Đại Chúa Tể

Chương 434: Diệt Long Ma Cung




Trận chiến giữa Bắc Thương linh viện và Long Ma Cung, kết thúc với phần thắng tạm nghiêng về phía linh viện, Bắc Thương đại lục tạm thời yên ắng.

Trước đó không ai dám nghĩ Long Ma Cung lại đột nhiên khai chiến, thế nhưng những biến cố xảy ra trong trận đánh có thể dùng từ "phong hồi lộ chuyển" để miêu tả.

Vốn một cục diện hoàn mỹ được Long Ma Cung vạch ra, lại hoàn toàn bị phá sản vì sự xuất hiện của một vị nữ cường giả thần bí, kết cục lại khiến họ sứt đầu mẻ trán, sáu vị Chí Tôn ba chết ba trọng thương cuống cuồng bỏ chạy.

Chẳng những thế, vị cường giả kia còn ra tay cường hoành dọa lui Vô Lượng lão tổ đã đạt cấp độ Chí Tôn cửu phẩm, bản lĩnh vô song khiến ai nấy kinh hồn bạt vía.

Long Ma Cung tan tác, thanh thế tuột dốc không phanh, dù vẫn còn đến ba vị Chí Tôn, địa vị vẫn cao hơn những thế lực hàng đầu đại lục, nhưng không còn khả năng sánh ngang với Bắc Thương linh viện được nữa.

Phạm vi thế lực Long Ma Cung theo đó cũng nhanh chóng co cụm lại, địa bàn bỏ trống, sợ hãi rút lui về bản doanh. Dù chưa ai hành động, nhưng họ biết được Bắc Thương linh viện sẽ không bỏ qua cơ hội tiêu diệt địch thủ.

Đúng như dự đoán, vài ngày sau, Bắc Thương linh viện huy động rất nhiều trưởng lão, hầu hết cao tầng đều xuất binh, thanh thế kinh thiên động địa, các thế lực khắp nơi nghe tiếng mà kinh hãi. Nhiều năm nay Bắc Thương linh viện như một con mãnh long yên mình lặng ngủ, vẻ hiền hòa bàng quang không đụng chạm đến xung quanh, không ai thấy được nanh vuốt của nó sắc nhọn ra sao, khiến nhiều kẻ dần dà trở nên không còn e sợ lực lượng chân chính của nó.

Đến lúc này, tất cả đều phải kinh hãi.

Họ thấy rõ lúc mà con quái vật ấy nhe nanh múa vuốt, thì nó đáng sợ ra sao.

Bắc Thương linh viện huy động lực lượng truy quét hang ổ Long Ma Cung, các phân cung nhanh chóng bị xóa sổ, sĩ khí tan rã, nhiều kẻ bội phản Long Ma Cung giơ tay đầu hàng.

Thậm chí cường giả cao tầng như Hắc Long Chí Tôn cũng biệt tăm không xuất hiện, thì những kẻ khác nào dám ngang ngạnh chống cự với Bắc Thương linh viện?

Chỉ trong ba ngày, gần hết các phân cung trên Bắc Thương đại lục bị phá hủy tan tành, toàn bộ các nhánh tiến công của Bắc Thương linh viện nhanh chóng đổ về tổng đà Long Ma Cung, một tòa cung điện viễn cỗ trong lòng đất.

Thế tiến như chẻ tre, đến đây thì Bắc Thương linh viện bị chặn lại, vì tập hợp toàn bộ lực lượng còn lại của Long Ma Cung đều ở nơi này, phòng ngự lớn nhất chính là tòa linh trận cổ đại.

Linh trận thượng cổ này rất mạnh mẽ, đồng thời muốn vận hành nó cũng cần có ít nhất năm vị Chí Tôn áp trận. Năm xưa Long Ma Cung đại bại, Bắc Thương linh viện cũng truy sát đến đây, nhưng thời điểm đó cho dù Bắc Minh Long Côn đích thân ra tay cũng không phá nổi linh trận kia, đành phải thu binh trở về, dẫn đến sự tình mấy hôm trước.

Có vết xe đổ năm xưa, Thái Thương viện trưởng lúc này đã quyết ý xóa sổ Long Ma Cung, mệnh lệnh ban ra, công kích bắn phá liên hồi từ cường giả nhiều hướng nhằm phá hủy linh trận thượng cổ kia.

Dù vậy cũng không có mấy hiệu quả, dù cho Long Ma Cung chỉ còn lại ba vị Chí Tôn, khó lòng phát huy hết uy lực của linh trận thượng cổ, nhưng chừng đó cũng đã khiến kẻ tấn công phải tiêu hao không ít mà chưa đắc thủ.

Thái Thương viện trưởng nhận thấy tấn công vô ích, liền cho người gọi ngay Linh Khê đến. Thông thường Linh Khê khó mà quan tâm đến những việc tranh đấu của linh viện, nhưng với Long Ma Cung, nàng lại rất sẵn sàng, vẻ mặt đằng đằng sát khí lập tức tới ngay. Hẳn nhiên sự việc vài ngày trước khiến lòng oán hận của nàng chẳng kém Thái Thương viện trưởng.

Linh Khê vừa đến, lập tức bắt đầu nghiên cứu tòa linh trận thượng cổ, thành tựu linh trận của nàng so ra kém Diên Tịnh không ít, nhưng so với bất kỳ Linh Trận sư nào ở đây, thì nàng vẫn không có đối thủ. Vài ngày sau, nàng đã có thể tìm ra một vài quy luật trong linh trận thượng cổ kia.

Trong lòng đất u ám, dao động ngập trời, một cung điện nguy nga uốn lượng dưới nền đất như con ma long cuộn mình nằm đó. Một quầng sáng lớn bao phủ lấy cung điện, mờ đục đầy hoa văn như một chiếc mai rùa chụp xuống, dáng vẻ rất nặng nề.

Không gian phía ngoài, Linh Khê yên lặng đứng giữa không trung, lãnh đạm nhìn vào linh trận thượng cổ. Chợt nàng quay sang hỏi Thái Thương viện trưởng:

- Đã chuẩn bị những thứ ta dặn hết chưa?

- Ừm, đủ rồi!

Thái Thương viện trưởng gật đầu.

- Bắc Minh tiền bối, đợi khi linh trận thượng cổ bị đảo loạn, phiền ngài ra tay, lúc đó chắc chắn sẽ phá được!

Linh Khê cung kính quay sang Bắc Minh Long Côn.

- Được!

Bắc Minh Long Côn sung sướng gật đầu, xoa xoa bàn tay, ánh mắt nhìn xuống dưới cực kỳ lạnh lẽo.

Linh Khê giơ cao tay, phất xuống:

- Hành động!

"Ầm!"

Cường giả Bắc Thương linh viện phía sau bùng phát sức mạnh, những luồng linh lực liên miên công kích bắn phá khiến lòng đất sáng rực như mặt trời.

Công kích như mưa rơi xuống linh trận thượng, khiến nó nổi lên những trận sóng gió liên hồi.

Hoa văn ở những chỗ bị công kích nhạt đi một chút.

Linh Khê tiếp tục phất tay.

Thái Thương viện trưởng, Mạch U điện chủ, Chúc Thiên trưởng lão... những trưởng lão thực lực Chí Tôn lúc này mới phát động công kích, linh lực bùng nổ còn khủng bố hơn, những công kích hung mãnh tập trung vào khu vực hoa văn bị nhạt đi.

"Uỳnh uỳnh!"

Khu vực đó, hộ tráo linh trận dao động uốn éo càng dữ dội hơn nữa, những công kích như thiết bảng gần như đâm thủng vào trong....

Những cột sáng linh lực cắm vào, như đang chặn đứng sự vận hành của linh trận, nhất thời hộ tráo khổng lồ trở thành một màu đen, dao động hỗn độn bất ngờ, chỗ bị công kích như nứt ra một lằn.

- Bắc Minh tiền bối!

Linh Khê trừng mắt quát.

"Ầm!"

Bắc Minh Long Côn lướt tới, nháy mắt xuất hiện ngay chỗ vết nứt trên hộ tráo, quyền kình hung hãn đánh tới, nắm đấm như núi đổ đập vào vết nứt.

"Đùng!"

Không chỉ vị trí vết nứt, mà cả tòa linh trận rung chuyển. Thái Thương viện trưởng vui mừng nhìn thấy những vết nứt lan tràn từ chỗ Bắc Minh Long Côn vừa đánh vào, cấp tốc phủ kín hộ tráo linh trận.

"Bang!"

Thình lình một tiếng vỡ tan thanh thúy, khiến cho linh trận hoàn toàn hỏng mất, sóng xung kích bùng nổ khiến các cường giả bên ngoài đều bị đẩy lui đi.

"Uỳnh! Uỳnh!"

Còn Long Ma Cung thì bị chính lực xung kích đó hủy diện, cung điện tầng tầng sụp đổ, vô số kẻ bị sức công phá mãnh liệt chấn nổ tan xác.

Khung cảnh thảm thương đổ nát, vô số những tiếng la thảm, tiếng rên xiết vang vọng từ trong tàn tích cung điện.

Thái Thương viện trưởng, Bắc Minh Long Côn đảo mắt tìm kiếm trong phế tích, chẳng hề thấy bóng dáng đám cường giả như Hắc Long Chí Tôn, khẽ nhíu mày.

- Bên kia có dao động linh trận!

Linh Khê đột nhiên chỉ vào trung tâm cung điện.

Bắc Minh Long Côn lắc mình, xuất hiện ở không gian phía trên trung tâm, quét mắt nhìn kỹ. Chợt lão biến sắc, vực sâu bên dưới tràn ngập huyết tinh, như một biển máu tanh hôi, hung sát lực ào ào tuôn ra.

Phía trên biển máu, mười mấy người đang ngưng tụ hung sát lực, hợp sức hình thành một linh trận màu đỏ máu dưới chân họ.

Trong số đó có cả Hắc Long Chí Tôn, sắc mặt đang xanh trắng tái nhợt, ngay khi nhận thấy sự hiện diện của Bắc Minh Long Côn, thì mặt trắng nhách không còn giọt máu.

- Chặn chúng lại, đó là linh trận truyền tống xuyên không gian! Chúng muốn bỏ trốn!

Linh Khê quát lên.

Nàng còn chưa nói hết, Bắc Minh Long Côn đã ra tay, chưởng kình hùng hổ mang theo vô số lông vũ bắn phá không gian, nhanh như chớp xuyên thủng từng người bên dưới.

Năng lượng trong lông vũ bá đạo tuyệt luân, ngay khi xuyên qua cơ thể họ, cũng theo đó chấn vỡ luôn cả Thần Phách.

Hắc Long Chí Tôn và hai tên Chí Tôn còn lại đều biến sắc, căm hận nhưng chỉ đành cố gắng tránh né, tay thay đổi ấn pháp, tinh huyết từ biển máu bên dưới bắn lên, linh trận phát sáng đỏ rực bao phủ lấy họ.

- Ha ha, Thái Thương! Các ngươi muốn diệt Long Ma Cung ta cũng đâu dễ như vậy. Còn núi xanh không lo thiếu củi, lần này các ngươi may mắn, nhưng bọn ta sẽ trở lại tính sổ, huyết tẩy Bắc Thương linh viện!

Huyết quang phủ kín lấy toàn thân, Hắc Long Chí Tôn mừng rỡ hét lớn.

- Các ngươi cũng không đi đâu được!

Bắc Minh Long Côn như chớp lóe lên, quyền chưởng liên tiếp đánh ra ngay khi xuất hiện ở trên biển máu, công kích mạnh mẽ xuyên qua lớp màn tinh huyết, đánh vào thân thể cả ba người.

- Hự!

Hắc Long Chí Tôn hộc máu, linh lực trong người tản mát, nhưng lúc đó huyết quang sáng rực, không gian uốn éo biến dị, ba người lập tức biến mất.

Bắc Minh Long Côn trừng mắt, giơ tay quơ quào chụp trong không gian hỗn loạn, rồi kéo mạnh trở về.

Máu tươi tuôn xối xả, những tiếng la rên thảm thiết vang vọng. Bắc Minh Long Côn tức tối hừ một tiếng, rồi rút tay lại, theo đó là ba cánh tay đẫm máu.

- Bọn chúng chạy rồi?

Thái Thương viện trưởng cấp tốc lao tới.

- Ta chấn cho không gian truyền tống rối loạn, trọng thương bọn chúng, phế mỗi đứa một tay. Cho dù có may mắn truyền tống thành công, e rằng cũng thảm trọng, khó mà để lại hậu họa.

Bắc Minh Long Côn lắc đầu quả quyết.

- Long Ma Cung đã bị hủy, cho dù Hắc Long Chí Tôn còn sống, thì cũng như chó lang bạt, chẳng còn cơ sở để gầy dựng nữa.

Thái Thương viện trưởng cũng cười, thần sắc trở lại bình thường. Rốt cuộc đã nhổ cỏ tận gốc Long Ma Cung khỏi Bắc Thương đại lục.

Từ nay về sau, trên Bắc Thương đại lục, sẽ không còn thế lực nào tên gọi Long Ma Cung nữa!