Đại Đạo Độc Hành

Chương 1408-2: Hồng hóa phi thăng tiên giới lộ! (2)




Thoát li khỏi từng thời không, thật giống như phi đằng về phía trước vô tận, cảm giác này, ban đầu còn rất mong manh, sau đó càng lúc càng mạnh mẽ, từng tầng từng tầng lược thể mà qua nguyên khí chấn đãng, mỗi một thời không biến mất trước mắt, dần dần Lạc Ly có một cảm giác kì quái, dường như hắn có thể nhìn thấy thời không này.

Có lún sâu xuống trong trong không động hắc ám vô ngân..

Có thế giới do vô số thái dương hợp thành…

Có thời không tràn ngập hào quang…

Có thời không như là địa tâm dung nham xích lưu hạch tâm...

Có rậm rạp như mặt nước xanh thẳm…

Có lửa đốt hừng hực như địa cuồng nhiệt...

Từng thế giới, rất nhanh thông qua, bất tri bất giác bao nhiêu quá khứ, vô cùng tận, vô tận đầu…

Dần dần cảm giác thông qua những thế giới này, nguyên lực này, ở trước người Lạc Ly hình thành một loại thông đạo thời không giống như xoáy nước!

Nguyên lực này không ngừng xâm nhập vào Lạc Ly, khiến Lạc Ly vạn phần thống khổ, thật giống như thông đạo thời không này đang không ngừng điên cuồng, như đột nhiên phía trước sẽ sụp đổ vỡ nát vậy.

Cảm giác này vạn phần thống khổ, giống như đao cắt, giống như sét đánh, nhưng mà chỉ có thể kiên trì!

Men theo thông đạo này, Lạc Ly ra sức phi độn về phía trước!

Cũng không biết bao lâu, đột nhiên, thông đạo chấn động!

Cảm giác rung lắc kia hoàn toàn biến mất, Lạc Ly phát hiện, thông đạo này không còn là hình dạng xoáy nước hỗn loạn, nhìn qua nhìn như là một đại đạo thông sướng, nó hợp thành thông đạo các loại nguyên khí thế giới, trở nên vô cùng ôn nhuận, không xâm nhập gì đến Lạc Ly, cuối cùng không còn cảm giác rung lắc khó chịu nữa!

Ở đây phi độn, ngược lại có một cảm giác vô cùng thoải mái!

Lạc Ly lập tức hiểu ra vì sao lại thế!

Lộ trình lắc lư này chính là thông đạo nối giữa Trung thiên chủ thế giới cùng tiên giới, một đoạn bị hủy!

Sau đó, coi như một lần mới kết nối lại, nhưng mà sẽ vì thế mà vạn phần rung lắc khó đi, mà hiện giờ lại trở về con đường thông đến tiên giới bình thường, không có làm hại bộ phận gì, cho nên trở nên vạn phần dễ dàng.

Lạc Ly há to miệng thở dốc, sau đó tiếp tục men theo thông đạo này phi thăng về phía trước.

Lúc này nhìn người, trần truồng, Lạc Ly nhíu mày, rất bất nhã.

Hắn ra sức sử dụng pháp thuật, biến ảo pháp bào, nhưng mà ở thông đạo phi thăng này, pháp thuật khó có thể vận chuyển, khó có thể biến ảo, vốn là pháp thuật vô cùng nhẹ nhàng, cuối cùng chỉ có thể huyễn hóa ra một món trường bào màu xanh đơn giản đến cùng cực, miễn cưỡng che thân.

Lúc này Lạc Ly phát hiện, thông đạo này không giống như trước, chỉ có một đường, như ngàn vạn nhánh thông đạo, trải rộng bốn phương, thông đạo này dần dần tập trung về một điểm.

Lạc Ly nhất thời hiểu ra, truyền thuyết tiên giới từng khai tích vô số thế giới, Trung thiên chủ thế giới chỉ là một trong hàng ngàn vạn thế giới được tiên giới khai tích, xem ra thông đạo này đều là thông đạo để các thế giới khác phi thăng!

Ngay lúc Lạc Ly đang miên man suy nghĩ đột nhiên, Lạc Ly phát hiện phía trước rõ ràng có một người!

Lại còn có người phi thăng, Lạc Ly sửng sốt.

Người nọ từ xa nhìn qua, toàn thân nằm ở thông đạo kia, cũng là thuận theo thông đạo phi thăng, nhưng mà hắn bất động không nhúc nhích, dường như mệt mỏi không đi được.

Ngay lúc Lạc Ly nhìn hắn, hắn như sinh cảm ứng, lập tức cảm giác được sự tồn tại của Lạc Ly, vội vàng bò lên, nhìn về phía Lạc Ly, ánh mắt sáng ngời!

Hai người cảm giác được đối phương, tốc độ phi thăng của bọn họ thay đổi, giống như sắt từ hấp dẫn lẫn nhau bắt đầu nhanh chóng tới gần nhau.

Song phương tới gần, đối phương nhìn về phía Lạc Ly, chỉ thấy Lạc Ly mặc thanh bào, nghi biểu phiêu phiêu, mình thì trần truồng, nhất thời như che che giấu giấu, vô cùng xấu hổ!

Nhưng mà Lạc Ly lại là cả kinh, người này quay đầu, Lạc Ly nhìn thấy, hắn đâu phải là người!

Mặc dù là thân người đầu người nhưng trên đầu người không có tạp mao gì, nhưng mà lỗ tai lại là đôi tai trâu, miệng, mũi mắt kia, vẫn có thể thoáng nhìn thấy được đó là miệng trâu, mắt trâu, mũi trâu, càng ngạc nhiên hơn là đỉnh đầu còn có một đôi sừng trâu, còn có một cái đuôi đang vẫy vẫy ở phía sau…

Lạc Ly cả kinh, đây là thông đạo phi thăng của tiên nhân, tiên nhân, tiên nhân, sao lại xuất hiện yêu tộc?

Lạc Ly lập tức toàn thân giới bị, đề phòng vạn nhất!

Hai người ở trên thông đạo phi thăng, chậm rãi tới gần nhau, Lạc Ly vạn phần cẩn thận, hai bàn tay vận lực, lưỡng đại thiết quyền Nguyên Thủy, Thái Thượng, đem thúc đẩy.

Ai ngờ hai người tới cách nhau khoảng mười trượng, Ngưu Đầu nhân kia lại lớn tiếng hô: “Trách thị phú, tiền đối nga, phụng vi khuê tiền, vãng phụ...”

Đây là thứ lộn xộn gì?

Thực ra sau khi tu sĩ nắm giữ thần thức, quản chi các loại vật khác nhau, ngôn ngữ khác nhau, dùng thần thức trao đổi đều có thể hiểu nhau.

Lạc Ly lập tức phóng thần thức ra ngoài, trao đổi với đối phương, nhưng mà lập tức phát hiện trong thông đạo thăng tiên này, thần thức chỉ có thể phóng ra ngoài ba thước, căn bản không cách nào truyền đến chỗ đối phương, cho nên trong hoàn cảnh này, chỉ có thể bằng ngôn ngữ nguyên thủy để hiểu nhau.

Ngưu đầu nhân thấy Lạc Ly không hiểu lời mình nói, lại thay đổi: “Thỉnh nhượng phòng, tát gian, khổ khố nhĩ kiền...”

Nhưng mà hắn thấy Lạc Ly vẫn không hiểu, lại thay đổi: “Đạo, đạo hữu, mời, tại hạ đến từ Phách Nhĩ Nãi tinh hải, sư môn Trọng Huyền tông Trọng Chuy Thiên Khải Hạ viện, ngôn ngữ thông dụng của tiên giới ta nói không tốt, không biết đạo hữu nghe có hiểu được không!”

Lạc Ly sửng sốt, tên này lại là cái gì Trọng Huyền tông hạ viện, rõ ràng là nói ngôn ngữ của nhân tộc ở Trung Thiên thế giới, sao lại thành ngôn ngữ thông dụng của tiên giới?

Lạc Ly cũng tiếng nói: “Trọng Huyền tông? Luyện Khí Trọng Huyền tông?”

Nghe Lạc Ly nói như vậy, Ngưu Đầu nhân kia thấy Lạc Ly biết Trọng Huyền tông, lập tức đứng thẳng dậy, ôm quyền trang nghiêm thi lễ nói: “ Vật ngoại hà huy, ngộ nhập trọng huyền minh thái vi. Vong hình di chiếu, luyện thiên luyện địa luyện càn khôn!

Trọng Huyền tông Trọng Chuy Thiên Khải Hạ viện Ngưu Bất Nhị, bái kiến đạo hữu!”

Thi hào Trọng Huyền tông! Chắc chắn không sai!

Lạc Ly lập tức hồi lễ nói: “Nhất khí sinh vạn pháp, Hỗn Nguyên phá càn khôn! Tại hạ Hỗn Nguyên tông Lạc Ly. Hữu lễ!”

Đối phương Ngưu Bất Nhị nhíu mày, cái gì Hỗn Nguyên tông, tông môn này chưa từng nghe qua, xem ra là một tiểu môn tiểu hộ ở tinh hải hẻo lánh rồi!

Ngưu Bất Nhị lập tức hỏi: “Vậy ngươi phi thăng từ tinh hải nào?”

Lạc Ly nói: “Ta ở Trung thiên chủ thế giới!”

Ngưu Bất Nhị kia lắc đầu nói: “Không hề nghe nói đến! Xem ra là một tinh hải hẻo lánh. Các ngươi phi thăng ở cảnh giới nào?”

Ngưu Bất Nhị dò hỏi như vậy, Lạc Ly đáp: “Cảnh giới Phản Hư!”

Thực ra Lạc Ly phi thăng từ cảnh giới Quy Nguyên, nhưng mà gặp Ngưu Bất Nhị này, người này chẳng phải người chẳng phải quỷ, hắn cố ý hạ thấp cảnh giới, chỉ để lộ đến cảnh giới Phản Hư. Bây giờ hắn là nhục thân trọng tố, đối phương hoàn toàn nhìn không ra, vốn Trung thiên chủ thế giới, cảnh giới Phản Hư đã phi thăng rồi.

---------------