Đặc Chủng Binh Đô Thị Truyền Kỳ

Chương 284: 284: Người Tài Còn Có Người Tài Hơn





Lúc Trương Húc Đông đi ra đã nhìn thấy Bạch Sư Vương đang hướng về phía mặt trời, bóng dáng cao lớn kéo dài, giống như một một người khổng lồ vậy, trong một giây kia đã khiến Trương Húc Đông hốt hoảng, tựa như trở lại lúc mình còn nhỏ vậy, tình thương của cha giống như một ngọn núi cao lớn bao la và vĩ đại, hai bả vai của người đàn ông lại giống như hai tòa núi.

Vào lúc Trương Húc Đông đang ngẩn người, Bạch Sư Vương chậm rãi quay người lại nhìn anh, bỗng nhiên vung quyền đánh qua, vẻ mặt Trương Húc Đông kinh ngạc, vội vàng lách mình né tránh, tất nhiên anh biết rõ cha mình đang muốn kiểm tra tiến độ của mình gần đây, anh lập tức tập trung tinh thần, đánh tay đôi với Bạch Sư Vương.

Năm thành viên của tiểu đội dã thú và hai đứa trẻ đều đứng ở cửa ra vào, biểu cảm trên mặt lại không giống nhau, nhưng ánh mắt nóng rực của họ lại giống hệt nhau, nhìn chằm chằm hai cha con đối chiến, bọn họ hy vọng có thể từ trong đó ngộ ra một chút gì đó, bọn họ đều là học trò do Bạch Sư Vương dạy dỗ, mặc dù đã nhìn sư phụ mình ra tay hàng trăm lần, nhưng mỗi lần quan sát đều có thể ngộ ra một điều tâm đắc, giống như hai đứa trẻ, chúng luyện tập từng động tác một, mặc dù chúng thường xuyên không thể theo kịp tiết tấu.

Trương Húc Đông biết rõ cha mình đã lương tay rồi, nhưng Bạch Sư Vương cũng đang không ngừng tấn công, không những thế lực đạo của mỗi chiêu ngày càng tăng, trong lòng Trương Húc Đông âm thầm giật mình, xem ra sức bật và sức chịu đựng của cha anh mạnh hơn anh rất nhiều, hơn nữa còn có một loại đồ vật gì đó không nói lên lời ở bên cạnh.

Rất nhanh anh đã phát hiện, có một cỗ khí bao phủ quanh người Bạch Sư Vương, kể cả nắm đấm ông ta tấn công, xem ra Bạch Sư Vương tu luyện có một thời gian mà đan điền của ông ta lại như một cái ao đầy vậy, dường như cả người có dùng bao nhiêu cũng không hết.

Không lâu sau, Trương Húc Đông đã rơi vào tình huống thể lực suy kiệt, mặc dù đã lấy cả vốn liếng ra, nhưng vẫn không làm gì được Bạch Sư Vương, sau một tiếng “bang”, nắm đấm của Bạch Sư Vương đã chạm vào người Trương Húc Đông, Trương Húc Đông lại giống như diều đứt dây vậy, tạo thành một đường cong tuyệt đẹp mà rơi cái “bịch”.

“Không sao chứ?” Bạch Sư Vương nhìn Trương Húc Đông đang há miệng thở dốc trên mặt đất rồi hỏi.

Sau khi Trương Húc Đông điều chỉnh được hô hấp, xoa vùng ngực có chút đau cười khổ nói: “Con là học trò của cha nên chắc chắn không phải là đối thủ của cha rồi.


Bạch Sư Vương thở dài một hơi, sau đó cười nói: “Là con sau khi trở về Trung Quốc đã lười biếng, bằng không thực lực cũng sẽ không tiến bộ chậm như vậy.


Trương Húc Đông bất đắc dĩ gật đầu, đúng là như vậy, điều chú ý nhất của những người học võ chính là tu luyện cả trong và ngoài, có thể tấn công cũng có thể phòng thủ, có một thuyết pháp đi ngược dòng sông không tiến thì chắc chắn sẽ lùi, trở lại Trung Quốc một năm anh tiến bộ rất lớn, nhưng một năm gần đây anh bận rộn quản lý xí nghiệp, và đủ các loại việc! Cũng lâu rồi anh không có rèn luyện.

“Cha, cha dạy phải.

” Trương Húc Đông cũng không che giấu nói.


Bạch Sư Vương khẽ gật đầu, sau đó chỉ vào trong phòng, Vũ Hóa Long và Tiểu Hắc vội vàng chuyển cái bàn ở bên trong ra ngoài, sau khi ông ta ngồi xuống, Vũ Hóa Long rót một cốc trà nóng đặt vào trong tay ông ta, Bạch Sư Vương nói: “Năm người các ngươi đi tìm ít lá thạch hộc về đây.


“Vâng.

” Năm thành viên đội dã thú lập tức thu dọn cẩn thận rồi đi vào trong núi sâu.

Bạch Sư Vương lại nhìn hai đứa trẻ bên cạnh nói: “Mấy con sài này mang đi tặng cho hàng xóm đi, thời gian chúng ta đến quấy rầy bọn họ cũng không ngắn, làm người thì phải có ơn tất báo, đi đi.


Vũ Hóa Long một chút cũng không muốn đi, ngược lại Tiểu Hắc đã đi đến bên đống da thịt đã bị cậu ta lột sạch rồi, nhìn thấy ánh mắt của Bạch Sư Vương, cậu ấy lập tức nói: “Con và Tiểu Hắc lập tức đi ngay.

” Nói xong, đến chỗ Tiểu Hắc cùng đi, vừa đi vừa phát thịt.

“Cha, cha định giao cho con tuyệt kỹ gì sao? Tại sao lại để bọn họ rời đi hết thế?” Trương Húc Đông không nhìn ra chỉ trích, chỉ có điều ông ta cũng không có tuyệt kỹ gì mà không thể truyền cho học trò, điều này lại khiến cho Trương Húc Đông không hiểu ý của ông ta.

“Ngồi đi,” Bạch Sư Vương ném tới một điếu thuốc, sau đó tự châm cho mình một điếu.

Nhận lấy.

Trương Húc Đông châm điếu thuốc, rồi ngồi xuống bên cạnh Bạch Sư Vương, nhấc cốc trà lên uống một ngụm, mặt trời chiếu xuống, cả người tràn ngập ấm áp, nhưng hiển nhiên Bạch Sư Vương không phải muốn truyền thụ chiêu thức gì, mà chỉ nói với con mình: “Lần này con tìm cha, không đơn thuần là đến thăm cha phải không? Nó đi, có chuyện gì?” Bạch Sư Vương phun ra làn khói, hỏi.

Trương Húc Đông hít vào một hơi thuốc, nói: “Cha, Ô Ưng không những rời khỏi dong binh đoàn ZO gia nhập vào phe cánh của đối thủ, mà bây giờ còn là kẻ thù của con ở Trung Quốc, con không biết phải làm thế nào, cho nên muốn tìm cha hỏi một chút.


Vẻ mặt của Bạch Sư Vương không thay đổi, chỉ nhàn nhạt nói: “Con và đứa bé kia đều là cha dạy, tính cách của hai đứa cha cũng nắm rõ, nhưng có một điểm hai đứa rất giống nhau, chính là không đạt được mục đích thì không bỏ qua, trong cái thế giới này, bất cứ chuyện gì cũng không thể phân biệt được thiện ác, sự khác nhau của thiện ác chính là lòng người, chỉ cần không thẹn với lòng thì cứ thẳng tay mà làm.



Trương Húc Đông nặng nề gật đầu, nói: “Con biết phải làm thế nào rồi.


Bạch Sư Vương uống trà hút thuốc, ánh mắt nhìn về phía mặt trời vừa ló dạng ở phía đông, ánh bình minh nhuộm hồng cả nửa bầu trời, một nửa là trăm hoa đua sắc một nửa là trời xanh mây trắng, cảnh tượng này vô cùng mê người, ở trong đô thị rất khó thưởng thức được loại cảnh tượng này.

“Cha, cha thu nhận Vũ Hóa Long và Tiểu Hắc làm học trò từ bao giờ vậy?” Trương Húc Đông im lặng một lúc rồi nói: “Tiểu Hắc còn cần tôi luyện, nhưng Vũ Hóa Long nên ra ngoài để tạo bước đột phá, tên nhóc này rất có tài năng đấy.


“Tiểu Hắc là một năm trước, còn Vũ Hóa Long cha thu nhận khi về Trung Quốc lần trước, bọn họ là học trò cuối cùng của cha.

” Lời nói này của Bạch Sư Vương biểu thị về sau ông ta sẽ không thu nhận học trò nữa, nhìn bóng lưng đã đi xa nói: “Tên nhóc Vũ Hóa Long này cũng giống như những người khác đều là cô nhi, nhưng mà nó rất thông minh, hơn nữa sức lực cũng không nhỏ, sau khi nó trưởng thành, cha sẽ để cho nó đến tìm con.


“Hiện tại nó mới có mười mấy tuổi, đợi đến lúc trưởng thành phải bốn năm năm nữa đấy.

” Trương Húc Đông cười cười, hỏi: “Cha, cha tu luyện đến cảnh giới gì rồi?”
Bạch Sư Vương lắc đầu nói: “Cha cũng không rõ lắm, bởi vì định nghĩa giữa thể lực và cảnh giới không giống nhau, nhưng cũng nhiều năm rồi chưa gặp phải đối thủ.


“Hả? Nói như vậy thực lực của cha đã đạt tới đỉnh cao không ai có thể sánh bằng cha rồi hả?” Trương Húc Đông kinh ngạc hỏi.

“Cũng không phải, người tài còn có người tài hơn, bên ngoài bầu trời còn có bầu trời khác.


” Bạch Sư Vương vừa cười vừa nói: “Cao thủ chân chính đều thích ở ẩn, con cũng không thể tự đại một cách mù quáng được, cha không biết cao thủ giỏi hơn cha bao nhiêu, nhưng cha biết rõ còn có rất nhiều người tài giỏi.


“Cách đây không lâu con có gặp một ông cụ, ông ấy nói thân thủ của con trong tay ông ấy chỉ vượt qua được một chiêu, con có chút kinh ngạc, cũng có chút không ngờ đến, trên thế giới này thật sự có cao thủ như vậy sao?” Trương Húc Đông hỏi.

Bạch Sư Vương vẫn lạnh nhạt như trước, tựa như điều này không có gì kỳ lạ cả, ông ta nói: “Năm đó thời điểm cha tham gia quân ngũ ở Trung Quốc, ông nội con đã từng tìm một cao thủ đến huấn luyện cho cha, nếu như người này còn sống thì ông ấy nhất định có thể làm được, hơn nữa cha trong tay ông ta cũng không được mấy chiêu, nhưng bỗng nhiên một ngày lại không thấy tung tích của ông ấy, loại cao thủ này bình thường đều thích rời đi không để lại dấu vết.

” Dừng lại một chút, ông lại nhìn về phái Trương Húc Đông nói: “Nếu con gặp phải một cao thủ như vậy, thì đừng ngại xin chỉ bảo một chút, điều này trợ giúp rất lớn đối với con đấy.


Trương Húc Đông hít vào một hơi khí lạnh, cha anh mạnh mẽ như vậy, lại không thể vượt qua mấy chiêu của đối phương, xem ra thực sự là không có thực lực tốt nhất mà chỉ có thực lực tốt hơn, nếu như anh cứ tiếp tục như vậy, nhỡ đâu về sau gặp được một cao thủ như vậy, chỉ sợ chính mình cũng không biết chết thể nào đâu.

Nhất là khi vừa mới gặp Chu Tư Đồng ở Lê Môn, đàn anh của cô - Lưu Chinh Đồ rất mạnh, không biết so với Bạch Sư Vương thì thế nào, nhưng chắc chắn mạnh hơn Trương Húc Đông anh rồi, nếu như anh không đề cao thực lực, thì đến cái loại không có danh tiếng gì này cũng có thể đánh bại.

Đương nhiên, lần này Trương Húc Đông đến đây cũng không uổng phí, sau một giờ, Bạch Sư Vương đã đưa cho anh một ít phương pháp nạp khí, còn tùy thuộc vào tài năng và thể chất của mỗi người, Trương Húc Đông cảm thấy cái này giống khí công, chỉ là loại tu luyện nội lực này cũng không phải một sớm một chiều, ngoài ra Trương Húc Đông còn nhận về được một điều, đó chính là chuyện anh phải đối mặt với Ô Ưng như thế nào.

Lại tán gẫu ít chuyện trong nhà và xí nghiệp, Bạch Sư Vương nói cho Trương Húc Đông về cái nhìn của ông ta, điều này giúp ích không nhỏ cho Trương Húc Đông, xem ra cha chính là cha, tầm nhìn rộng hơn nhiều so với anh, lúc này cha con chẳng những đoàn tự, lại còn lấy được nhiều vật báu vô giá.

Lúc hai người nói đến vấn đề hôn nhân, Trương Húc Đông cúi đầu lắng nghe Bạch Sư Vương nói ra tiêu chuẩn chọn con dâu của ông ta, lúc này Tiểu Hắc chạy về nói: “Sư vương, không hay rồi, anh Vũ Hóa Long, anh ấy giết người rồi.


“Giết người?” Bạch Sư Vương nhíu mày, hỏi: “Rốt cuộc là có chuyện gì? Vũ Hóa Long không phải cái loại trẻ con không hiểu chuyện.


Bạch Sư Vương cũng không lo lắng chuyện giết người, việc này đối với lính đánh thuê cũng không phải chuyện gì to tát cả, hơn nữa người dân ở đây rất bưu hãn, mặc dù đoàn người của ông ta có khả năng tiêu diệt tất cả mọi người, nhưng khó khăn lắm mới tìm được chỗ này, ông ta cũng không muốn đổi nữa.

“Cha, để con đi xử lý cho, không có việc gì đâu.

” Trương Húc Đông cử động thân thể nói.


Bạch Sư Vương nhìn Trương Húc Đông, gật đầu một cái cũng không nói gì, ông ta tin tưởng con mình có thể giải quyết được chuyện này, bằng không anh cũng không phải là Satan có thể làm rung chuyển trời đất ở nước ngoài, là Trương Húc Đông nổi tiếng ở Trung Quốc được.

Trương Húc Đông mỉm cười vỗ đầu Tiểu Hắc, nói: “Người đang ở đâu? Dẫn anh qua đó xem nào.

” Nói xong, Trương Húc Đông phất tay với Bạch Sư Vương, sau đó đi cùng Tiểu Hắc.

Không đến mười năm phút, Trương Húc Đông đã nhìn thấy một cỗ thi thể nằm ở trước một căn nhà bằng cỏ tranh, vết thương nằm ở bụng, lúc này máu tươi đã đông lại, đó là một cậu bé tầm mười bảy mười tám tuổi, người cao lớn thô kệch rất khỏe mạnh, Trương Húc Đông ngồi xổm xuống sở lên động mạch ở cổ cậu ta, giống như những gì đã nhìn thấy, đây đã là một cỗ thi thể rôi.

Ánh mắt Vũ Hóa Long lóe lên, mặc dù cậu ấy đã từng giết sài, nhưng một người sống sờ sờ lại chết trong tay cậu ấy, thực sự có chút không tiếp thu được, mà một cô bé tầm mười lăm tuổi ở bên cạnh cậu đang run cầm cập, lông mày dài, đôi mắt rất đẹp, xinh đẹp động lòng người, sau này lớn lên chắc chắn là một mỹ nữ tuyệt sắc.

Sự việc cũng đã rõ ràng rồi, Vũ Hóa Long tức giận vì người đẹp, Trương Húc Đông cũng có kinh nghiệm lần đầu tiên giết người, lúc đó cũng vô cùng sợ hãi, về sau cũng dần dần chết lặng, anh nhìn Vũ Hóa Long vẫn cầm chặt con dao trong tay, vỗ tay cậu ấy nói: “Trước tiên buông dao ra.


Vũ Hóa Long hé ra nụ cười, nhưng so với khóc còn khó coi hơn, nói: “Anh Satan, tay em bị chuột rút rồi.


“Em sợ hãi?” Trương Húc Đông cầm cánh tay của cậu ấy lên, xoa nắn cho cậu ấy.

“Leng keng!” Con dao rơi trên mặt đất, Vũ Hóa Long càng thêm run rẩy, gắng gượng gật đầu.

Khóe môi Trương Húc Đông gương lên nói: “Sau này sẽ quen thôi, yên tâm có anh ở đây, em sẽ không có chuyện gì đâu.


Vũ Hóa Long quật cường ngẩng đầu lên nhìn Trương Húc Đông, trong ánh mắt mang theo một tia biết ơn, Trương Húc Đông có thể nhìn ra tên nhóc này không chỉ sợ hãi vì đã giết người mà còn sợ Bạch Sư Vương sẽ trừng phạt nghiêm khắc cậu ấy, nhưng Trương Húc Đông vừa nói như vậy, cậu ấy có chút kinh ngạc cũng có chút an tâm.

Ở bên cạnh còn một cặp vợ chồng trung niên, sau khi bọn họ nghe thấy Trương Húc Đông nói như vậy, quả thực lắp bắp sợ hãi, cái gì mà có anh ở đây em sẽ không có chuyện gì, đây chính là một mạng người đấy, trong thế giới của bọn họ giết người thì phải đền mạng, đây là chuyện bình thường, tại sao khi đến miệng người đàn ông xa lạ này thì lại giống như một chuyện không hề to tát vậy.

.