Đặc Thù Không Gian

Quyển 7 - Chương 11: Thiên Hậu hiện thân




La Lâm cười híp mắt nhìn nữ thần Vận Mệnh cười hì hì:

- Đương nhiên có…..Em sợ người quá, đến lúc đó lại không kiềm chế được. Long Vũ ca ca có mị lực, chị cứ thử đi.

- Mị lực gì?

Nữ thần Vận Mệnh đáp:

- Anh ta chỉ là tên đại dâm tặc.

La Lâm cười đùa, nữ thần Vận Mệnh ngày càng đỏ mặt.

Ngừng lại một lát, La Lâm nhìn nữ thần Vận Mệnh khẽ cười, thấp giọng hỏi:

- Hỏi chị một chuyện, ngày trước, chị làm sao để giải quyết nhu cầu sinh lí?

- Xin lỗi, chị không có kinh nghiệm về việc này…

Nữ thần Vận Mệnh lạnh lùng.

- Ồ…

La Lâm nghe vậy, phân vân. La Lâm không có ý nghĩ về việc này nhưng sao giờ trong lòng lại xuất hiện tạp niệm.

- Đang nghĩ gì vậy?

Nữ thần Vận Mệnh thấy La Lâm lạ lạ, tò mò hỏi.

La Lâm đáp:

- Em đang nghĩ sau này chị sẽ là chị dâu của mình.

Nữ thần Vận Mệnh đăm chiêu hỏi:

- Chị dâu với chẳng không chị dâu. Sớm muộn gì em cũng bị anh ta làm thịt. Đến lúc đó chúng ta đích xác là chị em.

Trong lòng La Lâm cũng cảm thấy vui vẻ:

- Sao lại thế? Long Vũ ca ca vốn là của em, em cũng là của Long Vũ ca ca.

Nữ thần Vận Mệnh tỏ ra thông thái:

- Em thật sự muốn trở về thời đại của em sao? Tại thời đại vũ trụ kỷ nguyên, em còn có người tình sao?

La Lâm trừng mắt nhìn Nữ thần Vận Mệnh:

- Nói bậy. Cẩn thận Long Vũ ca ca thu phục chị đấy.

- Ha..Ha…

Nữ thần Vận Mệnh cười nói:

- Thật ra chị đã đi hết cả vũ nội, rất nhàm chán, không có ý nghĩa. Chị rất chờ mong thời đại kỷ nguyên vũ trụ.

- Chị muốn đi?

La Lâm hỏi.

- Đương nhiên!

Nữ thần Vận Mệnh đáp:

- Cho dù là ở đâu, lúc nào chỉ cần có sự sống là có chị.

- Chị không phải khoác lác.

Thật ra thì thời đại kỷ nguyên vũ trụ cũng khá thú vị, khoa học kỹ thuật cùng tu đạo kết hợp với nhau. Hơn nữa lớn mạnh vô cùng.

La Lâm nói:

- Nếu chị sống tại đó, chị sẽ không cảm thấy nhàm chán. Ở nơi này, ngày ngày chị đều cảm thấy kinh hỉ.

- Nghe em nói vậy, chị có chút mong đợi.

Nữ thần Vận Mệnh mở to mắt làm dáng.





Lúc Long Vũ trở lại Thiên Ngoại Thiên, cục diện nơi này đã được Thiên Hậu khống chế.

Thấy Long Vũ, nàng mặt đầy sương lạnh:

- Ngươi là Long Vũ? Vũ nội rối loạn như vậy là do ngươi.

- Không muốn cứu Huyết Anh Đại Đế sao?

Long Vũ đáp trả.

Bỗng có tiếng khóc vang lên.

Long Vũ cho rằng nàng đã thử hết cách.

- Ta có thể cứu Huyết Anh Đại Đế.

Long Vũ nói.

Thiên Hậu vội lau nhanh nước mắt, giọng nói run rẩy:

- Thật sao?

Nàng thản nhiên nói:

- Điều kiện là gì?

Long Vũ dừng một chút, đột nhiên hắn nhướng mày, tựa hồ như đang nghĩ điều gì.

Thiên Hậu còn chưa rõ ràng tâm tư của Long Vũ, nhẹ giọng nói:

- Cần gì cứ nói…

Long Vũ nhìn Thiên Hậu còn giàn dụa nước mắt, liếc nhìn, hạ giọng:

- Ta hỏi ngươi, đối với khoa kĩ, ngươi có thể giải thích được không?

- Như thế nào? Ngươi muốn dựa vào ta nắm toàn bộ công nghệ sao?

Thiên Hậu hỏi.

Long Vũ ngượng cười:

- Không, ý ta là ngươi có thể đi chế tạo được công cụ lữ hành không? Như làm phi thuyền chẳng hạn.

Thiên Hậu kinh ngạc:

- Sao ngươi biết?

Long Vũ cười:

- Ta có một em gái, có thể nắm toàn bộ khoa kĩ tương lai giống như ngươi.

Không biết vì sao, Thiên Hậu ấp úng:

- Ngươi muốn ta cùng cô ta liên hiệp?

- Đúng vậy.

Long Vũ nói.

Biểu tình của Thiên Hậu cũng rất phức tạp, một lúc sau mới trả lời:

- Trao đổi khoa kĩ không thành vấn đề.

Long Vũ mừng thầm. Thiên Hậu là người mở đường cho khoa kỹ. Nếu được nàng hỗ trợ, sẽ giúp sức cho La Lâm không ít.

Thiên Hậu suy tư, không khí có chút áp lực.

Khóe môi Long Vũ cười gian:

- Chúng ta giống kẻ địch lắm sao mà nhìn ta như vậy?

Thiên Hậu thở dài:

- Ta chỉ lo nhân phẩm của ngươi…

Thiên Hậu nhìn Long Vũ, nhu mì giống như liễu rủ, nhẹ nói:

- Ta có thể cảm nhận được trong ngươi có khí tức tà ác.

Long Vũ rùng mình, biết đối phương đã lựa chọn tin tưởng mình.

- Ta hỏi lại, ngươi có thể làm được sao?

Thiên Hậu hỏi:

- Đại Đế không sao chứ?

- Không vấn đề.

Long Vũ an úi:

- Không cần hỏi, ngươi sẽ biết nhanh thôi, ta và hắn là bằng hữu.

- Bằng hữu?

Thiên Hậu lạnh giọng:

- Không có chuyện đó, chúng ta không thể là bằng hữu, ta không tin ai hết.

Long Vũ cau mày:

- Xem ra ngươi hiểu lầm ta rất lớn.

Thiên Hậu mỉm cười:

- Giữa chúng ta không tồn tại sự tin tưởng, ta không thể tin ai được.

Long Vũ lạnh giọng:

- Quên đi, ngươi không tin ta, ta không muốn truy cứu, ta chỉ muốn giúp ngươi.

- Đúng rồi, ngươi còn có vô số nữ nhân? Như thế nào? Ngươi không có ý khác đó chứ?

Thiên Hậu thản nhiên:

- Nghe nói nữ nhân ngươi không thiếu.

Long Vũ cười:

- Đúng vậy, về điểm này, ta cùng Đại Đế tương tự. Hơn nữa ta rất khâm phục Đại Đế. Không phải vì các ngươi, hắn sẽ không ra nông nỗi này.

Thiên Hậu nhẹ giọng nói:

- Đúng, ta cũng biết. Cho nên, dù thịt nát xương tan ta cũng không từ.

Thiên Hậu thở dài:

- Tôn Thần chết rồi sao? Hắn đã từng giúp bọn ta rất nhiều.

Long Vũ nghe vậy, nhíu mày:

- Các ngươi chịu ân huệ của hắn rất nhiều nhưng không biết rằng các ngươi chỉ là quân cờ.

Thiên Hậu biết mình nói sai, nhẹ đáp:

- Ta biết, biết vậy…Nhưng hắn không đáng phải chết… Không có công cũng có chút sức?

Thiên Hậu đáp.

Long Vũ nhớ lại Tôn thần vô sỉ, lạnh giọng:

- Hắn phải chết lâu rồi, ta quên mất hắn chưa chết. Nữ thần Vận Mệnh sẽ không để hắn chết dễ dàng.

Thiên Hậu giật mình:

- Ngươi cùng nữ thần Vận Mệnh hợp tác sao?

- Đúng vậy…

Long Vũ cười lạnh:

- Sao? Ngươi vui à?

Thiên Hậu che miệng:

- Ta rất thích, ta muốn cảm tạ ngươi… Nếu không có ngươi, nữ thần Vận Mệnh sẽ tìm Đại Đế để kết thúc kiếp FA.

- Nàng thích Đại Đế?

Long Vũ đáp.

- Đúng!

Thiên Hậu cười nói:

- Lúc trước nàng ta có ý như vậy. Nhưng mà nữ thần Vận Mệnh cùng những nữ nhân khác bất đồng. Kỳ thực nàng cũng không biết thế nào là yêu.

Long Vũ mỉm cười:

- Chẳng phải ta đây thật đáng thương?

Thiên Hậu biến sắc, cười cười:

- Từ cái nhìn của ta, ta không hi vọng nàng trở thành nữ nhân của Đại Đế.

Thiên Hậu thở dài:

- Không ai biết xuất thân của nữ thần Vận Mệnh, có lẽ nàng là sinh mệnh cổ xưa nhất của vũ nội. Nàng đã tồn tại cũng thiên địa rồi.

Long Vũ có chút do dự:

- Ngươi không biết nàng là thân thể hoàn bích sao? ( Hoàn bích là còn zin đó các bợn)

Thiên Hậu giật mình:

- Ta không biết…

- Ồ…

Long Vũ lên tiếng, cười nói:

- Đây là thuốc giải Ác Thần Cổ, ngươi chia cho các tỷ muội đi. Ta đi cứu Đại Đế. Chúng ta chia nhau ra hành động.

Long Vũ nói.

Thiên Hậu do dự cầm Thủy tinh cầu:

- Cảm ơn. Ta tin ngươi…

Nói xong hai người chia ra.

Long Vũ đứng nguyên tại chỗ một hồi, liên đi giải cứu Huyết Anh Đại Đế đang bị phong ấn.

Mọi chuyện rất đơn giản, không có vấn đề gì. Long Vũ phá bỏ phong ấn, Huyết Anh Đại Đế được tự do.

- Cảm ơn!

Huyết Anh mỉm cười.

- Chuyện gì đã xảy ra?

Long Vũ thâm ý mỉm cười.

- Ta muốn đi trước…

Việc đầu tiên là Huyết Anh Đại Đế lo cho thê tử.

Long Vũ cười:

- Yên tâm. Ta đã giao thuốc giải cho họ, không có gì phải lo.

Huyết Anh Đại Đế cúi đầu, nhẹ giọng nói:

- Ta làm gì để cảm tạ ngươi?

- Không có gì.

Long Vũ lạnh mặt:

- Ta muốn giúp đỡ bằng hữu mà thôi.

- Bằng hữu?

Huyết Anh Đại Đế hàn ý:

- Sau chuyện với Tôn Thần, ta thật sự không nghĩ ta còn có bằng hữu.

Long Vũ lắc đầu:

- Là người trọng tình trọng nghĩa, không nên có cảm xúc như thế.

Huyết Anh Đại Đế nhíu mày:

- Ta quả rất hồ đồ… Giải được Ác Thần Cổ cũng có sự giúp đỡ của nữ thần Vận Mệnh sao?

Long Vũ gật đầu:

- Nữ thần Vận Mệnh cùng La Lâm nghiên cứu.

Huyết Anh Đại Đế nhíu mày:

- Các ngươi đã tòm tem với nhau?

Long vũ không để ý tới Huyết Anh Đại Đế, tười cười:

- Cũng còn chưa đâu vào đâu.

Long Vũ nhìn lại Huyết Anh Đại Đế, hẳn y cũng từng có tính ý với nữ thần Vận Mệnh.

Ngón tay Huyết Anh Đại Đế run run, ngẩng đầu nhìn Long Vũ cười cười ẩn ý, làm Long Vũ bất ngờ.

- Tốt lắm… ngươi lại giúp ta một đại ân.

Thanh âm Huyết Anh Đại Đế rất nhẹ, vẻ mặt lạnh lùng:

- Đúng rồi… Ngươi muốn ta báo đáp như nào?

Long Vũ thở dài:

- Ta nói rồi, không cần… ta chỉ giúp đỡ bằng hữu thôi.

Ngươi thật sự coi ta là bằng hữu sao?

Huyết Anh Đại Đế chậm rãi ngẩng đầu, có chút quỷ dị.

- Đúng vậy.

Long Vũ gật đầu giọng rât chân thành.

Huyết Anh Đại Đế nhìn Long Vũ nhíu mày muốn nói chuyện thì Thiên Hậu tới.

- Đại Đế… Người không sao..tốt quá..!

Thiên Hậu lao tới ôm hôn Huyết Anh Đại Đế.

Xong việc rồi, Thiên Hậu nói:

- Tỉ muội không sao cả, mọi người đang điều tức. Ta muốn tổ chức yến tiệc mời tất cả mọi người.

Huyết Anh Đại Đế gật đầu:

- Tất nhiên. Long Vũ có vấn đề gì không?

Huyết Anh Đại Đế hỏi.

- Cung kính không bằng tuân mệnh!

Long Vũ cười.

Ba người lập tức tới Huyết Anh đại điện. Thiên Hậu đã chuẩn bị xong yến tiệc.

Huyết Anh Đại Đế nói với Long Vũ:

- Thử xem? Tài nấu nướng của Thiên Hậu là số một.

- Ha..Ha…

Long Vũ cười cười, cầm đữa gắp miếng thịt bỏ vào miệng, khen gợi không ngớt:

- Đúng là đầu bếp tài… Huyết Anh Đại Đế thật có phúc.

Một hồi sau Long Vũ nói:

- Đại Đế, hiện tại ngươi có muốn làm chí tôn vũ nội không?

- Không hứng thú…

Huyết Anh đáp:

- Ta muốn một sống yên tĩnh…

Luôn trầm mặc, Thiên Hậu nhẹ nhàng nói:

- Đại Đế, năng lực càng lớn trách nhiệm càng cao. Người là chí tôn vũ nội, không thể thoái thác.

Huyết Anh Đại Đế lạnh lùng liếc mắt:

- Ta không có ý tranh đấu…

Thanh âm của Huyết Anh Đại Đế có vẻ có chút khẩn trương, lạnh lùng.

- Đại Đế, cần gì phải hổ báo với nữ nhân?

Long Vũ nhìn Huyết Anh Đại Đế:

- Ta cảm thấy người làm chí tôn vũ nội hoàn toàn thích hợp…

Huyết Anh Đại Đế cau mày, lạnh mặt::

- Vì sao ngươi không làm?

- Ta có chuyện riêng của ta.

Long Vũ bình tĩnh đáp.

- Ta sẽ du hành vũ trụ.

Huyết Anh Đại Đế bình thản, không có chút xao động.

Long Vũ bình tâm, nhìn Huyết Anh Đại Đế:

- Tôn Thần đã xong mà ta muốn đi. Vũ nội yên ổn là dựa vào ngươi.

- Vĩnh viễn?

Huyết Anh Đại Đế hỏi.

- Đúng!

Long Vũ giải thích:

- Chúng ta có thể đi tới thời đại của La Lâm. Ta nghĩ thế giới tương lai có thể thích hợp với chúng ta hơn.

Huyết Anh Đại Đế nhìn y, lạnh lùng:

- Ngươi muốn đem rắc rồi cho ta.

Long Vũ cứng lại không biết nói sao.

- Ta không muốn đáp ứng ngươi.

Huyết Anh Đại Đế nhìn Long Vũ:

- Vũ nội muốn được yên ổn không chỉ dựa vào một người, mà là mọi người.

Huyết Anh Đại Đế thở dốc:

- Quá nhiều trở ngại…

- Yên tâm, chỉ cần ngươi nắm quyền mọi việc sẽ ổn thỏa…

Long Vũ bất đắc dĩ lắc đầu:

- Ta tin tưởng nhân phẩm của ngươi, ngươi có thể.

Những lời này khiến bốn bề yên ắng. Huyết Anh Đại Đế cúi đầu không nói gì. Long Vũ nhìn Huyết Anh Đại Đế, chợt hắn tự nhủ:

- Thật sự là khó khăn.

- Không bằng để Bàn Chiến quản lý.

Long Vũ nói.

- Không…

Huyết Anh Đại Đế ngẩng cao đầu, phẫn nộ nhìn Long Vũ.

Huyết Anh Đại Đế duy trì ánh mắt lạnh lùng, bờ môi run run, thanh âm thấp, nói cực nhanh:

- Bàn Chiến còn nguy hiểm hơn Tôn Thần rất nhiều.

Long Vũ lắc lắc đầu thấp giọng:

- Dù sao vũ nội cũng là do bộ tộc Bàn Cổ dựng lên.

- Đáng tiếc Bàn cổ tộc chân chính đã bị diệt vong.

Huyết Anh Đại Đế nói:

- Bàn Chiến chỉ là con rùa rụt cổ.

Cặp mắt hai người nhìn nhau, Long Vũ hỏi:

- Ngươi không đồng ý, thế cần ai?

Huyết Anh Đại Đế nhìn người trẻ tuổi trước mặt, khóe môi hơi nhếch lên:

- Ngươi cố ý, ngươi biết rõ tính cách của Bàn Chiến nhưng sao ngươi nói vậy, muốn khích tướng?

Huyết Anh Đại Đế bỗng nhiên nói:

- Vô dụng với ta.

Long Vũ gật đầu:

- Ha ha, thật thú vị.

Huyết Anh Đại Đế nhanh đáp:

- Chuẩn bị du hành sao? Cần giúp không?

Long Vũ yên lặng nhìn, chậm rãi nói:

- Nếu có thể hãy để La Lâm cùng Thiên Hậu giải quyết.

Huyết Anh Đại Đế trầm mặc.

Long Vũ bình tình:

- Ngươi là người thông minh, ngươi nên biết ngoại trừ ngươi, tại vũ nội này sẽ không còn ai thích hợp.

Huyết Anh Đại Đế lạnh lùng không nói gì, không biết trong lòng hắn đang suy nghĩ cái gì.

Huyết Anh Đại Đế trầm tư, không nói gì.

Thiên Hậu nhỏ giọng:

- Đại Đế, ngài nghĩ sao?

Long Vũ ngáp một cái:

- Hắn đang suy nghĩ, ngươi không nên ngắt lời.

Long Vũ không khách khí tiếp tục nói:

- Hắn ta đang suy nghĩ chuyện của mười năm sau. Lúc đó quy luật Thiên Đạo đã không phục liên hệ với vũ nội. Hắn lo lắng sẽ phải chịu liên lụy.

- Ngươi có biện pháp không?

Thiên Hậu lén nhìn Long Vũ hỏi:

- Ngươi cũng không có biện pháp, mới tính chuyện bỏ đi sao? Ngươi cũng thật biết cách làm người.

Thiên Hậu tức giận.

Long Vũ theo bản năng dùng ngón tay viết lên bàn một cái ký tự khó hiểu.

- Đúng vậy?

Huyết Anh Đại Đế nhíu mày:

- Ngươi phải cho ta một câu trả lời rành mạch, nếu không ta sẽ không đáp ứng.

Long Vũ lạnh lùng cực điểm nhìn Huyết Anh Đại Đế:

- Đại Đế, nếu ta có thể giải quyết?

- Ta sẽ đáp ứng ngươi…

Huyết Anh Đại Đế lạnh lùng đáp.

“Ngươi giúp các nàng giải quyết Ác Thần Cổ, đối với chuyện tương lai ta tràn ngập hi vọng.

Huyết Anh Đại Đế giọng có chút ứ đọng:

- Cho nên trước khi ngươi rời đi, ta muốn giải quyết triệt để vấn đề này.

- Đúng rồi, còn Bàn Chiến?

Huyết Anh Đại Đế dặn dò.

Long Vũ thở dài:

- Bàn Chiến là chuyện rất khó giải quyết.

- Khó cũng phải làm…

Huyết Anh Đại Đế nhíu mày:

- Chỉ cần làm tốt hai việc ta sẽ hứa với ngươi làm vũ nội bình yên mãi mãi.

Long Vũ cười cười:

- Hiện tại Bàn Chiến chắc chưa biết gì, ta đã dùng Thiên Nguyên quấn lấy hắn, phỏng chừng hắn sẽ tiếp tục ở trước mặt ta diễn trò.

- Đối phó với Bàn Chiến, ta đề nghị ngươi không cần xuất thủ.

Huyết Anh Đại Đế lạnh lùng:

- Hắn cùng với thần Vận Mệnh có ân oán, để nàng xuất thủ là thích hợp nhất.

Long Vũ im lặng.

Ngón tay đập tay vào bàn tựa hồ đã tính toán cái gì đó.

Long Vũ rõ ràng, làm cho thần Vận Mệnh đối phó với Bàn Chiến là thích hợp nhất. Nhưng vấn đề bây giờ là, nàng nguyện ý sao?

Huyết Anh Đại Đế âm trầm:

- Long Vũ, đây là chuyện đầu tiên, tựu nhờ cả vào ngươi.

- Không vấn đề!

Long Vũ dừng một chút rồi nói:

- Ghé tai vào đây.

- Là người một nhà, cần gì phải thần thần bí bí như thế.

Thiên Hậu bất mãn.

Long Vũ cười:

- Pháp không truyền qua tai…

Huyết Anh Đại Đế nghe vậy không nói gì, đưa lỗ tai qua. Long Vũ nói cho hắn cách giải quyết chuyện tình Thiên Đạo quay lại vào mười năm sau.

Huyết Anh Đại Đế mỉm cười:

- Rất tốt. Đại thiện.. Tiểu Vũ cảm ơn ngươi. Nhưng chuyện tình Bàn Chiến, phải giải quyết nhanh gọn.

- Yên tâm đi, ta biết sắp xếp!

Long Vũ cười:

- Bàn Chiến không thành vấn đề. Ngươi hãy sẵn sàng, ta chỉ có thể ở lại đây mấy tháng nữa.

- Được..yên tâm đi…

Huyết Anh Đại Đế nghiêm túc gật gật cùng Thiên Hậu đưa tiễn Long Vũ.

Nhìn thấy Long Vũ rời đi, Thiên Hậu đột nhiên nói:

- Đại Đế, ta muốn để cho nữ nhi đi theo Long Vũ đi du lịch.

- Vì sao?

Huyết Anh Đại Đế hàn quang:

- Ngươi muốn để cho nữ nhi đi vẽ tọa độ các vì sao phải khô?ng

- Đây chỉ là một phương diện.

Thiên Hậu nói:

- Quan trọng nhất là cảm thấy Long Vũ không tệ.

- Ngươi muốn anh ta làm nữ tế?

Huyết Anh Đại Đế nở nụ cười.

- Đúng thế.

Thiên Hậu nói rồi:

- Ti Ti mấy năm nay đã thành thục rất nhiều, đối với khoa kỹ cũng rất hiểu biết, hơn nữa nó còn cơ trí. Nó đủ để ứng phó với mọi tình huống.

- Ta hiểu được ý ngươi.

Huyết Anh Đại Đế cười:

- Ngươi muốn thông qua Ti Ti đem Long Vũ sát cánh bên chúng ta.

- Đúng..!

Thiên Hậu nghiêm túc:

- Chuyện này hãy cùng thương nghị, xem ý nó thế nào. Ta tuyệt đối không ép con mình làm việc không muốn làm.

- Nói như vậy, tay cũng yên tâm.

Huyết Anh Đại Đế cười:

- Hắn làm con rể đích thị là chuyện tốt.



..

Long Vũ không đi ngay, hắn tới chỗ nữ thần Vận Mệnh và La Lâm. La Lâm đi vắng chỉ còn nữ thần Vận Mệnh bên trong đang suy tư. Thấy Long Vũ nàng cười nói:

- Như thế nào? Xong chưa? Thuận lợi không?

- Cũng ổn

Long Vũ đi qua ngồi cạnh nữ thần Vận Mệnh:

- Bàn Chiến là một phiền toái. Em giải quyết được không?

- Tại sao lại là em?

Nữ thần Vận Mệnh đổi giọng, hàn khí tỏa ra:

- Đã bảo anh đi giải quyết còn gì.

- Anh biết…

Long Vũ nói:

- Nhưng bây giờ em đã đủ năng lực, không phải sao?

- Anh muốn đổi ý?

Nữ thần Vận Mệnh lớn giọng.

Long Vũ đột nhiên ôm nữ thần Vận Mệnh:

- Yên tâm, đừng khẩn trương như thế, chẳng lẽ anh còn hại em sao?

Nữ thần Vận Mệnh từ chối Long Vũ, Long Vũ càng ôm chặt hơn, khéo léo ép bộ ngực nàng.

Long Vũ giữ tay ôm eo nữ thần Vận Mệnh, tay kia vuốt ve bờ mông của nàng, làm cho nàng tâm thần nhộn nhạo.

Nữ thần Vận Mệnh thở dồn dập, hai tay chống vai Long Vũ, đáng tiếc để Long Vũ ôm trọn, nàng vội vàng nói:

- Đại dâm tặc, buông…

- Nếu anh muốn đàm phán, em hi vọng anh thành ý một chút không giống như vậy.

Nữ thần Vận Mệnh đáp.

- Chẳng lẽ em không muốn làm người của anh?

Long Vũ nói:

- Anh sẽ bảo vệ em, cho dù em mất hết sức mạnh. Nữ nhân của anh sẽ được anh bảo vệ.

Nữ thần Vận Mệnh sững sờ.

Cánh tay Long Vũ kéo nữ thần Vận Mệnh vào lòng, đặt tay lên khuôn mặt nhỏ nhắn thì thầm:

- Do dự gì nữa? CHúng ta đã là của nhau rồi?

Nói xong y dùng miệng hôn nhẹ vành tai nàng.

Nữ thần Vận Mệnh cứng đờ người, cầu khẩn:

- Không, bây giờ chưa phải lúc…

Long Vũ duỗi tay ôn nhu:

- Vì sao không được…?

Nữ thần Vận Mệnh không đáp trả, Long Vũ lướt hôn đôi môi nữ thần Vận Mệnh đồng thời bàn tay y nhẹ nhàng vuốt ve những chỗ nhạy cảm của nữ thần Vận Mệnh.

Ý loạn tình mê, quần áo của Nữ thần Vận Mệnh bị Long Vũ cởi bỏ cũng không kháng cự để, nàng mặc cho bàn tay hắn xâm lấn cả cơ thể, bất giác nói:

- Bây giờ không được…

Giờ phút này, trái tim nàng đập loạn xạ, bộ ngực căng tròn không ngừng run rẩy.

Nữ thần Vận Mệnh cảm thấy sợ, có một cảm giác khó chịu lan truyền toàn thân.

Long Vũ cũng vậ mở miệng hôn môi nữ thần Vận Mệnh, đồng thời bàn tay không ngừng khiêu khích nữ nhân.

Không thể ngừng được Long Vũ hôn môi anh đào, tay đưa xuống phía dưới tìm kiếm những chỗ mà nữ nhân luôn che giấu…

Long Vũ cúi xuống xâm lấn cơ thể nữ nhân. Chỉ trong mấy phút đồng hồ Nữ thần Vận Mệnh run lên liên hồi..

Nữ thần Vận Mệnh nằm trên người Long Vũ, thân đổ mồ hôi:

- Anh xấu lắm…

Long Vũ cười:

- Đã thích rồi còn làm trò…

- Không quản.

Nữ thần Vận Mệnh vội vàng che thân liếc mắt:

- Đây là anh tự chuốc lấy, xứng đáng…

- Nếu không quản, anh sẽ tiến tới… Đè ngửa em ra, mân mê cho ướt nhèm, sau đó anh sẽ thả cò.

Long Vũ cười cười.

- Ha ha…

Nữ thần Vận Mệnh khanh khách, Long Vũ đưa tay xuống, nàng tựa vào ngực, hôn cổ y. Long Vũ mừng rỡ, nhẹ nhàng vuốt ve da thịt.

Nữ thần Vận Mệnh rụt rè:

- Cho ta một chút thời gian được không?

Long Vũ hỏi:

- Hay là không muốn từ bỏ lực lượng tín ngưỡng sao?

- Kì thật, cái đó không thể sung sướng bằng chuyện nam nữ được…

Long Vũ nói.

Nữ thần Vận Mệnh đánh Long Vũ hai đấm, trầm mặc lầu bầu:

- Em chưa từng nghĩ có ngày này…

- Vừa nãy thấy thoải mái không?

Long Vũ hỏi.

Nữ thần Vận Mệnh xấu hổ, đỏ mặt, môi cong cong:

- Uk! Thoải mái.

Hai bàn tay Long Vũ nắm xuống tuyết đồn, bên tai nàng thì thào:

- Anh không miễn cưỡng, Em dùng tay giúp anh cũng được.

- Uk…

Nữ thần Vận Mệnh dỗi hờn nằm trong lòng Long Vũ nhỏ nhẹ:

- Có thể làm cho nam nhân động tâm như vậy, cảm thấy cũng có chút thành tựu.

- Anh Vũ, em đáp ứng anh. Em sẽ giải quyết ân oán cùng Bàn Chiến..

Nữ thần Vận Mệnh nghiêm túc:

- Nhưng anh hãy vạch trần bộ mặt của hắn trước.

- Không vấn đề.

Long Vũ nói:

- Giúp anh giải quyết nhu cầu sinh lý đã sau đó cùng quay về thế giới thật, cái này phỏng chừng lão hồ ly kia cũng đã biết được chút ít.

- À, nguyên thần của Tôn thần bị luyện hóa rồi sao?

Long Vũ hỏi.

- Vâng.

Nữ thần Vận Mệnh nói:

- Sáng nay, em cũng triệt để luyện hóa. Từ nay về sau, vũ nội không còn người này nữa.

- Đã hồi phục?

Long Vũ hỏi.

- Vâng, nguyên thần của hắn quả là đại bổ.

Nữ thần Vận Mệnh đắc ý cười:

- Không chỉ hồi phục thương thế mà sức mạnh còn tăng lên.

- Không tệ…

Long Vũ cười nói:

- Anh nghĩ em không có lý do gì lưu luyến lực lượng tín ngưỡng.

- Việc này hãy nói sau…

Nữ thần Vận Mệnh đỏ mặt.

..

..

Không muốn liên ngụy người khác, Long Vũ để cho Thiên Nguyên dẫn Bàn Chiến tới Huyền Môn Vô Tình Phong. Sau đó hắn bí mật nói cho nữ thần Vận Mệnh.

Việc hắn cần làm là phải vạch trần bộ mặt của hắn cho nữ thần Vận Mệnh nổi danh. Tại sao như vậy, Nữ thần Vận Mệnh không giải thích nhiều, Long Vũ cũng không cần biết…

- Như thế nào? Trên người ngươi có sát khí?

Bàn Chiến chân thành nhìn Long Vũ:

- Vì sao lừa ta, ngươi đã gặp Nữ thần Vận Mệnh sao?

Long Vũ cũng chân thành tói:

- Ngươi cũng gạt ta.

Bàn Chiến cười nhạo:

- Chiếu theo ý của ngươi, chúng ta là kẻ tám lạng người nửa cân.

Long Vũ lắc đầu:

- Ngươi giúp Tôn thần hãm hại Huyết Anh Đại Đế, ngươi cho là việc ngươi làm người không biết quỷ không hay nhưng ta biết tất cả.

Bàn Chiến nhíu mày, ý hắn muốn nói lời Long Vũ nói khó tin là sự thật.

Long Vũ nhìn hắn:

- Ta có bằng chứng.

Bàn Chiến cau mày:

- Được rồi, ngươi muốn gì?

Long Vũ cười lạnh không nói gì thêm.

Bàn Chiến nao nao, cười khổ:

- Ta cho là chúng ta có thể làm đồng minh nhưng ngươi đã qui phục con tiện nhân kia.

Long Vũ lắc đầu:

- Im miệng, ta không phải người như vậy.

Bàn Chiến nói:

- Con người ngươi chính là vậy.

- Được rồi, ta không tranh luận với ngươi. Người giống như ngươi luôn muốn lật ngược phải trái.

Long Vũ chân thành nói:

- Ta cần một lý do để ngươi xuất thủ.

Bàn Chiến cười cười:

- Là ý của Nữ thần Vận Mệnh.

- Ta rất muốn biết đây là vì cái gì?

Lời của Long Vũ đã chứng minh ý tứ của Bàn Chiến.

Hắn nhìn Bàn Chiến:

- Thật không rõ tại sao Bàn Cổ tộc lại có loại người như vậy. Thật đáng buồn.

Không để Bàn Chiến đáp lời Long Vũ nghiêm túc nói:

- Ta chỉ muốn khơi mào cái ẩn dấu trong ngươi. Ngươi cho rằng Bàn Cổ tộc kiến tạo vũ nội, ngươi muốn nắm trong tay vận mệnh mọi người. Đúng không? Đáng tiếc nữ thần Vận Mệnh xuất hiện uy hiếp ngươi. Cho nên ngươi mới tạo ra một cuộc chiến?

Bàn Chiến im lặng không chút thay đổi nhưng nội tâm xúc động, bí ẩn:

- Còn có chỗ để hòa giải sao?

- Ngươi thấy sao?

Long Vũ thâm ý nhìn Bàn Chiến không nói gì.