Đặc Thù Không Gian

Quyển 1 - Chương 28: Trở về




Vừa dứt lời, hai người liền cảm thấy tối sầm, sau đó mất đi ý thức.

Lúc Mã Chính Phong trở lại đã là nửa giờ sau, lúc đó hai người Long Vũ đã rời đi. Hắn cẩn thận quan sát thì thấy được lời nhắn mà Long Vũ để lại:

- Ông à, tụi con về trước, có cơ hội sẽ gặp lại.

- Trở về?

Mã Chính Phong đưa tay xoa xoa đầu, tựa hồ có chút không tin. Hắn không thể tưởng tượng nổi làm sao bọn chúng lại về được, đến tột cùng là làm thế nào?

Để xác định sự thật, hắn liền thả linh tê chỉ hạc ra, để nó đi tìm cháu gái trong ba ngày, nếu không tìm được thì chứng tỏ bọn chúng đã trở về.

Nhìn thấy lời nhắn của Long Vũ, Mã Chính Phong cũng hy vọng có thể gặp lại cháu gái của mình.

Ban đêm, trăng cao gió nhẹ, Tuyết Cơ đứng một mình bên cạnh hồ Linh Trạch, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào mặt hồ, trên mặt hiện vẻ lo lắng.

- Tiểu Vũ, em đã đi đâu rồi?

Đã hai ngày Tuyết Cơ chưa gặp Long Vũ. Theo như điều tra ban ngày thì hắn chưa hề xuất hiện ở trường, bạn bè cũng không thấy. Vì vậy, Tuyết Cơ có chút lo lắng, và nơi đầu tiên nàng nghĩ đến là hồ Linh Trạch

- Ai?

Khi Tuyết Cơ đang trầm tư thì có tiếng bước chân truyền từ xa đến.

- Tuyết Cơ tiên tử, là ta, Mã Ngọc…

Người đến dường như nhận biết Tuyết Cơ, chủ động chào hỏi.

Tuyết Cơ tập trung nhìn, người đến là một nam tử, khuôn mặt như ngọc, sắc mặt hồng hào, con ngươi sáng ngời, trên người mặc một bộ âu phục màu lam. Người này nàng đã từng gặp, là gia chủ của thông linh Mã gia.

- Ra là gia chủ của thông linh Mã gia, anh tới đây làm gì…

Tuyết Cơ nhíu mày hỏi:

- Hay là anh đến hồ Linh Trạch bắt quỷ? Đáng tiếc, quỷ vật nơi này đã trốn đi rồi…

- Tuyết Cơ tiên tử, thực không giấu diếm, Mã Ngọc đến đây để tìm người…

Tuyết Cơ là cao nhân trong Huyền Môn, cùng với Mã gia coi như là đồng đạo cho nên hắn không giấu diếm, vội vàng nói:

- Mã Ngọc đến đây để tìm khuê nữ, hai ngày trước, nàng mang theo hạnh hoàng kỳ đến đây khu quỷ, từ đó liền mất liên lạc, ngay cả linh tê chỉ hạc cũng tìm không được.

- Thật không? Tiểu Vũ của tôi cũng mất tích hai ngày rồi, cũng không hề có tin tức gì cả, hay là bọn họ đi cùng nhau?

- Bùm!

Ngay khi Mã Ngọc muốn nói gì đó thì trên mặt hồ hiện lên một đạo ngũ thải hà quang. Sau đó có hai bóng người rơi xuống hồ.

Tuyết Cơ cùng Mã Ngọc thấy rất rõ ràng, hai nhân ảnh kia chính là Long Vũ và Mã Hiểu Mai mà họ đang bàn luận. Mã Ngọc há to miệng, vẻ mặt kinh ngạc, nữ nhi lại bị tên nhóc đó ôm chặt, nhất là đôi tay, dường như còn đang ôm lấy ngực nữ nhi, thật là quá phận.

Tuyết Cơ thì không lo lắng, vấn đề là bọn họ xuất hiện ở đâu, ngũ thải quang hà nọ là cái gì?

Vừa rơi xuống hồ, bị nước trong hồ kích thích, hai người đang hôn mê liền tỉnh lại. Long Vũ lại không biết bơi, đành phải liều mạng ôm lấy Mã Hiểu Mai. Mã Hiểu Mai phát hiện Long Vũ đang ôm lấy ngực mình, trong lòng vừa sợ vừa giận, muốn bơi lại không bơi được. Thân thể hai người bắt đầu chìm xuống.

- Buông tay!

- Tôi không biết bơi…

Con người khi ở trong nước một thời gian sẽ có một loại sợ hãi theo bản năng, Long Vũ không là ngoại lệ. nhất là hắn vừa từ Huyền cảnh trở về, lực đạo trong cơ thể cạn kiệt. Hắn bây giờ còn yếu hơn cả một người bình thường, vì thế, hắn chỉ còn cách ôm chặt lấy Mã Hiểu Mai.

Tuyết Cơ cùng Mã Ngọc thấy vậy liền phi thân đến, cứu hai người lên.

Đến lúc này mà tay của Long Vũ vẫn đang ôm lấy bộ ngực của Mã Hiểu Mai, không hề có ý muốn thả ra.

Thấy mặt của Mã Ngọc đã xanh mét, Tuyết Cơ liền mắng:

- Còn chưa chịu buông tay!

Sau đó, Long Vũ mới kịp phản ứng, vội vàng buông tay ra, nằm xuống bãi cỏ thở hổn hển.

Mã Hiểu Mai trợn mắt lên, thở phì phì nhìn Long Vũ, đột nhiên vung tay tát một phát:

- Lưu manh.

- Càn rỡ!

Mã Ngọc thấy nữ nhi động thủ đánh người nhất thời mắng một tiếng:

- Xin lỗi, nói xin lỗi ngay lập tức.

Nếu Mã Hiểu Mai đánh người thường thì hắn sẽ không nói, nhưng hắn biết Tuyết Cơ bao giờ cũng bao che khuyết điểm, vạn nhất nàng muốn lý luận với mình thì lại phiền.

Đương nhiên, nữ nhi cũng có chút thiệt, trồng lê mười mấy năm lại bị tên nhóc này hái mất, quả khiến kẻ khác tức giận.

Nhưng Mã Ngọc là một người rất hiểu chuyện, nếu cứ đòi truy cứu chuyện này thì có vẻ không hay lắm.

- Con, dựa vào cái gì mà con phải xin lỗi hắn.

Mã Hiểu Mai bị sờ ngực, lại bị cha giáo huấn, cảm thấy ủy khuất liền khóc thút thít.

Long Vũ bị Mã Hiểu Mai tát một phát, hắn rất giận, nhưng khi thấy vẻ mặt đầy ủy khuất của nàng thì lại mềm xuống, cũng không thèm truy cứu.

- Quên đi, Tiểu Vũ cũng không đúng, Mã Ngọc, chuyện này coi như xong.

Tuyết Cơ trừng mắt nhìn Long Vũ, vội vàng giải vây cho Mã Hiểu Mai. Tuyết Cơ hay bao che, rất bất mãn khi Mã Hiểu Mai đánh Long Vũ, nhưng xem xét lại thì Long Vũ cũng lời, cho nên bỏ qua.

Sáng sớm, tia nắng ban mai vừa lộ diện, Long Vũ đã rời giường ngồi xếp bằng trên ban công, hấp thu thiên địa tinh hoa. Cái giá để trở về có vẻ quá lớn, hấp tinh nữ vương La Lâm thiếu chút nữa là đã hấp hết lực đạo của hắn. Thật vất vả mới có chút tiến triển, bây giờ lại quay về như cũ.

Bất quá, Long Vũ cũng không nhụt chí, núi xanh còn đó, lo gì thiếu củi đốt. lần này tổn hao đạo lực, mười ngày nửa tháng sẽ khôi phục, hơn nữa, đã có kinh nghiệm thành công, chỉ cần Phượng Hoàng lệnh, hắn có thể tự do xuất nhập Huyền cảnh.

Nhớ lại sự chênh lệch thời gian giữa hai bên thì Long Vũ lại hưng phấn. Thời gian của lão tử còn nhiều hơn so với người khsc, hắn không tin không vượt qua được.

Đương nhiên, chuyện đi lại giữa Huyền cảnh và thế giới thực cho dù có Phượng Hoàng lệnh cũng không dễ dàng. Căn cứ vào phân tích của La Lâm, trận pháp ở trong Phượng Hoàng lệnh chỉ dùng được khi tu luyện đến tụ linh cảnh. Bây giờ Long Vũ chỉ là cảnh giới màu cam, đến cảnh giới màu vàng còn xa chứ chưa nói đến tụ linh. Nếu thể chất của hắn không thay đổi được thì cả đời hắn cũng đừng mơ đến tụ linh cảnh.

Cho nên, sử dụng Phượng Hoàng lệnh đối với Long Vũ là việc khó có thể với tới.

Cũng may có La Lâm, trải qua tính toán phân tích đã có thể bắt chước đạo lực để khởi động trận pháp, lúc này mới dùng được Phượng Hoàng lệnh.

Nhưng Long Vũ lại phải cung cấp một lượng đạo lực rất lớn.

Với tình hình hiện tại, Long Vũ chỉ có thể chấp nhận bị hút đạo lực mà thôi.

Hơn nữa, còn một vấn để mà La Lâm chưa thể giải quyết.