Triệu Trăn gặp tai nạn, không công bố ra ngoài, nhưng bạn tốt và những người trong cái vòng kia của ông vẫn rất nhanh đều biết.
Triệu Trăn luôn là người có nhân duyên không tệ, hơn nữa thân ở thượng vị, vô luận là bạn bè muốn kết giao hoặc không muốn kết gian đều rất nhiều.
Vì vậy ông vừa gặp tai nạn, người đến thăm bệnh nối dài không dứt.
Để có thể để ông an tâm dưỡng bệnh, vệ sĩ của ông liền thành thần giữ cửa, bác sĩ y tá đã quen ở tầng này phải qua một vài trạm kiểm tra của vệ sĩ mới có thể vào phòng bệnh Triệu Trăn.
Người đến thăm bệnh, ngoại trừ một số rất ít có thể tiến vào phòng nhìn Triệu Trăn một lát, phần lớn mọi người bị ngăn ở bên ngoài, trong phần lớn người này một bộ phận có thể được người Triệu gia khác tiếp đãi, từ chỗ bọn họ tìm hiểu một chút bệnh tình của Triệu Trăn, nói mấy câu xong liền đi.
Khi dì dượng Trương Hoàn cùng Tiết Lộ tới thăm Triệu Trăn, bọn họ mang theo quà tặng, cầm theo hoa, từ trong thang máy đi ra, tìm đúng hướng, muốn đến phòng bệnh của Triệu Trăn, lại bị vệ sĩ ngăn cản ở giữa hành lang, sau khi hỏi rõ tên họ, vệ sĩ nói đi vào hỏi một câu trước, sau đó mới quay lại trả lời họ, xem bên trong có phải đang rãnh để tiếp bọn họ không.
Tiết phụ Tiết mẫu mang theo Tiết Lộ đành đứng trong hành lang chờ.
Tiết phụ Tiết mẫu thật lo lắng, hỏi thăm vệ sĩ, “Tình huống của Triệu tiên sinh có tốt không! Biết ông ấy gặp tai nạn, chúng tôi đều rất lo lắng, hi vọng không có vấn đề lớn.”
Vệ sĩ cũng không tiện nói nhiều với họ, chỉ nói, “Triệu tiên sinh là quý nhân nhiều phúc khí, tuy tai nạn lần này thật nghiêm trọng, thế nhưng, trị liệu rất tốt, không có vấn đề gì.”
Tiết phụ Tiết mẫu liên tục gật đầu nói không có việc gì là tốt rồi.
Tiết Lộ cầm trong tay một bó hoa bách hợp, đứng ngẩn người ra đó, đối với chuyện giữa Trương Hoàn và Triệu Trăn, cô đương nhiên không có bất kì quyền phát biểu nào, thấy sau đó hai người cảm tình tốt đẹp, trong lòng cô là cao hứng, cha mẹ cũng đã tiếp nhận chuyện hai người, cô an tâm rất nhiều, khi chuyện giữa Trương Hoàn và Triệu Trăn còn là bí mật, cô lo lắng Triệu Trăn đang chơi đùa Trương Hoàn, nhưng dưới tình huống đã được gia đình hai bên thông qua, cô cảm thấy phần tình cảm này vững chắc hơn rất nhiều, chí ít Triệu Trăn nghiêm túc, phần cảm tình này sẽ không đơn giản kết thúc.
Tuy là vậy, dưới tình huống cô không biết Triệu Sưởng đã tiếp nhận tình cảm của Trương Hoàn và Triệu Trăn hay chưa, cô vẫn lo lắng phản ứng của Triệu Sưởng đối với chuyện này.
Những lo lắng của cô, hoàn toàn xuất phát từ việc tin tức biết được quá ít, Trương Hoàn không nói chuyện tình cảm của mình cho người nhà. Người trừ Dật Ninh biết một phần đời sống tình cảm của cậu và Triệu Trăn ra, người khác sợ rằng đều không rõ ràng lắm.
Tiết phụ Tiết mẫu đang lo lắng có phải đi một chuyến uổng công, cuối cùng không được vào thăm Triệu Trăn một chút rồi hay không, vệ sĩ đã trở lại, nói Triệu tiên sinh đang ngủ chưa tỉnh, đương nhiên cũng không tiện đánh thức bệnh nhân.
Tiết phụ Tiết mẫu đang thất vọng, vệ sĩ lại nói, mẹ của Triệu tiên sinh, lão phu nhân vừa vặn đang ở đây, nói muốn gặp bọn họ một chút.
Tiết phụ Tiết mẫu vừa vui vẻ vừa lo lắng, có thể gặp được những người nhà họ Triệu khác tự nhiên là tốt, nhưng vừa nghĩ đến đứa nhỏ nhà mình theo Triệu Trăn, lần này gặp tai nạn, Trương Hoàn không sao, Triệu Trăn lại xảy ra chuyện lớn như vậy, dường như trước mặt người nhà đối phương, luôn có chút xấu hổ. Hơn nữa, chuyện Trương Hoàn và Triệu Trăn, người Triệu gia chỉ sợ đã biết, Tiết phụ Tiết mẫu đối với hai chuyện này, trong lòng vẫn luôn có chút cảm giác bán con cầu vinh, thế là sợ bị người Triệu gia khinh thường…
Các loại tâm tư, nhất thời khuấy đảo trong lòng thành một mớ hỗn loạn, Tiết phụ Tiết mẫu không khỏi có chút lo sợ, nhưng vẫn muốn đi gặp lão phu nhân.
Tiết Lộ không muốn vào, Tiết phụ Tiết mẫu luôn thương yêu con gái, cho nên cũng không miễn cưỡng cô, để cô chờ ở ngoài.
Tiết Lộ đứng bên hành lang một lúc, liền nghe thấy có người gọi cô, cô vừa nghe được cái giọng này thì cả kinh, bởi vì đó là tiếng của Triệu Sưởng.
“Lộ Lộ? Sao cậu đứng đây?” Triệu Sưởng từ trong thang máy đi ra, bên người còn có một nam sinh tướng mạo rất tốt cao cao gầy gầy mặt trắng nõn tóc hơi dài.
Vẻ mặt nam sinh bình thản, con mắt hơi chếch lên, lúc nhìn người khác liền mang theo cảm giác miệt thị tất cả sinh vậy.
Tiết Lộ bị hắn nhìn chằm chằm, đã cảm thấy khẩn trương như bị con rắn nhìn thẳng.
Cô vội vàng dời ánh mắt khỏi nam sinh này, chống lại ánh mắt của Triệu Sưởng, cô cũng có chút không được tự nhiên, nhưng vẫn nở nụ cười với đối phương, nói, “Sưởng Sưởng, cậu về rồi sao? Tớ theo cha mẹ ghé thăm baba cậu một chút.”
(đến chỗ này là không biết dùng ngôi thứ ba giữa Tiết Lộ và Triệu Sưởng làm sao luôn =”=)
Triệu Sưởng đưa túi trong tay cho Tào Dật Nhiên, khí thế nữ vương phân phó một tiếng, “Cầm. Anh vào trước đi, em muốn nói chuyện với Lộ Lộ.”
Tiết Lộ thấy nam sinh không dễ chọc như vậy ở trước mặt Triệu Sưởng cũng bị tuỳ ý nô dịch, không khỏi thêm một tầng ngưỡng một đối với Triệu Sưởng.
Tào Dật Nhiên không nói gì, đi qua bên người Tiết Lộ, lúc lướt qua, ánh mắt hắn ngừng lại một giây trên mặt Tiết Lộ, điều này làm cho Tiết Lộ căng thẳng thần kinh trong nháy mắt.
Triệu Sưởng đi tới kéo tay Tiết Lộ, nói, “Chúng ta đến ban công bên kia nói chuyện đi.”
Tiết Lộ không có phản đối đã bị cô kéo đi.
Mở cửa ban công ra, gió liền thổi qua, thật lạnh.
Triệu Sưởng hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu nhìn thiên không màu xanh tro, trầm mặc một lúc lâu, đột nhiên nói, “Cậu có phải đã sớm biết chuyện anh cậu và ba tớ?”
Tiết Lộ chỉ biết Triệu Sưởng sẽ khởi binh vấn tội, cô thành thật nói, “Quả thật đã biết từ trước.”
Triệu Sưởng quay đầu lại nhìn cô một cái, lộ ra nụ cười khổ, nói, “Mỗi lần cùng tớ nói chuyện phiếm đều né né tránh tránh, khi đó tớ không biết chuyện, cũng không nhìn ra, sau mới nghĩ đến, chỉ sợ cậu đã biết chuyện anh cậu và ba tớ rồi, cho nên dù gặp tớ trên mạng cũng không được tự nhiên. Các người đều biết, thậm chí Uông Tử Trúc kia cũng biết, chỉ có tớ là một đứa ngốc, vẫn chẳng hay biết gì.”
Tiết Lộ tiến đến, rất áy náy ôm lấy Triệu Sưởng, đầu tựa vào vai cô, nói, “Xin lỗi, tớ vẫn lo lắng cậu biết được sẽ đau khổ, nói không chừng sẽ chán ghét tớ, tơ không dám nói cho cậu.”
Triệu Sưởng thở dài một hơi, trong mắt tựa hồ ngấn lệ, nghĩ đến những ngày ngày nhớ đêm mong Trương Hoàn, cho dù đến giờ cô cũng cảm thấy cảm tình đối với Trương Hoàn không đáng, cô chỉ nghĩ, chuyện thất tình đau lòng như vậy, cuối cùng có thể khiến cô trưởng thành lên một chút.
Cô vỗ nhẹ lưng Tiết Lộ, nói, “Quên đi. Tớ sẽ không chán ghét cậu. Ai, trước đây Trương Hoàn từ chối tớ đã nói anh ta là đồng tính, tớ còn có biện pháp nào. Khi đó bởi vì tớ còn có tình cảm với anh ta, nguyện ý giữ bí mật này cho ah ta, thế là chuyện này cũng không nói cho cậu biết. Nghĩ đến, toàn bộ quá trình tất cả đều là tớ tự mình đa tình, đến bây giờ rồi, tớ không oán bất luận ai cả.”
Tiết Lộ biết trong lòng Triệu Sưởng đau bao nhiêu, cô chỉ ôm chặt đối phương hơn một chút, nói, “Còn có thể có nam nhân tốt xuất hiện, lần sau khi cậu thích người ta, hắn nhất định sẽ thích cậu.”
Triệu Sưởng thấy Tiết Lộ tựa hồ còn khó chịu hơn cả mình, liền cười cười, nói, “Lộ Lộ, cậu xem mình kìa, cậu so với tớ còn thương tâm hơn. Tớ không phải cái gì tâm can mảnh mai, chịu không nổi đả kích. Chuyện sau này để sau này nói.”
Triệu Sưởng nói rất hào sảng, nhưng tâm một khi bị tổn thương, về sau lại nghĩa vô phản cố (không ngần ngại) thích một người theo đuổi một người, thật sự là quá khó khăn.
Cô muốn lôi kéo Tiết Lộ đi vào, Tiết Lộ không nhúc nhích, hỏi một câu, “Cậu có thể tiếp nhận chuyện baba cậu và anh tớ không? Còn phải nhìn thấy mỗi ngày.”
Động tác Triệu Sưởng khựng lại một chút, sau đó mới xoay người lại, nhìn Tiết Lộ cười khổ nói, “Vẫn còn được. Không tiếp nhận cũng vậy, tiếp nhận cũng vậy. Vậy không tiếp nhận để dằn vặt chính mình rồi dằn vặt baba tới để làm chi. Có lẽ cậu không biết, lần này ba tớ gặp tai nạn là vì muốn tìm tớ, vệ sĩ của ông ấy nói, khi phát sinh tai nạn, ông ấy vì bảo vệ anh cậu chân mới bị thương thành cái dạng đó, ba tớ nhiều năm qua vẵn luôn trông nom tớ, mới không tái hôn, hiện tại thật vất vả thích một người, tớ không thể tuỳ hứng bảo ông ấy chỉ chọn một người giữa tớ và Trương Hoàn, thay vì khiến ông ấy đau khổ, tớ nguyện ý khiến ông vui vẻ hơn một chút. Yên tâm đi, tớ sẽ không cản trở hai người bọn họ cùng một chỗ. Hơn nữa, thay vì nhìn anh cậu và một người đàn ông khác cùng một chỗ, tớ cảm thấy ba tớ cũng không tệ lắm, Trương Hoàn và ba tớ ở cùng nhau, tớ càng có thể tiếp nhận một chút. Vả lại, về sau còn có thể lại nhìn thấy Trương Hoàn, vì sao lại không làm?”
Cô nói xong câu cuối cùng, là loại ngữ khí cười ha hả.
Nhưng Tiết Lộ lại từ trong mắt đối phương nhìn thấy được bi thương, mỗi người cũng sẽ không thật tình đem tình yêu của chính mình cho người khác, trừ phi không thể không làm, thế nhưng, đau thương trong lòng, luôn sẽ tồn tại, có lẽ chỉ có thời gian mới có thể bình phục.
Tiết Lộ đành nhẹ ôm Triệu Sưởng một chút, hơn nửa ngày mới nhẹ giọng nói, “Chúng ta vĩnh viễn là bạn tốt chứ?”
Triệu Sưởng haha cười rộ lên, “Đương nhiên rồi. Cậu từ khi nào trở nên ngốc như thế, ở đây gió lạnh, chúng ta vào trong thôi.”
Lúc này Tiết Lộ mới cười gật đầu, bị cô nắm tay kéo vào, bất quá, mới đi hai bước, Triệu Sưởng lại dừng chân, quay đầu nói với Tiết Lộ, “Người vừa rồi là anh họ tớ, con của bác (gái) tớ, đừng nhìn hắn nhân khuôn nhân dạng, hắn rất hoa tâm, cậu ngàn vạn lần đừng động tâm với hắn nha. Nghiêm trọng cảnh cáo!”
Cô nói xong, còn làm một động tác như chém đinh chặt sắt. (= như đinh đóng cột)
Tiết Lộ sửng sốt một chút mới phản ứng được, vội đáp, “Tớ mới vừa gặp hắn một lần, làm sao sẽ động tâm.”
Triệu Sưởng lôi kéo cô vào phòng bệnh ba mình, nói, “Hắn đến dụ dỗ cậu, cậu cũng không cần để ý đến hắn. Cũng là bởi vì hành vi thường ngày của hắn quá kém, tớ bị hắn ảnh hưởng, cảm thấy nam nhân tốt quá ít, nên mới nhìn thấy anh cậu liền thích. Ai, tất cả đều tại hắn…”
Cô nói, vừa nói vừa cười, Tiết Lộ thấy ngữ khí cô nhẹ nhàng, thầm nghĩ, xem ra cô ấy thật sự tiếp nhận chuyện Trương Hoàn và ba mình cùng một chỗ.
—-
Tiểu Bảo: Tào Dật Nhiên có couple của ảnh rồi:3