Dạ Quang

Chương 20




CHƯƠNG 20

Dùng xong tảo thiện, Lăng Dạ liền đi đến ngự hoa viên để hội họp với Lăng Huy.

Lúc đến ngự hoa viên, phát hiện Lăng Huy đã ở đó rồi, Lăng Dạ liền chạy qua mang theo chút áy náy nói: “ Ta tới trễ rồi a, ngươi đợi có lâu không.”

“ Không có trễ, là ta đến sớm một chút, cũng không đợi lâu lắm, nếu đã đến rồi, vậy chúng ta đi thôi, phụ hoàng đã đáp ứng ngươi rồi đi, nếu không chúng ta mang ngươi ra ngoài thế này, y rất có thể phát cuồng lên a, đến lúc đó tam hoàng huynh của ngươi sẽ thảm lắm đây.” Lăng Huy chọc cười nói.

“ Ân, đã nói rồi, phụ hoàng cũng đáp ứng rồi, bữa trưa ta có thể ăn ở bên ngoài, nhưng đến bữa tối phải trở về, nếu không ta cũng sẽ thảm lắm đó.” Lăng Dạ nói.

“ Đương nhiên rồi, cũng không cần đi chơi lâu như vậy, lần sau có thể lại xuất cung mà.” Lăng Huy vuốt lên mái tóc bóng mượt mà của Lăng Dạ.

“ Vậy chúng ta đi mau thôi.” Lăng Dạ vui vẻ nói.

“ Ân, đi thôi.”

…………

“ Thần nhì, mấy ngày nay, tình huống bên chỗ của hoàng thượng thế nào rồi, con hồ ly tinh đó vẫn vậy sao?” An Lạc Tuyết mấy ngày liên tục ở mãi trong phòng của mình, luôn chờ đợi Lăng Dạ thất sủng………đến lúc đó sẽ tha hồ mà chỉnh y.

“ Mẫu hậu, người đừng gấp, tình huống bên chỗ của phụ hoàng vẫn như vậy thôi, hứng thú của phụ hoàng đối với lục hoàng đệ một chút cũng không giảm, ta xem ra ít nhất thì trong hơn nữa tháng nữa cũng không mấy khả năng, bởi vì nửa tháng sau là ngày tuyên bố khôi phục thân phận của lục hoàng đệ, nhưng lần này sự quan tâm của phụ hoàng đối với lục hoàng đệ thật sự là không chỉ có một chút, mà là phi thường quan tâm, nghe nói tối hôm qua phụ hoàng còn tắm chung với lục hoàng đệ, chúng ta phải nhanh chóng giải quyết Lăng Dạ này thôi, sự uy hiếp của y đối với chúng ta ngày càng lớn rồi.” Lăng Thần âm hàn nói.

“ Vậy sao, xem ra mê lực của con hồ ly tinh đó thật sự là rất lớn đây! Ta thấy hoàng thượng căn bản không xem y là hoàng nhi của mình, căn bản chính là xem y là một nam sủng đê tiện, hiện tại lực chú ý của hoàng thượng đều toàn bộ bị y hút hết rồi, Thần nhi, mấy vị đại thần trong triều thảo luận về chuyện này như thế nào, bọn họ đối với địa vị thái tử có cách nhìn đặc biệt gì không, có bao nhiêu người đứng về phía con hồ ly tinh đó.” An Lạc Tuyết uống hết trà trong ly, hỏi.

“ Cách nhìn của đa số các đại thần trong triều đều không khác mẫu hậu bao nhiêu, phụ hoàng sủng ái lục hoàng đệ như thế, lại thêm mỗi đêm đều cùng lục hoàng đệ đồng sàn cộng chẩm, tất cả đều cho rằng phụ hoàng căn bản không xem y là hoàng nhi của mình, hơn nữa từ sau khi phụ hoàng trở về, buổi tối đều không có đi sủng hạnh các tần phi khác, đều là do phụ hoàng bị mỹ mạo của lục hoàng đệ mê hoặc rồi, mỗi đêm đều quấn quit lấy lục hoàng đệ, vì thế mới không đi sủng hạn tần phi nào nữa. Còn về địa vị thái tử, thì có tam hoàng đệ là uy hiếp rất lớn, không có bao nhiêu đại thần tiến cử lục hoàng đệ, nhưng mà cũng có một số đại thần giữ trung lập.” Lăng Thần gõ gõ trên bàn nói.

“ Chỉ cần không có quá nhiều người tiến cử con hồ ly tinh đó là được, nhưng còn Lăng Huy đó, Thần nhi, ngươi phải chú ý thật kỹ a, hắn có lẽ là kẻ địch lợi hại nhất đó, tốt nhất là tìm một cơ hội, thần không biết quỷ không hay diệt sạch hắn và con hồ ly tinh kia đi. Mấy ngày nay con hồ ly tinh đó có động tĩnh gì không.”

“ Mẫu hậu, y lại không có động tĩnh gì cả, nhưng mà hôm nay tựa hồ cùng tam hoàng đệ còn có Ngạo Thanh Cang xuất cung dạo chơi rồi. “ Lăng Thần tự rót một chén trà cho mình chậm chậm uống.

“ Vậy sao, bên cạnh bọn họ không có người nào bảo hộ sao?” An Lạc Tuyết đột nhiên nghĩ đến, bèn hỏi Lăng Thần.

“ Không có, hình như là chỉ có ba người.” Lăng Thần không tập trung đáp.

“ Đây thật sự là quá tốt rồi, Thần nhi, ngươi đến thương lượng với ngoại công của ngươi một chút, phái một số kẻ võ công lợi hại , đi diệt sạch bọn họ đi.” An Lạc Tuyết đầy âm hàn nói.

“ Mẫu hậu, đây tựa hồ là không tốt lắm đâu, nếu như bọn họ đều chết, thì hiềm nghi đối với chúng ta có thể sẽ rất lớn.” Lăng Thần rơi vào trầm mặc, suy nghĩ tính khả thi của phương pháp này.

“ Thần nhi, không cần nghĩ nữa, cho dù là tương đối nguy hiểm, nhưng cơ hội thế này không có quá nhiều đâu. Một lần liền có thể diệt sạch cả ba người bọn họ.” An Lạc Tuyết tiếp tục nói.

“ Được rồi, vậy ta cùng ngoại công thương lượng một chút.” Lăng Thần nói, “ Nhì thần cáo lui trước.”

Trong Thừa tướng phủ.

“ Ngoại công, người nói xem điều mẫu hậu nói có thể thực hiện không?” Lăng Thần hỏi.

“ Lạc Tuyết nói, cũng không phải là không được, nếu như chúng ta làm tốt, sạch sẽ một chút, bọn họ cũng không thể tìm được chứng cớ để chứng minh chúng ta có liên quan, hơn nữa cơ hộ này thật sự là rất hiếm gặp, có thể thử xem.” An Luyện Trần suy nghĩ một lát, mới chậm rãi nói.

“ Ngoại công vậy chúng ta cứ quyết định như vậy là được, chúng ta tìm một số kẻ võ công lợi hại, số lượng cũng phải nhiều một chút, để tránh ba người bọn họ có bất cứ một cơ hội thoát nào.”

“ Vậy cứ làm thế đi, ngoại công đi tìm người, Thần nhi, ngươi cũng tìm thêm một số đi.” An Luyện Trần âm hiểm nói, “ Lần này chúng ta sẽ cho bọn chúng ở mãi mãi ngoài cung, cho bọn chúng được vui chơi thỏa thích.”

………..Bên ngoài………..

Rất nhanh Lăng Huy, Lăng Dạ và Ngạo Thanh Cang đã gặp mặt, ba người trước đi dã ngoại, ngắm cảnh, mặc dù vần còn là mùa đông, nhưng cỏ ở đây vẫn xanh mượt mà, tựa hồ một năm bốn mùa đều mỹ lệ như thế, những gốc cây bên cạnh cũng đều bốn mùa tươi tốt, ở đây nếu như không phải là nhiệt độ hơi thấp, có lẽ sẽ nghĩ đang là mùa xuân, khiến tâm tình của người ta cũng bất tri bất giác cao hứng lên.

“ Thanh Cang, nhanh lên, ngươi xem, trong con sông có mấy con cá nhỏ này, nếu như có một cái bình nhỏ thì tốt quá, vậy ta có thể bắt chúng đem vào trong cung, tự mình làm một hồ cá để nuôi chúng.” Lăng Dạ nhìn những con cá chỉ lớn bằng ngón tay trong con sông, thật muốn vớt chúng về a.

Thanh Cang đi qua, nhìn Lăng Dạ dùng tay vớt mấy con cá nhỏ, nước sông lạnh lẽo đã làm cho tay của Lăng Dạ lạnh cứng đến hồng lên, thế là liền kéo cái tay đang trong nước ấy lên, nắm chặt trong tay nói: “ Lần này không có biện pháp rồi, chỉ có thể để lần sau vậy, lần sau khi lại ra ngoài, chúng ta sẽ bắt giúp ngươi, nước sông vẫn còn lạnh, nhìn xem tay của ngươi đã đông cứng rồi này.”

Lăng Dạ cảm giác được hai tay đang bị Thanh Cang nắm lấy đã từ từ ấm lên, mỉm cười nhìn Thanh Cang nói: “ Cảm ơn.”

“ Ngốc nghếch, nói cảm ơn cái gì a, đây là điều ta nên làm mà, ai bảo ta….” Thanh Cang nói đến đây thì không nói nữa, bởi vì lời nói bị Lăng Huy cắt đứt.

“ Thanh Cang, Dạ nhi, các ngươi đang làm gì đó.” Lăng Huy vừa mới đi xung quanh để xem thử địa hình, tìm được nơi thích hợp nhất để nghĩ ngơi, kết quả mới đi có một lát, trở về liền thấy Thanh Cang đang nắm tay Dạ nhi, nhất thời nộ hỏa toàn thân, Thanh Cang đáng chết, dám nhân lúc ta không ở đây mà lén lút ăn đậu hủ của Dạ nhi, trở về ta sẽ không tha cho ngươi.

Mà Lăng Dạ nhìn thấy bộ dáng của Lăng Huy, cho rằng là đang ăn dấm, lập tức lấy tay ra, nhấc đầu khỏi, tựa hồ như là đang nói, đừng liên quan đến ta, là Thanh Cang hắn tự đến nắm tay ta đó, muốn tìm thì tìm hắn đi.

Thanh Cang thấy bộ dáng của Lăng Dạ, có chút cứng họng, sao lại cảm thấy giống như là bắt kẻ thông *** tại giường thế này: “ Lăng Huy, ngươi tìm được chỗ chưa?”

“ Được rồi, cũng may là ta tìm được nhanh, nếu không thật không biết là còn phát sinh chuyện gì nữa đây.” Lăng Huy chua lét nói.

Lăng Dạ nghe được câu nói của Lăng Huy, có chút áy náy, cảm thán, lần sau phải cẩn thận một chút, lần này tư vị bị xem là kẻ thứ ba thật sự khó chịu a, ta hiện tại cảm giác thấy vị đạo chua lét trong không khí a, Lăng Huy xem ra là thật sự rất yêu Thanh Cang a!

Mà Thanh Cang ngược lại đang sáng lạn nhìn Lăng Huy, đắc ý cười, biểu tình thập phần tự đại, ánh mắt nhìn Lăng Huy, biểu đạt ý tứ của mình, ha ha, bị ta nhanh chân đến trước rồi, cơ hội gặp mặt của ngươi và Dạ nhi nhiều hơn thì thế nào, ta lợi hại hơn ngươi như vậy, ngươi đấu không lại ta đâu, Dạ nhi nhất định là của ta.

Lăng Huy căm hận nghiến răng, Thanh Cang đáng chết, ta với ngươi chưa xong đâu, ngươi chờ đó cho ta, ta nhất định sẽ giáo huấn ngươi thật tốt.

Cũng may là hai người bọn họ đều không biết được suy nghĩ trong lòng của Lăng Dạ, nếu không, hai người rất có thể sẽ ‘vô cùng hiểm độc’ giáo huấn Lăng Dạ, cho dù là không nỡ, nhưng mà mấy chuyện như đánh mông này nọ, bọn họ cũng rất phi thường chấp nhận.

Ba người ngồi trên bãi cỏ, Lăng Dạ vốn dĩ muốn ngồi một bên, nhưng hai người kia đều muốn ngồi bên cạnh Lăng Dạ, cuối cũng không còn cách nào, ngồi chính giữa bọn họ có lẽ là lựa chọn tốt nhất, thật sự là không hiểu, bọn họ phải nháo với nhau bao lâu đây.

Thanh Cang lấy hạnh nhân tô mang theo đưa cho Lăng Dạ ăn, mà Lăng Huy cũng không cam lòng chịu thua, cũng lấy ra hạnh nhân tô của mình, Lăng Dạ nhìn thấy hạnh nhân tô trong tay hai người, kỳ quái nói: “ Các ngươi sao đều mang theo vậy a.”

Kết quả hai người đều đồng thanh nói: “ Đương nhiên là cho Dạ nhi ăn rồi.”

Nhìn Lăng Huy và Thanh Cang hai người, trong lòng Lăng Dạ một trận cảm động, bọn họ đối với mình thật sự là quá tốt a.

Lăng Dạ nhìn hai người, nói: “ Cảm ơn.”

“ Dạ nhi, ăn từ từ thôi, nếu không đủ, buổi trưa chúng ta lại đi mua.” Lăng Huy mỉm cười lấy hạnh nhân tô trong tay uy Lăng Dạ ăn, thuận tiện khiêu khích Thanh Cang.

Lúc Thanh Cang cũng vừa định uy một khổi hạnh nhân tô cho Lăng Dạ, từ trong rừng đột nhiên xông ra mấy chục hắc y nhân.