Vừa đi vào sân đã thấy bóng Ti Ti đang cầm trên tay một đóa hoa vuốt nhẹ.
Long Vũ bước vào đúng lúc Ti Ti xoay người nhìn lại, lộ cả tuyết đồn khiến trong lòng hắn nhộn nhạo cả lên. Long Vũ biết Ti Ti đã lâu, nhưng lần này chạm mặt lại thấy Ti Ti dung mạo diễm lệ vô song ngày càng thu hút, thân ảnh đẹp tựa thiên tiên, toát ra sức hút dụ hoặc động lòng người. Lúc này, hình bóng ấy đã thâm nhập vào sâu trong tâm hồn của Long Vũ.
Nhất là tối hôm qua khi cùng nhau ngủ, lại càng kích thích, trong nội tâm Long Vũ lúc này trào ra một cỗ cảm giác kì diệu không nói nên lời.
Chỉ thấy Ti Ti chậm rãi xoay người, ánh mắt như làn nước trong veo dừng trên thân ảnh Long Vũ. Nàng nhìn chằm chằm hắn, trên mặt hiện ra một nụ cười say mê, nói:
- Anh đã tỉnh rồi… Tối hôm qua ngủ có ngon không?
Long Vũ bộ dạng bỡn cợt nhìn lại, cao hứng tươi cười nói:
- Không thể tưởng được tiểu quai quái em trong lòng lại quan tâm anh… Thật là làm anh thấy cao hứng.
Nghe được lời nói của Long Vũ, Ti Ti không nhịn được, gương mặt dần hồng lên. Lộ ra biểu cảm vừa giống giận dữ vừa giống hờn dỗi. Nàng đang muốn mở miệng ra nói thì đã bị Long Vũ giành lấy tiếp tục nói:
- Anh đã thấy được tờ giấy em để lại. Anh biết anh trách anh vì những việc anh làm.
Chứng kiến Long Vũ có sự kì lạ, trong lòng Ti Ti không khỏi xuất hiện cảm giác khó hiểu.
Nghĩ đến đây Ti Ti liền hỏi:
- Anh nói vậy có ý tứ gì?
Nhìn thấy trong câu nói của Ti Ti có chỗ hoài nghi, trong lòng Long Vũ lập tức hiểu ra. Da mặt cô nương này thật là mỏng, hắn thầm nghĩ trong lòng:
“Việc này xem ra phải do chính mình chủ động mới được.”
Nghĩ đến đây, trên mặt Long Vũ thoáng xuất hiện một nụ cười kỳ lạ, nhìn Ti Ti nhẹ nhàng nói:
- Anh yêu em. Ti Ti tiểu quai quai của anh, anh biết hôm qua là anh không đúng…
Tai nghe Long Vũ nhắc đến chuyện tối qua, gương mặt Ti Ti lập tức ửng đỏ. Sự xấu hổ hiện rõ trên gương mặt, vội vàng xoay người che mặt không giám đối diện nhìn Long Vũ.
Long Vũ tiếp tục nhẹ nhàng nói:
- Chuyện hôm qua thật sự có chút cầm thú cũng không bằng….
Nghe Long Vũ nói ra lời này, Ti Ti liền xoay người lại. Nhưng vừa mới quay mặt lại Long Vũ liền lấn tới trước, một cỗ hơi thở nóng rực từ người nam nhân tràn đến theo gió nhẹ lướt qua người. Hai má Ti Ti hai tiếp tục đỏ thêm, trong lòng không khỏi có tiếng búa đe bang bang.
Long Vũ ngưng mắt nhìn tuyệt thế mĩ nhân trước mắt, trong mắt không khỏi vươn lên từng đợt nhu tình. Trong lòng Ti Ti bây giờ như con thỏ nhảy loạn, tiến cũng không được mà lui cũng không xong, chẳng biết nên làm thế nào cho phải.
Nhìn thấy gương mặt động lòng người của Ti Ti đầy thẹn thùng, Long Vũ càng hiểu rõ tình cảm của Ti Ti đối với hắn. biết vậy hắn lại nói tiếp với Ti Ti:
- Tiểu quai quai đừng sợ… Anh sẽ không bạc đãi em. Tóm lại em phải tin tưởng, anh không phải cầm thú, càng không phải loại cầm thú cũng không bằng…
Nghe được những lời này của Long Vũ, trong lòng Ti Ti từ lâu đã có ý.
Lập tức thu lại nét ngượng ngùng, nghiêm sắc mặt, nghiêm túc nói:
- Long Vũ, anh không cần nói nữa, em tin tưởng thành ý của anh là được. Nói thật với anh, đêm qua em thực chưa ngủ chút nào…
Lời Ti Ti vừa nói ra, Long Vũ lập tức cúi đầu xuống, trong đầu loạn lên tùm lum suy nghĩ, hắn thầm nói:
“Tối qua mình thực chưa làm ra cái chuyện cầm thú cũng không bằng.”
Chứng kiến Long Vũ trầm tư thật lâu, bộ dáng lặng thinh, Ti Ti còn tưởng rằng hiện giờ trong lòng Long Vũ đang tràn ngập sự tức tối chuyện cùng phòng tối qua. Lập tức vội vã nói:
- Thực xin lỗi, em không phải cố ý, em thật không muốn đùa quá trớn đến vậy.
Thấy Ti Ti nói chèn thêm một chút ngữ khí lo lắng, Long Vũ vội ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Ti Ti nở nụ cười sảng khoái nói:
- Tiểu quai quai, em sợ cái gì thế? Anh chỉ đang tự hỏi, vì sao em lại viết tờ giấy kia rồi để lại cho anh, mà bây giờ lại giả vờ không biết …
Ti Ti vừa nghe thấy Long Vũ nói vậy liền cảm thấy kì quái.
- Có ý tứ gì?
Ti Ti hỏi.
Long Vũ cười nói:
- Em thật là không trung thực gì cả…
- Cái gì là không trung thực?
Ti Ti càng cảm thấy kì quái:
- Anh rốt cuộc là đang muốn nói cái gì thế?
- Anh đang nói cái gì?
Long Vũ cười nói:
- Tờ giấy trên bàn có phải do em viết?
- Tờ giấy nào?
Ti Ti không hiểu trăng sao gì:
- Em có lưu lại tờ giấy gì cho anh à?
- Không bằng cầm thú?
Long Vũ nói:
- Không phải do em viết?
- Đương nhiên không phải!
Ti Ti nghiêm mặt nói:
- Mặt trời vừa mới lên cao, em liền bước ra khỏi phòng, cũng không hề có lưu lại tờ giấy nào cho anh. Có phải anh nhìn lầm rồi không?
Long Vũ vẫn tưởng rằng Ti Ti tiếp tục che dấu giả vờ không biết, khẽ cười một tiếng lại tiếp tục nói:
- Quên đi, những lời em viết cho anh, tối nay sẽ thử áp dụng xem sao?
- Ai cha đại sắc lang!
Ti Ti khẽ cáu một tiếng.
Lại thấy vẻ mặt hờn dỗi của Ti Ti, trong lòng Long Vũ không khỏi rung động thiếu chút nữa không nhịn được, lập tức bế Ti Ti lên. Hắn cố nén xúc động, ngữ âm mang chút vị vui đùa nói:
- Tiểu quai quai, anh không phản đối, anh chỉ tiến lên bước nữa khi khi đồng ý thôi…
- Ha ha, kì thật tối hôm qua em thức canh chừng anh cả một đêm sao, thật là tội quá đi mà!
Long Vũ nói.
- Canh chừng cái gì?
Ti Ti vẻ mặt lộ ra nghi hoặc, biểu tình không hiểu hắn nói gì.
Lại nhìn thấy bộ dạng nghi hoặc của Ti Ti, Long Vũ lập tức ưỡn ngực làm bộ đứng đắn nói:
- Đương nhiên là chuyện của anh với em rồi… Đúng rồi, Ti Ti, trong đoạn thời gian sớm nhất em hãy quay về hảo hảo sum họp với cha mẹ lần cuối, chúng ta chuẩn bị phải lên đường rồi.
- Còn phải với ma ma của em chuyện trọng đại, đó là em sắp thành công biến thành nữ nhân chân chính.
Long Vũ đen tối cười cười:
- Em sắp trưởng thành…
Nguyên lai Ti Ti đang chăm chú lắng nghe những lời Long Vũ nói chuyện, liền có thể dự đoán được Long Vũ lại nói chuyện không đầu không đuôi. Rõ ràng thằng này đang trơ trẽn đùa giỡn mình, không khỏi nhất thời tức giận chỉ thẳng vào mặt Long Vũ nói:
- Anh… Anh… không đứng đắn chút nào…
Thấy bộ dạng hờn giận đến tái đi của Ti Ti, nội tâm của Long Vũ không khỏi mừng rỡ. Hắn bước nhẹ nhàng tới gần trước mặt Ti Ti, cũng không thể hiện bất cứ hành động vội vàng nào, hắn cố lấy vẻ mặt nghiêm túc ra nói:
- Lão bà đã có chỉ, ta xin lĩnh chỉ.
Ti Ti chứng kiến bộ dáng Long Vũ bỗng trở nên đứng đắn, nỗi tức giận trong lòng từ nãy đến giờ đột nhiên biến mất sạch. Lúc này, nàng thậm chí còn không nhịn được cười lớn, chỉ vào Long Vũ nói:
- Giả đứng đắn…
- Em cũng vậy.
Long Vũ cũng biết Ti Ti hồi nãy là giả đứng đắn. Nhưng lời này cũng không dám nói ra, chỉ giữ lại trong lòng rồi nuốt xuống.
Mắt thấy Ti Ti tươi cười một cách ngọt ngào, Long Vũ cũng lập tức mỉm cười nói với Ti Ti:
- Anh nói tiểu quai quai, cùng đừng chấp nhặt anh nhiều như vậy, quay đầu lại còn có một đống bận rộn. Anh thấy hay là thế này, anh và em giải quyết chuyện này cho êm xuôi luôn đi. Em thấy thế nào? Được chứ?
Nghe Long Vũ trực tiếp hỏi vậy, hai má trắng nõn mềm mại của Ti Ti không khỏi đỏ lên, thẹn thùng nói:
- Long Vũ, anh… anh không thể nói chuyện hay hơn một chút à?
Đây là lần thứ hai Ti Ti đỏ mặt mà Long Vũ có thể nhìn thấy rõ. Thẳng chết tiệt này lại lướt mắt qua thân hình có lồi có lõm, dáng hình thướt tha này, trong lòng hắn không khỏi thầm nghĩ:
“Đêm nay nhất quyết phải làm thịt mới được.”
Nghĩ đến đây, trên mặt hắn không khỏi tươi cười nhìn Ti Ti nhẹ nhàng nói:
- Ai da, đều là người một nhà mà. Còn thẹn thùng cái gì đây. Để anh hảo hảo yêu thương em nhé.
Lời này vừa dứt hai tay của Long Vũ chuẩn bị ôm Ti Ti vào lòng.
Chứng kiến hai tay Long Vũ sắp khép lại ôm mình bên trong, trong lòng Ti Ti cả kinh, vẻ mặt đỏ hồng, cúi đầu nói:
- Em sợ người khác nhìn thấy...
Nhìn Ti Ti thẹn thùng, đáy lòng Long Vũ không khỏi trào lên một cảm giác khoái chí. Lúc này hắn không nhịn được nữa cười lên ha hả:
- Ha ha, không sao cả cho dù có người nhìn thấy chúng ta thì sao, đều là người một nhà còn ngại chi nữa.
Sau đó, sắc mặt hắn nghiêm lại, hít một hơi sâu đứng đắn nói:
- Em đã nói, cuối cùng cũng không muốn mãi mãi là một nữ nhi sao…
Ti Ti nói:
- Em mới không làm tiểu nhân
Ti Ti hít một hơi dài, tiếp tục nói:
- Nhưng đêm nay anh hành sự nên ôn nhu với em một chút…
- Tại sao phải là đêm nay, ngay bây giờ không được sao?
Long Vũ nói.
Đôi mắt thanh tú của Ti Ti khẽ nhíu, nũng nịu đáp:
- Chẳng lẽ anh tính toán giữa ban ngày ban mặt hành sự… Chuyện này em quyết không đáp ứng anh... Hơn nữa bây giờ em còn phải đi thăm ma ma của em nữa.
Nói tới đây sắc mặt Ti Ti pha chút hờn giận:
- Thiên Hậu ma ma mấy bữa nay mệt quá rồi, cả ngày phải học tập cái khoa học kỹ thuật tiên tiến của vũ ngoại. Đến lúc xong việc của ma ma, hành sự không tốt hơn sao?
Long Vũ thấy dáng vẻ Ti Ti có chút lo lắng liền khoát tay, nhẹ giọng cười nói:
- Tiểu quai quai đừng lo lắng, có Metz tỷ tỷ ở lại đây, sau này ma ma muốn lui tới vũ ngoại là chuyện dễ dàng như cơm bữa. Nên cứ để ma ma làm việc chăm chỉ một chút tương lai nhất định sẽ thuận lợi.
Nghe Long Vũ nói vậy Ti Ti không khỏi bật cười nhìn vô cùng kiều mị nói:
- Anh đó, coi như còn chút lương tâm…
Nghe xong lời này, Long Vũ cả người không khỏi sững sờ, lập tức cười nói:
- Ha ha đây là trượng mẫu của anh, tất nhiên anh phải tốn chút tâm huyết rồi. Sau này tầm mấy chục năm, người nắm trong tay điều khiển các loại khoa học kỹ thuật của vũ ngoại chắc chắn sẽ do ma ma Thiên Hậu của em nắm hét.
Long Vũ nói ra lời này xong, hai tay Ti Ti liền bắm vào cổ hắn, đôi môi quyến rũ hôn tới tấp lên trán hắn. nói:
- Không được nuốt lời đó…
Hai người lại vui chơi một trận, sau khi ăn cơm trưa xong Ti Ti liền chạy đi tìm Thiên Hậu, đem ý tứ của Long Vũ nói với Thiên Hậu. Đại khái đối với chuyện này, Thiên Hậu vô cùng hài lòng.
Cuộc trò chuyện của hai mẹ con ước chừng chém tới trưa. Đến gần tối, Ti Ti mới trở về. Lúc này Long Vũ đã chuẩn bị một cỗ bàn ăn thịnh soạn đãi mẫu trượng.
Long Vũ có vẻ rất ân cần, cầm lấy bầu rượu tỏa hương thơm ngào ngạt, Ti Ti hét lên:
- Rượu giao bôi.
Long Vũ cười nói:
- Đêm nay chúng ta ngủ cùng nhau, anh đảm bảo sẽ không làm cầm thú cũng không bằng…
Ti Ti nũng nịu sẵng giọng:
- Vậy anh cũng không được làm cầm thú đấy…
Long Vũ ám muội cười cười cũng không hề đáp lại.
Hai người lập tức ăn cơm uống rượu, rất khoái hoạt.
Rượu đã quá ba tuần, cơm vơi hơn nửa. Long Vũ một tay ôm lấy thân thể mềm mại của Ti Ti, xoay người hướng về phòng trong. Ti Ti không nói một tiếng nằm ở trong lòng nam nhân, khuôn mặt dán vào ngực hắn sớm đã ửng đỏ, nóng lên tự lúc nào.
Màn che màu đỏ phía sau lưng họ dần hạ xuống. Long Vũ nhẹ nhàng đặt thân thể mềm mại không xương của Ti Ti lên tấm nệm trên giường.
Ti Ti lúc này toát ra vẻ ngây thơ vô cùng mị hoặc, thần thái ôn nhu uyển chuyển lại có mấy phần thẹn thùng. Lúc này Long Vũ thật sự đã say đến muốn ngất, cơ hồ không nhịn được nữa tay hắn khẩn cấp cởi bỏ dải thắt váy của nàng. Hắn nhẹ nhàng hôn xuống dọc theo gương mặt tuyết kiều hoàn mĩ của Ti Ti, khuôn mặt lộ ra nụ cười khoái trá.
Ti Ti nhẹ nhàng ôm lấy Long Vũ, đôi mắt đẹp nhắm chặt, ẩn hiện trong đôi mắt ấy thoáng điểm những quang lệ trong suốt:
- Anh ôn nhu với em một chút…
Long Vũ nghe vậy xoắn tay thần tốc cởi được cái yếm còn sót… Cặp vú của Ti Ti quả nhiên thuộc loại bảo vật trời cho, đẫy đà vô cùng.
Ti Ti bịt miệng nhịn cười, trên gương mặt đã xuất một tầng đỏ lừ, nhẹ giọng nói:
- Không được nhìn.
Đối mặt với tòa thiên nhiên lộng lẫy này lại bảo Long Vũ không được nhìn tới chẳng khác nào bảo hắn là kẻ ngu.
Nhìn mấy lần Long Vũ tựa hồ vẫn chưa đã thèm. Bàn tay liền khẽ động dọc theo người Ti Ti vuốt vuốt một bên. Đồng thời cái miệng hắn hướng đến cái nụ kiều diễm còn lại, cả người Ti Ti run lên mạnh mẽ, hơi thở của nàng bắt đầu trở nên dồn dập.
Thời gian không dài, Ti Ti đã bị hắn mê hoặc hoàn toàn ý loạn tình mê, đôi mắt đẹp có chút oán trách mở ra nhìn hắn.
Long Vũ nhẹ nhàng đem thân thể mềm mại của nàng xoa xoa vài lần nữa, sau đó cúi đầu hôn sâu phía hai vai nàng, lắng nghe tiếng tim Ti Ti đập ngày càng dồn dập.
Long Vũ cảm nhận được hai trái đào ửng hồng của Ti Ti, ngày càng săn chắc to lên, độ đàn hồi cũng khỏi phải chê khiến toàn thân hắn như muốn hớn hở sung sướng
- Ti Ti, em thật đẹp!
Long Vũ nói.
Ti Ti đỏ ửng mặt cười nói:
- Chỉ biết nói dễ nghe, đẹp thì ăn đi…
- Ha ha!
Long Vũ khẽ cười một tiếng, bàn tay to bắt đầu lướt xuống phía dưới chạm tới tuyết đồn mê hoặc của nàng. Với Ti Ti, dường như cặp tuyết đồn chính là nơi mẫn cảm nhất. Long Vũ lại làm một trận xoa nắn khiến cho Ti Ti có chút khó kiềm lòng nổi. Trong lơ đãng, cặp song phi tựa ngọc của Ti Ti gấp gáp quấn chặt lấy bên eo hắn, đầu lưỡi xinh đẹp chạy dọc theo cổ Long Vũ hướng lên vành tai liếm nhẹ tỏa ra một cỗ hương thơm. Lúc này Ti Ti đã chủ động muốn bắt đầu.
Đương nhiên Long Vũ cũng hiểu liền chấm dứt giai đoạn khởi động bóp nhẹ hai mông. Ti Ti như bị điện giật run rẩy một hồi, lại càng nhịn không được rên rỉ ra một tiếng dài, đùi ngọc lại càng gắt hao siết chặt thêm hai bên hông hắn.
Thân thể cả hai bám siết lấy nhau, hai khu vực mẫn cảm cũng chạm vào nhau liên tục.
Ti Ti lúc này trần truồng, trên người không còn một mảnh vải, chỉ thấy tấm thân lớn của Long Vũ đang trùm lên trên. Ti Ti cũng nhẹ nhàng lay động khiến cho thân thể cả hai kết hợp chặt chẽ hơn. Ti Ti cắn chặt hàm răng, mắt đẹp nhắm chặt, kịch liệt thở gấp…
Ngay sau đó, Long Vũ động thân một cái, khẩu súng hướng động khẩu đâm vào. Vẻ mặt Ti Ti nhất thời xuất hiện vẻ thống khổ. Long Vũ biết đây là lần đầu tiên của tiểu quai quai, nên sau khi xâm nhập được, hắn di chuyển rất nhẹ nhàng ôn nhu.
Bất quá Ti Ti lại không phải nữ tử bình thường, chỉ trong chốc lát nàng đã thích ứng được, cảm giác đau của lần đầu phá thân tiêu biến hoàn toàn.
Long Vũ lúc này gan hùm bạo phát không nể nang nữa, bắt đầu thảo phạt mạnh mẽ.
Ti Ti kìm lòng không đậu, tình loạn ý mê không khỏi rên rỉ liên tục. Giờ phút này Ti Ti như một chú cừu non giữa bầy sói hiền thục, dịu dàng còn có chút yêu kiều xen lẫn xấu hổ tiến lên nghênh đón đệ đệ Long Vũ đang không ngừng điên cuồng đập vào.
Kỳ quái chính là, Long Vũ cũng không có thi triển song tu bí quyết. Bên trong cơ thể của bọn họ lại có khí tức không tự chủ được tiến lên. Một dòng khí trong cơ thể của Long Vũ chồm lên tiến vào trong huyệt động của Ti Ti, Ti Ti mặt cười ửng đỏ, bỗng nhiên phát ra tiếng rên rỉ lớn:
- Nóng quá...
Tứ chi của nàng bởi vì đã đạt cực độ khoái cảm, gắt gao quấn chặt lấy thân thể Long Vũ. Long Vũ ngạc nhiên phát hiện mình lại có thể rõ ràng cảm nhận được cổ khí lưu này tiến đến.
Hiển nhiên bọn hắn trong lúc vô ý lại kích hoạt chế độ song tu.
Long Vũ bắt đầu thử thay đổi độ mạnh yếu của dòng khí, bởi vì hắn lo lắng thân thể hiện tại của Ti Ti không thể thừa nhận hỗn độn nguyên lực của hắn.
Mà Ti Ti lại đang ở dưới thân thể của hắn hầu hạ cũng không chịu được, duyên dáng liên tục gọi to.
Thân thể mềm mại của nàng phát ra một trận run rẩy kịch liệt, hiển nhiên đã đạt đến cực đỉnh, hơi thở càng ngày càng dồn dập. rung giọng nói:
- Em muốn phi thăng…
Nói xong lời cuối này, trong đôi mắt đẹp kích động hiện ra lệ quang trong suốt.
Ti Ti cuối cùng cũng chạm lên đến đỉnh dục vọng, cả người cảm giác đê mê vô cùng.
Giờ phút này, thân thể mềm mại của Ti Ti mềm nhũn cả ra, toàn thân mất đi khí lực dán chặt vào người Long Vũ. Gương mặt nàng ửng đỏ gắt gao tựa vào vai hắn, hơi thở chứa đủ sự mệt mỏi, đôi mắt đẹp nhắm hờ vương lại nhưng lệ quang sung sướng bắn ra vô số tơ tình, xuân tình lồng lộng.
Mà hai người vẫn im lặng tựa vào nhau cảm thụ hết dòng khí nóng vẫn đang chậm rãi chảy xuôi.
Long Vũ biết Ti Ti đã nhận được một lợi ích to lớn không thể tưởng nổi.
Có lẽ nguyên nhân là do song tu, thân thể Ti Ti lại càng trở nên mẫn cảm. Nàng nhẹ nhàng rung lắc bàn tọa, mỵ hoặc xuân tình ánh mắt thơ ngây nhìn Long Vũ, thoáng hiện nét xấu hổ:
- Em còn muốn…
- Muốn là được.
Long Vũ gật đầu, theo tiếng rên rỉ sung sướng của Ti Ti, hắn lại vác thương thịt đâm vào thân thể nàng.
Một lát sau, Ti Ti lại lên đỉnh, thân thể mềm mại của nàng không khỏi rùng mình.
Long Vũ cũng như vậy. Lần này là song tu tự phát, hắn tận lực khống chế dòng khí trong cơ thể.
Ti Ti vẫn đắm chìm trong mê loạn, đôi mắt đẹp toát ra vô hạn thẹn thùng.
Theo một tiếng rên nhẹ, cả hai lại lần nữa đạt trạng thái cực sướng.
Long Vũ đã phá trinh được con gái nhà lành.
Còn Ti Ti đã chiếm được lực lượng cường đại.
Khi tỉnh lại, giai nhân trần như nhộng cuộn tròn trong lòng Long Vũ. Nàng vẫn đang ngủ say, tay nắm cây thương thịt của hắn.
Khi hắn ra khỏi phòng, đã gần giữa trưa. Metz dường như có chuyện muốn tìm Long Vũ, một mực đợi hắn ở cửa.
Long Vũ cười híp mắt đi tới.
Thấy Long Vũ, Metz nói:
- Em tới hỏi anh, đến khi nào anh để cho em thượng vị? Nghe nói anh đã sắp lượn khỏi chỗ này.
- Đứa nào nói?
Long Vũ nhíu mày.
- Christine…
Metz cười nói:
- Nàng nói muốn cùng với anh rời đi. Nàng muốn sớm cho em tiếp quản, dành dụm thời gian thu dọn hành lý.
- Ờ. Như vậy là tốt nhất.
Long Vũ cười nói:
- Việc cỏn con này anh sẽ thu xếp. Đúng rồi, em cũng chuẩn bị sẵn sàng đi.
- Đương nhiên.
Metz cười:
- Em chỉ phục vụ cho anh. Nếu không vì anh, em chẳng thừa sức đi làm việc này.
- Trước kia không phải là em muốn sao?
Long Vũ cố ý hỏi.
- Đúng vậy.
Metz trả lời:
- Em trước kia, trong lòng tràn đầy dục vọng. Cho nên khi đó em mới đáp ứng gả cho Hall hoàng tử. Nhưng hiện tại bất đồng. Từ ngày quen anh, em cảnh thấy ở bên cạnh anh là okie nhất. Anh là nam nhân cường đại nhất trong vũ trụ, được ở bên cạnh anh là quyền lợi lớn nhất. Như bây giờ, em cảm thấy ghen tị với Christine. Nàng là một nữ nhân phạm sai lầm, lại được ở bên cạnh anh. Em lại không được
- Metz.
Long Vũ đi tới, hôn lên trán nàng:
- Đừng oán trách. Năm mươi năm, anh sẽ không quên. Hay tin tưởng anh.
- Vâng.
Metz gật đầu:
- Em chờ anh, cho dù là năm trăm năm. Nhưng năm trăm lẻ một năm là không được…
- Thế nào? Hôm nay lại đổi tính à?
Long Vũ cười nói:
- Không có ý định sau năm mươi năm cắm sừng lên đầu anh đó chứ?
- Cắm cái đầu anh.
Metz khẽ gắt giọng:
- Metz xinh đẹp là của anh, người là của anh, trái tim là của anh… Trừ anh ra, trong lòng em không dung bất luận người đàn ông nào.
- Tốt lắm.
Long Vũ rất vừa lòng với biểu hiện của Metz. Đang muốn nói gì đó, đã thấy Đường Hương Hương mang vẻ mặt khiếp sợ chạy đến.
Nhìn bộ dáng của nàng, hẳn là đã xảy ra chuyện gì.
- Hương Hương? Sao em kích động như vậy?
Long Vũ nói.
- Anh Vũ, đây là bức mật tín La Lâm nhờ em đưa cho anh. Cô ấy dặn em, trừ anh ra không ai có thể được đọc.
Nói xong, Đường Hương Hương trịnh trọng đưa cho Long Vũ một bức thư tín được mã hóa ba chiều.