Cô ở nhà anh cũng 2 ngày rồi,hôm nay cô thực sự muốn đến trường dù có chiến đấu đến cùng cô cũng phải đi
Cốc cốc
-vào đi
-hôm nay cho tôi đến trường nhé-cô hai tay chống nạn đứng thẳng tắp nhìn anh dù xương sườn cô đang rất đau nha
-nhóc chưa khỏe ở nhà đi-anh vẫn lạnh lùng nói,gì chứ muốn đến trường anh cho đi chắc lỡ có ai vô ý va phải cô như vậy không phải nặng hơn sao
-tôi khỏe rồi mà,anh xem xem-cô ưỡn ngực đứng thẳng bộ dáng của cô làm anh hơi nổi điên
-nhóc không thấy đau sao
-kh..không đau-cô thật sự rất đau nha chỉ cần anh chấp nhận mau lẹ thì cô thoát còn không thì eo ơi cô phải lộ mặt thật ra quá
-ở nhà
Hai từ thôi đã đập tan công sức của cô đập tan giấc mộng đi đến trường của cô,cô khóc không ra nước mắt lủi thủi đi ra ngoài
1 tiếng sau
-haha,anh cứ đi làm của anh tôi đến trường của tôi-cô như một kẻ tự kỷ vậy vừa thay quần áo vừa nói
Cô vác cặp đi ra,cô thấy không ai cản mình lại không thấy quản gia Bách đâu cả cô mừng rơn vui vẻ đi ra cổng nhưng đập vào mắt cô là tự nhiên có một cái màn hình nhỏ ngay cổng cô ấn vào thì bảo không khớp vân tay không mở
Cô bây giờ mới được chiêm ngưỡng mở khóa bằng vân tay nha,nhưng sao lại là lúc này chứ,cô liền nhớ tới ông quản gia lặp tức đi vào
-bác Bách ơi
-Vương thiếu gia,quản gia ông ấy hôm nay đi làm công việc cho thiếu gia rồi ạ-một người làm lên tiếng
-I hate God
-sao ông trời nở phụ lòng tôi vậy-cô hậm hực đi lên phòng khóa trái cửa lại
Anh làm việc hết một ngày khi về tới nhà lại chẳngn thấy cô đâu cả
-Vương Y đâu
-con làm gì nó mà nó ở mãi trong phòng,cả ngày nay không ăn uống gì cả-ông Long thở dài cả ngày nay ông cũng chán gần chết
-sao,nhóc này muốn gì đây-anh khi nghe ông nội nói lòng như lửa đốt,phải biết cô đang bị thương hôm nay lại như vậy không muốn sống à
Anh bừng bừng lửa giận bước lên phòng cô,cửa mở hoài không ra lại tiếp tục gọi chẳng thấy ai trả lời (chị ấy ngủ ngon quá mà)
-nếu nhóc không mở tôi phá cửa đó
Nói là làm liền
Rầm
-ôi mẹ ơi,trời sập
-trời không sập nổi đâu-anh giương đôi mắt lạnh băng nhìn cô
-đi ra ngoài
-không đi,để tôi chết đói luôn đi-cô vẫn không biết sống chết cứ thế mà nói
-bây giờ đi ra ngoài cho tôi-anh thật sự mất kiên nhẫn rồi đó
-anh làm gì mà dữ thế
-tôi nói lại lần nữa,đi ra ngoài-anh gần như hét lên cô bắt đầu run sợ lắp bắp nói
-đ…đi thì đi làm gì dữ vậy
Cô chống nạn đi ra cùng anh,anh phía trước cô lẽo đẽo theo sao,cô ngồi xuống bàn ăn lại thấy cháo trước mặt mình
-tôi nhin cả ngày,anh cho tôi ăn nhiêu đây thôi sao-cô trề môi nói
-ăn đi,nhóc nên nhớ nhóc nhịn cả ngày nếu ăn nhiều sẽ hại dạ dày
-thôi cho tôi chết đói luôn đi
-ăn-cả căn phòng như hạ nhiệt độ ai cũng rét run không dám nói ngay cả cô
-ăn thì ăn
-nè,mai cho tôi đến trường nhé-cô bắt đầu giở giọng năn nỉ anh nhưng quyết định của anh chỉ có một đó là ở nhà,an him lặng ăn,cô thấy vậy liếc nhìn cầu cứu ông nội anh
Như hiểu ý cô ông Long nói:hãy để cho bác sĩ kiểm tra xem có đến trường được không,nếu bác sĩ nói được thì đi học
Cô bắt đầu hùa theo nói đúng liên tục
-ông nội nói đúng đó,anh gọi bác sĩ kiểm tra đi
-nếu nhóc muốn,tất nhiên tôi sẽ gọi,còn bây giờ nhóc cứ ăn trước đã
……………………
Hôm sau bác sĩ tới kiểm tra cô vượt qua tất cả tất nhiên là cô đã rang nhịn đau,thế là cô được đến trường
-trường học ta tới đây-cô vui mừng hét lên như một đứa mới trốn trại
-nhóc nhớ phải cẩn thận
-ừm,cảm ơn anh đã đưa tôi đến trường
-Vương Y kìa-ns1
-anh làm bạn trai em nhé-ns2
-không,hãy làm người yêu em đi-ns3
Hừ,tức chết anh mà,cô đúng là có sức hút hơn người,vài bữa anh sẽ dẹp hết,anh thề
Cạch
Anh bước ra xe ôm chầm lấy cô làm tất cả mọi người há hốc mồm
-anh ấy đẹp trai quá,sang trọng quá-ns1
-nhưng có khi nào bị bê không,theo tao thấy tình hình như thế,ai đời hai thằng đàn ông đi ôm nhau,ghê quá-ns2
-ừm,tao không ngờ Vương Y hoàng tử lại là “gay”-ns3
Thôi rồi tất cả hình tượng của cô tiêu tan vì anh mà,còn anh thì đang cười mãn nguyện vì mình đã dẹp loạn thành công
-em đi học cẩn thận nhé
Đoàng
Sét đánh ngang tai cô mà,anh muốn phá tới khi nào đây nhiêu đây đủ để người khác nhìn cô với chữ Gay
-eo ơi,ghê quá,chúng tôi đã nhìn lầm-ns4
Đó là kết quả anh muốn,còn cô khóc không ra nước mắt,cô không muốn như vậy đâu,cô muốn làm một người bình thường không bị tai tiếng gì nhưng hôm nay anh gán cho cô cái mác “gay”