Đại Chúa Tể

Chương 864: Huyền Thiên bộ lạc




Oanh!

Hải dương chiến ý bàng bạc giống như phong bạo càn quét khắp nơi, chiến ý cường hãn như vậy khiến cho một số cường giả Lục Phẩm Chí Tôn cũng có chút biến sắc.

“Chiến Ý thật sự quá kinh người!”

Thậm chí ánh mắt bọn ngươi Liệt Sơn Vương, Huyết Ưng Vương đều trầm xuống, Tiêu Thiên này thật sự không thể xem thường được, năng lực so với Mục Trần cũng không hơn không kém.

Mục Trần ánh mắt cũng ngưng trọng, trình độ khống chế chiến ý của Tiêu Thiên mạnh mẽ như thế, so ra ở Bắc giới cũng là đệ nhất thiên tài, như vậy, có lẽ vị thiên tài kia của Thần Các thực lực đồng dạng cũng ngang ngửa.

Tiêu Thiên này, không hổ danh Thiên tài của Huyền Thiên Điện!

Dưới vô số ánh mắt quan sát, Tiêu Thiên ngửa mặt lên trời cười to, hắn vung tay lên, phía sau ngọn núi lớn lập tức bắn ra vô số quang ảnh phóng thẳng lên trời, khiến cho mọi người vô cùng chấn nhiếp chính là chiến ý cuồn cuộn phát ra từ cơ thể của bọn họ.

Đó chính là..Huyền Thiên Bộ Lạc!

Đội ngũ trùng trùng điệp điệp tràn ra thiên địa, không gian yên tĩnh bỗng chốc xuất hiện chiến ý gào thét, toàn bộ chi quân đội này mặc giáp bạc, dưới ánh nắng mặt trời phát ra ánh sáng chói mắt.

Hơn nữa, điều khiến người khác khiếp sợ chính là số lượng chiến sỹ nhìn sơ qua cũng hơn 1 vạn 5 nghìn người, so với Liệt Sơn Quân của Liệt Sơn Vương còn nhiều hơn một chút.

“Đó là Huyền Thiên Bộ Lạc mà Huyền Thiên Điện nhiều năm trọng yếu bồi dưỡng, không ngờ rằng đội quân mạnh mẽ này lại do Tiêu Thiên nắm giữ.”Liệt Sơn Vương trầm giọng nói, ánh mắt có chút lo lắng nhìn về phía Mục Trần.

Hắn biết Mục Trần về phương diện chiến ý cũng rất bá đạo, nhưng Tiêu Thiên trước mặt này cũng thuộc dạng thiên tài hơn nữa đều ngưng luyện ra chiến ý chi linh, nếu so về quy mô đội ngũ thì Mục Trần rõ ràng yếu kém hơn rất nhiều.

Mục Trần nhẹ nhàng gật đầu, cũng không trả lời, tay áo vung lên, Cửu U Vệ phía sau bạo phát chiến ý như sấm vang rền, khí thế tỏ ra không hề yếu kém.

Oanh!

Cửu U Chiến Ý giống như sóng thần mãnh liệt, phô thiên cái địa bạo phát thẳng lên trời, trình độ bực này khiến một số cường giả cũng biến đổi sắc mặt, nhưng nếu so về quy mô số lượng, hiển nhiên Cửu U Vệ khó có thể bì kịp Huyền Thiên Bộ lạc.

“Khặc khặc…ngươi định dùng 5 nghìn con tôm tép chống lại Huyền Thiên Bộ lạc của chúng ta hay sao?Thật sự là buồn cười mà!”Tiêu Thiên mỉa mai nhìn về Cửu U Chiến Ý sau lưng Mục Trần, lực lượng chiến ý phụ thuộc vào số lượng quân đội hai bên, sau đó dựa vào trình độ tinh nhuệ của mỗi chiến sỹ nữa..

Huyền Thiên Bộ lạc chính là Huyền Thiên Điện hao tổn tâm lực bồi dưỡng nhiều năm mà thành, mà nội tình bạc nhược của Mục Trần thì làm sao có thể bồi dưỡng Cửu U Vệ so với Huyền Thiên Điện được, sự cách biệt một trời một vực như thế, không cần đấu cũng biết trước được kết quả.

Oanh!

Mặc dù Tiêu Thiên cười mỉa mai, nhưng ra tay lại vô cùng tàn nhẫn, dường như không cho Mục Trần có bất cứ cơ hội nào phản kháng, chỉ thấy hai tay hắn nhanh chóng kết ấn, Chiến ý bàng bạc hóa thành vạn đạo hồng quang, bao phủ lấy Mục Trần.

Chiến ý hồng quang càn quét, khiến không gian cũng kịch liệt chấn động, năng lượng ba động cho dù cường giả Lục Phẩm Chí Tôn cũng cảm thấy có chút áp lực, dù sao Tiêu Thiên thực lực cũng chỉ đạt tới Tứ Phẩm Chí Tôn, nhưng nắm trong tay Chiến Ý Huyền Thiên Bộ Lạc, cho dù chạm trán Lục Phẩm Chí Tôn cũng có thể sống mái một phen.

Mục Trần nhìn thế công phô thiên cái địa đang kéo đến, ánh mắt cũng nhíu lại, ấn pháp liên tục biến hóa, hải dương chiến ý bàng bạc đồng thời tuôn trào ra ngoài, ngưng tụ thành bức màn chắn phòng ngự.

Phanh!Phanh!Phanh!

Vô số đạo hồng quang hung hăng công kích vào màn sáng phòng ngự, lập tức lá chắn trở nên nhạt dần, sau đó bịch một tiếng vỡ vụn thành từng mảnh.

Theo màn chắn vỡ vụn, đạo chiến ý hồng quang còn sót lại, nhắm hướng Mục Trần mà tiếp tục oanh kích.

Crock….Crock..!

Quang mang trong mắt Mục Trần chợt lóe, thiên địa lập tức vang vọng tiếng hói thánh thót, hải dương chiến ý lập tức thành Cửu U Tước khổng lồ, hai cánh giang rộng, sắc bén như đao lập tức đem những tia hồng quang chiến ý chấn cho nát bấy, rơi lả tả trên bầu trời.

Vô số ánh mắt mọi người đều trở nên kinh hãi nhìn về Cửu U Tước chiến ý do Mục Trần ngưng tụ.

“Cái kia chính là Chiến Ý Chi Linh đó sao?Qủa nhiên là lợi hại, ta cảm nhận được chiến ý Cửu U Vệ đang tăng vọt lên rất nhiều lần.”

“Khó trách mọi người đều nói một đội quân thật sự chính là khi có thể ngưng luyện thành chiến ý chi linh, nguyên nhân là do Chiến Ý Chi Linh lợi hại đến như vậy.”

Âm thanh bàn tán xôn xao, dù sao quân đội có thể ngưng luyện ra chiến ý chi linh vô cùng ít ỏi, tràng cảnh trước mắt xem như mở mang thêm kiến thức.

“Hắc hắc, Cái này chính là Hình dáng Chiến Ý Chi Linh mà ngươi ngưng luyện hay sao?”Tiêu Thiên mỉa mai nhìn qua Cửu U Chiến Ý, sau đó cong miệng lên có ý trêu chọc.

“Đã như vậy, ta đây cho ngươi lĩnh hội thế nào mới gọi là Chiến Ý Chi Linh.”

Dứt lời, Chiến ý sau lưng Tiêu Thiên lập tức bùng phát, sau đó điên cuồng ngưng tụ, ngọn núi to lớn phía dưới bị Chiến ý hung bạo đánh cho vỡ nát.

Một đạo Cự Mãng chiến ý dài mấy ngàn trượng, phát ra âm thanh xoẹt xẹt giữa hư không, uy áp tản ra khiến cho không gian kịch liệt run rẩy, trên thân thể cự mãng, xuất hiện vô số đạo chiến văn, quang mang tỏa ra chói mắt.

Chiến Ý Cự mãng này so với Cửu U Tước của Mục Trần thì to lớn hơn nhiều, linh lực chấn động cũng có chênh lệch không nhỏ.

“Tên Mục Trần này đúng là không biết trời cao đất rộng, Cửu U vệ của hắn số lượng cùng lắm cũng chỉ có 5 nghìn, mà nhân mã của Tiêu Thiên lại nhiều hơn gấp ba lần, khác biệt như trời với đất.”Phương Nghị nhìn qua chiến ý khổng lồ của hai bên, cười lạnh nói.

Ở phía trước, Chiêm Đài Lưu Ly con mắt trong suốt nhìn qua một màn này, ánh mắt có chút ngưng tụ, quan sát chiến ý mà Mục Trần ngưng tụ, hiện lên một vẻ kinh ngạc.

“Mục Trần này ngưng luyện chiến ý chi linh được hơn bốn ngàn đạo chiến văn…Mà Tiêu Thiên thì được sáu ngàn đạo!”Chiêm Đài Lưu Ly thì thào nói thầm.

Phương Nghị nghe nói vậy, sững sờ chợt cười nói:”Vậy tên hỗn đãn Mục Trần phải thua không còn nghi ngờ nữa!”

Tuy rằng hắn cũng không biết chiến văn đại biểu cho cái gì, nhưng từ thần sắc của Chiêm Đài Lưu Ly mà nói, có lẽ nhiều chiến văn hơn thì lợi hại hơn.

Loại lực lượng chiến ý này so với đa số người đều cảm thấy thần bí cùng lạ lẫm, cho dù là thống lĩnh khống chế chiến ý cũng chẵng hiểu biết được bao nhiêu, nhưng theo dự đoán của Chiêm Đài Lưu Ly, Mục Trần và Tiêu Thiên tất nhiên sẽ hiểu được ý nghĩa của chiến văn là gì.

Kiến thức của Chiêm Đài Lưu Ly có được là nhờ vào một bộ sách cổ chiến ý, có thể nói chiến ý chi linh cũng phân chia mạnh yếu, mà sự phân chia này dựa vào số lượng chiến văn xuất hiện trên thân thể của chiến ý chi linh, nếu một đội quân ăn ý với nhau trên từng phương diện sẽ xuất hiện chiến văn càng nhiều.

Biểu hiện trước mắt, tuy nói Mục Trần ngưng luyện chiến ý có chiến văn ít hơn Tiêu Thiên, nhưng số lượng quân đội của Tiêu Thiên lại nhiều gấp ba lần Mục Trần.

Đây cũng chính là nói, nếu như số lượng quân đội hai bên ngang nhau, thì người tiếp theo bị nghiền nát chính là Tiêu Thiên.

Dù sao chỉ với 5 nghìn Cửu U Vệ lại có thể khống chế đến 4 nghìn đạo chiến văn, cho dù là Chiêm Đài Lưu Ly cũng miễn cưỡng khó mà thực hiện được.

Mục Trần này, đúng là có chút năng lực.

“Hắc hắc, Mục Trần ngươi bây giờ biết chênh lệch của chúng ta rồi chứ?Coi như là phương diện Chiến Ý Chi Linh ngươi cũng không thể so sánh với ta rồi!”Tiêu Thiên nhìn qua Mục Trần cười to, bởi vì hắn thấy Chiến Ý Chi Linh do Mục Trần ngưng luyện ra lực lượng có vẻ không mạnh bằng hắn.

Mục Trần nhíu mày, ánh mắt hờ hững nhìn về Cự mãng chiến ý sau lưng Tiêu Thiên, sắc mặt vẫn như cũ, không chút sợ hãi.

“Ánh mắt của ngươi khiến ta cảm thấy vô cùng chướng mắt…Chết mẹ mày đi!”

Tiêu Thiên nhìn thấy ánh mắt bình tĩnh của Mục Trần, sát ý lập tức bộc phát, hắn muốn nhìn xem tiếp theo tên khốn kiếp này còn có thể ung dung nữa hay không.

Hắn hét to một tiếng, sau lưng hắn, cự mãng chi linh ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng, từng đạo chiến văn trên thân thể bạo phát ra hào quang đáng sợ, chiến ý tràn ngập ra xung quanh.

Phanh!

Cự mãng mở cái miệng to dữ tợn, thở ra 1 đạo chiến ý khổng lồ đến ngàn trượng, hòa vào hư không hung hăng bao vây lấy Mục Trần.

Mục Trần ấn pháp biến đổi, Cửu U Chiến Linh hót vang một tiếng, hai cánh giống như tấm thuẫn quét ngang một cái, đem hơi thở xà ý ngăn trở lại.

Xùy Xùy!

Cả hai mãnh liệt va vào nhau, vang lên những âm thanh xèo xèo, chiến văn trên hai cánh Cửu U Chiến Ý mơ hồ nhạt đi một chút.

Đó chính là dấu hiệu cho thấy Chiến Ý đang tan rã.

Tuy nói chiến văn trên thân thể cự mãng cũng ảm đạm đi nhiều, nhưng tốc độ tan rã so với Cửu U Chiến Linh thì chậm hơn, nếu thời gian kéo dài, đương nhiên Cửu U Chiến Linh sẽ dần rơi vào thế hạ phong.

Mà xung quanh nhiều người cũng nhìn ra điểm này, đều xôn xao bàn tán, xem ra Mục Trần lần này đá trúng thiết bản rồi.

Phía sau Mục Trần..bọn người Cửu U, Liệt Sơn Vương lông mày cũng nhíu chặt lại, vẻ mặt lo lắng càng thêm vài phần.

Haiz..!

Bất quá, trong lúc bọn hắn còn khẩn trương lo lắng, đột nhiên Mục Trần lại nhẹ nhàng nhổ ra một ngụm bạch khí, sau đó hắn quay đầu, hướng về phía Huyết Ưng Vương mỉm cười, khiến cho nội tâm bọn người Cửu U chấn động.

“Huyết Ưng Vương…Thỉnh ngài cho ta mượn Huyết Ưng Vệ dùng một lát!”