Đại Chúa Tể

Chương 1402: Bí mật của linh mạch




Giữa thiên địa, 2 đạo lưu quang sáng chói như thiên thạch xẹt qua chân trời, lưu quang lướt qua, toàn bộ không gian sụp đổ, dao động hủy diệt tản ra khiến cả thiên địa run rẩy.

Hai đạo lưu quang cũng không có lực chọn thủ đoạn dư thừa, mà là trực tiếp xẹt qua chân trời, cuối cùng ầm ầm va vào nhau.

uỳnh!

Va chạm khiến vô biên vô tận linh quang trên bầu trời quét ngược ra,trong phạm vị mấy vạn dặm trên bầu trời, toàn bộ mây mù bị quét sạch sẽ, một mảnh trời xanh trong vắt.

Mặc dù 2 bên chiến đấu ở trên 9 tầng trời, nhưng vẫn có dư âm khuyếch tán xuống, khiến cả vùng đất vô tận phía dưới đều chấn động, từng vùng đất bị xét rách ra.

Cái này khiến không ít cường giả địa chí tôn da đầu tê dại, thế công bực này, cho dù chỉ là dư âm thôi sợ rằng bọn họ cũng không chịu nổi.

ùng!

Dưới vô số ánh mắt rung động theo dõi, trên bầu trời, khi linh quang sáng chói bộc phát thì trong nháy mắt 2 đạo thân ảnh cũng bắn ngược ra, không gian phía sau bọn họ toàn bộ vỡ vụn.

Mục Trần lui về phía sau mấy ngàn trượng, thân thề hơi rung, bên ngoài thân thể đã hoàn toàn hóa thành linh lực, sáng chói như thủy tinh của hắn rung lên từng đợt nhỏ, hóa giải luồng sức mạnh kinh khủng đó đi.

Mà ở phía đối diện, Huyền Thiên Lão Tổ chỉ là hơi lui về phía sau chừng ngàn trượng, mà linh thể của hắn lại khác với Mục Trần, bên ngoài thân thể tựa như khắc rõ chu thiên tinh thần, sao trời lóe lên một cái, dễ dàng hấp thu hóa giải toàn bộ sức mạnh xâm nhập vào cơ thể hắn.

Lần giao phong này, hiển nhiên thiên chí tôn lâu năm Huyền Thiên Lão Tổ đã chiếm thượng phong.

Tuy rằng như thế, nhưng sắc mặt Huyền Thiên Lão Tổ lại trở nên ngưng trọng rất nhiều, trải qua lần cứng rắn giao thủ này, hắn đã nhận ra được, thiên tôn linh thể của Mục Trần tuy vừa mới ngưng luyện thành, nhưng lại "ngưng thật" ngoài dự đoán, hiển nhiên nội tình của Mục Trần thâm sâu, căn cơ vô cùng hùng hậu, cũng không phải loại chỉ dựa vào cơ duyên mà một bước lên trời.

Mà trong lúc sắc mặt Huyền Thiên Lão Tổ đang ngưng trọng, Mục Trần lại như suy nghĩ cái gì, hắn nhìn chằm chằm vào linh thể của Huyền Thiên Lão Tổ, dường như cảm giác được 2 bên có chút khác nhau.

Thiên tôn linh thể của hắn toàn thân sáng chói như thủy tinh, cực kỳ tinh khiết, mà thiên tôn linh thể của Huyền Thiên Lão Tổ lại hàm chứa chu thiên tinh thần, tạo ra một cảm giác kỳ diệu.

"Xem ra đây là phương thức cường hóa thiên tôn linh thể, có điều ta vừa mới tấn nhập tầng thứ này, còn chưa hiểu rõ cách tu luyện của thiên chí tôn"

Mục Trần tự nói trong lòng, dù sao việc tu luyện của hắn đều dựa vào tự thân, cũng không có trưởng bối kè kè dạy dỗ, đồng thời sau lưng cũng không có siêu cấp thế lực, dĩ nhiên là phương diện này còn thiếu chút kinh nghiệm.

Nhưng mà, thời điểm giao thủ với Huyền Thiên Lão Tổ, Mục Trần cũng mơ hồ hiểu được, dường như đã chạm tới cái gì.

Cho nên, ánh mắt hắn lại lần nữa lóe lên, chợt lại vọt ra, giống như một đạo lưu quang, mang theo khí thế hùng hồn, trực tiếp xông về phía Huyền Thiên Lão Tổ.

Hắn không dùng bất kỳ một thần thông thuật nào, hoàn toàn dựa vào sự cường hãn của thiên tôn linh thể, thi triển ra thế công bằng sức mạnh thuần túy nhất.

Bởi vì sau khi tấn nhập thiên chí tôn, thân thể chuyển hóa thành linh lực thuần túy, chỉ giơ tay nhấc chân cũng có linh lực mênh mông không cách nào hình dung, cho nên có thể không khách khí mà nói, lúc này Mục Trần chỉ cần tùy ý đánh ra một quyền,sợ rằng uy năng cũng sẽ không kém lúc trước hắn vận dụng bát bộ phù đồ.

"Hừ, bằng vào thiên tôn linh thể sơ bộ nhất của ngươi cũng muốn đấu với lão tổ ta?"

Huyền Thiên Lão Tổ nhìn Mục Trần như vậy, cũng lả cười lạnh một tiếng, hành động này của Mục Trần cũng là hợp ý hắn, dù sao đánh nhau bằng linh thể, hắn vững vàng chiếm thượng phong.

Vì vậy, thân thể hắn rung lên, trên thân hình, chu thiên tinh thần lóe lên ánh sáng, sau đó vọt lên, hóa thành một đạo lưu quang, một lần nữa va chạm với Mục Trần.

ầm ầm!

Trên bầu trời, 2 đạp lưu quang không ngừng đụng nhau, bọn họ giằng co một chỗ, dựa vào thân thể cứng rắn va chạm, mỗi một lần quyền cước chạm nhau, cho dù chỉ lả tàn ảnh đụng nhau cũng sẽ tạo ra âm thanh kinh thiên động địa.

Nhất thời, trên bầu trời, dường như có sấm sét không ngừng nổ, thiên địa rung động.

Mà vô số ánh mắt đều rung động nhìn 2 đạo quang ảnh đang giằng co nhau, bời vì linh quang quanh người Huyền Thiên Lão Tổ cùng Mục Trần quá mức mạnh mẽ, cho nên dưới thiên chí tôn nếu nhìn lâu sẽ cảm giác 2 mắt đau nhói, linh lực trong cơ thể đều vì thế mà chấn động.

Tuy rằng không thể quan sát trong thời gian dài, nhưng mọi người đều nhìn ra được, lúc này 2 người giao phong, hiển nhiên Huyền Thiên Lão Tổ chiếm thượng phong tuyệt đối, mỗi lần đụng nhau đều khiến Mục Trần bị đẩy lui, nhưng Mục Trần cũng cực kì dũng mãnh, cho dù rơi vào hạ phong nhưng vẫn bộc phát ra thế công như mưa sa bão táp, cuồn cuộn không ngừng đánh về phía Huyền Thiên Lão Tổ.

"Mạn đà la đại nhân, cục diện của Phủ chủ dường như cỏ chút không ổn". Đám người liễu thiên đạo nhìn cảnh này, không khỏi có chút lo lắng nói.

Mạn đà la cùng linh khê liếc mắt nhìn nhau, lại là tỏ ra rất bình tĩnh, bởi vì bọn họ hiểu rất rõ Mục Trần, hiện giờ Mục Trần căn bản cũng không có thi triển ra bất kỳ sát chiêu nào, chỉ đơn thuần là dùng linh thể cường hãn để đối chiến.

Các nàng biết rõ, Mục Trần mang trong người Bát bộ phù đồ cùng nhất khí hỏa tam thanh, 2 đạo tuyệt thế thần thông đứng đầu đại thiên thế giới, nhưng hiện tại hắn còn chưa vận dụng, hiển nhiên là đang dùng Huyền Thiên Lão Tổ làm đá mài đao, mượn cuộc chiến này để hiểu được chỗ khác biệt của thiên chí tôn cảnh.

ùng!

Trên 9 tầng trời, bầu trời chấn động, lại một lần nữa va chạm vô cùng hung hãn, thân thể Mục Trần rung lên, bắn về phía sau mấy ngàn trượng, bước chân rơi xuống, ngay cả không gian cũng sụp đổ.

Nhưng tuy là bị đánh lui, nhưng trong mắt Mục Trần lại thoáng hiện lên tia sáng.

ánh mắt hắn sáng rực, mấy lần trước cứng rắn va chạm với Huyền Thiên Lão Tổ, hắn rốt cục cũng nhận ra, thiên tôn linh thể của hắn và của Huyền Thiên Lão Tổ rốt cục khác nhau ờ chỗ nào.

Mỗi khi linh lực của hắn xâm nhập vào cơ thể Huyền Thiên Lão Tổ, chu thiên tinh thần trên cơ thể Huyền Thiên Lão Tổ sẽ vận chuyển, hóa giải toàn bộ những linh lực kia.

Hiển nhiên so với việc cứng rắn chịu đòn của hắn,lực hóa giải khi tinh thần vận chuyển kia còn cao cấp hơn rất nhiều.

Điều này cho thấy rõ ràng thiên tôn linh thể của Huyền Thiên Lão Tổ cao cấp hơn so với hắn.

Thiên tôn linh thể của hắn tuy là mạnh mẽ, nhưng dường như vẫn còn một bức tường ngăn cách với thân thể khó có thể nhận ra, tầng ngăn cách này khiến cho thiên tôn linh thể của hắn không có được những năng lực kỳ diệu này.

Mà ngược lại Huyền Thiên Lão Tổ lại có thể phát huy được tác dụng vô cùng lớn, cho nên mới có thể chiếm thượng phong trong những lần va chạm.

"Huyết nhục của ta, thậm chí xương cốt đều đã linh thể hóa, nếu còn ngăn cách nào đó, vậy thì hẳn là chỗ càng sâu hơn trong cơ thể". Ánh mắt Mục Trần lóe lên, ý niệm nhanh chóng chuyển động trong lòng.

Mỗi một khắc, một tia sáng lại lóe lên trong đầu,lúc này những cảm ngộ lúc trước khi va chạm với Huyền Thiên Lão Tổ mới dần dần sáng tỏ ra.

"Ta biết là cái gì rồi!"

"Là linh mạch!"

sâu trong ánh mắt Mục Trần thoáng hiện vẻ "hiểu ra", nếu nói về linh mạch, lúc đầu mỗi người tu luyện đều nhớ rõ, khi mới bắt đầu tu luyện, người có linh mạch cấp bậc càng cao thì tốc độ tu luyện sẽ càng nhanh.

Mục Trần còn nhớ rõ, hồi còn ở bắc thương linh viện, đại địch của hắn -Cơ Huyền, chính là có được thiên cấp linh mạch.

Chỉ có điều, sau này khi thực lực đạt tới trình độ nào đó, tác dụng của Linh mạch cũng dần dần biến mất, cho nên rất nhiều người đều cho là, linh mạch chẳng qua chỉ có tác dụng lúc mới tu luyện, càng về sau tác dụng càng nhỏ, thậm chí không có tác dụng.

Từ phương diện nào đó mà nói thì cách nghĩ này cũng có chút đúng, thậm chí ngay cả Mục Trần cũng cho là như vậy, nhưng mà chớp mắt vừa đây thôi hắn mới chợt hiểu ra.

Linh mạch ở sâu trong thân thể kia cũng không phải không có tác dụng, mà là rất nhiều người không có thực lực để chân chính luyện hóa, mà cái thực lực này chính là phải đạt tới một mức cần thiết.

Đó chính là bước vào thiên chí tôn, tu thành thiên tôn linh thể.

Chỉ khi chuyển hóa giữa thân thê và linh thể mới có thể cảm ứng được linh mạch sâu trong thân thể, do đó mới có thể luyện hóa, khiến cho sự linh thể hóa của bản thân đạt đến mức viên mãn.

Mục Trần đứng trên không trung, khuôn mặt tuấn dật hiện lên một nụ cười, thật ra ờ thời điểm bước vào thiên chí tôn cảnh, đạt được thiên tôn linh thể, hắn vẫn mơ hồ cảm giác dường như còn thiếu cái gì, mà hôm nay sau khi giao thủ cùng một vị thiên chí tôn lâu năm thì rốt cục cũng hiểu thiếu sót cái gì.

Lúc này, tự nhiên là Huyền Thiên Lão Tổ cũng đã nhìn thấy thần sắc của Mục Trần, ánh mắt ngưng lại, hơi trầm tư một chút đã nhìn thấu mục đích đánh nhau lần này của Mục Trần, chợt khóe miệng hắn không kìm được mà co quắp lại, thầm cảm thấy tức giận, tên tiều tử này lại dám đem Huyền Thiên Lão Tổ hắn làm đá mài dao, mượn cuộc chiến lần này để hoàn thiện khuyết điểm của bản thân

Buồn cười lúc trước hắn còn nói Mục Trần tâm cao khí ngạo, không chịu nhận thua, nào biết Mục Trần cố ý kịch chiến cùng với hắn, từ đó tìm ra cách khến thiên tôn linh thể viên mãn.

sắc mặt Huyền Thiên Lão Tổ xám xịt, hắn nhìn chằm chằm Mục Trần, cắn răng nói: "Xem ra tiểu tử ngươi cũng thông minh, nhanh như vậy đã biết thiếu sót của thiên tôn linh thể"

"không sai, lão phu liền nói cho ngươi biết, chỉ khi luyện hóa được linh mạch trong cơ thể mới cỏ thể khiến thiên tôn linh thể viên mãn, hơn nữa, linh mạch càng mạnh mẽ, một khi trải qua luyện hóa, thiên tôn linh thể càng thần diệu"

"Có điều dù ngươi biết được thì có thể làm gì? Lâm trận mới mài thương, có tác dụng gì sao?" Huyền Thiên Lão Tổ châm chọc nói.

Theo phương diện nào đó mà nói thì những kinh nghiệm này cũng không coi là bí mật gì, bằng năng lực của Mục Trần, dù hôm nay không giao thủ với hắn thì sau này có lẽ cũng sẽ lĩnh ngộ ra, chỉ có điều tốn thêm chút thời gian thôi.

Hơn nữa, biết được là một chuyện, luyện hóa được hay không lại là chuyện khác, ít nhất hiện tại hắn cũng sẽ không để Mục Trần có thời gian luyện hóa linh mạch.

Nghe tiếng cười lạnh của Huyền Thiên Lão Tổ, Mục Trần cũng không kìm được mà cười một tiếng, nói:"nếu đã đạt được mục đích rồi thì cũng không cần chơi đùa cùng lão già ngươi nữa!"

Huyền Thiên Lão Tổ nghe vậy, vẻ châm chọc trên mặt càng đậm, có điều còn không đợi hắn nói chuyện, chợt thấy Mục Trần một tay kết ấn, sau đó, không gian bên cạnh hắn chấn động, 2 bóng người một đen một trắng từ hư không chậm rãi hiện ra, ánh mắt hờ hững nhìn về phía Huyền Thiên Lão Tổ.

Hai đạo nhân ảnh giống Mục Trần như đúc, mà lúc bọn họ đứng vững vàng bên cạnh Mục Trần thì 2 cỗ linh lực vô tận cấp bậc thiên chí tôn cũng theo đó mà mênh mông cuồn cuộn quét ra.

Lúc này, toàn bộ thiên địa đều run rẩy kịch liệt

Mà cũng vào lúc này, vẻ mặt châm chọc của Huyền Thiên Lão Tổ chợt cứng ngắc lại từng chút từng chút một, nhìn 2 thân ảnh có khí tức giống Mục Trần như đúc, dù là bằng độ già đời của hắn thì sâu trong nội tâm cũng phải nổi lên sóng gào bão thét.