Đặc Thù Không Gian

Quyển 2 - Chương 2: Cảnh hoa ước kiến




- Còn nữa, chuyện ma quỷ ở hồ Linh Trạch cậu không phải nhúng tay vào, thông linh Mã gia muốn xử lý chuyện này.

- Vậy là không lấy được tiền? Long Vũ nhíu mày hỏi.

- Tiền à, Mã Ngọc đã nói là nữ quỷ ở hồ Linh Trạch có địa vị rất cao, có khả năng có quan hệ với Ám Hắc tu chân, chuyện này đã vượt qua phạm vi năng lực của cậu.

Tuyết Cơ tối qua vừa nhận được thông tri của Mã Ngọc, hy vọng Tuyết Cơ cùng Long Vũ cẩn thận một chút.

Lúc xế chiều, LONG VŨ nhận được điện thoại của nữ cảnh sát Hàn Duyệt. Nàng muốn gặp hắn ở quán cà phê gần trường có chuyện trọng yếu muốn nói.

Long Vũ đoán Hàn Duyệt tìm mình về chuyện ma quái ở hồ Linh Trạch. Hắn muốn từ chối, nhưng Hàn Duyệt lại không cho hắn cơ hội từ chối vừa nói xong đã cúp máy.

Từ khi Tuyết Cơ nói cho Long Vũ biết là không cần phải tham gia vào sự kiện ma quái ở hồ Linh Trạch thì hắn đã quyết định sẽ bỏ qua. Nhưng hôm nay Hàn Duyệt lại chủ động liên hệ với hắn, vì phải thể hiện hắn là người lịch sự cho nên đã hẹn uống cà phê với Hàn Duyệt.

Nói tới quán cà phê này thì cả đại học Thiên Hải không ai xa lạ, bởi vì nơi này là nơi khá tốt để các sinh viên trong trường chém gió với nhau. Sau tám giờ tối thì nơi này chủ yếu là sinh viên của đại học Thiên Hải. Long Vũ đã từng nghe Đại Ngưu kể về quán cà phê này nhưng mà chưa đến đây lần nào cả. Ai bảo hắn là một tên rất thuần khiết, đến cả tay của con gái cũng chưa được cầm một lần.

Đương nhiên là không tính đến chuyện sờ ngực của Mã Hiểu Mai vì đó là có nguyên nhân, mặc dù là ôm trọn lấy bộ ngực của Mã Hiểu Mai nhưng hắn không kịp hưởng thụ.

Long Vũ đẩy cửa đi vào, đưa mắt nhìn xung quanh thì thấy không phải một đôi thì là một cặp, mà mỹ nữ cũng không ít.

- Bên này!

Ngay lúc này thì Long Vũ nghe được thanh âm của Hàn Duyệt. Long Vũ quay đầu lại thì thấy Hàn Duyệt đang ngồi cách cửa sổ không xa, lúc này đang vẫy tay với hắn.

Sau khi đi tới thì Long Vũ thấp giọng nói thầm:

- Củ cải tốt lúc nào cũng bị heo vây quanh…

Hàn Duyệt nghe vậy thì ý cười hiện lên hai bên má. Nàng nhìn Long Vũ một cách hứng thú:

- Không nghĩ là tiểu thiên sư của chúng ta cũng ghen tị với người khác a. Thế nào, có muốn tìm bạn gái thì pm chị đây, chị giới thiệu cho vài em. Nếu cậu làm tốt chuyện hồ Linh Trạch thì bà chị này sẵn sàng giới thiệu vài cô xinh xinh trong đội cảnh sát cho cậu, đảm bảo hàng ngon… Mà thôi, quay lại chuyện ma quái ở hồ Linh Trạch, theo như những gì mà tôi điều tra đc thì mười năm trước có một cô gái tên là Lưu Phỉ Phỉ chết ở đó. Hơn nữa, tôi còn biết được một vài sự tình về ma quỷ, nghe nói, người sau khi chết có thể biến thành quỷ là do oán niệm trước khi chết. Loại ác linh như Lưu Phỉ Phỉ trước khi chết đã gặp phải thống khổ cực lớn cho nên mới biến thành ác linh. Để đối phó với ác linh này thì phải bắt đầu từ nguyên nhân cái chết của cô ấy, đáng tiếc, việc điều tra không được thuận lợi, lãnh đạo không muốn tôi đi điều tra vụ án này.

Theo như tư liệu mà Hàn Duyệt thu được thì năm đó, Lưu Phỉ Phỉ không phải tự sát, mà là bị giết, bởi vì có liên quan đến một vị lãnh đạo ở thành phố Thiên Hải cho nên công việc điều tra mới gặp trở ngại. Chẳng những khiến nàng ngừng điều tra mà hồ sơ vụ án năm đó cũng không còn, theo như mấy người ở đó kể lại thì hình như là bị mất trộm.

Hàn Duyệt không hề tin bọn họ.

Nếu phán đoán của nàng là đúng thì Lưu Phỉ Phỉ chính là bồ nhí của một lãnh đạo nào đó.

Càng như thế, Hàn Duyệt càng cảm thấy có vấn đề.

Vụ án hồ Linh Trạch là vụ đầu tiên mà Hàn Duyệt nhận sau khi gia nhập đội cảnh sát cho nên nàng không muốn bỏ dở, cho dù cục cảnh sát hạ lệnh khiến nàng không thể điều tra thì nàng cũng không buông tay.

Hôm nay, nàng hẹn Long Vũ ra đây chủ yếu là hy vọng có thể mượn tên thiên sư này để tìm ra chân tướng của sự việc.

Long Vũ nghe Hàn Duyệt nói về nguồn gốc của quỷ cho mình thì cảm thấy hứng thú. Hắn bật cười, ngay cả nữ cảnh sát cũng biến thành thần côn mất rồi, nhưng nói đi thì nói lại, những điều mà Hàn Duyệt nói đều tồn tại.

Nhưng bây giờ Long Vũ lại không có hứng nhúng tay vào chuyện này.

Chuyện này liên can đến Ám hắc tu chân, người bình thường không thể đối phó được.

- Hàn cảnh quan, tôi muốn nói vài câu!

Từ khi gặp nhau, Long Vũ còn chưa có mở miệng nói một câu nào. Hàn Duyệt thì như ăn được Viagra, hưng phấn nói một mình mà không chán.

- Chuyện gì?

- Là vậy, vụ án hồ Linh Trạch tôi không muốn tham gia vào nữa.

Long Vũ nói.

- Vậy là có ý gì?

Hàn Duyệt nhíu mày:

- Tại sao cậu lại làm vậy? Sao lại bỏ dở giữa chừng?

- Long Vũ nghiêm mặt nói:

- Hàn cảnh quan, thực không dám giấu, chuyện hồ Linh Trạch quá phức tạp, tuyệt không phải người như chúng ta có thể xem vào, cho nên tôi cũng đề nghị cô nên bỏ đi, nếu không tính mạng sẽ nguy hiểm đấy.

- Ý của cậu là cậu cũng không có năng lực tham gia vào chuyện này? Cậu chắc chắn cậu sẽ mặc kệ?

Hàn Duyệt bất mãn nói.

- Đúng vậy!

Long Vũ trả lời một cách kiên quyết.

- Hừ, sớm đã biết cậu chỉ là một tên thần côn chuyên lừa đảo.

Hàn Duyệt tìm được đáp án liền xoay người bỏ đi.

- Con bà nó, năm nay chỉ cần nói thật liền bị người khác khinh bỉ. Đồng chí cảnh sát, cô tự thu xếp đi vậy.

Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đường, thoáng cái đã nửa tháng trôi qua. Trong thời gian này, ngoại trừ học tập thì thời gian của Long Vũ chủ yếu là để tu luyện, không để ý đến chuyện bên ngoài. Trải qua bao nhiêu cố gắng thì động tác thứ sáu của bộ hỗn độn xà đã đạt tiêu chuẩn, hiện hắn đang rèn luyện động tác thứ bảy. Cũng giống với động tác thứ sáu, động tác thứ bảy cũng có một bộ pháp môn thổ nạp. tuy không giống bộ thứ sáu là kinh mạch nghịch lưu nhưng cũng phải chịu khổ sở ngang hàng.

Mỗi lần tập động tác kia thì đan điền lại bị đau đớn mãnh liệt.

La Lâm càng ngày càng có thiên phú làm cô giáo, mỗi khi Long Vũ vì đau đớn mà lười biếng thì nàng liền phê bình giáo dục, lải nhải bên tai Long Vũ khiến hắn không thể không tập luyện.

Long Vũ chỉ biết nghe lời La Lâm, nếu người khác không biết thì còn nghĩ rằng La Lâm mới là chủ, còn Long Vũ là nô bộc. Cũng may, Long Vũ biết La Lâm làm thế là tốt cho hắn nên cũng không so đo, cắn răng kiên trì.

Với tiến độ hiện tại thì muốn hoàn thành triệt để động tác thứ bay của hỗn độn xà thì hắn còn cần một ít thời gian.

Buổi sáng, lúc soi gương, Long Vũ phát hiện hình xăm con rắn trên trán đã nhạt đi rất nhiều, nếu không chú ý kỹ càng thì khó có thể thấy đc.