Đặc Chủng Binh Đô Thị Truyền Kỳ

Chương 275: 275: trở Mặt Hoàn Toàn





"Có gì để che giấu? Sư phụ của cô có điều gì đáng xấu hổ sao?" Trương Húc Đông tò mò hỏi, anh rất khát vọng muốn biết sư phụ của cô ta là người như thế nào.
“Sư phụ của anh mới không biết xấu hổ!” Chu Tư Đồng trợn mắt nhìn Trương Húc Đông nói: “Muốn biết thì tùy biểu hiện của anh, khi nào hài lòng tôi sẽ nói cho anh biết!"
Trương Húc Đông cười bất lực, rõ ràng là không thể moi thông tin từ miệng cô ta được, dù sao thì cô ta cũng là một ngôi sao và bị phóng viên hỏi vô số câu hỏi cá nhân mỗi ngày.

Cô đều có thể thoải mái đối đáp.

Trương Húc Đông muốn cô nói ra, trừ khi là dùng “Đại hình”.

Đáng tiếc bây giờ ai dùng với ai còn chưa biết đâu.
Sau khi đối phó với gần mười người trong Huyết Mân Côi trong một đêm, anh thực sự cảm thấy có chút mệt mỏi.

Trương Húc Đông trực tiếp trở về biệt thự, Chu Tư Đồng cũng lần đầu tiên đi theo anh, nhưng hai người không ngủ chung một phòng.
Trước khi chìm vào giấc ngủ, Trương Húc Đông hút một điếu thuốc, bực bội nghĩ đến chuyện đêm nay, xem ra sẽ không thoát khỏi tập đoàn Trung Khoa.

Đi đường ban đêm cũng phải cẩn thận, người khác cũng vậy, một tai họa lớn như vậy, Trương Húc Đông đã quyết định nhổ bỏ tận gốc Tập đoàn Trung Khoa ở thành phố Ngọc Đô.
Hơn nữa, Trương Húc Đông sẽ không dễ dàng buông tha cho Huyết Mân Côi, khi tập đoàn Trung Khoa bị xử lí xong, cái chết của họ sẽ không còn xa nữa.
Hết đợt này đến đợt khác, sáng hôm sau, quân sư Quang Diệu gọi điện đến nói rằng đêm qua có một chục thành viên băng đảng ở ngoại ô phía tây bị thương nặng và được đưa đến bệnh viện.

Đã có hai người chết, trong đó có một người là đại ca của Long Bang, chính là tứ kiệt đi theo Ngô Túy Phong.
Trương Húc Đông sửng sốt một lúc, đá vào bàn cà phê trước mặt, Chu Tư Đồng chạy từ trong một phòng khác xem có chuyện gì.

Trương Húc Đông phớt lờ cô ta.

Hiện tại tâm trạng của anh đang rất hỗn loạn, điều này cho thấy rằng bọn chúng không hề nể nang mặt mũi của Thanh Long Hội.

Nguyên nhân có thể là do anh có sở hữu phần lớn bất động sản ở vùng ngoại ô phía Tây.

Tứ đại cao thủ của Ngô Túy Phong không hề tệ, cơ bản là một ăn mười cũng không có vấn đề gì, rõ ràng bên kia đã sử dụng tinh hoa cao thủ, điều này khiến Trương Húc Đông có chút khó hiểu.

Không có sát thủ của Thanh Long Hội ở thành phố Ngọc Đô, chẳng lẽ bị lẻn vào? Và tai mắt của anh không phát hiện ra?
Sau khi bình tĩnh lại, Trương Húc Đông lạnh lùng hỏi: "Có chắc là người của Thanh Long Hội không?"
“Huyết Linh Lung đã xác định rằng người bắt đầu hoạt động là Ngũ đường đường chủ của Long Bang, Chu Diêm Vương.” Quang Diệu trả lời.
Trương Húc Đông trong lòng thầm bực bội, anh chưa bao giờ nghĩ tính toán sai lầm của mình sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng, ước chừng đám người Đỗ Phong đã làm loạn rồi.

Anh nghĩ xong liền nói: "Trước tiên nên hạ táng cho Ngô Túy Phong đi, đừng để Đỗ Phong, Tiêu Diễm và Diêm Chí Phi gây rối.

Gọi Bạo Lực và Hắc Hùng lên quản lí mọi chuyện, thuận tiện gọi Ác Quỷ về.

Thành phố Tương Dương không còn gì để mất.

Chúng ta sẽ gặp nhau một lần nữa khi tôi gặp Tạ Hồng Bằng."
Quang Diệu nói: "Tôi đã cử Côn Bằng và Ác Ma quay lại đuổi theo một đám người, ước chừng buổi chiều bọn họ sẽ tới!"
“Làm tốt lắm, nhớ đừng để đám người Đỗ Phong lộn xộn, gọi điện thoại cho tôi nếu không kìm bọn họ lại được!” Trương Húc Đông thở dài nói.
“Vâng!” Quang Diệu trả lời và cúp máy.
Trương Húc Đông gọi điện cho Tạ Hồng Bằng, bên kia không phải ở thành phố Nam Kinh mà ở 3 tỉnh miền đông.

Ông ta nhận được cuộc gọi từ Trương Húc Đông, nói rằng sẽ đến thành phố Ngọc Đô sớm vì ông ta nhìn thấy cơ hội, cơ hội khiến cho Trương Húc Đông đứng về phía mình.
Hai giờ chiều, Tạ Hồng Bằng đáp máy bay riêng đến thành phố Ngọc Đô, gửi địa chỉ vào điện thoại di động của Trương Húc Đông, Trương Húc Đông lái xe đến tìm Tạ Hồng Bằng không chút do dự.

Đó là một tòa biệt thự độc lập, không lớn không nhỏ, tọa lạc ở một khu vực phồn hoa của thành phố Ngọc Đô, không keo kiệt cũng sẽ không thu hút sự chú ý.
Khi Trương Húc Đông bước vào biệt thự chính, liền nhìn thấy Tạ Hồng Bằng đang ngồi trên sô pha nhàn nhã uống trà, coi như mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của ông ta.

Khi Trương Húc Đông vào cửa liền cười nói: "Tôi chờ anh đã lâu rồi, ngồi trước đi."
Trương Húc Đông không khách sáo, ngồi ngay đối diện với ông ta, không đợi ông ta nói chuyện đã cầm bình trà trước mặt lên uống cạn, sau đó chạm vào một điếu thuốc và bắt đầu hút, làm cho Tạ Hồng Bằng sững sờ, sau đó ông ta bật cười ha hả.

"Chúng ta cũng đã nói qua điện thoại.

Tôi sẽ kiểm tra những thứ cụ thể trước!" Tạ Hồng Bằng nhìn Trương Húc Đông và hỏi, "Lần này, anh muốn đối phó với Tập đoàn Trung Khoa, hay trực tiếp tuyên chiến với Thanh Long Hội?"
“Tất cả!” Trương Húc Đông hít một hơi nói: “Trước hết, tôi muốn hạ bệ tập đoàn Trung Khoa, dù sao đây cũng là nguồn thu nhập khổng lồ của Thanh Long Hội, đồng thời cũng là huyết mạch của bọn họ.”
“Chà, ý kiến rất đúng, vậy anh muốn tôi làm gì?” Tạ Hồng Bằng hỏi.
"Tôi hy vọng Hồng Môn có thể giúp tôi kiềm chế Thanh Long Hội và ngăn họ đến Thành phố Ngọc Đô để tiếp viện!" Trương Húc Đông không chút giấu diếm nói: “Trước kia Thanh Long Hội và Hồng Bàng có qua lại, chắc chắn Long Môn ở thành phố Ngọc Đô sẽ hiểu rõ về Trung khu địa sản hơn bọn tôi rất nhiều.

Bây giờ tôi muốn có hồ sơ cấp cao của họ và các hoạt động hàng ngày của họ ở đâu và khi nào."
Tạ Hồng Bằng mỉm cười chỉ vào một cái túi giấy da trâu trên bàn cà phê: "Bên trong cái gì cũng có, có thể nói cho tôi biết cụ thể anh muốn làm gì không?"
“Tôi sẽ không mua chuộc bọn họ, bởi vì tôi biết là vô ích, tôi phải giết hết bọn họ!” Trương Húc Đông lạnh lùng nói: “Mới đêm qua bọn họ đã giết một trong những người đường chủ của tôi”.
"Tôi cũng đã nghe nói về điều này.

Đó là Ngô Túy Phong, một trong bốn tứ kiệt lớn của Long Bang, thật tiếc cho một nhân tài!" Tạ Hồng Bằng thở dài: "Mà này, anh cần tôi gây ra động tĩnh lớn hay không?"
"Mọi chuyện cần phải rầm rộ, nhưng nó có thể đúng hoặc sai.

Tôi hy vọng rằng Hồng Môn có thể tấn công tất cả các địa điểm của Thanh Long Hội khi tôi ra tay.

Đây không phải là vấn đề đối với Tạ chưởng môn, phải không?” Trương Húc Đông hỏi.
"Đó không phải là một vấn đề lớn.

Mấu chốt là bạn có thể hoàn thành nó nhanh chóng hay không.

Sau cùng, bạn cũng biết rằng không ai trên đường dám hành động hấp tấp.

Nếu anh có thể xuất phát trước, Hồng Môn của chúng ta có thể bắt đầu hành động." Tạ Hồng Bằng trịnh trọng nói.
"Vậy thì quyết định như vậy đi.


Nửa đêm ngày mai, tôi muốn cho thành phố Ngọc Đô biết ai là chủ nhân ở đây.

Tôi muốn để cho Thanh Long Hội biết Trương Húc Đông tôi không dễ lộn xộn!" Ánh mắt Trương Húc Đông có sát ý.

Anh đã bị Thanh Long Hội hoàn toàn chọc giận.

Đầu tiên họ cử sát thủ đến ám sát, sau đó giết chết một người anh em của chính mình.
Tạ Hồng Bằng gật đầu nói: "Húc Đông, tôi có chuyện muốn nói với anh!"
"Làm sao vậy? Trưởng hội Tạ có chuyện muốn nói sao!" Trương Húc Đông cau mày nói.
“Anh có biết tại sao tôi lại tiến cử anh với lão Thẩm làm người kế thừa công việc kinh doanh của Thẩm Thị không?” Tạ Hồng Bằng hỏi.
Trương Húc Đông lắc đầu và nói, "Thực ra, tôi chưa bao giờ hiểu vấn đề này, và Tạ chưởng môn có thể tiến cử người của Hồng Môn làm việc này.

Nếu theo cách đó, Hồng Môn có thể phụ trách hắc bạch đạo của thành Nam Kinh, chẳng lẽ không thể một tay che trời sao?"
Tạ Hồng Bằng cười nói: "Thực ra tôi cũng đã nghĩ đến lúc Lão Thẩm ốm nặng, nhưng sau đó tôi nghe nói về anh và tận mắt nhìn thấy anh, vì vậy tôi quyết định giới thiệu anh với ông ấy.

Ông ấy rất kén chọn, chỉ có anh mới có thể làm ông ấy tự nguyện làm như vậy.

Hơn nữa anh còn làm cho công việc kinh doanh của Thẩm Thị ngày càng lớn mạnh hơn, rõ ràng là chỉ có anh mới có thể làm được điều đó! "
Trương Húc Đông liếc xéo Tạ Hồng Bằng và không nói gì.
"Thực sự là tôi đã chán ngán chuyện ân oán giang hồ rồi, nhiều năm như vậy, nhưng là người đứng đầu Hồng Môn, tôi cũng không phải là một chủ tiệm tay không.

Dù sao thì vẫn còn rất nhiều huynh đệ đang xem.

Tôi chưa bao giờ làm bất cứ điều gì như anh đã làm ở thành phố Nam Kinh.

Tôi thực sự muốn kiểm tra bạn xem anh có khả năng phát triển trong một môi trường xa lạ hay không.

Theo quan điểm này, Hồng Môn có người kế thừa và tôi có thể nghỉ hưu sớm hơn và đến một nơi mà không ai biết.

Điều đó thật may mắn." Tạ Hồng Bằng nói.

“Chưởng môn Tạ có ý muốn cho tôi làm vị trí của ông?” Trương Húc Đông không thể tin được.
Tạ Hồng Bằng gật đầu, khẳng định nói tiếp: "Đúng vậy, người đi đường như chúng ta, không nhìn phong cảnh bình thường, nếu không cẩn thận sẽ bị kéo xuống từ trên cao, thu phục lòng người.

Có thể một ngày nào đó sẽ chết ở đâu đó.

Cho nên ở tuổi của tôi đã nhìn thấu, bọn họ sẽ không để cho tôi làm quá lâu, thế giới vẫn dành cho những người trẻ tuổi như anh.

Húc Đông, vấn đề này kết thúc, tôi chính thức nhận anh làm đồ đệ, giao toàn bộ Hồng Môn cho anh, đừng để tôi thất vọng."
Trương Húc Đông hơi sững sờ, nhưng với một chiếc bánh lớn như vậy từ trên trời rơi xuống, giả vờ như mình có thể trở thành người đứng đầu Hồng Môn, băng đảng lớn nhất Hoa Hạ thì thật là như hổ thêm cánh.

Anh hi vọng càng ngày càng bành trướng thế lực, nếu có một ngày nào đó tranh đoạt, anh cũng có vốn để chống lại.
Tạ Hồng Bằng cười nhẹ, nói: "Tôi sẽ để lại đứa bé Nam Nam đó cho anh.

Đừng bắt nạt con bé, nếu không, với tư cách là một người cha, tôi sẽ không tha thứ cho anh."
Trương Húc Đông chán nản, điều này có nghĩa là ông ta muốn anh lấy cô gái Tạ Nam? Anh quay đầu lại nói: "Chưởng môn Tạ, đừng lo lắng, tôi là chủ nhân của Hồng Môn phái, sẽ chỉ làm cho Hồng Môn phái càng thêm rực rỡ, sẽ không bao giờ chôn vùi."
“Nhóc con, cố ý chuyển hướng đề tài!” Tạ Hồng Phong lắc đầu cười khổ nói: “Quên đi, anh có thể đi xử lý chuyện của anh, ngày mai tôi cũng sẽ trở lại đó chuẩn bị phối hợp hành động.”
Thanh Long Hội là thế lực đứng sau tập đoàn Trung Khoa, và cũng giống như Long Bang, nó là một xã hội đen quy mô lớn, tất nhiên ở đây cũng có thể có một số cao thủ ẩn trong đó.
Rõ ràng là rất khó để đối phó với băng nhóm của Thanh Long Hội, dựa trên sự hiểu biết của Trương Húc Đông về băng nhóm này.

Một băng đảng không giống với Long Bang.

Trong mắt họ, Long Bang chỉ là một hội mới.
Vì vậy, nếu muốn động tới Thanh Long Hội không giống bất động sản Trung Khoa của bên kia, chỉ cần bị áp chế về kinh tế.

Việc đầu tiên để hạ Thanh Long Hội chính là ra tay với đường chủ của bọn họ.

Đường chủ gặp rắc rối, thì Thanh Long Hội sẽ là một mớ hỗn độn.

Với sự trợ giúp của Hồng Môn, ít nhất có thể làm cho sinh lực của Thanh Long Hội bị tổn thương rất nhiều.
Tập đoàn Trung Khoa của đối phương thì đơn giản, mà việc đối đầu với Thanh Long Hội của đối phương là kế hoạch lâu dài, cần phải thận trọng..