Đặc Công Hoàng Phi

Chương 141: Đầu sỏ tụ tập




Edit: Pe thương Beta: Sakura Mưu kế kinh động trời cao, khí thế chấn kinh nội tại

Cái này gọi tuyệt đỉnh đánh nhau ? Là cái này.

Cái gì gọi là không khí chết chóc? Là cái này.

Không phải là quân đội đánh nhau, máu chảy thành sông không còn gì để nói.

Mà đây toàn là cao thủ quyết đấu , tái hiện lại cảnh địa ngục tu la.

Tứ tông cao thủ đánh nhau

Đó là chỗ của Hải Thần tông, cách quá xa nên không thấy tình hình bên trong.

Chỉ thấy trên trời có đấu khí bay lên , bao quanh chỗ đó chặt chẽ .

Tiếng nổ ùng ùng vang lên phía chân trời , bụi bay tứ tung , che khuất bầu trời.

Trên bầu có đám người đang đấu , dưới đất cũng có đám người giao đấu.

Trong nước cũng có đám người giao chiến.

Người của Tam Hạ tông đánh lén người Tam thượng tông , đánh lên thành công toàn bộ đang chuẩn bị rút lui , không ngờ gặp Hải Mặc Phong và Giá Hiên Mặc Viêm trở về .

Trong nhất thời , đụng phải tứ tông.

Thù mới hận cũ gom lại một chỗ , cuộc chiến sinh tử , không thể tránh né.

Gió nhẹ thổi , ở phía chân trời ,thanh âm xơ xác tiêu điều .

Phạm vi cách vài trăm dặm, đấu khí tung hoành , có người nhàn rỗi không tham gia vào .

Ngay cả bọn hắn cảm giác bị đè nén , thật sự thật là mạnh.

“ Lục tông tinh anh ra hết , sao có thể không mạnh được.”Vân Thí Thiên ôm eo Lạc Vũ thản nhiên nói.

“ Trận đấu kịch liệt này, nếu…” Nhìn kịch chiến phía trước , lời Lạc vũ phân nữa nuốt xuống .

Trận này mà phân thắng bại , kia lục tông tổn thất nặng nề.

Vân Thí Thiên hiểu được ý tứ lời nói , lập tức ôm Lạc Vũ tựa vào lồng ngực mình , ánh mắt chăm chú nhìn tình thế trước . “ Như vậy , không có người nào dám đụng vào chúng ta .”

Dứt lời cuối đầu hôn nhẹ lọn tóc Lạc Vũ.

Thắng làm vua , thua làm giặc , đó là định luật trước tới giờ.

Không nên nhân từ , không có gì là không có thể.

Trước kia, hắn cho là hắn đủ mạnh, có thể bảo vệ Lạc Vũ .

Kết quả sai lầm rồi , trước lục tông lánh đời , hắn không là cái gì cả .

Mà bây giờ , hắn không phải là cái gì nữa rồi .

Người gây ra chuyện này .

Lục tông đoạn tuyệt, kích động không ngừng, không tới phiên hắn nói nhiều.

Lạc Vũ dựa vào lồng ngự Vân Thí Thiên cảm giác cánh tay ấm áp kiên cường , lập tức đưa tay vuốt ve cánh tay Vân Thí Thiên , nặng nề gật đầu : “ Vâng.”

Bọn họ chỉ cầu an nguy cho bản thân , có cho kẻ nào gây nguy hiểm cho bọn họ.

Bọn họ cầu : cầu xin không nhiều chỉ cầu có điều này.

Mà bây giờ , nhanh , bọn họ không phải người mạnh ức hiếp người yếu.

Bọn họ không thể cùng mấy tông , đánh đồng thế lực.

Mười ngày quyết đấu.

Hải Thân tông , gia tộc Lâu Tinh , Song Diệp thành ,Băng Thánh cung , cơ hồ đã tiêu hao rất nhiều trong trận này .

Song , trận quyết đấu lớn này ,chưa kết thúc

Mà mới vừa mới bắt đầu .

Mười ngày kịch chiến , không để tứ tông dừng tay , có lẽ không có cách nào dừng tay .

Mà xúc động trong chốc lát , tứ tông hoàn toàn bộc phát , mở rộng quy mô vô cùng lớn.

Chiến đấu kịch liệt Băng Thánh cung , gia tộc Lâu Tinh , Song Diệp thành ,

Các đệ tử của tứ tông , thân nhân môn hạ đệ tử ,thân nhân của thân nhân , thân nhân bằng hữu …

Tất cả điều bị liên lụy trong trận này .

Tất cả như trúng chất kích thích , đâm đầu vào vòng xoáy ấy.

Khắp nơi toàn nhân mã của lục tông tranh đấu , nhân mã không giới hạn của lục tông.

Khắp nơi kịch liệt chém giết.

Này trở thành cuộc toàn diện , liên lụy lục tông , hiện tại thế lực tứ tông kịch chiến.

Một cuộc diện hoàn toàn phá vỡ .

Chiến sự , không giới hạn càng mở lớn ra , xuyên khắp nơi đại lục.

Trong thiên hạ , đây chân chính là hỗn loạn .

Tinh phong huyết vũ bay khắp nơi .

Vọng Thiên Nhai. Trong cung bàn luận chính sự .

“ Ta hi vọng lục tông chân chính bị phá hủy , dân chúng vô tội không bị liên lụy .” Lạc Vũ ngồi ghế lớn , lông mày thâm trầm.

Lục tông bị diệt, nàng rất vui .

Nhưng đem thiên hạ này liên lụy như vậy , đây không phải dự tính ban đầu của nàng .

“Hỗn lọan sẽ qua.” Một bên Vân Thí Thiên dự vào vương vị , lạnh lùng nói ra .

Lục tông quyết liệt, Tứ tông liều chết chém giết , nếu chém giết nội bộ , sẽ không điều binh khiển tướng điều động tất cả các thế lực.

Không thể nào tạo thành hỗn loạn lớn như vậy , đây là việc hắn dự tính chưa được tốt lắm.

Hiện nay náo động , không giải thích được.

“ Thí Thiên … “ Lạc Vũ nghe Thí Thiên nói như vậy , quay đầu nhìn Thí Thiên.

Vân Thí Thiên đưa tay vỗ vỗ nhẹ tay của Lạc Vũ , Trầm giọng nói : “ Đông Thiên Vương Và Trưởng tỷ ở nơi đó như thế nào ?”

“Đã kết thúc công việc xây cất .” Phong Vô Tâm trả lời Vân Thí Thiên , trong mắt toàn là ánh sáng.

Vân Thí Thiên nghe thấy vậy gật đầu , ngón tay hướng ghế dựa khẽ gõ : “ Đã như vậy …”

“ Báo, Đô đốc Yến Ngữ, Yến Triệt đắc thắng về triều.”

Vân Thí Thiên vừa mới mở miệng , ngoài điện tin mừng liên tiếp bay lên, vô số bước chân vang lên .

Lạc Vũ nghe thấy nhích thân thể , cười nói : “ Trở lại”

Mới nhân tin thắng trận không lâu , bọn họ khải hoàn trở về .

Lạc Vũ nói xong, Yến Ngữ, Yến Triệt hàng năm chinh chiền , một thân kim giáp tư thế oai nghiêm sải chân bước vào .

“ Yến Ngữ Yến Triệt ra mắt Quân vương , Vương phi , may mắn không làm nhục hoàng mệnh , tất cả các nước Phật Tiên Nhất Thủy , tất cả đều quy hàng.

Đến nay , chúng ta nhất thống Phật Tiên Nhất Thủy , duy nhất ta độc tôn.”

Tiếng như thanh chuông , hai tướng vui vẻ.

“ Ha Ha , thống nhất…”

“ Duy ngã độc tôn …”

Nhất thời , trên đại điện quần thần toàn bộ hưng phấn.

Mặc dù tin đắc thắng sớm truyền tới , nhưng chính tai nghe lại cảm thấy hứng phấn hoàn toàn không giống nhau .

“ Chúc mừng Quân vương , chúc mừng Vương phi .” Trong vui mừng , quần thần khom người chúc mừng hướng Vân Thí Thiên cùng Lạc Vũ .

Thảo luận chính sự trong cung , một mảnh mừng rỡ.

“ Rất tốt.” Vân Thí Thiên ngồi trên vương vị , khuôn mặt lãnh khốc gật đầu. Đưa tay vung lên : “ Tất cả đứng lên .”

Sau đó hướng Yến Triệt, Yến Ngữ chậm rãi nói : “ Hai ngươi cực khổ , vốn nên hậu thưởng , nhưng bổn vương có việc quan trọng giao cho hai ngươi ,chờ xong chuyện , ở nhất thống phong thưởng.”

“ Mạt tướng nghe lệnh .”

Yến Triệt, Yến Ngữ , lập tức đề cao giọng nói.

Càn quét Phật Thiên Nhất Thủy chuyện này sớm biết được.

“ Phong Vô Tâm , ngươi truyền lệnh xuống , thiên hạ đại loạn , dân sinh khó khăn , ta mở rộng thế lực đai môn.

Vì thiên hạ dân chúng vào vô tội cung cấp chỗ tạm lánh , vô luận phương nào , đối xử bình đẳng .

Chuyện này giao cho hai ngươi , hai tướng phụ trách , cần phải…”

Gió thoáng nhẹ , ai nói gió vô tình.

Vọng Thiên Nhai mưu đoạt thiên hạ , mưu chính cầm quyền , mà không phải dân chúng .

Dân sinh khó khăn , lý nhân đối xử tử tế.

Trời xanh mây trắng, cao rộng vô song.

Vọng Thiên Nhai Vân Thí Thiên ra lệnh , lập tức khiến cho Phật Tiên nhất Thủy các quốc gia thần dân ủng hộ , vô số dân chúng hướng Phật Tiên Nhất Thủy ủng hộ.

Đồng thời, điều khiến Vân Thí Thiên và Lạc Vũ không ngờ tới .

Bởi vì bạo động ở Phật Tiên Nhật Thủy các nước các nước nhỏ, cũng hướng đến Vọng Thiên Nhai

Thỉnh cầu , Vọng Thiên Nhai xuất binh chấn áp phản loạn , sau này sẽ giao ban chi hảo.

Trong nhất thời , nhân nghĩa truyền ra xa , các nước đại lục Vong Xuyên Phật Tiên Nhất Thủy uy phục.

Gió thổi , mây di chuyển, thiên hạ đại loạn như cũ.

Đảo mắt đông đi xuân tới, lại là xuân tới.

Tứ tông loạn thành một đống , tàn phá không chịu nổi .

Vọng Thiên Nhai trải qua mùa đông, nghỉ ngơi lấy sức , binh mã càng cường tráng.

Gia tộcLâu Tinh thương hiệp.

“ Không thể được chúng ta không thể nào toàn bộ hủy diệt “ Trong điện bị tàn phá, khuôn mặt của Tông chủ Hải Thần tôngxanh mét nói.Gia tộcLâu Tinh cũng gật dầu nói : “ Không thể nào đi xuống như vậy , Tông ta mười phần thì bị hủy sáu phần

“ Tông ta mười phần thì hủy bảy phần”. khuôn mặt của Tông chủ Lăng Nam nghiêm trọng .

‘ Nếu như tình cảnh này ngày càng đi xuống, sợ cứ như vậy chúng ta không còn gì .” Tông chủ Hải Thần tông noi năng rất nặng nề.

Vừa nói xong, những thủ lĩnh của mấy tông trong điện tàn phá này, trong nháy mắt cả kinh yên lặng.

Yên tĩnh , một mảnh .

“ Nếu chúng ta ai cũng không hủy được thì hãy đàm phán đi .” bên trong tất cả yên tĩnh , Hải Mặc Phong đột nhiên lạnh lùng nói.

Lời vừa nói ra tất cả mọi người đều nhìn về hắn.

“ Tam tông chúng ta thế lực tổn thất quá nhiều.

Ở đây không chỉ nói một ít , hơn nữa , dính dấp quá nhiều người.Thiên hạ này , trước mắt đã loạn thành một đoàn, mọi người ở đây ai cũng biết rõ ràng. Trong thời gian ngắn chúng ta không bắt được đối phương, trước hết ta dừng tất cả.”

Nói đến đây , Hải Mặc Phong nhìn mọi người , chậm rãi nói: “ Nếu không, sợ rằng đến lúc đó sợ rằng đến chúng ta không làm chủ .”

Ngồi ở đây ai không hiểu chuyện , ai không hiểu Hải Mặc Phong.

Bọn họ tứ tông dánh nhau tới long trời lở đất .

Phía dưới các thế lực ở xuyên đại lục thừa cơ dựng lên, nhân cơ hội thâu tóm thế lực họ .

Những thứ này họ đều biết đến .

Chỉ là, thế lực kia quá nhỏ , bọn họ không để mắt đến mà thôi.

Mà hiện nay , bọn họ càng đánh càng tổn hại , mà các thế lực này thì ngày càng kiêu ngạo .

Tựu như thế lực ở Vọng Thiên Nhai, nhất thống Phật Thiên Nhất Thủy , mà còn ở Hỏa Ma , trực tiếp sang bằng các thế lực nhỏ , trở thành bá chủ ở đại lục Vong Xuyên.

Hiện nay , nhờ các thế lực nhỏ của các quân vương, thế lực ngày càng phát triển.

Như vậy không đáng uy hiếp , như bọn hắn cứ như vậy phát triển , thì sẽ trở thành mối uy hiếp.

Huống chi , bon họ lục tông càng đánh càng bị tổn hại , ngày càng đi xuống , chỉ sợ tứ tông tự hủy diệt , đó là tiện nghi cho các thế lực nhỏ khác.

Không có kẻ nào là kẻ ngu , huống chi là những người khôn khéo của thượng tam tông.

Đánh không lại , ngồi xuống bàn bạc , điều này không phải không là biện pháp .

Gió xuân thổi, xuyên qua vô số ngọn cây ngoài cửa sổ.

Rõ ràng ấp ấm, nhưng nơi đây cho người ta cảm giác lạnh như băng.

“ Phái người thông báo tông chủ Hạ tam tông .” Một lúc trầm mặt , Gia chủ gia tộc Lâu Tinh chậm rãi mở miệng .

Cùng lúc này , Hải Thần tông , gia tộc Lăng Nam , thở dài , gật đầu.

Gió thoáng thổi nhẹ , như tất cả mọi người ở đều không có cảm giác .

Giá Hiên Mặc Viêm ngồi gần cửa sổ , lúc này chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Vọng Thiên Nhai

Hắn muốn nói cho mọi người biết, người làm nên cuộc tranh chấp này chính là Vọng Thiên Nhai

Chỉ là một tia do dự , bởi vì có Lạc Vũ.

Giết Vân Thí Thiên , Hủy Vọng Thiên Nhai, hắn không một chút do dự , nhưng hắn không muốn giết Lạc Vũ .

Mà hiện nay hắn không nên do dự .

Ai khơi mào ra thì đã chẳng quan trọng nữa, chuyện tới bước này .

Kết quả , đã nặng như ban đàu.

Khẽ cười , Quân Lạc Vũ , lần này ngươi hài lòng.

Gió thổi lên, cành liễu khẽ đông đưa.

Bức thư hòa đàm được đưa tới Hạ tam tông.

Không có gì gây khó khăn , không thỏa hiệp , Hạ tam tông tam đại tông chủ lập tức định ra thời gian , địa diểm để lục tông bàn bạc.

Bởi vì , đồng dạng , bọn họ tiêu hao không ít.

Đầu Tháng ba , cuối ngày, Phiểu Miểu tông môn, lục tông bàn bạc.

Đối địch một năm , song phương đều tổn hại , lục tông gần như bị hủy không sai biệt lắm , lục tông muốn cùng nhau bàn bạc.

Một tin tức , không có gì bí mật , ngược lại công bố thiên hạ .

Tuy ý tứ nội bộ , nhưng cố ý công bố cho thiên hạ biết.

Chúng ta muốn cùng nhau nói chuyện , chúng ta không công kích lẫn nhau rồi , chúng ta muốn cùng nhau hòa thuận , chúng ta muốn lục tông trở lại như trước.

Nếu ai dám nhân cơ hội thâu tóm thế lực ta , vậy đừng trách chúng ta không khách khí.

Cùng lúc này , đang cùng nhau bàn kế , lục tông bọn hắn đánh nhau sống chết muốn quật khởi thế lực. cũng phát thư mời

Thư mời viết , Cùng nhau bàn đại sự thiên hạ .

Trong nhất thời thiên hạ đều động,tất cả đều đưa mắt nhìn buổi tối ngày mồng một tháng ba.

Trong tẩm cung Vọng Thiên Nhai.

“ Gì , bọn họ muốn nói chuyện cùng nhau ?” Lạc Vũ vuốt vuốt mái tóc bạc của Thí thiên , bên cạnh Tiểu Ngân và tiểu Hồng đã trợ lại , đứng một bên đang ăn thịt nướng .

“ Đúng vậy , đánh không nổi nữa.” Phong Vô Tâm gật đầu nói.

Lạc Vũ nghe nói cười chê cười .

Thiên hạ này không sợ không hợp , chỉ sợ không hợp khi hai bên ngồi nói chuyện.

Đánh lâu như vậy , rút cuộc lục tông cũng đã hiểu rõ

“ Không có đưa thư mời tới Vọng Thiên Nhai ?” Vân thí Thiên khép lại tấu chương nói.

“ Không có , đoán chừng nói Vọng Thiên Nhai không có tư cách .” Phong Vô Tâm cười nói.

“ Chúng ta không có tư cách ?” Lạc Vũ nhếch miệng cười.

“ Chúng ta không có tư cách , thiên hạ này có ai có đủ tư cách .” Tiếng nói rơi phía sau Lạc Vũ , bên ngoài cũng một đạo tà khí vang lên , ngông nghênh đi vào – Minh Trần Dạ.

Vân Thí Thiên thoáng nhìn Minh Trần Dạ đi vào .

Mỉm cười phất cổ tay , chén trà hướng hắn bay tới .

Minh Trần Dạ Mỉm cười phất cổ tay , chén trà hướng hắn bay tới .

Minh Trần Dạ duỗi tay đón nhận , ngửa đầu lên uống một ngụm .

“ Tốt” . Uống hơi sạch , Minh Trấn Dạ hiên ngang ngồi cạnh Lạc Vũ .

Lạc Vũ nhìn Minh Trần Dạ và Vân Thí Thiên hướng tới nhau , rõ ràng không thuận mắt đối phương , nhưng có ít hòa hợp.

Nàng nghĩ tới vẻ mệt mỏi của Minh Trần Dạ châm trà , Vân Thí Thiên không chối từ.

“ Lạc Vũ , ngươi có nhớ tới ta ?” Minh Trần Dạ cười nhích lại gần Lạc Vũ .

“ Bên kia hết thảy thỏa đáng?’ Không đợi Lạc Vũ trả lời , Vân Thí Thiên lạnh nhạt nói , duỗi tay ra ôm lấy Lạc Vũ đang ngồi vào trong ngực, tránh móng vuốt Minh Dạ Trần.

Minh Trần Dạ bỏ tay hướng thắt lưng Lạc Vũ , những lời vô ích tắc ở cửa miệng .

Bên cạnh tiểu Hồng thấy vậy , cùng Vân Thí Thiên phối hợp , Tiểu Hồng liền nhét miếng xương vừa gặm xong vào trong tay Minh Trần Dạ.

Vừa lùi một bước, phối hợp không chê vào đâu được.

Minh Trần Dạ không kịp phản ứng, chưa kịp ôm lấy Lạc Vũ , thì trong tay đã phải cầm khúc xương.

“ Ha ha… “ Bên cạnh Phong Vô Tâm thấy vậy bật cười to.

Tiểu Ngân bên cạnh cùng cười cười theo , Tiểu hồng không đổi sắc , đứng ngay ngắn.

“ Ngươi vật nhỏ này.” Minh Trần Dạ,tức không được giận cũng không xong , chỉ cười mắng Tiểu Hồng một tiếng.

Lấy tay lau đi, hướng Vân Thí Thiên nói : “ Toàn bộ thỏa đáng.”

Nghe Minh Trần Dạ nói bốn từ này, Lạc Vũ và Vân Thí Thiên nhìn nhau , ánh mắt hiện lên ý tà ác.

Rốt cục , toàn bộ thỏa đáng.

Ngày đó , Vân Thí Thiên muốn Vân Khung bọn họ sớm xong việc.

Chỉ là phá cấm chế ấy , mà tứ tông không đánh nhau , tất nhiên sẽ không o lắng .

Bởi vì quá gấp , khiến họ không có lợi .

Mà hiên nay tất cả thỏa đáng, chỉ chờ bọn họ ra hiệu lệnh.

“ Có hay không muốn đi ?” Ôm Lạc Vũ , Vân thí Thiên ngẩng đầu nhìn Minh Trần dạ nói.

Minh Trần Dạ đang từ Tiểu Ngân và tiểu Hồng đoạt miếng thịt nướng , vừa ném vào miệng , Vừa nghe Vân Thí Thiên nói vậy, trực tiếp cười nói.

“ Đi, làm sao không có hứng thú . Náo nhiệt như vậy làm sao có thể bỏ qua.”

Mưu kế lâu như vậy , chính là ngày hôm nay , sao lại không đi.

Hiện nay chư phương uy thuận , thiên này phải nhìn sắc mặt của Vọng Thiên Nhai và Hỏa Ma mà nói chuyện.

“ Mộng một tháng ba.” Lạc Vũ Khẽ cười nói.

“ Thời gian còn đủ , ta còn có thể tắm rửa.” Minh Trần Dạ dùng ánh mắt tà mị hướng Lạc Vũ nói.

Tâm tình Lạc Vũ vô cùng tốt , thấy vậy liền ôm Tiểu Ngân hướng Minh Trần Dạ nói : “ Ánh mắt mị nhãn của ngươi không chính tông, Tiểu Ngân ,ngươi ném cho hắn một cái.”

Tiểu Ngân lúc này cúi đầu , móng vuốt che trán, sau đó tiêu sái giương phóng vuốt lên , đầu vừa nhấc.

Lông bạc nhảy múa, mắt nhìn Minh Trần Dạ từ trên xuống dưới, ánh mắt không yên , nhưng động tác kia ….

Đẹp trai a.

Minh Trần Dạ đầu đầy hắc tuyến, chỉ vào Lạc Vũ nói :” Ngươi dám lấy nó so với ta ?”

“ Ngươi không đẹp bằng nó.”Không đợi Lạc Vũ cười trả lời , Vân Thí Thiên ở sau Lạc Vũ quét mắt hướng Minh Trần dạ nói.

Sau đó , sờ sờ đấu Tiểu Ngân , làm rất khá.

Bên trong tẩm cung nhất thời vang lên tiếng cười.

Hiện tại mọi sự đã xong , mọi chuyện dễ dàng hơn.

“ Chờ chúng ta hòa đàm xong, trở về từ lục tông , chúng ta thành thân.” Ở trong tiếng cười này , Vân Thí Thiên ôm Lạc Vũ nói.

“ Nói như vậy là cầu hôn ?” Lạc Vũ quay đầu nhìn Vân Thí Thiên.

“ Lạc Vũ , ngươi có thể không đáp ứng.” Minh Trần Dạ không cam lòng mở miệng

Ánh mắt của Vân Thí Thiên sắc bén liếc qua, như lưỡi đao vô hình ép thẳng vào Minh Trần Dạ.

Minh Trần Dạ thấy vậy , tung người lui về sau mấy bước.

Vân Thí Thiên ép Minh Trần Dạ đi , cúi đầu nhìn Lạc Vũ mỉm cười, trên mặt nghiêm nghị nói : “ Đúng , cầu hôn , nàng không đồng ý , ta liền bức hôn.”

Dứt lời , cúi đầu hôn xuông , không cho Lạc Vũ cơ hội trả lời.

“Chuẫn bị , Chuẩn bị, quân vương cùng vương phi thành thân , Lễ bộ, bắt đầu chuẩn bị .”

Gió xuân thổi qua , Phong Vô Tâm âm thanh mừng rỡ tung bay trên bầu trời Vô Nhai

Đợi chờ đại hôn này đã nhiều năm như vậy, , rốt cuộc đã thành công.

Quân vương và Vương phi bọn họ thành thân.

Gió ở khác , có buồn có chỗ vui.

Mộng một tháng ba, chỗ ấm, chỗ lạnh

Cuối chân trời , cửa Phiêu Miểu Tông , quần hùng tề tụ.

Gió nhẹ thổi qua từng cây cối, sương bụi mịt mờ cốt long màu trắng đứng sững phía trên , mắt nhìn tứ phía.

Trước cửa Phiêu Miểu tông , lục tông mang theo đệ tử đều tới.

Mặc dủ không uy danh như ban đầu , như thế lực không hề nhỏ.

Trước cửa Phiêu Miểu tông , hàng ngàn người bày ra bảy bản doanh xung quanh thành hình tròn .là cờ pháp phới , khí thế uy phong.

Bảy bản doanh bày ra , hơn một ngàn người dưới hắn , lúc này hoàn toàn yên lặng không một tiếng động.

Tiếng gió động , ánh mặt trời từ trên chiếu xuống, sáng như ngọc.

Khí thế yên lặng , Hải Thần Tông Hải Mạc Phong chậm rãi đứng lên , đi tới giữa vòng tròn , trầm giọng nói : “ Lần này thượng nghị, là ta Hải Thân Tông trước hết đề ra , vì vậy , ta liền to gan , đến đây chủ trì , có người nào dị nghị.?”

Vừa nói xong, không ai phản bác, Tông chủ lục tông ngồi lạnh lùng.

Về phần, người trong doanh, thế lực lớn mới quật khởi ở đại lục Vong Xuyên hỗn loạn này, sợ uy danh của lục tông cũng không dám lên tiếng.

Hải Mặc Phong thấy vậy thản nhiên nói : “Đã như vậy , ta liền nói tiếp.”

Dứt lời , xoay người hướng Tông chủ Hạ tam tông tam khẽ lấy lễ , sau đó trầm giọng nói : “ Lúc đầu , Thượng tam tông không hề hành động gì Hạ tam tông , chuyên hôm nay là có người cố tình sắp đặt . Nhưng , hiện nay chuyện đã rồi, truy cứu làm gì . Hôm nay , chúng ta ngồi lại đây bàn bạc , ta tin tưởng Thượng tam tông ba vị tông chủ cùng ba vị tông chủ Hạ tam tông , cũng biết được việc ít hại trong đó, nên mời tề tụ chỗ này,. Như vậy , những lời dư thừa không cần nói nữa , tình thế trước mắt, chúng ta đánh nhau., chỉ làm lục tông lưỡng bại câu thương, mà tiên nghi cho người khác.Mà không đánh nhau có chổ tốt , ta tin tưởng Tông chủ lục tông ở đây có thể hiểu rõ.

Như vậy , ta cả gan đề nghị, quá khứ hết thảy cho qua , trước không truy cứu , hiên nay , trước hết lục tông ngưng chiến, trấn áp bạo loạn, nghỉ ngơi lấy sức , cũng cố lại thế lực , Về phân , người xem ai không thuận mắt , có thể đợi Tông môn thịnh vượng, khi đó chúng ta tự nhiên phụng bồi , như thế nào ?”

Lời nói mạch lạc , tương đối công bằng.

Hoàn toàn không đứng vị trí thượng tông , làm khó hạ tông, tương đối hợp lý.

Hải Mặc Phong vừa nói xong, Hạ tam tông khẽ nổi lên ba chấn động .

Một lát sau , Cung chủ Băng Thánh cung trầm giọng nói : “ Nếu Thượng tam tông đã nói như vậy , chúng ta Hạ tam tông cũng không co cái gì dị nghị . Song, há nói không phải các người thì không phải là các người sao, cứ như vậy mà tính, vậy sau này Hạ tam tông không còn bất kỳ thể diện nào.”

“ Đúng” lời nói vừa ra , thành chủ Song Diệp thành và Già Diệp tháp , cũng gật dầu đồng ý.

Tông chủ Thượng tam tông vừa nghe, khẽ liếc mắt trao đổi. Tông chủ Hải Thần tông hướng mắt về phía Hải Mặc Phong .

Hải Mặc Phong thấy vậy lại nói : “ Đã như vậy Thượng tam tông bồi Hạ tam tông mấy quốc thổ được không ?”

“ Tốt” Trầm mặc chốc lát , Cung chủ Băng thánh cung gật đầu nói.

Hỗn chiến một năm , lục tông tổn hại rất lớn.

Bất quá Thượng tông đều thấp đầu. vậy Hạ tông thuận thế hạ bệ

Hải Mặc Phong thấy Hạ tông gật dầu đồng ý sảng khoái , liền nói : “ Vậy chúng ta Thượng – Hạ tam tông nắm tay giảng hòa , có chuyện gì sau any hãy nói.Như vậy, trước mắt mà nói thế lực của chúng ta vấn đề phân chia.”

Nắm tay giảng hòa , dây ván đã đóng thuyền, thế lực một lần nữa phân chia mới là trọng yếu.

“ Theo ta tất cả tốt rồi , còn cần gì phân chia?” Sắc mặt Tông chủ Già diêp tháp trầm tĩnh nói.

Hải Mặc Phong nghe thấy vậy cười nhạt, xoay người hướng bảy doanh : “ Nơi này có các đại thế lực , khi chúng ta phân cao thấp đã cắn nuốt không ít thế lực của chúng ta, hiện nay muốn bọn hoàn toàn phun ra , đoán chừng không dễ dàng. Đã nhu vậy , chúng ta lục tông lánh đời cho bon hắn chút ngon ngọt, có thể cho bon họ thoải mái một chút . Cũng đừng để cho họ tay không mà về, không nói tông chúng ta ỷ thế hiếp người.”

Giọng nói của Hải Mặc Phong vừa dứt, người của lục tông đồng loạt nhìn về phía bản doanh thứ bảy .

Kia tầm mắt cao cao tại thượng.

Lục tông quyết đấu , riêng mình phân cao thấp , kia tự nhiên chỉ trở thành con kiến

Mà bây giờ , lục tông hòa hợp , liên kết lại , các tiểu thế lực so ra là cái gì.

Song. Tông chủ Lục tông biết, bọn họ hao tổn quá nhiều.

Nếu lúc này , ở đây cùng các thế lực này không phân cao thấp , sợ rằng còn mất nhiều hơn..

Huống chi , Già Diệp tháp và gia tộc Lăng Nam sớm tiêu diệt gần hết tông môn , dưới thế lực này , hoàn toàn có thể bị thế lực bản doanh này thâu tóm.

Muốn bọn phun ra , không nói chút ngon ngọt chỉ sợ là không thể.

Vì vậy nghe Hải Mặc Phong nói , Tông chủ Hạ tam tông liếc mắt một cái , Tông chủ Già Diệp tháp nhìn Hải Mặc Phong nói : “ Đúng , đừng nói lục tông chúng ta chiếm xuyên lục địa , không để mọi người có cơ hội . Ngươi nói phân chia thế nào?”

Hải Mặc Phong thấy vậy quay đầu nhìn lâu Tinh chủ vị Giá Hiên Mặc Viêm gật đầu một cái.

Giá Hiên Mặc Viêm thấy vậy chậm rãi đứng lên , từ trong ngực lấy ra tờ giấy , cao giọng nói : “ Lăng Nam gia tộc phân chia , Thu phân chia , Đông bình thường , Vùng trung tâm thuộc về tất cả gia tộcLăng Nam . Mạo sông , lợi Thủy , tất cả thuộc về môn phái, còn…”

Giọng nói lãnh đạm , không trưng cầu ý kiến , mà trực tiếp tuyên bố.

Thượng – Hạ tam tông , vừa khôi phục lại cao cao tại thượng.

Thế lực doanh trại thứ bảy , không ai lên tiếng phản đối.

Lục tông quyết định thiên hạ , lục tông cùng nhau , vậy cho dù bọn họ nuốt vào , chỉ sợ lại muốn phun ra .

Nếu không , sau này lục tông khôi phục , vậy bọn họ sẽ bị trả thù.

Giọng nói cao cao hạ xuống, lục tông căn bản không có tổn thất nhiều , bất quá doanh thứ bảy chỉ là một phần nhỏ mà thôi.

“ Mọi người có gì dị nghị ?” Giá Hiên Mạc Viêm tuyên đọc xong , Hải Mặc Phong xoay người hướng doanh thứ bảy nói.

Trong doanh thứ bảy có mười ba thế lực , trong đó là các thế lực cắn nuốt Lăng Nam , Già Diệp tháp, hai tông tứ đại thế lực.

Đối mặt Hải Mặc Phong đạm bạc khí thế dọa người, chín đại biểu các thế lực , không ai đám mở miệng , khúm núm.

Mà trong các thế lực đó có bốn đại thủ lĩnh , liếc nhau một cái , một người đứng lên nói : “ Này quyết định này , không tới phiên chúng ta làm chủ , cần phải báo lại chủ nhân nhà ta.”

Ba người kia lạnh lùng gật đầu.

“ Chủ Nhân?” Hải Mặc Phong sửng sốt , bọn họ còn có chủ nhân.

“ Ha Hả , đến cửa, làm sao không vào ngồi một chút ? Lục tông tề tụ ở cửa , sẽ làm cho thiên hạ cười nói Phiêu Miểu không phải đạo hiếu khách sao .”

Hải Mặc Phong và Tông chủ lục tông nhất tề sửng sốt, một giọng nói trong trẻo truyền đến ,đoàn người mờ mịt , xuất hiện trước mắt mọi người.