Đặc Chủng Binh Đô Thị Truyền Kỳ

Chương 264: 264: Chuyển Thành Hợp Tác





Hai người ai nấy đều hào phòng, thoáng chốc giá cả đã được quyết định, cuối cùng lấy giá bốn trăm triệu đô.

Trương Húc Đông trực tiếp khấu trừ cho anh ta một trăm triệu, Steven đưa cho Trương Húc Đông ba trăm triệu nữa là xong.

Đương nhiên đây là khoản thu nhập bất ngờ của Trương Húc Đông.

Lần này không chỉ lấy lại đồ của mình, còn được thêm ba trăm triệu, phỏng chừng trên toàn thế giới cũng chỉ có một mình Trương Húc Đông có thể làm được như vậy.
Cho dù là tập đoàn Thẩm Thị và tập đoàn Đông Thăng, thì một năm cũng không kiếm nổi ba trăm triệu này.

Hơn nữa, Steven còn trực tiếp chuyển khoản cho Trương Húc Đông, điều này khiến cho Trương Húc Đông cảm thấy băng nhóm cướp biển này rất giàu có, ba trăm triệu đô giống như tiêu chơi vậy thôi.

Đồng thời cũng khiến anh ý thức được rằng, làm cướp biển vừa có tính mạo hiểm cao, vừa có thu nhập cao.
Cảm thấy quan hệ hiện tại đã có thể nói đến chuyện đó rồi, Trương Húc Đông đưa cho Steven một điếu thuốc, nói: “Anh Smith, lần này tôi tự mình đến đây còn có một việc khác muốn bàn bạc với anh, xem thử mọi người có thể hợp tác được không!”
Trương Húc Đông đã sớm âm thầm lên một kế hoạch.

Mà Steven cũng muốn kéo gần quan hệ với Trương Húc Đông hơn, nghe Trương Húc Đông nói thế, anh ta lập tức có hứng thú, nói: “Cậu Trương có việc gì thì cứ việc nói, chỉ cần tôi có thể giúp được thì nhất định sẽ không từ chối.”
“Chỉ đợi câu này của anh!” Trương Húc Đông cười thầm trong lòng, đương nhiên ngoài mặt cũng thật sự đang cười.

Anh nói: “Nói thật, anh cũng biết là tôi có công ty riêng của mình, gần đây công ty của tôi gặp phải một đối thủ rất mạnh, thế lực và tài lực của bọn họ đều không kém gì tôi, chúng tôi đang cạnh tranh trên rất nhiều mặt.

Vả lại, bọn họ đã làm rất nhiều cuộc buôn lậu.

Tôi muốn hỏi anh Smith có thể giúp tôi chặn đầu tàu buôn của bọn họ không, tôi sẽ cung cấp tin tức cho anh!”
Vừa nghe thấy thế, Steven lập tức ngồi thẳng người.


Đây chính là một khoản thu nhập vô cùng lớn, có người cung cấp tin tức, sẽ tốt hơn tự bản thân họ đi tìm trên biển, như vậy cũng có thể chuẩn bị mai phục trước, vả lại, buôn lậu càng kiếm được nhiều.

Anh ta vội vàng hỏi: “Điều này không có vấn đề gì, chỉ là không biết cậu Trương nói đến công ty nào?”
Steven nói như vậy, trong lòng Trương Húc Đông lập tức có phần nắm chắc.

Hiển nhiên là có một số công ty vì muốn đảm bảo vận chuyển bình thường, sẽ đưa một ít “phí qua đường” cho những tên cướp biển này, cũng tương đương với phí bảo kê.

Tất cả các đoàn cướp biển cũng bằng lòng nhận khoản tiền này, dù sao thì cũng cho không, ai mà không muốn, mà mấy công ty có thể đi thuyền trên biển cũng không chỉ có vài ba cái công ty.
“Là bất động sản Trung Khoa, còn gọi là tập đoàn Trung Khoa!” Trương Húc Đông trực tiếp nói ra.
“Cái cậu nói chính là tập đoàn Trung Khoa của nước Trung Quốc hả?” Steven xác định lại.
“Không sai!” Trương Húc Đông gật đầu, trong lòng nghĩ hiển nhiên là tập đoàn Trung Khoa của Thanh Long Hội đã từng giao tiếp với đoàn cướp biển Soyali, bằng không Steven cũng sẽ không lập tức nói là công ty của nước Trung Quốc, hơn nữa còn nhíu mày, ít nhiều cũng có vẻ mặt khó xử.
“Nhóm lính đánh thuê Zo không phải là ở Israel sao? Sao cậu lại chạy đến Trung Quốc mở công ty rồi? Hơn nữa còn cạnh tranh với tập đoàn Trung Khoa nữa chứ?” Steven tò mò hỏi.
Trương Húc Đông cười ha hả, nói: “Tin rằng anh Smith cũng đã nghe nói, tôi đã giết chết con trai của Lôi Nặc, lão đại của nhóm lính đánh thuê Lôi Nặc, nên về Trung Quốc coi như để lánh nạn.

Mà Trung Quốc cũng là tổ quốc của tôi, tôi cũng nên về với cội nguồn.

Cho nên tôi đã mở một công ty, rồi có xung đột với tập đoàn Trung Khoa.

Sao, nghe ý của anh thì có vẻ anh cũng biết tập đoàn Trung Khoa này à?”
“Cái này sao…” Steven thở dài một hơi, nói: “Haizz, cũng không giấu cậu Trương, tập đoàn Trung Khoa này mỗi năm đều đưa cho đoàn cướp biển Soyali chúng tôi năm chục triệu đô phí bảo kê, để bảo đảm hàng hóa của bọn họ tới lui bình thường, cho nên cũng quen biết.”
Trương Húc Đông nhếch khóe miệng, nói: “Anh Smith, anh có biết lợi nhuận xuất nhập khẩu buôn lậu mỗi năm của tập đoàn Trung Khoa của nước Trung Quốc là bao nhiêu không?”
“Không rõ lắm!” Steven lắc đầu, bày ra vẻ mặt nghi hoặc, đây là bí mật của công ty người ta, chẳng lẽ Trương Húc Đông cậu biết?
Trương Húc Đông tiếp tục cười, nói: “Các cuộc buôn lậu của bất động sản Trung Khoa kiếm được khoảng hai tỷ đô mỗi năm.

Nếu như theo quy tắc của đoàn cướp biển Soyali, bọn họ ít nhất cũng phải giao ra mười phần trăm lợi nhuận, vậy chính là hai trăm triệu đô.


Ngoài ra, bọn họ còn buôn lậu súng ống đạn dược, ma túy các thứ, như vậy thì đưa cho đoàn cướp biển Soyali năm trăm triệu đô phí bảo kê cũng không tính là nhiều nhỉ?”
Steven vừa nghe thấy thì lập tức cau mày.

Anh ta có cảm giác như bị người ta lừa, mấy tên đó nói với anh ta là còn chưa đến năm trăm triệu.

Trên mặt đương nhiên lộ ra vẻ tức giận, anh ta lạnh lùng nói: “Cậu Trương, tôi cũng nói thật vậy, thật ra chuyện lần này là do tập đoàn Trung Khoa bảo chúng tôi làm, và còn cố ý gây rắc rối cho các cậu.

Nhưng tôi không ngờ rằng chiếc tàu này lại là của Satan cậu, nếu không thì cho dù tập đoàn Trung Khoa có nói gì đi nữa, tôi cũng sẽ không đụng đến cậu, dù sao thì chúng ta nước sông không phạm nước giếng, quả thật là có lỗi quá!”
Trong mắt Trương Húc Đông hiện lên một tia sắc bén, nhưng lập tức lại biến mất không thấy.

Không ngờ Thanh Long Hội lại ra tay trước.

Xem ra Đường Phi đã làm đúng.

Nếu như tên Tần Vũ đó muốn giết chết mình, có lẽ Steven vẫn còn chuyện chưa nói ra, đó chính là lấy tiền nhưng không giao hàng, còn muốn diệt khẩu mình, nếu không thì bọn chúng căn bản không cần phải dùng tiền mặt để nộp tiền chuộc, hoàn toàn có thể chuyển khoản.

Xem ra chuyện này đã được lên kế hoạch từ lâu rồi, nói không chừng là vào lúc mình đến thành phố Nam Kinh đã bắt đầu rồi.
“Cứ coi như việc này đã trôi qua rồi đi, anh Smith cũng không cần phải thấy có lỗi, bây giờ chúng ta mới là bạn bè!” Trương Húc Đông nở nụ cười.

Bây giờ anh càng không có gì phải kiêng kỵ nữa rồi: “Vậy chúng ta hãy nói về chuyện của tập đoàn Trung Khoa đi.

Tôi đã nói sẽ cung cấp thời gian và tuyến đường biển cho các anh, chỉ cần các anh có thể nhận được hàng hóa, thì những thứ đó đều là của các anh, tôi sẽ không lấy phần nào.”
Steven sửng sốt, trong lòng thầm kinh ngạc, Trương Húc Đông cũng hào phóng quá.


Trước kia hợp tác với tập đoàn Trung Khoa, ví dụ như vụ cướp bóc tập đoàn Đông Thăng lần này, bọn chúng đã cung cấp thời gian và tuyến đường biển, nhưng phải lấy ra mười phần trăm tiền thù lao trong số đó, còn Trương Húc Đông thì lại không cần thứ gì cả, điều này làm cho anh ta cảm thấy khâm phục, một người đàn ông thì nên làm như vậy.

“Được, vậy chúng ta hợp tác!” Steven lập tức nói: “Nếu tập đoàn Trung Khoa đã xem tôi như một thằng ngu, không hề để tôi vào mắt, vậy tôi cũng không cần phải quan tâm đến tình cảm qua lại bao nhiêu năm qua nữa.

Nhưng mà, tôi muốn biết sau khi nhận được hàng, thì nên xử lý như thế nào, không thể chất đống ở chỗ nhỏ hẹp này của tôi đâu nhỉ?”
“Anh Smith không cần lo lắng, số hàng đó tôi sẽ giúp anh bán đi!” Trương Húc Đông nghiêm túc nói.

Lá gan của anh lớn hơn tập đoàn Trung Khoa nhiều, tập đoàn Trung Khoa khẳng định không phải do Tần Vũ nắm giữ, cho nên lá gan nhỏ, không dám đồng ý giữ đồ của tập đoàn Đông Thăng, rồi tự mình đem đi bán, bọn chúng vẫn không muốn trực tiếp đắc tội với Bang Long, như vậy cuộc chiến giữa các băng nhóm sẽ biến dạng, Bang Long sẽ không đứng trung lập nữa.
Nhưng bọn chúng không thể ngờ được, Trương Húc Đông lại nhanh chóng móc nối với Steven của đoàn cướp biển Soyali, vậy tất cả những gì bọn chúng đã làm, Trương Húc Đông cũng đã biết hết.

Trận chiến này phải khai hỏa trước rồi.
Sở dĩ Trương Húc Đông dám làm như vậy, là bởi vì hiện tại trong tay anh đang có hai công ty lớn là tập đoàn Đông Thăng và tập đoàn Thẩm Thị, còn có Hồng Môn, cộng thêm nguồn quan hệ của anh ở nước ngoài, và thế lực của nhà họ Trương ở thành phố Ngọc, thậm chí là nước Trung Quốc.

Ngoài ra, ở nước ngoài, tiếng tăm của tập đoàn Trung Khoa không lớn bằng Satan, càng không lớn bằng tiếng tăm của Bạch Sư Vương.

Trương Húc Đông hoàn toàn có thể giao cho nhóm lính đánh thuê Zo hoặc cha mình làm.
“Có câu nói này của cậu Trương, tôi đã yên tâm rồi.

Vậy việc này chúng ta cứ quyết định như vậy đi!” Steven thở dài một hơi, nói: “Có điều là tôi không muốn để cho bạn mình chịu thiệt, dù sao thì để có được tin tình báo cũng rất khó khăn, nếu như việc này thành công, tôi sẽ cho cậu năm phần trăm của số hàng hóa, coi như để cậu dễ ăn nói với anh em dưới trướng.”
Trương Húc Đông cũng không hề để ý đến năm phần trăm đó lắm, anh chỉ muốn triệt để đuổi tập đoàn Trung Khoa ra khỏi thành phố Ngọc, và khiến cho Thanh Long Hội biết rằng, Bang Long của hiện tại không phải là đối tượng mà bọn chúng muốn đụng là có thể đụng đến.

Thứ bọn chúng buôn lậu bị cướp nhiều nhất hai ba lần, tuyệt đối sẽ là một sự tổn thất không cách nào ước lượng được, ngoài tiền ra còn có danh dự.
“Được, cứ quyết định vậy đi!” Trương Húc Đông nâng ly rượu, nói: “Hợp tác vui vẻ!”
“Hợp tác vui vẻ!” Steven nâng ly cụng ly với Trương Húc Đông.

Sự hợp tác của hai người sẽ làm dấy lên một phen sóng gió vô cùng lớn trên thế giới.

Đoàn cướp biển Soyali là vì tiền, còn Trương Húc Đông là vì tiền của sau này.

“Cậu Trương, tôi nghĩ là chúng ta có thể hợp tác trên rất nhiều phương diện!” Người làm rót rượu cho hai người, Steven nói.
“Ồ? Anh Smith nói xem thử!” Trương Húc Đông hút một hơi thuốc, thấy có hứng thú, nói.
Steven lần nữa uống cạn rượu trong ly, nói: “Thật ra chúng tôi có rất nhiều thứ, chủ nhân của những hàng hóa đó đều không dám cầm tiền đến chuộc về, nên chất ở chỗ tôi như một đống đồ bỏ đi.

Nếu đường của cậu Trương rộng, vậy tin rằng cậu khẳng định có thể giúp tôi bán đi, tôi muốn giao những thứ đó cho cậu đem đi bán.

Đương nhiên, tôi cũng sẽ không để cậu làm không công, lần này tôi sẽ đưa cậu hai mươi phần trăm thù lao, cậu thấy thế nào?”
Trương Húc Đông nở nụ cười nhàn nhạt.

Với năng lực của anh, việc này không tính là việc lớn gì, nhưng anh cảm thấy nghi ngờ mấy thứ của cướp biển Soyali có đáng giá hay không.

Có điều là với hai mươi phần trăm thù lao, anh vẫn có thể nâng giá cao lên chút, hẳn là cũng kiếm được không ít.

Anh lập tức đồng ý: “Việc này không thành vấn đề, tôi nhất định làm tốt.”
“Vậy thì cảm ơn cậu Trương!” Steven vui mừng, nói: “Thật ra tôi cũng muốn làm kinh doanh, nhưng mà không có cơ hội đầu tư.

Nói thật thì tôi không thiếu tiền, chỉ muốn có thể làm một chút việc đứng đắn, không biết cậu có thể giúp tôi tìm một dự án thích hợp không?”
Trương Húc Đông khẽ nhíu mày, nói: “Anh Smith, tìm dự án giúp anh vô cùng đơn giản, nhưng việc đầu tư có mạo hiểm, thu nhập cũng không cố định, tôi sợ…” Trương Húc Đông đương nhiên muốn khoản đầu tư này, công ty chi nhánh của Đông Thăng ở thành phố Tương Dương đang tìm nhà đầu tư, mà khoản đầu tư của cướp biển Soyali không hề nhỏ, nếu như khoản tiền đó đầu tư vào, nhất định có thể làm chấn động thế giới, mà cũng sẽ không có cổ đông nào lên tiếng, loại đầu tư này vô cùng đáng theo.
“Cậu Trương không cần phải lo lắng, tôi biết có mạo hiểm!” Steven nói: “Nhưng tôi tin mắt nhìn của cậu, cho dù có thua lỗ, tôi cũng bằng lòng!”
Lời đã nói đến mức này rồi, Trương Húc Đông cũng chỉ có thể gật đầu.

Steven này cũng không ngốc, đương nhiên Trương Húc Đông cũng sẽ không lừa anh ta, nếu như nuốt mất số tiền đầu tư của bọn họ, sau này bản thân sẽ khó mà vận chuyển trên biển nữa, rõ ràng đây là một loại bảo đảm đối với hai bên.

Anh nói: “Vậy tôi cũng không còn gì để nói thêm nữa, tôi sẽ đi làm việc này!”
Trương Húc Đông cười ha hả.

Những tên cướp biển này đương nhiên sẽ không ngốc đến mức lấy toàn bộ tiền vốn ra đầu tư một lần, Trương Húc Đông cũng sẽ không ngốc đến mức nuốt trọn tiền của bọn họ, làm như vậy là giết gà lấy trứng, không có bao nhiêu lợi ích: “Nếu đoàn trưởng Steven Smith đã nói vậy rồi, đương nhiên là không có vấn đề gì.” Trương Húc Đông nói.
“Lần nữa chúc chúng ta hợp tác thành công.” Steven nâng ly rượu, nhưng lại phát hiện hàng lông mày của Trương Húc Đông đang nhíu chặt, lộ ra vẻ mặt không tốt..