Đặc Chủng Binh Đô Thị Truyền Kỳ

Chương 288: 288: Đại Hội Lính Đánh Thuê 1





Trong bệnh viện của Israel, cơ thể cao to của Bhutan quấn đầy băng gạc, đang nằm trên giường bệnh nghỉ ngơi.

Bên cạnh giường ông ta có một người thanh niên, trong tay đang cầm một quả chuối, nói: “Lão Đan, anh tôi nói rồi, anh ấy đã không còn là người của nhóm lính đánh thuê ZO, nên sẽ không quay lại nữa!”
Bhutan vừa mới ra khỏi phòng hồi sức tích cực.

Mặc dù vết bỏng quanh người ông ta rất đáng sợ, nhưng không tổn thương đến nội tạng.

Nghe được tin tức này, ông ta cau mày, nói: “Không thể nào, tôi đã nhìn Satan trưởng thành, bây giờ ZO gặp phải sự cố lớn như vậy, sao cậu ấy có thể khoanh tay đứng nhìn được? Chẳng lẽ cậu ấy đã quên lời thề của chúng ta rồi sao? Một ngày là ZO, cả đời là ZO.”
“Không biết anh ấy nghĩ sao nữa!” Ác Quỷ chuyển chủ đề, hỏi: “Lão Đan, ông biết kẻ đánh lén các ông là ai không? Bọn chúng có tổng cộng mấy người?”
“Bọn chúng đều đeo mặc nạ ma cà rồng, tôi không thấy được là kẻ nào!” Lão Đan hối hận đến mức chảy cả một giọt nước mắt, bởi vì nước mắt của ông ta đã chảy cạn rồi.
“Mặt nạ ma cà rồng, không phải là người của Ma Cà Rồng trong ZO chúng ta đó sao?” Ác Quỷ kinh ngạc, nói: “Ma Cà Rồng lại dám làm ra chuyện như vậy? Nhưng mà cũng có khả năng, nếu như ông ta giết chết ba người các ông, vậy thì hắn ta lớn nhất trong ZO, rất có thể ông ta sẽ làm nhóm trưởng.

Vả lại, ông ta sớm đã bày tỏ muốn chọn lại nhóm trưởng.

Bây giờ bọn họ đi rồi, ông lại không thể xuống đất, chỉ có anh tôi mới có thể chèn ép được ông ta.”
“Anh em đã bao nhiêu năm rồi, chắc sẽ không làm vậy đâu!” Đôi mắt Lão Đan lộ vẻ không tin, nói: “Ma Cà Rồng không phải người như vậy, cho dù cậu ta ngồi vào vị trí nhóm trưởng ZO, cũng sẽ không hủy diệt ZO.

Tôi nghĩ có thể là do người khác làm, mục đích là muốn hãm hại Ma Cà Rồng.

Nếu như là cậu ta làm, cũng sẽ không làm lộ liễu như vậy, dù sao thì trong ZO đều là đàn ông cứng rắn, sẽ không cho phép cậu ta làm bậy.”
“Nhưng mà ngoài ông ta ra, ông cảm thấy còn có thể là ai?” Ác Quỷ nhắc nhở: “Đừng quên, với thực lực của ba người các ông, chỉ có ít người có thể làm được việc này.”
Bhutan cau mày, giống như là đang nhớ lại tình huống lúc đó, một lúc sau, ông ta mới nói: “Trong tay những tên đó có cầm súng phun lửa, trong đó có một hình dáng tôi cảm thấy rất quen thuộc, giống như là đã gặp qua ở đâu rồi.”
“Ồ? Vậy thì ông phải ráng nhớ lại đi!” Ác quỷ nhét chuối vào miệng ăn.

“Hình như tôi nhớ ra rồi, nhưng mà không thể khẳng đinh!” Lão Đan nhìn chằm chằm Ác Quỷ, nói: “Hình như là người đó.”
Ác Quỷ dừng động tác nhai lại, mơ hồ hỏi: “Là ai?”
“Có lẽ là cái bóng của Satan, đã từng là một trong những mũi nhọn của nhóm lính đánh thuê ZO, Ô Ưng.” Lão Đan nói.
“Là anh ta sao?” Ác Quỷ không quan tâm nói: “Bất kể là ai, thù này nhất định phải báo, ông có thể khẳng định không?”
“Tôi cũng không dám khẳng định, nhưng tôi nhớ vết thương của tôi chính là do người đó tạo ra.” Lão Đan nói: “Ác Quỷ, hay là cậu gọi một cuộc điện thoại cho Satan đi, không thì cậu bấm gọi, còn tôi nghe.

Cái tên nhóc này sao lại biến mất ngay lúc quan trọng như thế này.

Nếu như lần này cậu ta cũng không trở về, vậy tôi sẽ, tôi sẽ, haizz…”
“Không sao đâu, ông cứ yên tâm dưỡng thương, không phải tôi về rồi đây sao? Có tôi ở đây, ai cũng đừng mong nhắm vào ZO!” Ác Quỷ vứt vỏ chuối xuống đất, dùng chân giẫm mạnh: “Bên ngoài có người của tôi bảo vệ ông, đợi vết thương của ông khỏi rồi, ZO sẽ không loạn nữa.”
Bhutan gật đầu, nói: “Cậu phải cẩn thận chút.

Nói với các anh em khác, tốt nhất là đừng hành động một mình, ở thời điểm hiện tại, chúng ta không thể nào mất thêm bất kỳ người nào nữa.”
“Yên tâm, yên tâm!” Ác Quỷ đứng dậy, nói: “Ông nghỉ ngơi cho tốt đi, tôi vẫn chưa đến trụ sở chính, bây giờ trở về xem thử tình hình.”
“Ừm, để ý hơn chút!” Lão Đan dặn dò.
Ác Quỷ rời khỏi phòng bệnh, ánh mắt của cậu ta chợt trở nên đằng đằng sát khí.

Tại một góc hẻo lánh, cậu ta cong khóe miệng nở một nụ cười lạnh lùng, thì thào: “Ông biết quá nhiều, vì vậy chỉ có thể tiễn ông đi gặp hai lão già kia thôi.”
“Đại ca, chúng ta làm sao đây?” Mấy tên nước ngoài vây lại.
“Không sao, tôi sẽ xử lý!” Đến phòng làm việc của bác sĩ phụ trách, Ác Quỷ đập một tờ chi phiếu lên bàn làm việc của bác sĩ.

Vị bác sĩ đó sửng sốt, kinh ngạc nhìn Ác Quỷ, hỏi: “Anh đưa tiền cho tôi làm gì?”
Ác Quỷ không nói chuyện, rút khẩu súng trên người, vứt xuống trước mặt bác sĩ, nói: “Hai sự lựa chọn, thứ nhất là nhận tiền làm việc cho tôi, thứ hai là tiễn anh đi gặp ông trời, chọn đi.”
Bác sĩ run rẩy nói: “Anh, anh là ai? Anh, anh, anh muốn bảo tôi làm gì?”

Ác Quỷ sờ mặt, ngoài cười nhưng trong không cười, nói: “Chọn một hay hai?”
“Tôi, tôi chọn một!”
Mấy ngày sau, Lão A và Duy Tư được chôn ở trong nghĩa trang liệt sĩ của nhóm lính đánh thuê ZO.

Đại hội lính đánh thuê năm năm một lần cũng được tổ chức ngay sau đó, cả giới lính đánh thuê rơi vào một mảnh trầm lặng, đặc biệt là nhóm lính đánh thuê ZO, không khác gì một cuộc thay máu.
Nhưng không có ai chú ý, mấy ngày trước, Trương Húc Đông đã ngồi trong một khách sạn tư nhân bí mật.

Anh rất hy vọng có thể tự mình tiễn Lão A và Tư Duy.

Hai người đó là những bậc chú bác đã nhìn anh trưởng thành, cùng nhau sinh sống, cùng nhau chiến đấu, cũng có thể nói là anh em của anh.

Nhưng để báo thù cho bọn họ, anh chỉ có thể nhẫn nhịn.
Thế giới này có quá nhiều chuyện không ai biết xảy ra.

Như hiện giờ có một chuyện làm chấn động giới lính đánh thuê, nhưng ngày hôm nay, người bình thường vẫn trải qua một cuộc sống yên tĩnh, bình thường.
Đúng dịp, mỗi lần tổ chức hội nghị đều sẽ chuyển một chỗ khác, lần này đại hội lính đánh thuê sẽ đến lượt địa bàn của nhóm lính đánh thuê ZO, địa điểm được quyết định tại thủ đô Jerusalem, nơi này là thánh địa của đạo Do Thái, đạo Cơ Đốc và đạo Hồi.

Trong lịch sử phương Tây, nơi này đã bùng phát rất nhiều lần chiến tranh, nhưng tín ngưỡng vẫn còn đó.
Đã nói rõ tình huống cho chính phủ ở bản địa, chỉ là tổ chức một đại hội lính đánh thuê mà thôi, chứ không phải đến gây sự, nhưng cho dù là vậy, thì ngày này cũng phải tăng cường lực lượng quân đội và lực lượng cảnh sát.

Nếu như việc này tổ chức ở Trung Quốc, thì sẽ trực tiếp phái quân đội tiêu diệt, văn hóa không giống nhau, phương pháp làm việc cũng sẽ không giống.
Cho nên nơi này cũng là hang ổ của nhóm lính đánh thuê ZO, quan hệ với chính phủ cũng không tệ, luôn cùng nhau phát triển.


Có sự tồn tại của ZO, lúc có thể dùng được, thì có thể trực tiếp bỏ tiền ra thuê, đỡ phải đi tìm lính đánh thuê, đây cũng là chỗ thông mình của quốc gia này.
Vấn đề trong nội bộ nhóm lính đánh thuê ZO luôn tồn tại, Trương Húc Đông cũng vô cũng biết rõ.

Bất cứ thế lực nào, bao gồm cả quốc gia đều là giành chính quyền thì dễ, nhưng nắm chính quyền thì khó, thời loạn dễ làm vương, thời bình khó làm vua.

ZO có tinh thần lãnh tụ, nhưng dù sao thì người Trung Quốc cũng là thủ lĩnh, đương nhiên sẽ áp dụng chế độ tập quyền, như vậy càng có lợi cho việc khống chế.

Nhưng bên trong ZO lại có một người đặc biệt và một đội ngũ đặc biệt, chính là Ma Cà Rồng và Rắn Châu Mỹ.
Đây là một đoàn đội do một tay Ma Cà Rồng lo liệu ngay từ lúc thành lập, bao gồm việc tuyển người và thể chế bên trong.

Điều này không thể nghi ngờ cũng là một lỗ hổng.

Trước kia Trương Húc Đông đã từng nhắc về vấn đề này với Lão A, nhưng Lão A nói tin tưởng anh em nhiều năm, Ma Cà Rồng sẽ không làm ra chuyện tạo phản.

Ngược lại nếu làm theo những gì nghi ngờ, mới có khả năng khiến cho nội bộ của nhóm lính đánh thuê ZO không ổn định, cho nên vẫn luôn không động đến vấn đề này.
Trong lòng Trương Húc Đông cũng hiểu rõ, mặc dù Ma Cà Rồng nhìn xa trông rộng, là một nhân vật kiệt xuất, nhưng lại không một lòng với nhóm lính đánh thuê ZO.

Ông ta không hài lòng với cách làm việc của thủ lĩnh, dù sao thì người nước M luôn xem thường người Trung Quốc, càng xem thường người Do Thái ở nơi này, đây là vấn đề sót lại của lịch sử.
Nếu như có một ngày nhóm lính đánh thuê ZO gặp vấn đề, Ma Cà Rồng sẽ là người đầu tiên đứng ra, cho nên Trương Húc Đông cũng không nhắc đến nữa, vả lại người ta là một trong những nhân vật linh hồn trong đội ngũ, động đến thì như thể nói Lão A chỉ có thể cùng hưởng phú quý chứ không thể cùng chung hoạn nạn, làm như vậy sẽ làm lung lay lòng quân.

Đây không chỉ là điều tối kỵ của nhóm lính đánh thuê, mà cũng là của quân đội.
Trong một trang viên có bề ngoài bình thường nhưng bên trong xa hoa tại Jerusalem, toàn bộ thủ lĩnh lính đánh thuê của các nước trên thế giới đều đến đại hội lần này.

Nhưng có thể đến đây, đều là những nhóm lính đánh thuê lớn, có tiếng tăm lừng lẫy.

Những nhóm lính đánh thuê nhỏ trên khắp thế giới thì căn bản không có tư cách đến tham gia, bởi vì trên cơ bản, những nhóm đó đều nương tựa vào phạm vi thế lực của nhóm lính đánh thuê lớn, những nhóm lính đánh thuê lớn nói gì thì chính là cái đó, đây gọi là tuân thủ quy tắc.

Trước sau tổng cộng có mười một thủ lĩnh của nhóm lính đánh thuê đến, cơ bản đều có thế lực xấp xỉ với nhóm lính đánh thuê ZO.

Trong đó có duy nhất nhóm lính đánh thuê Sư Tử là nhóm có thế lực lớn nhất, dũng mãnh nhất, không có ai muốn đến trêu chọc, cũng không có ai dám trêu chọc, chiếm khu vực lớn nhất, cũng có quyền lên tiếng nhất trên bàn hội nghị.
Mười thủ lĩnh của nhóm lính đánh thuê khác cũng không yếu.

Nếu như hai nhóm hợp tác với nhau thì có thể chống lại nhóm lính đánh thuê Sư Tử.

Vì vậy, mười một nhóm lính đánh thuê đó gần như đã thâu tóm hết nhóm lính đánh thuê trên toàn cầu.

Có một số nhóm lính đánh thuê không chỉ có quan hệ không tệ với quân đội, thậm chí bên phía quân đội còn mời bọn họ đến huấn luyện cho các binh lính.
Nhóm lính đánh thuê ở Châu Âu có bốn nhóm: nhóm lính đánh thuê Đại Thiên Sứ của nước Y, thủ lĩnh là Adam Hebrew; nhóm lính đánh thuê Liên Minh Ác Quỷ của nước F, thủ lĩnh là Ans Air; nhóm lính đánh thuê Chiến Thần Bất Bại của nước D, thủ lĩnh là Yalman; nhóm lính đánh thuê ZO, đại diện thủ lĩnh là Ma Cà Rồng.
Nhóm lính đánh thuê ở Châu Á có hai nhóm: nhóm lính đánh thuê Lang Nha của nước Trung Quốc, thủ lĩnh là Càn Long; nhóm lính đánh thuê Xích Quân của nước Nhật Bản, thủ lĩnh là Shigenobu Sakurako.
Nhóm lính đánh thuê ở Châu Phi có hai nhóm: nhóm lính đánh thuê Queen của nước Ai Cập, thủ lĩnh là Escalade; nhóm lính đánh thuê Bão Cát của nước Nam Phi, thủ lĩnh là Walter.
Nhóm lính đánh thuê ở Châu Mỹ có một nhóm: nhóm lính đánh thuê Lôi Nặc, thủ lĩnh là Lôi Nặc.
Nhóm lính đánh thuê ở Châu Đại Dương có một nhóm: nhóm lính đánh thuê Mũi Đao, thủ lĩnh là Tề Trường Thiên.
Nhóm cuối cùng chính là nhóm lính đánh thuê Sư Tử có quyền hạn khu vực toàn cầu, thủ lĩnh là Bạch Sư Vương.
Mỗi người có mặt tại đây, nếu ở bên ngoài thì đều là những nhân vật khiến người ta khiếp sợ, không phải là vua của những người lính thì chính là nhân vật kiệt xuất.

Trong đó có nữ thủ lĩnh của nhóm lính đánh thuê Xích Quân là người phụ nữ duy nhất ở đây, cô ta nhìn Ma Cà Rồng một cách khinh thường, nói: “Nghe nói, Lão Đại Hắc A của nhóm lính đánh thuê ZO các người ngỏm rồi, hình như truyền lại vị trí cho Satan, sao cậu ta không tới? Phái anh đến là khinh thường chúng tôi sao? Hay là cậu ta khinh thường việc nhập bọn với chúng tôi?”
Một câu nói có ẩn chứa sát khí, trực tiếp khiến cho lực chú ý của tất cả mọi người đều dồn về Ma Cà Rồng.

Còn Ma Cà Rồng thì đang ở một bên hút thuốc, không nói gì cả.
“Trông thấy Ma Cà Rồng sắp trở thành thủ lĩnh, không biết là nên chúc mừng cậu, hay là cảm thấy bất hạnh thay cho nhóm lính đánh thuê ZO.” Đại ca Lôi Nặc của nhóm lính đánh thuê Lôi Nặc làm sao có thể bỏ qua cơ hội sỉ nhục nhóm lính đánh thuê ZO được, ông ta chỉ ước gì nội bộ của ZO loạn hơn nữa thì mới tốt.
“Satan đi đâu rồi? Nếu như anh ấy xảy ra chuyện gì, nhóm lính đánh thuê Sư Tử tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho anh!” Người nói chuyện là đại ca Hoàng Sư của đội Dã Thú, chứ không phải là Bạch Sư Vương đang đeo mặt nạ, bởi vì lúc này Bạch Sư Vương đang đọc một quyển sách, bên trên có viết hai chữ Hán “Tam Quốc”.

Nhưng không có ai dám trách móc ông ta, bởi vì đây là thói quen của Bạch Sư Vương, đi họp đeo mặt nạ, lời nói của Hoàng Sư hoàn toàn có thể đại diện cho lời nói của ông ta..