Đại Chúa Tể

Chương 887: Cửu Kiếp Lôi Ngục quan tưởng pháp




- Năm viên Thủy Tinh Cầu lơ lửng trước mặt 2 người, hào quang thần bí nhàn nhạt phát ra, rạng ngời mà không chói lóa, đủ để người nào trông thấy cũng bị mê hoặc, 2 người vô cùng rõ ràng rằng năm viên thủy tinh cầu này giá trị cỡ nào,

Những vật này nếu xuất hiện tại Bắc Giới sẽ tạo thành 1 hồi tranh đoạt huyết tanh mưa máu, tuy Chiến Trận Sư không đào tạo được dễ dàng nhưng nếu có những thứ nì cũng là một cơ hội không nhỏ, dù là đào tạo thành công 1 người cũng là 1 thu hoạch không hề nhỏ.

Mục Trần chăm chú nhìn chằm năm viên Thủy Tinh Cầu, hắn liếm bờ môi, hắn cùng Chiêm Thai Lưu Ly liếc nhau, đôi bên đều dễ dàng nhận thấy vẻ kích động trong mắt của đối phương.

"Đem ý niệm của các ngươi quán vào đi." Thiên Trận Hoàng nói: "Không có phương pháp tu luyện mạnh nhất, nếu là độ phù hợp không cao, cho dù đã nhận phương pháp cũng không cách nào thành công, nếu cưỡng ép tu luyện, ngược lại ý niệm sẽ bị thương, cho nên nếu là vô duyên, các ngươi chỉ có thể tay không mà quay về."

Mục Trần cùng Chiêm Thai Lưu Ly nghe vậy trong lòng liền trầm xuống, 2 người thầm nghĩ trong lòng quả nhiên hà khắc, không chỉ phương pháp hung hiểm vô cùng, hơn nữa lại cần độ phù hợp

Bất quá bọn hắn hiển nhiên không có quyền phát biểu, 2 người chỉ có thể hít sâu một hơi, hai mắt dần nhắm lại, tâm linh bình tĩnh, ý niệm vô hình tuôn ra.

Ý niệm bắt đầu khởi động, Mục Trần bắt đầu cảm giác năm đoàn hào quang trước mặt, năm đạo hào quang có màu sắc không giống nhau, nhưng đều là tản ra hào quang thần bí, bên trong đó có 1 đạo là sáng nhất, đó chính là ý niệm tu luyện phương pháp nguyên vẹn nhất mà Thiên Trận Hoàng lưu lại, bốn khối Thủy Tinh Cầu khác thì hào quang thì là có chỗ ảm đạm, so về khí thế hiển nhiên là không bằng

Bất quá, Mục Trần cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao phương pháp trong bốn khối thủy tinh cầu này, theo Thiên Trận Hoàng nói, là do hắn ngẫu nhiên đoạt được, không phải là thứ hắn đã cảm ngộ ra.

Ý niệm Mục Trần dừng lại hồi lâu bên trên 5 khỏa quang cầu, sau đó hắn hướng thẳng về phía viên trung tâm, trước mắt chính là phương pháp nguyên vẹn nhất, hắn tự nhiên sẽ không buông tha. Dù đượchay không, hắn đều muốn thử, vạn nhất hắn phù hợp, chuyến này có thể thắng lợi trở về.

Ý niệm xẹt qua, tiến tới gần viên Thủy Tinh Cầu, sau đó chậm rãi quấn lên.

Bất quá, hắn liền nhận ra, đối với viên Thủy Tinh Cầu không chút sứt mẻ này, tuy nói hào quang hơi có chút mạnh hơn, nhưng hiển nhiên không đạt được trình độ phù hợp như ý.

Ý đồ của Mục Trần vừa khai đã trực tiếp thất bại.

Tình huống này tựa như Mục Trần hắn bị dội một chậu nước lạnh, tâmcảnh liền lạnh xuống, tuy hắn không cảm thấy nắm chắc mười phần, nhưng cảm giác này cũng khiến hắn bị nhục mặt đôi chút.

Bất quá nhục liền nhục, Mục Trần hắn gắp lên được thì bỏ xuống được, hắn cười khổ một tiếng, liền đem ý niệm thối lui, nếu phương pháp mà Thiên Trận Hoàng lưu lại không phù hợp, vậy đổi cái khác thử xem sao.

Hắn vừa thối lui liền thể cảm giác được một đạo ý niệm là nhích lại gần, hiển nhiên là thuộc về Chiêm Thai Lưu Ly, nàng cũng lựa chọn một viên Thủy Tinh Cầu để thử vận may.

Mục Trần cảm ứng đến Chiêm Thai Lưu Ly, hắn nhìn ý niệm của nàng, tâm thần bất định, bất an quấn lên một viên Thủy Tinh Cầu.

Ông ông!

Chiêm Thai Lưu Ly vừa phát ý niệm lên viên Thủy Tinh Cầu kia, Mục Trần liền thấy ánh sáng mãnh liệt bộc phát, viên Thủy Tinh Cầu hắn đang để tâm vào lúc này liền biến thành một vầng tiểu Thái Dương, hào quang chói mắt cực kỳ.

Mục Trần nhìn cảnh tượng trước mắt, dù đã dự trù những việc xảy ra, hắn vẫn có chút không thoải mái, cái Thủy Tinh Cầu khỉ gió này đối với hắn không có nửa điểm phản ứng, lại nhiệt tình đối với Chiêm Thai Lưu Ly như thế, chẳng lẽ còn có vụ trọng nữ khinh nam sao?

Đằng kia, Thủy Tinh Cầu bộc phát hào quang mãnh liệt, Chiêm Thai Lưu Ly kích động không bảo trì được sự tỉnh táo, nàng kích động nhìn Thủy Tinh Cầu trước mắt.

"Ta đã thành công?" Chiêm Thai Lưu Ly lẩm bẩm nói, ánh mắt có chút đỏ bừng, biểu hiện kích động đến mức tận cùng, thiên phú Linh Lực của nàng không cao, những năm này nếu không tá trợ tài nguyên khổng lồ của Thần Các, chỉ sợ dù là Tứ phẩm Chí Tôn nàng cũng khó có thể đạt tới, cho nên nàng minh bạch, muốn chính thức trở nên mạnh mẽ, con đường Linh Lực này hoàn toàn không thích hợp, chỉ khi thành Chiến Trận Sư, nàng mới chân chính trở nên cường đại.

Nàng không cách nào tưởng tượng, nếu như lúc này nàng thất bại sẽ là tuyệt vọng cỡ nào, Thần Các đã hủy gia tộc của nàng, cưỡng ép mang nàng về Thần Các, cũng do nhìn trúng thiên phú chiến ý của nàng, một khi ko thể thành Chiến Trận Sư, Thần Các sẽ không còn xem trọng nàng, khi đó, bất luận là nàng hay gia tộc đều là chuyện không hay ho jì.

Bất quá trời đã không tuyệt đường người, nàng đã có một lựa chọn chính xác.

Mục Trần mở to mắt nhìn vào đôi mắt kích động của Chiêm Thai Lưu Ly, lòng hắn chợt im lặng, xem ra sau lưng của nàng cũng là có những chuyện không muốn nhiêu người biết

So với hắn, ước muốn có được phương pháp tu luyện này hoàn toàn không kém hơn.

Nghĩ đến đây, tia tiếc hận trong nội tâm hắn cũng liền tan thành mây khói, Chiến Trận Sư mặc dù không tệ, nhưng đối với Mục Trần hắn mà nói thì không phải lựa chọn duy nhất, chỉ là làm cho hắn có thêm một thủ đoạn mà thôi.

Vì thế, dù cho không trở thành Chiến Trận Sư, hắn cũng sẽ không tuyệt vọng, hơn nữa, có thể ý niệm tu luyện của Thiên Trận Hoàng không thích hợp nhưng không có nghĩa những ý niệm còn lại không thích hợp đối với hắn, đại thế giới mênh mông vô tận, tuy phương pháp hiếm có, nhưng hiển nhiên không phải chỉ có một phương pháp của Thiên Trận Hoàng.

"Xem ra ngươi thật sự cùng ta có duyên." Thiên Trận Hoàng mỉm cười nhìn qua Chiêm Thai Lưu Ly, thần sắc càng thêm ôn hòa.

"Đa tạ tiền bối!" Chiêm Thai Lưu Ly đỏ mắt nói.

Thiên Trận Hoàng vung bàn tay lên, viên Thủy Tinh Cầu kia liền lướt đi, biến thành mộtđạo lưu quang, vọt vào mi tâm Chiêm Thai Lưu Ly, nhanh chóng biến mất không thấy gì nữa.

Thủy Tinh Cầu tiến vào, thân thể mềm mại của Chiêm Đài Lưu Ly khẽ run lên, đôi mắt đẹp cau lại, hiển nhiên là do nàng phát giác được trong đầu hơn nhiều hơn một ít gì đó.

"Ta đã đem phương pháp kia phong ấn trong óc ngươi, ngươi tùy thời tìm đọc, trong đó có rất nhiều kinh nghiệm mà ta đúc kết, ngươi có thể tham khảo, về sau, ngươi giác ngộ đến đâu e rằng là do cơ duyên chính ngươi quyết định đi." Thiên Trận Hoàng ôn hòa mà nói.

Chiêm Thai Lưu Ly khom người cung kính: "Đa tạ lão sư."

Nàng thay đổi cách xưng hô với Thiên Trận Hoàng là do nàng đã tự xem mình là truyền nhân của Thiên Trận Hoàng do đã hoàn toàn nhận dược truyền thừa.

"Hặc hặc." Nghe nàng xưng hô, Thiên Trận Hoàng nhịn không được cười sướng một tiếng. Liên tục gật đầu. Nói: "Tốt, không nghĩ tới đến khi sắp tan biến ta còn có thể thu được một truyền nhân không tệ, hy vọng nhất mạch truyền thừa của ta có thể từ trong tay ngươi mà phát dương quang đại."

Chiêm Thai Lưu Ly nhu thuận gật đầu, chợt nàng có chút lúng túng nhìn về Mục Trần, bởi vì lúc này hắn như trước vẫn hai tay trống trơn, không có tí thu hoạch nào.

Thiên Trận Hoàng nhìn về phía Mục Trần, Trầm ngâm thoáng chốc, nói: "Nơi đây còn bốn khối Thủy Tinh Cầu, ngươi cũng thử nhìn một chút xem còn tí duyên phận nào không, tất cả đều là ta thu nhập được hồi thời kỳ viễn cổ, ngươi cũng đừng cho rằng đây là ta sửa mái nhà dột mà tùy tiện ban cho, 4 phương pháp này danh khí cũng không hề nhỏ, nếu không phải vì có chỗ không trọn vẹn, giá trị chắc hẳn phải vượt xa tâm pháp của ta."

Mục Trần nghe vậy cũng khẽ giật mình, hắn có chút kinh ngạc nhìn về phía bốn Thủy Tinh Cầu còn lại, nguyên bản hắn cho rằng những thứ còn lại chỉ là thứ bình thường, không nghĩ tới lai lịch 4 thứ này cũng không nhỏ.

"Có chỗ không trọn vẹn, và cũng không nguyên vẹn ư "

Ánh mắt chớp động, hắn cười, những năm này một đường thẳng tiến, đồ vật không nguyên lành hắn có được thật sự không ít, thậm chí ngay bí kíp Đại Nhật Bất Diệt Thân chính là công pháp không trọn vẹn của "Vạn Cổ Bất Hủ Thân", cho nên đối với đồ không trọn vẹn, hắn ngược lại càng có hứng thú.

"Ta làm lại lần nữa". Tâm niệm vừa động, hăn lần nữa nhắm mắt, ý niệm quét ra, quấn quanh bốn khối Thủy Tinh Cầu phía trước.

Chiêm Thai Lưu Ly cùng Thiên Trận Hoàng nhìn qua Mục Trần, bọn hắn có thể cảm giác được ý niệm đang phủ lên bốn khối Thủy Tinh Cầu, mọi người vì vậy yên lặng chờ, không đến một phút đồng hồ, ánh mắt họ liền mãnh liệt ngưng tụ, họ đã nhìn thấy, bên trái khối Thủy Tinh Cầu ngoài cùng, đột nhiên một viên Thủy Tinh Cầu bộc phát ra hào quang chói mắt.

Thủy Tinh Cầu kia tràn ngập hào quang hắc ám, chỉ có điều bên trong hắc sắc quang mang phảng phất có Lôi quang lập loè, trong lúc mơ hồ, lôi minh nổ vang vang vọng.

Thiên Trận Hoàng nhìn thấy Mục Trần vậy mà có độ phù hợp cao như thế, ánh mắt ngài lập tức lóe lên, sâu trong ánh mắt là xẹt qua một vẻ kinh dị.

Mục Trần mở ra hai mắt, hắn có chút kinh ngạc nhìn chằm chằm Thủy Tinh Cầu, sau đó vung chưởng lên, viên thủy tinh cầu đã chậm rãi rơi vào trong tay của hắn.

Mục Trần có chút do dự, sau đó, tay nắm giữ khối Thủy Tinh Cầu, hào quang thẩm thấu tiến vào trong cơ thể của hắn, thân thể của hắn chấn động mạnh, trong óc, phảng phất là có vật gì nương theo lôi thần trí mình vào nơi mù mịt hư vô/

Tiếng nổ vang vang vọng, trong tiếng lôi minh đằng kia, dường như Lôi đình tạo thành những kiểu chú cổ xưa, ý niệm từ trong đầu Mục Trần hiển hiện mà qua.

Cửu Kiếp Lôi Ngục quan tưởng pháp!