nhất ba năm nữa ngươi mới có thể tới sông Mộc Dương, như thế quá chậm, lập tức tăng tốc cho ta.”

Dưới sự bức bách của Diệt Độ kim tiên, nhất thời lạc Ly bắt đầu tăng tốc, liều mạng mà bay, mục tiêu chính là sông Mộc Dương.

Sông Mộc Dương, Lạc Ly có một cảm giác rất quen thuộc, giống như trước kia đã từng nghe qua.

Lạc Ly ở trong tiên giới không ngừng tăng tốc bay lên.

Tất cả chỉ có liều mạng bay, không nghĩ gì khác, nháy mắt đã bay qua vạn dặm.

Đạp không mà bay, ở một mức độ nào đó cũng sẽ được gọi là tu luyện, Lạc Ly cứ ở trong tiên giới mà bay như thế.

Trải qua mấy năm tu luyện, mặc dù Lạc Ly vẫn chỉ là Huyền tiên bảy trọng thiên, nhưng mà hư thất sinh bạch thì cũng đạt được đến Địa tiên, tất cả đã hoàn toàn dung nhập vào trong cơ thể, lúc nào cũng có thể vận chuyển.

Hiện tại, thực lực thật sự của Lạc Ly có thể nói là đã đạt tiển đỉnh phong của Linh tiên, cũng là trình độ cấp đầu của Địa tiên.

Chặng đường trước đó, Lạc Ly gặp phải vô số không đạo, nhưng một kẻ cũng không bỏ qua, dưới sức mạnh của ma ha tuyệt diệt, tất cả đều biến thành tro bụi.

Hơn nữa Lạc Ly không chỉ tu luyện ma ha tuyệt diệt, mà ngay cả Băng Tháp nguyên thuỷ hắn cũng đã sử dụng.

Chỉ có điều, tuy nắm được ma ha tuyệt diệt, nhưng lại không hề xuất hiện hắc động, chưa đến bước cuối cùng, nhưng Lạc Ly lạ có thể nắm hết thảy.

Cứ bay như vậy, nhoáng một cái đã hai năm, đột nhiên trong tinh hải phá xa xa vang lên tiếng nước chảy thật lớn, ào ào ào… tiếng nước ầm ĩ, e rằng ở nới xa xôi ngoài tinh hải cũng có thể nghe rõ ràng.

Diệt Độ Kim tiên chậm rãi nói: “Tốt, nhanh hơn một năm so với ta dự kiến, đã đến Sông Mộc Dương rồi, không tồi, không tồi chút nào.”

Sông Mộc Dương, dần đần Lạc Ly cũng nhớ ra, năm ấy, ở thế giới Trung thiên chủ, mình có hai đồ đệ, ở đó có một thiên bộc.

Thiên bộc này thỉnh thoảng sẽ có bảo vật hạ xuống, nghe nói đó chính là một nhánh của sông Mộc Dương, về sau lại thông qua thiên bạo để đến đại thế giới kỳ lân. Ở đó xảy ra rất nhiều chuyện.

Lạc Ly không nhịn được đành hỏi: “Sư phụ, người có biết một lão nhân tên là Vô Sinh, là đại la hỗn nguyên kim tiên không?”

Diệt Độ Kim tiên sửng sốt, nói: “Sao ngươi biết hắn?”

Lạc Ly liền mang những chuyện trước kia kể ra.

Diệt Độ Kim tiên thở dài một tiếng nói: “Thật ra Vô Sinh cũng là một người đáng thương, đã lâu lắm rồi, không ngờ hắn lại thảm như vậy.

Lạc Ly, nhớ cho kỹ, sau này, bất luận xảy ra chuyện gì ngươi cũng phải tự tin vào bản thân mình, đừng vì ân oán mà mờ mắt.

Nếu như sau này ngươi còn gặp phải phân thân của Vô sinh, nếu ngươi không đánh bại được hắn, tình hình nguy hiểm

Ngươi hãy nói với hắn một câu, thật đáng thương cho ngươi, ngươi đúng là một người thật đáng thương.”

Lạc Ly gật đầu nói: “Vâng, sự phụ, ta nhớ rồi.”

Xem ra sư phụ và lão tổ Vô sinh này cũng có một đoạn ân oán tình thù.

Tiếp tục bay về phía trước, Lạc Ly liền nhìn thấy một dải thiên hà.

Thiên hà đó nằm hướng tây đông, nếu cùng trên một đường ngân tuyến. Cả thiên hà trôi nổi trong không trung, nói là song không bằng nói đó là biển, vô bờ vô biên, phát ra tiếng nước chảy vô tận.

---------------