Bàn tay to lớn đi tới eo nhỏ, liền nhìn thấy một dấu tay, Huyền Trần híp mắt chậm rãi xoa nắn
Cái này là ai lưu lại? Huyền Vũ? Thiếu niên giải độc? Huyền Vũ sẽ không nặng tay như vậy, xem ra đó là do tên thiếu niên đó làm. Hừ dám ở trên thân thể Băng Nhi của hắn lưu lại ấn ký! Thật là không biết tốt xấu!
Huyền Trần tự nhiên tăng thêm lực đạo, manh mẽ chà lau khiến Huyền Băng kêu lên “ Ca ca , huynh đè ta thật đau đó."
" Ta thực không đúng, Băng nhi ta sai rồi." Bị tiếng kêu của Huyền Băng dọa tỉnh, Huyền Trần vội vàng hôn lên trán nàng thì truồng cuồng nhận lỗi. Đôi tay lực đạo nhẹ nhàng lướt qua mông eo dừng lại tỉ mỉ giúp nàng kỳ cọ.
“ Ca .. ca” Huyên Bănh cảm nhận sự ấm áp của tay hắn để trên eo nàng, nhẹ nhàng thở dài gọi.
“ Băng Nhi …” nàng thở dài như tiến than đánh vào lòng hắn. Vì sao hai người lại cố chấp như vậy? Huyền Băng môn không phải trước giờ đều không sợ miệng lưỡi của người đời sao?Huống chi hắn Huyền Trần từ trước tới nay, võ công không có ai có thể qua mặt được hắn, nếu như hắn cùng Huyền Băng ở chung một chỗ, chắc chắn sẽ không có người căn đảm dị nghị!
Nghĩ đến đó, Huyền Trần có chút kích động, dùng lực đè xuống mông nàng chế áp dục vọng của mình. Cúi đầu xuống, che lấy môi nàng, giống như che đi tất cả miệng lưỡi thiên hạ.
Mút vào đôi môi ngọt ngào của nàng hắn tựa như cảm thấy không đủ, dùng toàn bộ sức lực, tập trung vào trong miệng, mạnh mẽ hấp thụ, nước bọt trong đôi môi đỏ mọng của nàng, hắn giống như người đang đi trong sa mạc khát nước vô tình tìm được một ốc đảo.
Huyền Băng bị giữ ở bộ ngực rộng lớn đã bị nụ hôn kích thích, hoàn toàn không suy nghĩ, thân thể theo bản năng đáp lại. Ông trời ơi ca ca ôn nhu như nước của nàng, rất ít khi không khống chế được… Hôm nay lại hai lần hôn nàng, cái này chưa từng xảy ra bao giờ. May mắn đến sao?Huyền Băng thích thú, phối hợp huynh trưởng mong muốn bấy lâu được đáp ứng khiến nàng càng thêm nhiệt tình.
“ Băng Nhi….” Cảm thấy huyền băng hô hấp, gấp gáp, Huyền Trần nhẹ nhàng rút lui, nhẹ hôn làn môi sưng đỏ, hắn lẩm bẩm nói.
“ Vâng” nhẹ nhàng thở ra, huyền băng cười tiến gần tới huynh trưởng để cằm đặt lên vai hắn, nhìn thấy vết cắn do mình lưu lại, nàng đau lòng, đặt lên đó một nụ hôn.TRong miệng như còn lưu lại mùi máu tươi, còn có nước miếng thơm ngọt của Huyền Trần, hỗn hợp kích thích vị giác nàng.
Hưởng thụ lưỡi nàng đang chạm tới vết thương ở vai khiến hắn rung mình, hắn thích nàng hôn hắn như vậy. Đầu lưỡi qua lại liếm láp, nhẹ nhàng câu dẫn hắn khiến Huyền Trần hốt hoảng.
Hắn mơ tưởng, mơ tưởng được đụng vào nàng, rất muốn rất muốn.
" Băng chủ, công tử, phu nhận cùng nhị công tử cùng trở về". Giọng nói của Thanh Long cắt ngang hai người đang ôm hôn, lôi Huyền Trần đang chìm đắm trong ngọt ngào tỉnh lại.
" Biết, các ngươi mau sắp xếp cho phu nhân cùn nhị công tử nghỉ ngơi, chung ta sẽ lập tức tới." Huyền trần hắng gọng, lấy lại tinh thần, ra lệnh
" Dạ " Ôm tay hành lễ, Thanh Long, cung kính, rời khỏi phòng tắm.
" Băng nhi, Chúng ta đi nghênh đón mẫu thân nhé!" Huyền Trần vuốt ve sau lưng Huyền Băng, cúi cuối hôn người trước mặt.
" Không đi ". Để cằm đặt lên vai Huyền Trần, Huyền Băng giận dỗi nói.
" Băng Nhi, ngoan, buổi tối huynh tiếp tục tới kể chuyện xưa cho muội nghe, hiện tại chúng ta trước tới Thiên Hương Các được không?" Đặt lên tóc nàng một nụ hôn, Huyền Trần an ủi, bảo bối đang giận dỗi.
Huyền Băng miễn cưỡng đồng ý, gật đầu, chu miệng yêu cầu " Vậy ca ca buối tối phải ở Huyền Băng các, không được trở về"
" Được, đều nghe Băng Nhi" Bế Huyền Băng lên bờ, xả qua khăn tắm, Huyền Trần bắt đầu, thay nàng cẩn thận chà.
Huyền Băng toàn thân vô lực do động tác của Huyền Trần, chuyển động con mắt, bắt đầu đoán lần này mầu thân cùng ca ca về mục đích là gì.