“Tạm biệt Giám đốc!!” hơn mười nhân viên tan họp, cúi đầu chờ vị lãnh đạo đáng kính
của họ ra khỏi phòng. Đại Kỷ là người nắm cổ phần công ty lớn thứ 3 sau
Chủ tịch và các nguyên lão cổ đông. Anh là người lạnh lùng, rất thích
hợp với xu hướng của cô gái có trái tim dễ tan chảy. Ngay cả dáng đi
cũng cao cao tại thượng, khiến người khác phải nể phục.
Tuy nhiên, điều mà hiếm ai biết được.
Đại Kỷ khi về nhà khác như thế nào.
“Bảo bối!!!! Anh về rồi nè!!!” Vừa mới bước tới cửa nhà, thấy Nhã Ái đứng
bếp nấu cơm, chưa kịp tháo giày đã chạy lại ôm chầm lấy, dụi mặt vào làn tóc thơm của cô, cười khì khì.
“Anh chưa tháo giày! Mau, bẩn
nhà!” Nhã Ái mặc tạp dề, liền lấy tay đẩy chồng ra. Cưới nhau 1 tháng
rồi mà tính tình anh vẫn trẻ con như vậy. Không thể tin được đó lại là
Giám đốc lạnh lùng người người yêu mến.
“Bảo bối, bảo bối! Thơm anh, thơm anh!” Đại Kỷ tháo giày ra rồi vẫn mặt dày đưa má, đợi cái hôn chào mừng về nhà của cô.
“Người anh hôi quá, đi tắm mau!” Nhã Ái đạp chồng mình vào phòng tắm, ngay đó lấy đồ cho anh, để trên tủ.
Khoảng 30 phút sau...
“Bảo bối ơi! Đồ lót của anh đâu?” Đại Kỷ gào lên từ nhà tắm.
...Nhã Ái đang thử nước dùng cũng gần như phun ra. May mà nhà hôm nay không có khách, không thì chắc khách sẽ cười cho thúi mặt cô mất!
Ai bảo cô lại yêu 1 con người trẻ con thế này cơ chứ!? Haizzz...