Đại Đạo Độc Hành

Chương 1334-2: Phi thứu việt giới nhập ngọc hư! (2)




Thiên Tàng đạo nhân thở ra một hơi dài nói: “Lạc Ly tiền bối, rốt cuộc đã qua nơi nguy hiểm nhất rồi.

Cường giả quét kia, ở đây sẽ không tử tế như vậy, sau nơi này, nguy hiểm không còn là hắn nữa mà là thành viên vạn tộc khác, đừng để bọn họ phát hiện.”

Nói xong, hắn dẫn Lạc Ly, rời khỏi phi thứu, thu hồi phi thứu này, sau đó hắn lấy ra một vật, đây chính là pháp bảo bình thường, thúc đẩy pháp chú trong đó, nhất thời hóa thành một phi minh yêu ma.

Phi minh yêu ma kia nhìn qua đầu rất lớn, như một lão thái bà, không có cả người, chỉ có đầu lâu, chẳng qua đầu lâu này lớn khoảng mười trượng, trong đó chi chit răng vàng, tóc trên đầu như ngàn vạn con rắn bay múa.

Phi minh yêu ma vừa ra, chính là há miệng ra cắn, thu Lạc Ly và Thiên Tàng đạo nhân vào trong, sau đó muốn bay dến Ngọc Hư đại thế giới.

Dọc theo đường đi này vô cùng an toàn, sóng quét kia yếu đi rất nhiều, chỉ là trên đường đi không thiếu vạn tộc phi chúng!

Vạn tộc phi chúng này, ở trong thanh minh này, tàn sát lẫn nhau, nhưng mà Phi Minh nhất tộc này, dị tộc này thực ra đều tránh thật xa, bởi vì nó thực sự rất hung hăng!

Lại tiếp tục bay ra mười vạn dặm, phía trước đã tới bên ngoài Ngọc Hư đại thế giới. Thiên Tàng đạo nhân bắt đầu hoán trang.

Đổi một món pháp bảo, lần này nguy trang là phi toa nhất tộc, sau đó bay ra mười vạn dặm, lại tiếp tục hoán trang.

Cứ như vậy, ước chừng năm lần, lúc này mới tiến nhập vào đại khí Ngọc Hư đại thế giới, từ trên cao hạ xuống, rất nhanh đã tới mặt đất.

Nhìn qua, từ xa nhìn lại, ở trên đại địa này, thật sự là quần ma loạn vũ, đến nơi nào cũng đều là các loại dị tộc.

Dị tộc này cũng không phải là hòa bình vô sự, ở trên đại địa kia, vô số trận chiến đấu đã bắt đầu.

Đồ sát, nuốt ăn, huyết bính, đến nơi nào cũng đều hỗn loạn, đến nơi nào cũng đều là chiến đấu!

Nhưng mà có một số nơi lại vô cùng bình thản, đó là vạn tộc đến đây, thần thức cường đại kia chọn nơi nghỉ chân cho bọn họ, trên nơi nghỉ ngơi này, không thể có chiến đấu gì cả.

Nhưng mà chỉ cần thành viên vạn tộc rời khỏi vùng đất nghỉ ngơi này, như vậy có thể chiến đấu với nhau, ăn luôn đối phương.

Thiên Tàng đạo nhân thở ra một hơi dài nói: “Lạc Ly đại nhân, chúng ta đã đến Ngọc Hư đại thế giới! Chuyện còn lại…”

Lạc Ly nói: “Giao cho ta đi!”

Hắn duỗi tay ra, đem Thiên Tàng đạo nhân thu vào trong Thái Sơ động thiên của mình, sau đó bước chậm trên Ngọc Hư đại lục, theo bước chân của hắn, hắn cũng biến đổi, nhất thời hóa thành một Cổ Tinh!

Lạc Ly nắm giữ thần uy Thần bì, có thể hóa sinh tất cả sinh linh, cho nên có thể biến thành Cổ Tinh.

Bước chậm trên đại địa, không bao lâu sau, Lạc Ly đã gặp được bảy tám lần tập kích, nhưng mà Cổ Tinh cường đại, lập tức khiến kẻ tập kích biết mình đã đá trúng thiết bản.

Dần dần tập kích không còn xuất hiện, chỉ có một mình Lạc Ly tiến lên.

Nhìn đại địa này, Lạc Ly nhíu mày, bởi vì dưới chân là một đường, con đường này vừa nhìn chính là xa đạo nhân tộc tu kiến, bên trên còn có dấu tích bánh xe.

Thuận theo xa đạo này, đi về phía trước, ước chừng đi ra trăm dặm thì phía trước đã xuất hiện một thành thị!

Nói chính xác, chỉ là di tích một thành thị, tàn viên phế khư, đã chẳng còn người sống nữa, một đám cự viên chiếm cứ nơi đây.

Trên một quản trường ở thành thị kia, vô số hài cốt ở đó, đều là đầu lâu nhân tộc, huyết nhục trên đầu lâu đều đã bị ăn sạch!

Vô số hài cốt đầu lâu, ước chừng mười mấy vạn, trong đó có một số hài cốt, vừa nhìn đã biết là trẻ con, bọn chúng đặt chung một chỗ, như là sau khi ăn sạch thuận tay đặt ở đó!

Đây đều là người dân bản địa Ngọc Hư đại thế giới, giờ đã chết cả rồi!

Ánh mắt Lạc Ly bốc lên, lửa giận trong lòng bừng bừng!

Trong lòng bốc hỏa, nhưng mà Lạc Ly cố gắng nhẫn nhịn, lần này mình đến đây là để điều tra tình huống, không nhẫn việc nhỏ, việc lớn ắt loạn.

Nhưng mà Lạc Ly vẫn xoay người, không thể nhịn, không thể nhịn được, giết!

Tiến nhập vào thành thị này, ở trên người hắn, Tiểu Bạch, Tiểu Hôi, Tiểu Hồng lập tức đi xuống…

Lạc Ly nói: “Giết, không chừa một ai!”

Nhất thời mười hai chân linh, ầm một tiếng, xông qua.

Bản thân bọn họ không phải là người, cùng với trong vạn tộc này, vô số loại chủng tộc là tương xứng, hơn nữa cố ý biến hóa, lại nhìn không ra cái gì thì sẽ không bị người phát hiện!

Chân linh sát nhập, nhất thời đối với cự viên nọ, bắt đầu tàn sát.

Trong cự viên này, cũng có hai cự viên thú cường đại tượng đương cảnh giới Phản Hư.

Hai cự viên này cảm nhận được nguy hiểm, nhất thời đứng lên, muốn đề kháng.

Trong đó Tiểu Thạch đối phó với một, Tiểu Thanh đối phó một.

Tiếu Thạch này trong nháy mắt lóe lên, chính là đi qua, sau đó chính là phun ra!

Một ngụm long tức, phun trúng mặt cự viên kia, cự viên cảnh giới Phản Hư kia thậm chí còn không kịp chống lại, hóa thành một cự thạch, bị thạch hóa hoàn toàn.

Mà cự viên bị Tiểu Thanh tập kích, Lạc Ly còn chưa nhìn rõ xem nó chết như thế nào, nó gục xuống đã chết, giống như hắn vốn chính là vật chết, khó hiểu.

Hai cự viên này vừa chết, cự viên khác nhất thời kinh tỉnh, lúc này chân linh sát nhập!

Tiểu Bạch kia một ngụm cắn xuống, hơn mười cự viên bị hắn cắn trong miệng, bắt đầu nhai nuốt, dát băng dát băng, toàn bộ ăn sạch.

Tiểu Hồng kia phun hỏa diễm, đem một đám cự viên nướng cho cháy xém.

Tiểu Hắc bắt đầu chạy, hóa thành một đạo hắc quang, bị hắn va chạm, nhất thời cự viên kia trở nên già nua, cuối cùng biến thành một bộ xương khô, giống như ngàn vạn năm đã trôi qua.

Tiểu Sát trực tiếp xé rách. Đem cự viên kia từng cái bị xé tan, xé thành những mảnh vỡ!

Chiến đấu không đến trăm tức, hơn ngàn cự viên chiếm cứ thành thị này không còn một ai, bị giết sạch.

Mười hai chân linh. Cường đại vô cùng, sau khi ra tay, rất nhanh dị tộc cự viên này, toàn bộ bị giết sạch, không chừa một ai, xem như báo thù rửa hận cho người dân nơi đây!

Lạc Ly đi tới trước xác chết của người kia, duỗi tay ra, một đạo hỏa diễm bay qua. Toàn bộ đầu lâu hóa thành tro bụi, Lạc Ly nhẹ nhàng tụng niệm:

“Trần quy trần, thổ quy thổ...”

Vì bọn họ siêu độ. Nhưng mà chỗ này chẳng qua chỉ là một góc nhỏ của Ngọc Hư đại thế giới, thôn trấn hương gian, chẳng qua chỉ là một súc ảnh nho nhỏ trong rất nhiều nhân tộc ở Ngọc Hư đại thế giới, báo thù nho nhỏ, vô nghĩa!

Lạc Ly lắc đầu, tiếp tục đi về phía trước, tra xét tình huống nơi đây.

Nơi đây vạn tộc san sát, vô số cường giả.

Từ xa nhìn lại. Nơi này cũng không phải là đất lành, phàm là sinh linh cường đại đều sẽ phóng khí tức ra ngoài. Tránh để cường giả khác dòm ngó.

Từng đạo khí tức, trải rộng đại địa, như khí lâm vô tận, càng nhìn Lạc Ly càng hoảng hốt, cường giả dị tộc tương đương với cảnh giới Phản Hư, nơi này không dưới trăm vạn, không biết vì cái gì bọn họ dẫn mà không phát, nếu bọn họ bắt đầu hành động thì có thể quét ngang Trung thiên chủ thế giới.

---------------