Đại Chúa Tể

Chương 1121: Cửu phủ




Được kim quang bao phủ xuyên qua linh trận Mục Trần cảm giác được không gian xung quanh chấn động kịch liệt, sau đó có quang mang chói mắt phát ra làm Mục Trần phải nhắm nghiền đôi mắt. Khi mở mắt ra lần nữa thì khung cảnh đã đổi khác, không còn như trước

Lúc này Mục Trần đang lăng không mà đứng, nhìn ngó dò xét xung quanh. Không gian nơi này vẫn là một mảnh cổ địa nhưng lại nhiều hơn một ít sinh khí so với ngoại vi thiên cung

Chỗ này núi non trùng điệp liên miên bất tận, dù đã hoang phế vạn năm nhưng vẫn tràn đầy thiên địa linh lực. Do đó có thể thấy được ngày xưa chỗ này là một bảo địa tu luyện hấp dẫn cỡ nào

Nhìn về nơi cuối phía xa có thể thấy rất nhiều tòa cổ điện như ẩn như hiện, nơi đó còn có thác nước không ngừng đổ xuống, thanh âm quanh quẩn mãi không tan

Đặc biệt là trên không lại có vô số thạch đảo huyền phù, theo dấu tích để lại thì mấy nơi này đã từng phồn thịnh biết bao

Mục Trần nhìn khắp nơi không nhịn được mà cảm thán. Đại La thiên vực so với địa phương này xem ra còn thua kém nhiều

“nơi này là thượng cổ thiên cung chân chính ư?” phía sau có thanh âm tò mò của Lâm Tĩnh vang lên, nàng cũng nhìn xung quanh đánh giá nơi đây. Đối với với cổ địa bao la này, dù nàng là tiểu công chúa võ cảnh cũng phải đánh giá mà khen ngợi

Mục Trần gật đầu, sau khi quan sát chung quanh hắn có thể cảm giác được trong thiên địa này liên tiếp có linh lực ba động, tất cả đều là những kẻ đến đây để tầm bảo như hắn

Không gian vắng lặng phủ bụi hàng vạn năm giờ trở nên náo nhiệt trở lại

Những cường giả xông vào thiên cung này giống như là thành cường đạo vậy, ai cũng hận không thể vét máng hết mọi trân tài địa bảo về làm của riêng. Người ngu cũng biết thiên cung từng là siêu cấp thế lực xưng bá Đại La thiên vực thì nội tình sẽ khủng bố cỡ nào. Chỉ cần được một ít cơ duyên thì sẽ thành cá chép hóa rồng, tha hồ vùng vẫy, lưu danh Thiên La đại lục

Mục Trần quay lại nhìn những cường giả của liên minh bắc giới, lúc này bọn họ đang chảy nước miếng mà nhìn, hai mắt sáng rực như đèn pha. Bộ dáng như hận không thể ra tay cướp đoạt ngay lập tức vậy

“chư vị nếu muốn tự mình tầm bảo thì có thể rời đi, nếu gặp nguy hiểm thì nhớ viện trợ lẫn nhau”

Mục Trần thấy bộ dáng bọn họ như thế liền phì cười, tuy mang danh là liên minh nhưng không đoàn kết tuyệt đối, do đó cũng không nhất thiết phải chế định họ theo mình mãi được. Nếu không sẽ làm lòng người nguội lanhh, hơn nữa khi gặp bảo bối sẽ khó bề phân chia

Vì thế không bằng chia ra cùng tầm bảo, chỉ cần giữ liên lạc là được

Những cường giả đã mong chờ điều này từ lâu nên khi nghe Mục Trần nói vậy ai cũng mừng rỡ, rối rít gật đầu biểu thị đồng tình

Mục Trần cười cười, sau đó nhắc nhở “trong thiên cung tuy không thiếu thiên tài địa bảo nhưng linh lực ở đây vẫn được bảo tồn, thậm chí có nơi còn có ba động linh linh. Do đó tầm bảo cũng phải cẩn thận, chớ ham tài mà thân hãm linh trận phải bỏ mạng lại”

Mọi người nghe Mục Trần nhắc nhở ai cũng cảm kích gật đầu, sau đó không đợi nói tiếp liền nhanh chóng hóa thành lưu quang nhắm vào bên trong thiên cung phóng đi

“không có mấy thứ trói buộc này cũng thuận lợi hơn một chút” Cửu U nhìn bọn họ ly khai mới chu môi mọng mà nói. Trong đám cường giả liên minh trừ Huyền Minh chí tôn có thực lực tương đối còn những kẻ khác nếu gặp cường địch thì cũng chả làm ăn được gì, trái lại còn trở thành gánh nặng. Bất quá cũng phải mang bọn họ vào đây thôi, dù sao chống lưng của họ là những địa chí tôn của bắc giới, mà liên minh vẫn cần những địa chí tôn này áp trận. Nếu không thì Đại La thiên vực không đủ lực để chấn nhiếp mấy thế lực khác của Thiên La đại lục đâu

Mục Trần mỉm cười, hắn có thiện ý cho bọn họ từ tầm bảo tìm cơ duyên cũng là vì ý này. Đồng đội với hắn chỉ cần hai người bên cạnh này là đủ rồi

“giờ chúng ta làm gì?” Lâm Tĩnh hăng hái hỏi, bộ dáng của nàng như là chuẩn bị làm một vố lớn vậy

Mục Trần trầm ngâm một chút rồi nói “Thượng cổ thiên cung quá rộng lớn, hơn nữa đột nhiên biến mất cũng là chuyện quá quỷ dị nên chúng ta phải cẩn thận mới được”

“mặt khác theo ta suy đoán thì tầng thứ nhất của thiên cung là địa phương có Cửu Phủ, mà trong Cửu Phủ có một mục tiêu quan trọng trong chuyến đi này, chính là Thiên Trì”

Trong thiên cung, dưới Thiên Đế là Cửu Phủ Ngũ Điện, mà Cửu Phủ hẳn là ở chỗ này

Nghe nhắc đến hai từ Thiên Trì thì hai mắt Lâm Tĩnh sáng rực, nàng nói “không biết thiên trì giờ đây còn thần diệu như trước hay không nữa?”

“ồ, ngươi cũng biết à?” Mục Trần kinh ngạc, sau đó nghĩ lại thì thấy bình thường. lấy thân phận của phụ thân Lâm Tĩnh thì bí tân của thiên cung chẳng là gì cả

Lâm Tĩnh vân vê cằm nói “ta từng nghe phụ thân nói qua, thượng cổ thiên cung có thể được xưng là bá chủ Thiên la đại lục thì ngoài nguyên nhân chủ yếu là thực lực của Thiên Đế rất mạnh còn có nguyên nhân khác là do Thiên Trì. Thời đó vô số thiên tài muốn tiến vào thiên cung chủ yếu là muốn được thiên trì tẩy lễ thôi”

“truyền thuyết đồn rằng trải qua Thiên Trì tẩy lễ là được thoát thai hoán cốt, đồng thời có thể áp súc linh lực bản thân, ngay cả chí tôn pháp thân trải qua tẩy lễ cũng được đề thăng lên rất nhiều”

“nghe đồn từng có cửu phẩm viên mãn đang tiếp nhận tẩy lễ thì trực tiếp đột phá lên địa chí tôn luôn”

Cửu U nghe vậy thì động dung, nàng đã tiếp cận đến cấp bậc địa chí tôn nên biết được đột phá bình chướng đó quả thật rất khó khăn. Vô số cửu phẩm chí tôn viên mãn cả đời không cách nào đột phá được tầng bình chướng đó, bởi vậy mới thấy gian nan vất vả cỡ nào

Có thể lời của Lâm Tĩnh có chút khoa trương nhưng cũng để biết Thiên Trì rất thần diệu rồi

Mục Trần mìm cười nói “bất quá không phải ai cũng được Thiên Trì tẩy lễ, theo quy củ thì chỉ khi được Cửu Phủ công nhận, có được tín vật mới có thể tiến vào Thiên Trì”

“Tuy hiện tại thiên cung đã trải qua đại biến cố nhưng quy củ này vẫn có thể còn bảo lưu đến bây giờ, như đăng long môn vậy. Vì thế chúng ta phải tìm ra Cửu Phủ đã, sau đó mới xem có thể lấy được Cửu Phủ tín vật hay không”

Cửu U nghe vậy liền gật đầu, hôm nay có rất nhiều cường giả tiến vào đây, nên bọn họ nếu muốn vào Thiên Trì thì phải nhanh chóng xuất thủ mới được

Đây cũng là ý của Mục Trần, nên hắn không dông dài nữa, vung tay lên nói “đi thôi, chúng ta phải nhanh lên”

Nói xong Mục Trần nhìn thiên địa bao la xung quanh, sau đó hóa thành một đạo lư quang hướng về một tòa thạch đảo phóng đi

ở phía sau, Cửu U với Lâm Tĩnh cũng nhanh chóng đuổi theo, bắt đầu hành trình tầm bảo trong thiên cung mênh mông này

Tổ đội Mục Trần đến tòa thạch đảo đẩu tiên không có bất cứ thu hoạch nào, trên thạch đảo toàn là phế tích, thỉnh thoảng tìm được một ít linh vật nhưng linh lực trên đó cũng đã ảm đảm hết, cuối cùng cũng thành phấn mạt

Bất quá theo hoàn cảnh trên thạch đảo, Mục Trần cũng suy đoán được trước đó chỗ này từng bộc phát đại chiến kinh thiên động địa

Lần đầu tầm bảo không được gì nhưng tổ đội Mục Trần cũng không chán nản mà không ngừng tiến về trước dò xét

Mà trong lúc dò xét tìm kiếm thì một sự tình làm Mục Trần nhức đầu không thôi, đó là Mục Trần phát hiện có rất nhiều thạch đảo có bố trí linh trận thủ hộ, tuy linh trận không mạnh nhưng có thể che khuất tầm nhìn vì thế nếu không phá trận thì không cách nào biết được thạch đảo này có quy mô ra sao

Mà hiện tại có ít nhất cũng ngàn vạn thạch đảo, nếu tìm từng cái thì tốn không biết bao nhiêu năm tháng mới tìm được Cửu Phủ đây?

Đối với tình huống này ba người Mục Trần cũng có chút bất đắc dĩ, chỉ có thể cường bạo phá trận xét từng thạch đảo thôi, cũng may là không lâu sau trên một thạch đảo tầm thường đã tìm được một ít thu hoạch

Mục Trần tìm thấy trên hai bộ hài cốt một cái ngọc giản, trong đó ghi lại không phải cái thế thần công gì mà là một địa đồ thôi

Nhưng trong mắt ba người Mục Trần thì địa đồ này chính là chí bảo

Bởi vì trên địa đồ có ghi rõ từng khu vực của thiên cung, mà trong đó có chỉ dẫn đến chỗ của Cửu Phủ, thậm chí có nơi tọa lạc của Ngũ Điện luôn

Có địa đồ này tổ đội Mục Trần càng đỡ tốn sức hơn, trực tiếp phi hành qua vô số thạch đảo mà hướng đến nơi tọa lạc của Cửu Phủ

“Mục Trần, ngươi thiệt hay quá đi” Lâm Tĩnh hoan hô, lúc trước không tìm được gì trên mấy thạch đảo đã làm nàng buồn bực

Mục Trần cười cười, sau đó liếc nhìn địa đồ một chút rồi ngẩng đầu hướng về phía tây bắc, nói “theo chỉ dẫn thì Phong phủ, một trong Cửu Phủ ở hướng đó, chúng ta qua đó tìm xem”

Phong phủ là một trong Cửu Phủ, phủ chủ là một vị hạ vị địa chí tôn. Do đó nơi đó tất sẽ có bảo bối

"Đi!"

Mục Trần nóng lòng nên không chút do dự hóa thành lưu quang nhắm vào phương hướng Phong phủ phóng đi

Có địa đồ chỉ dẫn nên khoảng vài chục phút bọn họ đã đến nơi, đó là một thạch đảo bề ngoài nhìn có vẻ tầm thường

Nhưng không một ai nghĩ rằng nơi này chính là Phong phủ, một trong Cửu Phủ