Edit: Mr.Downer
Thẩm Thư Kiệt là một tiểu minh tinh hạng ba dựa vào mặt ăn cơm, tuy diễn xuất mặt đơ còn ca hát lạc nhịp, thế nhưng vẫn có fan thích Thẩm Thư Kiệt bởi vì không chống cự lại nổi nhan sắc của cậu, kỳ thực Thẩm Thư Kiệt cùng Giang Hạo Phong xem như là kết hôn theo khế ước, thời điểm kết hôn cùng Giang Hạo Phong, Thẩm Thư Kiệt nghèo rớt mồng tơi không có một đồng, công việc cũng mất, sau khi cưới cậu muốn tìm việc làm, Giang Hạo Phong hỏi cậu muốn làm gì, lúc đó Thẩm Thư Kiệt đang xem phim, cũng không nghĩ nhiều thuận miệng nói một câu: “Đóng phim đi.”
Sau đó, Thẩm Thư Kiệt liền trở thành diễn viên.
Bình thường Giang Hạo Phong rất bận rộn, từ khi Thẩm Thư Kiệt đi vào nghề diễn viên này cũng không có thời gian dư thừa, thỉnh thoảng cậu nhìn thấy khuôn mặt đơ không hề có kỹ năng diễn xuất của mình trên ti vi liền nghĩ qua mau đừng gieo vạ cho con mắt của khán giả, nhưng cậu không muốn làm phiền Giang Hạo Phong giúp mình tìm công việc khác, cũng may là hắn không biết công việc hắn tìm cho cậu đã bị cậu làm thành cái giống khỉ gì, nếu như để hắn biết đến mớ gạch đá quần chúng nhân dân trên mạng dành cho cậu thì sẽ rất bẽ mặt.
Mấy bữa nay vừa vặn đóng máy xong một bộ phim, Thẩm Thư Kiệt có thể về nhà nghỉ ngơi một quãng thời gian, trong nhà chỉ có bác quản gia cùng dì giúp việc, Thẩm Thư Kiệt cất hành lý xong trước tiên muốn ngủ một giấc, nhưng cậu nhìn đồng hồ thấy Giang Hạo Phong sắp trở về, cho nên quyết định chuẩn bị một ít thức ăn cho hắn, Thẩm Thư Kiệt luôn chủ động đảm nhận làm chuyện này, cậu gả cho Giang Hạo Phong, Giang Hạo Phong giúp cậu vượt qua cửa ải khó khăn, lại còn tìm việc cho cậu, thế nên đây cũng là một chút báo đáp.
Giang Hạo Phong rất thích ăn ngọt, thật không tương xứng với bề ngoài lạnh lùng không thích cười của hắn, tuy Thẩm Thư Kiệt diễn dở nhưng tay nghề làm bánh ngọt vẫn tốt, lúc cuộc sống còn khó khăn trước đây, cậu cũng đã đi làm tại tiệm bánh ngọt được mấy năm.
“Tiểu Thẩm, thiếu gia đã về.” Quản gia ở ngoài nhà bếp gọi cậu một tiếng, cậu nhìn mấy miếng bánh ngọt nhỏ vừa mới làm xong một chút rồi mới bưng ra ngoài.
Giang Hạo Phong đang cởi áo khoác, Thẩm Thư Kiệt đặt bánh ngọt nho nhỏ trên bàn, đi qua nhận lấy áo vest của hắn: “Anh về sớm thế?”
“Ừm, không có chuyện gì.”
Thẩm Thư Kiệt oán thầm làm sao có khả năng không có chuyện gì, một tập đoàn lớn như vậy sẽ không có chuyện gì sao? Có điều làm ông chủ chính là tốt ở chỗ đấy, có thể tùy tiện về sớm, sau khi giúp hắn treo áo lên, Thẩm Thư Kiệt cùng hắn đi đến bàn ăn, Giang Hạo Phong nhìn thấy bánh ngọt liền nhíu mày: “Em về chưa nghỉ ngơi trước sao?”
Thẩm Thư Kiệt không biết tại sao hắn lại đột nhiên hỏi câu này, nhưng mà nhìn hắn có xíu không vui, cậu vẫn quyết định nói dối hắn một chút: “Em về ngủ một giấc rồi mới dậy chuẩn bị.”
Giang Hạo Phong nới lỏng cà vạt không nói gì, Thẩm Thư Kiệt liền đi lấy cho hắn một ly sữa bò có độ ngọt vô cùng cao, ngồi đối diện hắn chuẩn bị cùng ăn, kết quả Giang Hạo Phong không ngẩng đầu lên chỉ mãi ăn từng miếng, cho đến khi hắn ăn hết tất cả, Thẩm Thư Kiệt hơi kinh ngạc, hình như mới một tháng không gặp mà dạ dày của Giang thiếu gia lại trở nên to hơn một ít, cậu rõ ràng làm phần cho hai người, không thể chừa cho cậu một ít sao?
Buổi tối, Thẩm Thư Kiệt ngồi trong phòng ngủ xem kịch bản phim mới, Giang Hạo Phong đang tắm, cậu nhìn đồng hồ rồi để kịch bản sang một bên, chuẩn bị mấy thứ lát nữa muốn dùng, kết quả Giang Hạo Phong mặc áo ngủ đi ra từ phòng tắm.
Thẩm Thư Kiệt cầm dầu bôi trơn cùng bao cao su trong tay có hơi giật mình nhìn hắn, Giang Hạo Phong nhìn lướt qua đồ vật trên tay cậu không nói gì, trực tiếp dựa vào đầu giường cầm lấy tờ báo.
Thẩm Thư Kiệt suy ngẫm xem từ lúc mình về nhà đến nay đã chọc phải chỗ nào của hắn, kết quả không có chút manh mối, cậu để dầu bôi trơn cùng bao qua một bên, sau đó ngồi trên giường hỏi hắn: “Ngày hôm nay không làm hả?”
Giang Hạo Phong nhìn chằm chằm tờ báo, thờ ơ không động lòng, Thẩm Thư Kiệt thấy hắn không có tỏ thái độ quyết định nên cũng không hỏi nhiều, an tĩnh chui vào chăn chuẩn bị ngủ, khi cậu đang mơ mơ màng màng sắp thiếp đi, đột nhiên nghe thấy người đằng sau ợ lên một tiếng thật to…