Dạ Tổng. Xin Hãy Tha Cho Tôi

Chương 92: Có thai !!




Sau 1 hồi nôn hết ra tất cả đồ ăn trong nhà vệ sinh của nhà hàng. Mặt mày của Ngọc Ly xanh xao hết cả..

Lữ Thanh bên ngoài cảm thấy bất an lo lắng cho vợ mình không yên được nên đã vội vàng ra gọi nhân viên nữ theo mình vào trong nhà vệ sinh xem vợ mình như nào..

Lữ Thanh đứng lên đi đến quầy nhân viên...

" Cho hỏi 1 lát" Nhân viên thấy anh đến thì có 1 người đến bước ra trả lời..

" Dạ thưa anh có chuyện gì sao?" Nhân viên nữ kia hỏi..

"Vợ tôi vào nhà vệ sinh nãy giờ chưa thấy ra. Làm ơn có thể đi theo cùng tôi vào tìm cô ấy được không?" Lữ Thanh nói..

"Dạ được thưa anh, vậy mời anh đi cùng tôi" Nhân viên tiến lên đi trước rồi Lữ Thanh đi theo sau....

Lúc này bên trong nhà vệ sinh, Ngọc Ly đã nôn ra xong. Cô đứng trước bồn rửa tay rửa mặt sạch sẽ nhìn trong gương thấy bản thân nhợt nhạt liền suy nghĩ..

( Bản thân mình hôm nay sao vậy chứ. Hôm trước ăn ở đây vẫn bình thường mà. Mình sao vậy chứ) Suy nghĩ của

Ngọc Ly..

Lúc này cô nhân viên đi đến vào trong nhà vệ sinh nữ, vì là nam nên Lữ Thanh chỉ đứng ở ngoài chờ cô nhân viên vào..

" Dạ thưa cô, cô có phải là vợ của anh ngồi ngoài bàn số 7 không ạ?" Cô nhân viên hỏi..

Nghe thấy có tiếng hỏi mình. Ngọc Ly quay lại nhìn rồi nói

"À đúng rồi, là tôi đây. Có chuyện gì sao?"

"À vâng, anh ở ngoài lo lắng cho chị nên muốn nhờ tôi vào xem thế nào. Không biết chị có ổn không ạ?" Cô nhân viên hỏi han cô.

"À tôi chỉ nôn 1 chút thôi, phiền cô rồi" Ngọc Ly nhẹ nhàng đáp lại lời...

" Dạ vâng, vậy chị rửa mặt rồi ra nhé. Chồng chị đang đứng ngoài chờ đó ạ" Cô nhân viên nói xong liền bước ra ngoài..

"Được rồi cảm ơn cô" Ngọc Ly nói vọng ra để kịp cho cô nhân viên nghe...

Sau vài phút cảm thấy ổn hơn. Ngọc Ly đi dần ra phía ngoài, Lữ Thanh đứng ở ngoài nãy giờ lo lắng không thôi.

Thấy Ngọc Ly bước ra với vẻ mặt trắng bệch như vậy cũng không khỏi xót xa đau trong lòng..

"Vợ à em không sao chứ?" Lữ Thanh vội vàng chạy đến hỏi han xem tình hình cô như thế nào dù sao anh cũng là bác sĩ giỏi...

"Em không sao.." Đang định nói thêm gì bỗng trước mắt của Ngọc Ly mờ dần mờ dần rồi cô ngất xỉu ngã vào vòng tay của anh..

"Vợ ơi em sao vậy tỉnh lại đi" Lữ Thanh ôm lấy Ngọc Ly lay lay người cô

Lúc này có nhân viên thấy thể liền gọi ngay cho cấp cứu. Lữ Thanh bây giờ hoàn toàn đặt tâm trí vào cô. Anh vội bể cô ra ghế ngồi chờ cấp cứu, không quên trả tiền thức ăn trước rồi cảm ơn họ vì đã gọi giúp cấp cứu cho mình..

Khi xe cấp cứu đến, Lữ Thanh theo lên xe đi đến bệnh viện. May là anh làm ở đây nên mọi người thấy vậy cũng không dám cản anh theo

Đến nơi, Ngọc Ly được đưa vào phòng cấp cứu. Lữ Thanh bên ngoài ngồi chờ mà lòng sốt ruột không thôi, lo rằng sẽ có chuyện gì đến với cô thì anh biết phải làm sao?

****************

Gia Ninh đứng dưới sảnh công ty nhìn về phía xe cộ đang qua lại tấp nập. Cảnh thành phố xô bồ khi hoàng hôn buông xuống quả thực là người ta đắm đuối.

Minh Nam lái chiếc xe màu đen chạy đến trước mặt Gia Ninh. Bước xuống nhẹ nhàng tiến về phía của cô

" Nào mời người yêu bé bỏng của anh lên xe. Nay anh đưa em đi chơi thỏa thích nhé" Minh Nam cẩn thận mở cửa xe cho Gia Ninh lên..

Từ phía xa có 1 cặp đôi đang nhìn họ đó là An Lan và Phan Khiết Tâm. Nhìn thấy vậy họ cũng cười tươi rồi lên xe về..

Trên xe, xe chạy trên đường với vận tốc khá nhẹ nhàng. Minh Nam cẩm lấy tay Gia Ninh rồi hỏi han

" Nào nào nay muốn anh đưa đi đâu. Nói anh rồi anh đưa em đi nhé, tuần này anh rãnh bao trọn cho em tất" Minh Nam nói chuyện với Gia Ninh nhưng vẫn không quên lái xe..

"Em cũng không biết. Nghe bảo bên Đồng Nhất Linh chỗ bọn anh có nhiều món ngon với phòng karaoke mà đúng không? " Gia Ninh hỏi

"Đúng vậy, dạo này có món mới. Sao thế?" Minh Nam thắc mắc nói

" Em muốn đến đó" Gia Ninh nói

"Được. Có anh đi cùng em chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì đầu" Minh Nam nắm tay Gia Ninh không rời.

Điều hướng xe lái đi đến Đồng Nhất Linh..

Sau 1 lúc lâu thì phòng cấp cứu đã tắt đèn. Lữ Thanh thấy thế liền đứng lên chạy đến trước cửa phòng cấp cứu.

Lúc này có 1 vị bác sĩ đi ra trước mặt Lữ Thanh nói

" Bác sĩ Lữ.." Chưa kịp nói đã bị Lữ Thanh cắt ngang..

" Vợ tôi sao rồi bác sĩ Lê. Co ấy không gặp nguy hiểm gì đến tính mạng đúng không? " Thấy vẻ mặt lo lắng không ngừng của Lữ Thanh. Bác sĩ Lê cũng nhanh chóng đáp lại...

" Anh yên tâm đi bác sĩ Lữ, vợ anh không sao chỉ là sức khỏe yếu do làm việc quá sức. Với cả người mang thai như vậy không được làm việc quá sức, ăn uống thiếu chất như vậy. Hên là đứa bé trong bụng vẫn phát triển tốt. Bác sĩ

Lữ phải chăm sóc cho cô ấy nhiều hơn nhé. Nhớ nhé bác sĩ Lữ " Bác sĩ Lê nói xong rời đi

Trước khi đi bác sĩ Lê cũng nói vọng lại..

"À lát nữa vợ anh được chuyển đến phòng hồi sức đấy nhé" Nói xong bác sĩ Lê đã rời đi

"Được.." Lữ Thanh ngơ ra 1 lúc. Trong đầu bây giờ khá mông lung. Nhưng 1 lúc thì đã định hình lại rồi..

Vẻ mặt vui vẻ không thể giấu được trên mặt của Lữ Thanh. Anh vui vẻ gọi điện về báo cho gia đình 2 bên...