Đại Chúa Tể

Chương 1218: Đông lão




Biên soạn Lão Bảo - Hội những con nghiện truyện

Trên bầu trời, Mục Trần đứng chắp tay, lúc này ở phía sau hắn, sóng linh lực cuồn cuộn bộc phát ra, không gian không ngừng vặn vẹo, sau đó từng bóng người lần lượt xuất hiện, lẳng lặng đứng ở sau lưng Mục Trần.

Đó là năm bóng người.

Năm thân ảnh này đều tản mác ra linh lực cực kỳ khủng bố, sóng linh lực uy áp này bộc phát ra cực kỳ khủng bố khiến cho tầng tầng mây đều bị phá tan thành từng mảnh.

5 bóng người, đều là năm vị hạ vị Địa Chí Tôn!

Khi bọn hắn hiện thân, nguyên bản bọn người Huyết Đồng có tới 6 vị hạ vị Địa Chí Tôn cũng đang bộc phát ra sóng linh lực uy áp, nhưng hiện tại nguồn uy áp đó đang bị suy yếu hơn nữa bọn hắn còn cảm giác được một cổ áp bác kinh khủng khác đang phô thiên cái địa bao phủ tới.

Cho nên sắc mặt bọn họ, trong khoảnh khắc trở nên cực kỳ khó coi, khó che giấu vẻ kinh hãi từ trong ánh mắt.

- 5 vị... 5 vị hạ vị Địa Chí Tôn?! Bọn hắn đều là người của Mục Phủ? Thực lực của Mục phủ lại cường hãn như thế sao?”

Rốt cục cũng có người rung động mà thét lên, bọn hắn khó có thể tin vào mắt mình. Đây là 5 vị hạ vị Địa Chí Tôn hàng thật, nội tình như thế phóng nhãn toàn bộ Tiểu Tây Thiên giới, chỉ sợ cũng chỉ có Huyết Thần tộc mới có thể so sánh, nhưng trước mắt Mục Phủ vẫn chưa có danh tiếng gì nhưng lại có được thực lực khủng bố như vậy.

Hơn nữa, bọn hắn đều là nhìn ra được, 5 vị hạ vị Địa Chí Tôn, đều đứng ở sau lưng Mục Trần, hơn nữa thần sắc của bọn họ, đối với Mục Trần rất là kính sợ, điều này cho thấy bọn hắn đích xác là tôn Mục Trần làm chủ.

Bọn hắn lúc này mới mới thật sự rõ ràng, vì sao Mục Trần không sợ Huyết Thần tộc chút nào, bởi vì thực lực sau lưng của hắn, hoàn toàn có tư cách chống lại Huyết Thần tộc. Dù sao đối mặt với đội hình bực này, cho dù là Huyết Linh Tử, cũng chỉ có thể nhượng bộ lui binh.

Nếu là hắn muốn mạnh mẽ bằng vào thực lực thượng vị Địa Chí Tôn ngạnh chiến mà nói, kia chỉ kết quả sẽ là lưỡng bại câu thương.

Tiểu gia hỏa này,,:

-

Lần thứ hai Lạc Thiên Thần chấn kinh, sau một lúc lâu, hắn chỉ có thể cười khổ lắc đầu, trước đó biểu hiện của Mục Trần đã chinh phục hắn, nhưng mà hắn không nghĩ tới, Mục Trần còn ẩn tàng lực lượng lợi hại như thế.

Trong mấy năm nay ngắn ngủi, hắn tựa hồ không còn là thiếu niên non nớt mà đã biến thành siêu cấp cường giả, hơn nữa hội tụ dưới tay hắn là một nhóm nhân vật cường hãn.

Dựa theo Lạc Thiên Thần đoán chừng, bây giờ nội tình cùng thực lực trong tay Mục Trần, chỉ sợ đã không yếu hơn Lạc Thần tộc bọn họ.

Như vậy so sánh, đủ để Lạc Thiên Thần nhìn về hắn với một tia lửa nóng, tiểu tử này đích thật là một kỳ tích, có lẽ để Lạc Ly ở cùng với hắn kết hợp, nói không chừng, cũng sẽ cho Lạc Thần tộc bọn hắn có được một kỳ tích

Bái kiến Phủ Chủ!"

Trong khi mọi người đang nhìn hắn với ánh mắt rung động thì năm người Liễu Thiên Đạo ngược lại là ôm quyền cung kính tung hô Mục Trần một cái, thể hiện sự phục tùng của cấp dưới đối với vị chủ nhân của mình.

Mục Trần nhìn hành động của bọn hắn như vậy, ngược lại hơi nhíu mày, dĩ vãng thời điểm trước mấy lão gia hỏa này mặc dù gọi hắn là Phủ Chủ, nhưng vẫn lộ ra vẻ khó chịu, nhưng lần này. Mục Trần lại nghe được thanh âm rất chân thật không có miễn cưỡng.

Hắn như có điều suy nghĩ nhìn 5 người một chút, cuối cùng cũng sáng tỏ, xem ra lúc hắn đả bại 3 tên hạ vị Địa Chí Tôn của Huyết Thần tộc không chỉ có chấn nhiếp đám người Huyết Thần tộc mà cũng đã chấn nhiếp luôn 5 lão gia hỏa này.

Loại niềm vui này ngoài ý muốn, ngược lại để Mục Trần hơi nở nụ cười, dù sao có thể làm cho 5 vị cường giả từng là phong vân kiệt ngạo tại Bắc Giới phải thành tâm tâm quy thuận, thật không phải là một chuyện dễ dàng."Phủ chủ lúc trước đã có một phen đại chiến, bọn gia hỏa này, có thể giao cho mấy người bọn ta." U Minh cung chủ mỉm cười nói. Hắn quả quyết, nếu quyết định tán đồng địa vị Mục Trần, như vậy ngay lập tức đem vị trí bản thể hiện ra cho mọi người thấy và bắt đầu làm nhiệm vụ của người cấp dưới.

Bọn Liễu Thiên Đạo cũng là nhao nhao gật đầu, sau đó ánh mắt bất thiện, chính là khóa đám người Huyết Đồng.

Nhìn thấy ánh mắt của đám người Liễu Thiên Đạo, da đầu sáu người Huyết Đồng cũng có chút run lên, mặc dù bọn hắn có 6 người, nhưng gần một nửa đều bị Mục Trần đánh trọng thương, nếu như thực sự hỗn chiến, bọn hắn tất nhiên phải chịu thua thiệt.

Cái kia ba vị Địa Chí Tôn của chi nhánh hoàng tộc Lạc Thần cũng là âm thầm kêu khổ, sắc mặt đắng chát vô cùng, làm sao bọn hắn nghĩ đến, tiểu tử nhìn qua này trẻ tuổi như vậy, không chỉ có thực lực bản thân cường hãn, còn có địa vị là chủ nhân Mục phủ, mà tất cả những điều đó không kinh khủng bằng việc bên trong Mục phủ, còn có 5 vị hạ vị Địa Chí Tôn!

Đội hình cường hãn này, không kém hơn Huyết Thần tộc!

Bởi vì người này xuất hiện, nguyên bản Lạc Thần tộc đang tràn ngập nguy hiểm lại được nghịch chuyển, dưới sự bảo vệ của hắn, Lạc Ly thuận lợi tiếp thu Lạc Thần truyền thừa, có thể tưởng tượng, về sau địa vị Lạc Ly tại Lạc Thần tộc, càng thêm vững chắc không thể lung lay.

Thất bại của bọn họ, đã dần dần hiện ra.

Ánh mắt bọn hắn hoảng hốt, nhìn về phía Huyết Linh Tử, gương mặt của hắn âm trầm bất định, phải nói đám người Liễu Thiên Đạo xuất hiện, làm cho hắn gặp phải chấn động cực lớn, bất quá hắn cũng là một vị thượng vị Địa Chí Tôn, bởi vậy rất nhanh tâm tình đều đè sâu trong nội tâm ổn định trở lại.

Hắn âm trầm nhìn qua Mục Trần, chậm rãi nói:

- Huyết Linh Tử ta cũng đã gặp qua rất nhiều người nhưng không nghĩ tới lần này, ta lại không thể nhìn thấu được ngươi.

Giọng nói của hắn, không còn như trước khinh thị, mà là bắt đầu đem Mục Trần coi như ngang hàng, dù sao dưới mắt Mục Trần lấy thân phận chủ nhân Mục phủ, đã đủ cho hắn chân chính kiêng kị.

Mục Trần nghe vậy, chỉ phì cười một tiếng.

Huyết Linh Tử trầm mặc một chút, nói:

- Ngươi chém chết trưởng lão Huyết Thần tộc, ta có thể không truy cứu, thậm chí Huyết Thần tộc ta còn có thể trả cho ngươi ba trăm triệu Chí Tôn linh dịch, chỉ cần ngươi không tiếp tục nhúng tay vào sự tình nơi đây, Lạc Ly ngươi cũng có thể mang đi!

Lời hắn vừa nói ra, vô số người đều kinh ngạc, không ai nghĩ tới Huyết Linh Tử lại quả quyết đến loại trình độ này, không truy cứu Mục Trần, hơn nữa còn phải bồi thường đồng thời thả người.

Chỉ là kể từ đó, Lạc Thần tộc sẽ bị diệt vong.

Vô số ánh mắt chuyển hướng về Mục Trần, dù sao ba trăm triệu Chí Tôn linh dịch thật là không phải số lượng nhỏ, coi như là Huyết Thần tộc, cũng phải móc cả kho một tộc. Những con dân Lạc Thần tộc đều run rẩy nhìn về phía Mục Trần, số lượng ba trăm triệu Chí Tôn linh dịch trong mắt bọn họ là con số không thể tưởng tượng nổi, thậm chí là một vị thượng vị Địa Chí Tôn, đều rung động vì số lượng đó.

Huống chi, bọn hắn biết, nếu như Mục Trần cự tuyệt. Như vậy sẽ thực sự cùng một vị thượng vị Địa Chí Tôn huyết đấu, giữa hai bên lợi và hại, hiển nhiên có chênh lệch rõ ràng.

- Ha ha, thực sự là hấp dẫn.

Mục Trần cũng hơi kinh ngạc khí phách của Huyết Linh Tử. Hắn khẽ cười một tiếng, sau đó nhìn về phía Lạc Thiên Thần, tự tiếu phi tiếu nói:

- Lạc tộc trưởng, ngươi cho rằng ta sẽ làm như thế nào?

Nhưng mà đối với vấn đề như vậy, Lạc Thiên Thần lại lộ ra ánh mắt rất lạnh nhạt. Hắn hoàn toàn không có biểu hiện lo lắng chút nào, đương nhiên đây cũng không phải là bởi vì hắn tin tưởng Mục Trần, mà là bởi vì hắn tin tưởng cháu gái của mình, từ đó đến bây giờ hắn tin tưởng ánh mắt cháu gái, lấy ánh mắt của nàng, kiên quyết không có khả năng tên gia hỏa này thấy ba trăm triệu Chí Tôn linh dịch mà bị đả động.

Nhìn thấy bộ dáng Lạc Thiên Thần như vậy, Mục Trần cũng tức giận nhếch miệng, sau đó hướng về phía Huyết Linh Tử mỉm cười, nói:

- Còn có thủ đoạn gì nữa, ngươi liền xuất ra hết đi.

Câu nói này, hiển nhiên chính là đáp án cuối cùng.

Huyết Linh Tử nghe vậy, khuôn mặt ngược lại không có quá nhiều ba động, hiển nhiên là cũng đã đoán trước, ánh mắt kia trở nên âm trầm, hắn nhìn chằm chằm Mục Trần, sau một lúc lâu, thản nhiên nói:

- Nếu cho đường ngươi không đi, vậy cũng đừng trách ta.

Thoại âm rơi xuống, hắn đột nhiên quay người. Đối bầu trời xa xăm ôm quyền cung kính nói:

- Đông lão, mời người hiện thân!

Theo thanh âm Huyết Linh Tử rơi xuống, xa xăm tren bầu trời, đột nhiên trở nên băng hàn. Trên bầu trời, có 1 trận tuyết lớn, cả phiến thiên địa, vào lúc này biến thành ngày đông giá rét.

Bông tuyết đầy trời phiêu động, bông tuyết đột nhiên tại trước người Huyết Linh Tử ngưng tụ, biến thành một lão giả khoác áo dài trắng. Lông mày hắn bạc trắng, mặt mũi khô gầy, khuôn mặt của hắn không biểu tình, có bông tuyết quang văn như ẩn như hiện. Vô số ánh mắt nhìn về phía vị lão giả áo bào trắng này, sau đó, có vài cường giả có thâm niên hiểu biết đột nhiên kinh hãi phát ra âm thanh vang vọng.

- Là Lẫm Đông lão nhân?!

- Trời ạ, làm sao hắn lại tới nơi này!

Vô số cường giả kinh ngạc, những cường giả của Lạc Thần tộc trong nháy mắt mặt như màu đất, thậm chí ngay cả trên trán Lạc Thiên Thần đều có mồ hôi lạnh xông ra, ánh mắt sợ hãi nhìn qua thân ảnh già nua mang khí tức lạnh như trời đông.

Bởi vì vị lão nhân này, ở Tây Thiên đại lục, có được uy danh hiển hách, hắn là một vị siêu cấp cường giả Địa Chí Tôn đại viên mãn!

Đương nhiên, kinh khủng hơn là, hắn đến từ Tây Thiên Chiến Điện!

- Ngươi... Ngươi đem người từ Tây Thiên Chiến Điện tới?!

Lạc Thiên Thần nhìn chòng chọc vào Huyết Linh Tử, con mắt đỏ bừng, hiển nhiên hắn không nghĩ tới, lần này Huyết Linh Tử đã tính toán không cho Lạc Thần tộc bọn hắn con đường sống a!

Huyết Linh Tử cười một tiếng, mời vị Đông lão này đến, Huyết Thần tộc bọn hắn đã bỏ ra mốt khoảng không nhỏ, lần này, bất luận là Mục Trần có làm gì đi nữa cũng sẽ chết không có chỗ chôn!

- Lúc trước cho ngươi con đường sống ngươi không đi, bây giờ có muốn đi cũng đã chậm!

Huyết Linh Tử âm lãnh chuyển hướng nhìn Mục Trần, lần thứ hai trong mắt có sát ý trào ra.

Bởi vì vị Đông lão này một khi xuất hiện, điều đó tương đương Huyết Thần tộc bọn hắn phải trả thêm một cái giá gấp dôi, nguyên bản Huyết Linh Tử không muốn mời vị này hiện thân

Ánh mắt Huyết Linh Tử nhìn về Đông lão, cung kính nói:

- Đông lão, lần này, xin mời ngài xuất thủ, thu thập tên tiểu bối cuồng vọng kia.

Gương mặt vị Đông lão kia không thay đổi nhìn chằm chằm Mục Trần, bông tuyết quanh người hắn tựa hồ rơi xuống càng thêm dầy đặc, bông tuyết gào thét, không gian lập tức vỡ vụn.

Bất quá, khi mọi người đang nghĩ là Mục Trần hẳn phải chết, thì vị Đông lão kia, lại lắc đầu, hờ hững nói:

- Ta không giết được hắn.

Huyết Linh Tử khẽ giật mình, có chút hoài nghi mình có nghe lầm hay không, lúc này gượng cười nói:

- Đông lão nói đùa, lấy thực lực ngài Địa Chí Tôn đại viên mãn, muốn giết hắn, còn không phải dễ như trở bàn tay?

Vô số cường giả đưa mắt nhìn nhau, hiển nhiên không biết đó là tình huống như thế nào, Lạc Thiên Thần cũng kinh nghi bất định nhìn về phía Mục Trần.

- Ha ha, hắn nói không sai, có ta ở đây, hắn thật giết không được Mục Trần...

Vô số người đang mơ hồ thì trong thiên địa, đột nhiên có một tiếng cười thanh thúy non nớt vang lên, sau đó, vô số cường giả nhìn thấy, bên cạnh Mục Trần, không gian chập trùng, một thân ảnh tiểu kiều xuất hiện.

Nguyên bản thiên địa giống như trời đông giá rét, đột nhiên nhanh chóng ấm lại...

Ánh mắt đám người Lạc Thiên Thần, Huyết Linh Tử đột nhiên co rụt lại, hoảng sợ nhìn phía đạo thân ảnh tiểu kiều kia, thanh âm hoảng sợ không nhịn được nữa thốt ra.

- Địa Chí Tôn đại viên mãn?