Đặc Chủng Binh Đô Thị Truyền Kỳ

Chương 239: 239: Ổn Định Nam Kinh





Trương Húc Đông càng thêm cảm thấy người phụ nữ này không hề đơn giản,có thể không náo loạn mà lại có thể đoán được mục đích bản thân mình tới đây, nếu người phụ nữ này có thể bồi dưỡng một chút thì chắc chắn không chỉ là một con chim hoàng yến đơn giản như vậy đâu, có một loại người từ khi sinh ra đã có chỗ không giống người thường, mà Chu Tiểu Tuệ chính là loại người này.
“Cô Chu rất thông minh, tôi thích nói chuyện với những người thông minh như vậy, vậy chúng ta vào thẳng vấn đề nhé.” Trương Húc Đông gật đầu nói tiếp: “Chúng tôi đến đây đúng là vì chuyện của Phạm Chí Dũng, cô là người phụ nữ của ông ta, chắc là biết nhiều chuyện của Phạm Chí Dũng nhỉ?”
Chu Tiểu Tuệ mỉm cười, trong nụ cười lại mang một chút bi ai: “Tôi đúng là biết không ít chuyện của ông ta, cho nên ông ta vẫn luôn không dám buông tha tôi để đi tìm người phụ nữ khác.”
“Ha ha...” Trương Húc Đông cười nói: “Lần này tôi đến là hy vọng cô Chu có thể đưa cho chúng tôi bằng chứng về tội tham nhũng của Phạm Chí Dũng, mong là cô sẽ phối hợp.”
“Tại sao tôi phải làm như vậy?” Chu Tiểu Tuệ sửa sang lại mái tóc rồi nói: “Nếu tôi nói ra thì tôi có thể nhận được lợi ích gì?”
Khóe miệng Trương Húc Đông cong lên, cười nói: “Cho dù cô Chu không nói, tôi cũng có thể làm hạ gục Phạm Chí Dũng, thực ra tôi đến tìm cô Chu là muốn có thêm một chút bảo đảm mà thôi.

cô Chu là người thông minh, nên biết làm như thế nào mới có lợi với chính mình, đúng không?”
Chu Tiểu Tuệ vừa đánh giá Trương Húc Đông, trong lòng thầm nghĩ người đàn ông này không phải là đối thủ của Phạm Chí Dũng đấy chứ? Thế nhưng cô ta không thể nhìn ra được cái gì từ mắt của Trương Húc Đông, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nói thật, Phạm Chí Dũng vẫn luôn nuôi tôi, để cho tôi không phải lo ăn lo uống, còn gửi tiền về nhà của tôi, anh cảm thấy tôi sẽ đưa người này vào ngõ cụt sao?”
“Tôi nghĩ sẽ đấy, bởi vì cô Chu hiểu rõ, trên thế giới này có thứ còn quan trọng hơn cả tiền đấy.” Trương Húc Đông nhả ra một ngụm khói, rồi ném tàn thuốc đi: “Tính mạng chỉ có một mà thôi, tiền thì chắc cô có đủ rồi, nếu như không có mạng thì có tiền cũng chẳng thể dùng.”
“Tính mạng? Ha ha...!Tôi là một người phụ nữ được bao nuôi, đã mất đi quá nhiều, mục đích đúng là vì tiền, trong mắt của tôi tôn nghiêm cũng có thể dùng tiền đổi lấy, cho nên tính mạng cũng thế thôi.” Chu Tiểu Tuệ cho rằng Trương Húc Đông làm như vậy chỉ vì muốn làm cô ta buộc tội Phạm Chí Dũng, cũng sẽ không làm gì cô ta, sợ hãi trong lòng cũng vơi đi một ít, nhưng cô ta cũng hiểu rõ, không có chuyện gì là tuyệt đối, cô ta không biết con người của Trương Húc Đông, cho nên cô ta vẫn lo sợ nếu làm người đàn ông trẻ tuổi này tức giận thì anh sẽ thực sự giết cô ta mất, cô ta làm như vậy chính là vì biết bản thân còn giá trị lợi dụng.
Đương nhiên, cũng có thể nói rằng cô ta đang cố kéo dài thời gian, nhanh chóng nghĩ cách, nhưng cô ta bắt buộc phải biết Trương Húc Đông muốn làm gì, và cô ta cũng sợ đây là cái bẫy do Phạm Chí Dũng nghĩ ra, chỉ cần cô ta nói ra thứ mà cô ta không nên nói thì thứ đang chờ cô ta ở phía trước chính là cái chết.

Trong lúc người phụ nữ trước mặt đang suy nghĩ, khuôn mặt đẹp trai của Trương Húc Đông nở nụ cười quyến rũ có chút bất cần đời, không hề tức giận mà đánh giá Chu Tiểu Tuệ, đột nhiên đứng lên nói: “Nếu cô Chu đã cố chấp như vậy, tôi cũng không ép buộc nữa, Tiếu Diễm, cậu ra tay đi.” Nói xong cũng quay người rời đi.
Vẻ mặt Chu Tiểu Tuệ lập tức thay đổi, cô tâ không ngờ Trương Húc Đông sẽ từ bỏ nhanh như vậy, nhìn khuôn mặt lạnh như băng của Tiếu Diễm đang từng bước đi tới chỗ cô ta, nghĩ đến cảnh người này vừa giết chó săn của cô ta, cả người không nhịn được run lên.
Tiếu Diễm tất nhiên nghe mệnh lệnh của Trương Húc Đông, rút dao ra đi đến trước mặt của Chu Tiểu Tuệ, cô ta lập tức hiểu đây không phải đang nói giỡn, hơn nữa anh thực sự muốn giết cô ta, vội vàng lắc đầu nói: “Chờ một chút, chờ một chút.”
Tiếu Diễm căn bản không để ý đến lời nói của Chu Tiểu Tuệ, dao trong tay của cậu ta hướng tới cái cổ trắng nõn của cô ta, cô ta hét lên một tiếng sợ hãi, con dao xoẹt qua trước ngực của Chu Tiểu Tuệ, đứng trước ranh giới ngàn cân treo sợi tóc, lưỡi dao chuyển hướng đâm vào ghế sô pha ở phía sau cô ta, tạo ra một lỗ hổng to ở trên ghế da khiến người nhìn phải khiếp sợ.
Trương Húc Đông quay đầu lại, cười lạnh nói: “Cô Chu còn lời trăn trối nào trước khi chết sao? Tôi sẽ cố gắng hoàn thành giúp cô.” Trong mắt anh hiển lên vẻ giễu cợt, nhưng sát khí trong đó cũng không có biến mất, anh không tin có người muốn chết, cô ta chỉ là món đồ chơi của đàn ông mà thôi, một người phụ nữ yêu tiền thì sẽ càng yêu tính mạng của mình hơn.
“Tôi, chúng ta có thể ngồi xuống thương lượng lại hay không?” Chu Tiểu Tuệ nhìn Trương Húc Đông nói.
Trương Húc Đông gật đầu, quay lại ngồi vào vị trí trước đó đã ngồi, lắc đầu với Tiếu Diễm, cậu ta lập tức thu dao lại, ngồi xuống một bên, Trương Húc Đông cười nói: “Cô Chu còn chuyện gì muốn nói sao?”
“Tôi có thể tố cáo Phạm Chí Dũng, nhưng ít nhất các anh cũng phải cho tôi biết các anh là ai? Quyền lực và địa vị của các anh ở Nam Kinh so với Phạm Chí Dũng như thế nào, nếu như không thể hạ bệ ông ta thì kết quả của tôi không phải vẫn vậy sao, ít nhất các anh cũng phải cho tôi một ít chỗ tốt khi tôi bán đứng ông ta chứ?” Chu Tiểu Tuệ vẫn còn chút nghi ngờ, vì vậy cô ta vẫn vòng đi vòng lại chỗ này.
Trương Húc Đông gật đầu, cái Chu Tiểu Tuệ nói anh cũng nghĩ đến rồi, chỉ là anh muốn quyền chủ động nằm trong tay mình, cô ta suy nghĩ vì bản thân cũng là điều hiển nhiên mà thôi, anh nói: “Tôi là Trương Húc Đông.”
Chu Tiểu Tuệ không ngừng suy đoán thân phận của anh, trong đầu đảo qua một lần, kinh ngạc nói: “Anh chính là Trương Húc Đông? Là nhân vật lớn ở thành phố Nam Kinh, cái người thừa kế doanh nghiệp của Thẩm Thần Tài kia sao?”
“Quá khen, tôi cũng chỉ là người bình thường thôi.” Trương Húc Đông cười nói: “Hiện tại tập đoàn Thẩm Thị chịu sự quản lý của tôi.”
Chu Tiểu Tuệ cắn chặt răng, nặng nề gật đầu: “Được, tôi đồng ý yêu cầu của anh, nhưng tôi muốn thẻ đánh bạc...” Chu Tiểu Tuệ hiển nhiên không dám nói trực tiếp, có lẽ bị sát khí vừa rồi của Tiếu Diễm dọa sợ.
Trương Húc Đông hiểu ý của cô ta, chính là muốn thấy được lợi ích, đây cũng là chuyện bình thường, anh châm điếu thuốc rồi nói: “Cô yên tâm, tôi sẽ không bạc đãi cô đâu, chỉ cần cô có thể nói ra mọi chuyện rồi đưa ra một cái giá mà tôi có thể thừa nhận là được.”

“Thứ tôi nói không phải tiền.” Chu Tiểu Tuệ lắc đầu.
Trương Húc Đông sững người, có hút hiếu kỳ hỏi: “Vậy có muốn cái gì?”
Chu Tiểu Tuệ nghiêm túc nói: “Nếu ông chủ Trương là ông chủ của tập đoàn Thẩm Thị thì có thể sắp xếp cho tôi một công việc thu nhập cao, tôi không thích cả đời dựa vào đàn ông, tôi cũng phải suy nghĩ cho tương lai của mình.

Ông chủ Trương, có thể không?”
“Ngành giải trí được không?”
“Tôi cũng có ý định này.”
“Vậy thì thành giao, tôi sẽ cho cô vị trí quản lý, chỉ đứng sau người phụ trách.

Cô Chu cảm thấy thế nào?” Trương Húc Đông cười nói, thực ra một mặt anh muốn hạ bệ Phạm Chí Dũng, một mặt cũng bởi vì Chu Tiểu Tuệ không đơn giản, chỉ cần cô ta lăn lộn trong lĩnh vực đó vài năm, nói không chừng lại có thể trở thành một người kiếm tiền giỏi, Trương Húc Đông tự nhiên sẽ có cách không chế cô ta trong tay, cũng không sợ trong lòng cô ta có quỷ.
Vẻ mặt Chu Tiểu Tuệ đầy kinh ngạc, vốn cô ta còn cho rằng Trương Húc Đông cùng lắm chỉ cho cô ta một chức nhỏ, nhưng thật không ngờ lại hào phóng như vậy, với kinh nghiệm làm ở tập đoàn Thẩm Thị, tiền lương năm đó của cô ta đã hơn trăm vạn còn chưa tính tiền thưởng năm, đây chính là miếng bánh từ trên trời rơi xuống, không biết có bao nhiêu thạc sĩ tiến sĩ mơ ước, cô ta vội vàng nói: “Cảm ơn ông chủ Trương.”

“Không cần khách khí, về sau chúng ta đều là người một nhà.” Trương Húc Đông chân thành nói: “Con người của tôi chưa bao giờ bạc đãi người trong nhà, đợi đến khi mọi chuyện kết thúc, cô cứ trực tiếp đi tìm Vương Duyệt, cô ấy là người phụ trách tất cả sản nghiệp ngành giải trí, tôi sẽ để cô ấy sắp xếp cho cô.”
Nói xong, Trương Húc Đông đưa điện thoại cho cô ta, sau khi nhập số điện thoại vào, tiếp tục nói: “Cô đã có kinh nghiệm làm việc ở tập đoàn Thẩm Thị, tôi hy vọng cô có thể cố gắng hơn, đừng cô phụ sự kỳ vọng của tôi dành cho cô.”
“Tôi sẽ cố gắng.” Chu Tiểu Tuệ gật đầu, về sau sẽ có một nhân vật là chị Chu, đó chính là cô ta.
Sau khi Trương Húc Đông rời đi, cả đêm không có chuyện gì xảy ra, ngày hôm sau thị trường chứng khoán lại biến động lần nữa, ba nhà Hồ, Hách, Trần đã định được ăn cả ngã về không, nhất định phải đạt được xí nghiệp Thậm Thị, để đập vào lỗ hổng của bọn họ, Trương Húc Đông cười nhìn tất cả sự việc đang diễn ra.
Mà khoảng cách ngã xuống của cục trưởng Phạm Chí Dũng còn không xa, vốn Huy Hoàng đã kiện ông ta ra tòa, đồng thời chứng cứ mà Chu Tiểu Tuệ cung cấp đã đầy đủ để chứng minh Phạm Chí Dũng nhận hối lộ trái pháp luật, trong thời gian ngắn giới chính trị của thành phố Nam Kinh náo động, rất nhiều người đã nhìn ra sắp xảy ra chuyện lớn.
Phạm Chí Dũng nghĩ Trương Húc Đông sẽ trả thù nhưng ông ta lại không ngờ xảy ra mâu thuẫn nội bộ, người phụ nữ mà ông ta yêu thương lại cung cấp chứng cứ phạm tội của ông ta, trước chưa nói đến tội nhận hối lộ, chỉ với việc bao nuôi tình nhân cũng đã đủ để kéo ông ta xuống, hiện tại với đủ loại chứng cứ thì ông ta đã có thể chắc chắn rằng phần đời còn lại sẽ phải vượt qua trong tù rồi, mà Hách Kiến Vân cũng nhận được lệnh triệu tập với lý do đã đút lót nhân viên công vụ quốc gia.
Tề Kiến Quân và Phương Thiên Tá cũng vô cùng tức giận, hai người đã lập tức tổ chức hội nghị cán bộ toàn thành phố, chủ đề chính là vấn đề tham nhũng và tác phong làm việc của quan chức nhà nước, hơn nữa sẽ để ban kỷ luật tiến hành kiểm tra những quan chức có liên quan đến Phạm Chí Dũng, hai giới chính trị và thương nghiệp khiến lòng người bàng hoàng, mọi người đều nhìn ra hai vị này đã quyết tâm chỉnh đốn tác phong và kỷ cương trong bộ máy nhà nước, đây chẳng qua chỉ là chuyện tiêu cực mà thôi.
Tề Kiến Quân đã làm bí thư thành ủy được vài năm rồi, tuy không có tội nhưng cũng không có thành tích gì, lần này tranh thủ thời cơ lập lên thành tích, vừa vặn ứng với lời kêu gọi “Đánh cọp”, kiên quyết tiêu diệt hết cọp con, trả công bằng cho nhân dân.
Tất cả tạp chí lớn ở thành phố Nam Kinh cũng bắt đầu đưa tin về việc Phạm Chí Dũng lạm dùng chức quyền, không tuân thủ luật pháp và quy định của nhà nước, bên trên còn có hình ảnh vết thương chằng chịt trên người Trương Húc Đông, trước đó đã âm thầm tố Trương Húc Đông lập một quỹ từ thiện, mà Trương Húc Đông không chịu thỏa hiệp trước cực hình, một con người rắn rỏi kiên cường, trước đó tập đoàn Thẩm Thị đã quyên góp hàng trăm vạn cho dự án hy vọng.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

[HP/SH] A Big Surprise
2.


Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch
3.

Bánh Trung Thu Nhân Thịt, Bánh Thuận Tử
4.

[Hồ Đoàn Tử Hệ Liệt] Sở Thích Nhặt Xương Của Bé Hồ Yêu
=====================================
Vì vậy, mỗi người dân ở thành phố Nam Kinh coi cái ác là thù, yêu cầu chính phủ toàn lực trừng phạt những quan viên này, và hết lời khen ngợi Trương Húc Đông, có một doanh nhân trẻ thành đạt như vậy xuất lực vì nhân dân là phúc phần của dân chúng, Trương Húc Đông còn đồng ý cuối năm nay sẽ tổ chức một hoạt động quyên góp từ thiện, mà tất cả số tiền quyên góp được sẽ được tặng cho những người dân có hoàn cảnh khó khăn.
Bởi vậy, mấy thành phố xung quanh thành phố Nam Kinh, cũng bắt đầu phong trào cải cách, khiến tất cả mọi người đều chú ý, một ông lão hơn sáu mươi tuổi ngồi trong phòng làm việc xem báo, cười nói: “Cái tên nhóc nhà ông Trương này, đi đến nơi nào là nơi đó không yên, lại gây ra chuyện lớn như vậy cho tôi, nhưng mà chỉnh đốn cũng tốt, nếu có cơ hội đi qua thị sát nhất định phải đến gặp tên nhóc này mới được.”
Thành phố Thượng Hải, Tạ Hồng Bằng đang ngồi trong nhà, trong tay cũng đang cầm tờ báo, trên mặt tờ báo là hình ảnh thảm hại của Trương Húc Đông, ông ta không nhịn được nở nụ cười, người đàn ông trung niên ở bên cạnh ông ta nói: “Kim Dương, tên nhóc này đúng là có năng lực tung hành, chẳng những trong giới kinh doanh, giờ đến cả giới chính trị cũng nhúng tay vào, không biết chờ mấy ngày nữa sóng yên biển lặng, cậu ta có gây phiền toái cho chúng ta hay không nữa?”
“Ha ha, chưởng môn, tôi đã nói mà tên nhóc này không đơn giản đâu.” Kim Dương vừa cười vừa nói: “Bây giờ ngay cả Hồng Môn của chúng ta cũng phải lau mắt mà nhìn cậu ta, có lẽ Thanh Long Hội và Bảo Long Môn cũng giống như chúng ta, tôi rất muốn đi qua gặp mặt cậu ta.”.