Đã Một Thời Tình Thâm

Chương 43: PHỤ TRỢ Ý THỨC NHẤT LƯU




Việc Lục Thanh Vũ gia nhập chiến đội, Thời Việt đầu tiên là báo cho Phù Âm, lúc đó vì đang nói chuyện với cô liền thuận tiện nói ra. Sau đó anh mới mở weixin nhắn tin Minh thần, đem tin tốt báo cho anh ấy: "Sư phụ, Lục Thanh Vũ quyết định nhập đội."

Tiêu Minh Hiên rất nhanh trả lời: "Qúa tốt rồi! Cậu làm sao có thể đả động được cậu ấy vậy?"

Thời Việt đáp: "Cậu ấy sớm đã nói với em sau khi mùa giải kết thúc liền rời khỏi GT, chỉ là, luôn chưa nghĩ ra nên đi đâu, em nói với cậu ấy nếu tụi em liên thủ cơ hội đoạt được quán quân càng lớn, hơn nữa cậu ấy cũng không cần lo lắng gia nhập vào chiến đội lớn mà ngại ngùng, cậu ấy rất tin tưởng vào thực lực của chúng ta, liền đồng ý gia nhập."

Tiêu Minh Hiên gửi lại ngón tay cái lớn, khen: "Có cậu là vương bài đánh dã, lại thêm Lục Thanh Vũ nhất lưu trung đơn, tỷ lệ thắng của chúng ta cao thêm không ít!" Anh lại nói thêm một câu: "Tiếp sau đó còn cần những đồng đội khác, thượng đơn, xạ thủ, phụ trợ, cậu có quen với tuyển thủ nào không?"

Thời Việt nhíu mày nghĩ, rất nhanh trả lời: "Gần đây đa phần chỉ có những tuyển thủ thực lực khá ổn hết hạn hợp đồng, đại thần thì chưa tới kỳ, muốn thuyết phục họ gia nhập không hề dễ dàng."

Tiêu Minh Hiên đáp: "Này trước không gấp, cậu bên đó lưu ý nhiều một chút, anh cũng chậm rãi thăm dò. Thực ra không nhất định phải là tuyển thủ trong KPL liên minh, có thể tìm từ bảng xếp hạng cao thủ trong game online, thử liên hệ với họ xem."

Thời Việt tán đồng gật đầu: "Được, chậm rãi tìm, vẫn còn thời gian."

Ít nhất, có Lục Thanh Vũ trọng tâm trung đơn đã quyết định tới, trung đơn và đánh dã đều là tuyển thủ tuyến một KPL, tiêu chuẩn tuyển đồng đội cũng có thể hạ thấp một chút.

Chính là vào lúc này, Phù Âm lại gửi tới một tin: "Việt ca, chiến đội của các anh hiện tại chỉ có anh với Lục Thanh Vũ thôi sao?"

Thời Việt trả lời: "Không sai."

Phù Âm: "Vậy tuyển đồng đội có yêu cầu gì? Bắt buộc là tuyển thủ chuyên nghiệp trong KPL sao?"

Thời Việt cũng không cảm thấy cô đào quá sâu vấn đề, rất thẳng thắn nói: "Không nhất định là tuyển thủ chuyên nghiệp. Chỉ cần có tướng sĩ đạt đủ trình độ quốc phục, hơn nữa nằm trong top ở bảng xếp hạng trong vinh diệu, cao thủ ý thức nhất lưu cũng là có thể. Cao thủ trong giới chỉ thiếu kinh nghiệm chiến đấu, anh cùng với Lục Thanh Vũ có thể ra tay chỉ dạy, nếu ý thức đủ mạnh học sẽ rất nhanh."

Phù Âm trong lòng vui vẻ, đáp: "Vậy chúc các anh có thể tìm được đồng đội cường lực.

Đứng trong top bảng xếp hạng, đem tướng sĩ đưa tới trình độ quốc phục sao? Cô sẽ hướng theo mục tiêu này mà nỗ lực.

***

Mỗi tướng sĩ trong vương giả vinh diệu đều có bảng xếp hạng chiến lực, lợi hại nhất chính là trình độ quốc phục, sau đó là cấp tỉnh, cấp thành, cấp khu các loại. Lực chiến của tướng sĩ có thể nhận được trong lúc đấu thứ hạng, mỗi trận thắng lực chiến sẽ tăng lên, nếu đạt được MVP lực chiến sẽ đạt được càng cao, thua trận thì sẽ bị khấu trừ. Muốn đưa tướng sĩ đạt được trình độ quốc phục thật sự không dễ dàng. Đầu tiên phải thắng được nhiều trận, tỷ lệ thắng phải đặc biệt cao mới có thể.

Bản mệnh của Phù Âm là Hoa Mộc Lan, vậy nên cô muốn Hoa Mộc Lan là tướng sĩ đầu tiên đạt tới quốc phục.

Nhưng lực chiến của Hoa Mộc Lan của cô vẫn rất yếu, đứng nói quốc phục, tới bảng xếp hạng cấp thành đều lên không nổi. Đây là do cô luôn không quan tâm đến điểm lực chiến, gần nhất chỉ luyện thao tác với học ý thức.

Nhưng mà, hiện tại vẫn có thể chậm rãi quan tâm đến những điểm ở trận cấp cao, chiến đội của Thời Việt đã lập ra, phải nhanh chóng mới được.

Sau khi ra quyết định, Phù Âm lại bắt đầu đơn bài đánh trận tinh diệu.

Trước đó cùng Thời Việt mở rộng hố tướng sĩ, thực sự ý thức của cô đã được thăng cấp rất nhiều, hiện nay cô không những biết chơi đa phần chiến sĩ, pháp sư, xạ thủ, đánh dã, đến phụ trợ cũng biết chơi một chút, tuy rằng chiến sĩ chơi chưa tốt, nhưng ít nhất không hố, liền tính cho dù bổ vị vẫn có thể thắng.

Chỉ là gần đây vừa lúc sắp tới cuối mùa giải, rất nhiều người chơi dựa vào điểm này tập hợp bắt đầu gia tốc, dựa theo mùa giải mà thăng lên vương giả.

Cấp tinh diệu cao thủ như mây, thậm chies có không ít chủ bá ở chơi thủy hữu, đánh đến có chút gian nan, đẳng cấp không cách nào thăng lên được.

***

Tối nay, Phù Âm đang tính luyện ghép đội tiếp tục mở rộng hố tướng sĩ, kết quả đột nhiên nhận được tin nhắn của Thời Nhan: "Tiểu Âm, cậu đang chơi game sao? Tớ muốn học chơi phụ trợ. Sư phụ tớ hiện tại khẳng định đang bận huấn luyện, tớ ngại làm phiền anh ấy, cậu có thể dạy tới không?"

Phù Âm đáp lại: "Cậu vào game tớ kéo cậu, tụi mình cùng nhau đánh ghép trận, vừa lúc tớ cũng đang luyện tướng sĩ mới."

Thời Nhan tiến vào trong phòng, trực tiếp bật mic: "Tớ muốn học chơi Đại Kiều, cậu biết chơi không?"

Phù Âm đáp: "Đại Kiều tớ cũng không biết chơi, tớ còn chưa mua con tướng đó."

Cô nghĩ một chút, đột nhiên nhớ đến cái hôm cô nửa đêm xông lên tinh diệu có gặp một người chơi Đại Kiều cực kỳ lợi hại, đánh hơn ngàn trận, tỷ lệ thắng cũng rất cao, trận đó cô đánh đến thuận, có thể nói là nhờ vị Đại Kiều này triệu tập đồng đội khai đoàn dẫn nhịp đấu. Lúc cô ít máu cần tháo chạy, mắt thấy sắp bị thích khách đối phương gϊếŧ, Đại Kiều vừa lúc đi qua lập tức phóng ra pháp trận truyền tống, nháy mắt đưa cô về nhà hồi máu, vào lúc đó, cô rất muốn ôm lấy đùi Đại Kiều rống cảm ơn.

Phụ trợ lợi hại, sẽ ở thời khắc đồng đội cần nhất đưa ra sự bảo hộ tốt nhất.

Tối hôm đó cô vừa bị Đại Kiều của Nhan Nhan hố trận chiến đội, lưu lại ám ảnh tâm lý nghiêm trọng, nhìn thấy Đại Kiều liền sợ. Kết quả gặp được một người chơi Đại Kiều đặc biệt tốt, cùng với tay mơ Thời Nhan phải nói là một trời một vực, vậy nên cô mới đối với vị đồng đội khắc sâu ấn tượng.

Phù Âm mở danh sách bạn bè tìm kiếm, cô nhớ ảnh đại diện của người đó có hình đầu mèo đáng yêu, hình như gọi là "Uống nước nhớ nguồn", lật xem thấy đối phương đang online, Phù Âm lập tức gửi tin nhắn riêng: "Chào, có thời gian không? Cùng chơi vài trận ghép đội nha?"

Uống nước nhớ nguồn rất nhanh hồi đáp: "Là vị tiểu tỷ tỷ đêm trước chơi Hoa Mộc Lan sao?"

Phù Âm cười nhẹ: "Cậu còn nhớ tôi sao?"

Uống nước nhớ nguồn: "Đương nhiên, chị nửa đêm nói muốn đơn bài xông tinh diệu, em cảm thấy dũng khí của chị thật lớn, liền nhớ rõ, hihi! Chị thực sự lên được, lợi hại lợi hại!"

Phù Âm tiện tay xem thành tích của đối phương, vừa xem liền bị mù mắt---

Đại Kiều thắng lợi, Trương Phi thắng lợi, Thái Văn Cơ thắng lợi, Đông Hoàng Thái Nhất thắng lợi....

Đây là người chuyên môn chơi phụ trợ sao?

Hơn nữa, cậu ấy còn là đơn bài, đã đánh thắng liên tục 17 trận.

Đêm đó gặp ở trận kim cương cậu ấy hình như mới kim cương III, hôm nay cư nhiên đã xông lên tinh diệu, tốc độ thăng cấp này cũng thật đáng sợ.

Phù Âm ý thức được đây có khả năng là tài khoản nhỏ của đại thần, trong lòng không nhịn được có chút bái phục: "Phụ trợ đơn bài có thể đánh ra mấy trận thắng liên tục, cậu cũng quá trâu rồi."

Uống nước nhớ nguồn gửi lại một cái biểu tình ngượng ngùng: "Tùy tiện chơi mà thôi [ngượng ngùng]"

Phù Âm đáp: "Có thời gian tổ đội không? Tôi có một người bạn đang muốn học chơi Đại Kiều, cậu có thể chỉ đạo một chút?"

Uống nước nhớ nguồn: "Chỉ đạo thì không dám rồi, kéo em đi [ngượng ngùng]"

Người này mỗi lần nói chuyện đều gửi một cái biểu tình đỏ mặt ngại ngùng, trong cũng rất đáng yêu, Phù Âm liền kéo cậu ấy vào đội. Thiếu niên vừa vào đội liền nghe thấy giọng con gái đang nói chuyện, thanh âm còn rất cởi mở: "Tiểu Âm, cậu tìm được phụ trợ đại thần chưa nha?"

Sau đó có một giọng trong trẻo bình tĩnh trả lời: "Tìm được một vị đặc biệt lợi hại tới dạy chúng ta."

Thiếu niên lập tức mềm yếu đánh chữ: "Hai vị đều là tiểu tỷ tỷ sao? Em có chút hồi hộp, cầu dẫn nằm thắng."

Cái tên nhóc này rõ ràng bản thân lợi hại như vậy, ngược lại cực kỳ khiêm tốn, còn muốn người khác dẫn nằm thắng.

Phù Âm cười nói: "Là như vầy, bạn tốt của tôi muốn học chơi Đại Kiều, cậu trận này có thể dùng phụ trợ Đại Kiều, cho cậu ấy xem thế nào mới là thao tác không?"

Uống nước nhớ nguồn: "Không vấn đề."

Thời Nhan nói: "Thật ngại ngùng, làm phiền cậu dạy tôi! Cái kia, cậu có muốn skin không? Tôi mua vài cái cho cậu xem như học phí."

Uống nước nhớ nguồn: "Không cần không cần, đây chỉ là tài khoản nhỏ của em, có skin hay không cũng không quan trọng."

Phù Âm nhịn không được hỏi: "Tài khoản chính của cậu sẽ không phải là tuyển thủ chuyên nghiệp chứ?"

Lúc trước gặp Thanh Sơn như cũ, tài khoản lớn là tuyển thủ chuyên nghiệp, cô cùng Thời Nhan lúc đầu còn không tin, kết quả đối phương thật sự là Lục Thanh Vũ. Vị phụ trợ này, dưới cảm nhận của Phù Âm là thực sự lợi hại, nói không chừng cũng là tài khoản nhỏ của tuyển thủ chuyên nghiệp đi?

Đối phương trả lời: "Không phải là tuyển thủ chuyên nghiệp, chỉ là tài khoản lớn của em đã là vương giả vinh diệu hơn chín mươi sao, đánh thứ hạng căn bản không lên được nữa, vậy nên mới mở tài khoản nhỏ chơi."

Đẳng cấp sau khi thăng tới [Vương giả tối cường] mỗi trận thắng tiếp theo sẽ tăng sao, cứ như vậy mà tăng, những người có thứ hạng trong 100 người ở cấp khu của tối cường vương giả sẽ gọi là [vương giả tinh diệu]. Khu khác nhau cấp sao của vương giả tinh diệu cũng không giống, giống như Phù Âm hiện tại đang ơ khu mới, bảng xếp hạng trước mắt cao nhất là vương giả tinh diệu 90 sao, khu cũ có vài người còn vượt qua số 100 này.

Không cần biết là ở khu nào, bởi vì đánh thứ hạng là tập hợp tất cả các khu lớn lại với nhau đánh, cho nên, vương giả vinh diệu chỉ cần có thể đánh đến trên 50 sao, đã là cao thủ cực kỳ lợi hại.

Hệ thống trận vương giả thứ hạng chọn lựa đồng đội và đối thủ đều là vương giả vinh diệu, có thể xem như là cao thủ ở đỉnh kim tự tháp đối đầu, số người vốn ít, cùng lúc đăng nhập lại càng ít, vậy nên mỗi lần xếp đội đánh một trận đều tốn rất nhiều thời gian, có lúc thậm chí đợi nhiều giờ liền mới xếp được một trận.

Vậy nên, rất nhiều tài khoản lớn của đại thần đạt tới cấp bậc vương giả tinh diệu, vì thời gian đợi đánh quá lâu, đều sẽ dùng những tài khoản nhỏ tới luyện. Người này hiển nhiên là tài khoản lớn cấp quá cao thời gian tìm đối thủ quá lâu, vậy nên mới chạy tới tài khoản nhỏ.

Phù Âm trong lòng vẫn là rất bái phục, nhịn không được hỏi: "Cậu chuyên dùng phụ trợ đánh lên vương giả vinh diệu, vậy cũng quá khó đi?"

Phụ trợ lại không thể carry toàn trận, nếu như gặp phải đồng đội heo, căn bản muốn dẫn cũng không được.

Uống nước nhớ nguồn đáp: "Đương nhiên là không phải chỉ dùng phụ trợ đánh lên vương giả, những vị trí khác cũng biết chơi, chỉ là chơi phụ trợ tương đối nhiều mà thôi."

Phù Âm hiểu được mà gật đầu: "Vậy nhờ cậu dạy chúng tôi một chút!"

Uống nước nhớ nguồn: "Được thôi [ngại ngùng]."

***

Trận ghép đội mọi người đều là chơi thư giãn, chọn tướng sĩ cũng tương đối tùy tiện.

Sau khi trận đấu bắt đầu, Thời Nhan chọn pháp sư chân ngắn Tiểu Kiều, Phù Âm chọn thỏ con Mộng Kỳ, Uống nước nhớ nguồn chọn Đại Kiều, hai người chơi khác, phân biệt chọn A Kha đánh dã và xạ thủ Địch Nhân Kiệt.

Ở đầu kỳ mọi người ổn định phát triển, Đại Kiều phụ trợ cho Địch Nhân Kiệt cấp tốc đẩy tháp dưới, sau đó Đại Kiều bắt đầu đi khắp nơi. Vi để dễ dàng hướng dẫn, Uống nước nhớ nguồn cũng mở mic, vừa đi vừa nói: "Nếu chơi phụ trợ, mấu chốt cần có tinh thần phối hợp với mọi người, bản thân chết cũng không thể để đồng đội chết. Trước khi đánh đoàn thâm nhập vào lùm cỏ xem xét tình hình, không cần ảnh hưởng đến kinh tế của trung đơn và hai đường bên, phụ trợ nhất định là người nghèo nhất toàn đội, nếu như kinh tế phát triển so với đồng đội cao, vậy thì chị khẳng định không phù hợp làm phụ trợ."

Bên tai truyền đến giọng nói hoạt bát của thiếu niên, mềm mềm còn rất đáng yêu.

Phù Âm nghe cậu nhóc nghiêm túc giảng giải, không khỏi cười lên, đáp: "Nhan Nhan cậu mau ghi chép lại, cố gắng học tập!"

Thời Nhan lập tức gật đầu đáp: "Tớ nhớ kỹ rồi! Tớ sẽ ghi hình lại rồi xem lại. Trước đây lúc tôi chơi phụ trợ, chỉ biết cùng xạ thủ ở đường dưới đẩy tháp với đánh tiểu binh, tôi thấy cậu vừa đạt cấp bốn đã đi du tẩu, vậy những lùm cỏ đó chính là vị trí dò thám cần thiết sao?"

Uống nước nhớ nguồn đáp: "Không sai, lùm cỏ kế bên tháp phòng ngự đường dưới, còn có lùm cỏ ở mặt bên đường giữa, là vị trí đánh dã đối phương tới ngồi xổm quan sát tình hình bên mình, lùm cỏ giữa sông có thể quan sát động thái của bạo quân, chúa tể. Chị đứng trong lùm cỏ xem được tầm nhìn, nếu là đối phương đánh dã tới ngồi xổm, đồng đội của chị liền có thể nhanh chóng phản ứng lại, trước mắt lui về. Phụ trợ xuất sắc, là không để cho xạ thủ và pháp sư chết trong tay thích khách đối phương."

Thời Nhan cảm thán: "Xem ra, chơi phụ trợ cũng cần phải học nhiều thứ a! Chị còn cho rằng phụ trợ là dễ chơi nhất...."

Uống nước nhớ nguồn: "Phụ trợ chẳng hề dễ chơi. Rất nhiều phụ trợ như Qủy Cốc Tử, Đông Hoàng Thái Nhất, đều cần phải chủ động mở đoàn, chị nếu không mở đoàn tốt, thời cơ không đúng hoặc đứng sai vị trí, có thể sẽ đánh thua một trận, bị đối thủ trực tiếp phản đòn, vậy nên áp lực của phụ trợ cũng rất lớn. Người nghèo nhất đội, lại phải đi dò thám, lại phải bảo hộ nhà mình bị trộm, lúc cần thiết còn phải xông đi mở đoàn, ăn thì là ăn cỏ dại, xuất ra vẫn phải là sữa nha!"

Phù Âm: ".............."

Thời Nhan: ".............."

Nghe cậu nhóc nói như vậy, chơi phụ trợ thật quá thảm rồi. Nhận rất ít tài nguyên, xuất ra lại rất nhiều. Thời khắc mấu chốt còn phải bán đi bản thân, kể cả bản thân chết cũng phải bảo vệ đồng đội lui về, này giống như một con bò không oán không giận sao? Ăn thì ăn loại cỏ rẻ tiền, lại cho ra loại sữa có chất dinh dưỡng phong phú!

Phù Âm càng nghe càng thấy nhóc con này thật thú vị, mọi người đa phần đều không thích chơi phụ trợ, chính là bởi vì làm phụ trợ quá khổ, ra lực nhưng lại chẳng nhận được gì.

Nhưng cậu nhóc này, tuy rằng trên miệng nói lời trêu ghẹo, chơi phụ trợ lại chắc vô cùng, trận đấu này tiết tấu đều do cậu ấy dẫn, thuận theo đánh dã và xạ thủ đối phương xuất đầu ở đường dưới, ậu ấy một lần triệu hoán cả đội trực tiếp cướp đi chúa tể ở dã khu đối phương, hơn nữa còn làm đối thủ đoàn diệt 0 đổi 3, khả năng nắm bắt thời cơ cực chuẩn.

***

Ba người cùng nhau đánh liên tiếp năm trận ghép đội thắng.

Thời Nhan vẫn luôn chơi Tiểu Kiều, Phù Âm ở luyện Mộng Kỳ, Uống nước nhớ nguồn luôn chơi Đại Kiều.

Có thể nói, năm trận này có thể thắng, chủ yếu là do Đại Kiều dẫn nhịp đấu.

Đại Kiều của cậu ấy, mỗi lần truyền tống đều có thể đạt được lợi ích, vị trí cũng đặc biệt phù hợp. Có lần Phù Âm trừng mắt nhìn cậu ấy tuyển tống toàn bộ đội đến đường cao địa sau tháp đường dưới, thuận theo tuyến binh đường dưới, mà đối phương đang đánh chúa tể, trực tiếp một đoàn cướp lấy cao địa đánh vỡ thạch anh.

Đối thủ vừa đánh xong chúa tể, kết quả nhà mất rồi, chiến thuật nhằm lúc không để ý trộm nhà đánh đến khiến đối thủ ngơ ngác. Cậu ấy nhìn toàn bộ chiến trường, nhạy cảm bắt chuẩn thời cơ lúc binh tuyến đường dưới đến dưới tháp, tính linh hoạt của phụ trợ Đại Kiều được cậu ấy phát huy đến cực điểm.

Thời Nhan không khỏi cảm thán: "Đại Kiều của cậu và Đại Kiều của tôi, như hai người khác nhau vậy!"

Cô từ mấy trận đấu học được không ít thứ, chủ động kết bạn với đối phương, còn tặng cho đối phương một cái skin.

Uống nước nhớ nguồn: "Skin? Thật sự không cần đâu QAQ!"

Thời Nhan đáp: "Đừng khách khí, Đại Kiều của cậu quá đỉnh, sau này có thời gian liền dạy tôi đi?"

Uống nước nhớ nguồn: "Được! Em có thời gian sẽ dẫn các chị đánh ghép đội, nhưng mà em tuần sau bắt đầu không có nhiều thời gian rồi."

Thời Nhan chủ động hỏi: "Có thể thêm weixin không? Sau này có thể hẹn chơi."

Uống nước nhớ nguồn lập tức đem số weixin đánh tới: "Hai vị tiểu tỷ tỷ thêm em đi ^_^"

Thời Nhan và Phù Âm cùng thêm weixin cậu ấy, Phù Âm lúc này mới phát hiện, cậu ấy không những có ảnh đại diện là mèo, mà trong vòng bạn bè cũng toàn là mèo. Tên nhóc này tựa hồ đặc biệt thích mèo, vòng bạn bè ngày thường cũng là "Tiểu Bạch hôm nay ăn quá nhiều" "Tiểu Hắc bị bệnh rồi phải đưa tới bệnh viện thú ý tiêm một mũi" "Lấm Tấm gần đây thật nghịch, cư nhiên cào luôn gối đầu của tôi".

Cậu ấy nuôi một con mèo trắng gọi là Tiểu Bạch, một con mèo đen gọi là Tiểu Hắc, một con mèo con lông trắng vàng xen kẽ gọi là Lấm Tấm.

Cách đặt tên này cũng khiến người không cách nào chế giễu.

Nhưng mà, cậu ấy nuôi ba con mèo đặc biệt đáng yêu, Phù Âm nhìn cũng có chút động tâm, rất muốn chạy qua sờ sờ.

Cô xem tới xem lui vòng bạn bè, sau đó cùng Uống nước nhớ nguồn nói chuyện riêng: "Chị thấy vòng bạn bè của cậu, cậu nuôi nhiều mèo như vậy sao?"

Uống nước nhớ nguồn: "Đều là mèo hoang ở gần tiểu khu, trông rất đáng thương, em liền ôm về nuôi."

Phù Âm gửi lại một cái dấu ngón cái: "Ba con đều rất đáng yêu ^_^"

Uống nước nhớ nguồn: "Hihi, em cũng thấy vậy. Nhưng mà, việc dọn phân rất cực, mỗi ngày còn phải bón chúng ăn QAQ"

Phù Âm vẫn là có chút ngưỡng mộ việc dọn phân này: "Chị cũng muốn nuôi, nhưng trước đó ba mẹ không cho nuôi, hiện tại lên đại học, ở ký túc lại không tiện."

Uống nước nhớ nguồn: "Chị cũng thích mèo sao? Có cơ hội thì tới Thượng Hải, đến nhà em, ba con mèo nhà em cho chị tùy tiện sờ."

Phù Âm kinh hỉ đáp: "Cậu cũng ở Thượng Hải? Thật trùng hợp, chị với Nhan Nhan cũng ở Thượng Hải."

Uống nước nhớ nguồn: "Thật không? Rảnh có thể hẹn nhau gặp mặt nha, em mang theo ba con mèo cho các chị xem."

Bình thường khi làm quen với bạn trên mạng đều phải thật cẩn thận, dù sao kẻ lừa đảo trên mạng quá nhiều, giả mạo thân phận thậm chí cố ý giả nghèo lừa tiền cũng có.

Nhưng mà, Phù Âm đối với thiếu niên này rất có hảo cảm, cô luôn cảm thấy, người nuôi thú cưng đều có tâm, hơn nữa cậu ấy còn nuôi những ba con, là người chấp nhất với việc dọn phân, vòng bạn bè toàn là ảnh ngày thường của ba con mèo, xem thôi tâm đã muốn nhũn ra. Lại thêm việc cậu ấy có kỹ thuật chơi game lợi hại như vậy, quen biết một người như vậy cũng rất tốt.

Vậy nên đối với việc này trong lòng Phù Âm cũng không phản cảm gì, bèn nói: "Hay là cuối tuần này đi, cậu dạy Nhan Nhan nhiều như vậy, chị cùng Nhan Nhan mời cậu ăn cơm." Nếu là ba người cùng đi thì sẽ không quá ngại ngùng.

Đối phương rất sảng khoái đáp ứng: "Không thành vấn đề!"

***

Sau ngày thứ hai, mỗi đêm Phù Âm đều sẽ trích ra hai tiếng đồng hồ cùng Thời Nhan với Uống nước nhớ nguồn đánh trận ghép đội.

Thời Nhan cuối cùng cũng biết chơi Đại Kiều, Phù Âm cũng luyện được Tưởng Kỳ. Hơn nữa, từ góc độ quan sát trận thế của phụ trợ, Phù Âm phát hiện cô đối với toàn thể trận đấu đã hiểu thêm không ít, bởi vì phụ trợ chủ yếu là quan sát và theo dõi động thái phe địch, trong đội có phụ trợ lợi hại, cảm thấy thật thoải mái, động thái của địch cũng biết rõ ràng.

Bị mai phục, bị ngồi xổm? Không tồn tại.

Ba người cùng nhau tổ đội cả tuần, quan hệ càng ngày càng tốt. Nghe giọng của thiếu niên thấy được tuổi tác còn nhỏ, vẫn luôn gọi hai người là chị, Phù Âm và Thời Nhan đều xem cậu ấy như em trai, Thời Nhan bèn mở công năng bao dưỡng, tặng skin, tặng bia khắc, Phù Âm cũng cùng cậu ấy trao đổi hiểu biết về game.

Nháy mắt đã tới thứ 6, Thời Việt chủ động gửi weixin tới: "Gần đây đang bận việc gì? Đều không cùng anh đánh trận ghép đội."

Anh đã nhịn rất lâu rồi, cuối cùng vẫn là nhịn không được.

Trước đây mỗi tối có thời gian rảnh, anh mời Phù Âm đánh ghép đội, Phù Âm luôn trong thời gian nhanh nhất đồng ý, có lúc cô còn đặc biệt đợi anh online. Nhưng hiện tại, mỗi lần anh online, đều phát hiện cô "đang trong trận", từ trên trợ lý xem bảng thành tích của cô, gần đây tối nào cô cũng đánh ghép đội, lại cùng với hai người khác tổ dội, một người là Túy Hồng Nhan em gái tay mơ nhà mình, một người khác là Uống nước nhớ nguồn, đây là ai?

Cô mỗi ngày cùng Uống nước nhớ nguồn tổ đội, rốt cuộc là chuyện gì?

Trong lòng Thời Việt có chút không thoải mái, trực tiếp hỏi: "Cái người Uống nước nhớ nguồn đó là ai? Em mỗi ngày cùng cậu ta tổ đội sao?"

Phù Âm giải thích: "Là người bạn quen trong game, chơi phụ trợ đặc biệt tốt, tài khoản chính là vinh diệu hơn chín mươi sao. Nhan Nhan muốn học chơi Đại Kiều, lại ngại làm phiền Vũ thần dạy, vừa hay người bạn này là quốc phục Đại Kiều, em liền nhờ cậu ấy chỉ giáo Nhan Nhan, em cũng học một chút ý thức phụ trợ."

Nghe được giải thích, Thời Việt cũng thoải mái hơn chút, nhưng vẫn cường điệu nói: "Em muốn học cái gì, có thể tìm anh, không cần tìm người khác."

Anh tựa hồ không cảm thấy, lời này toát ra

sự độc chiếm cường liệt.

Phù Âm cũng không ý thức được điểm này, còn cho rằng anh để ý việc mình lơ là một vị đại thần như anh, lập tức nói: "Anh dù sao cũng là tuyển thủ chuyên nghiệp, bình thường bận huấn luyện, em cũng không thể mỗi ngày làm phiền anh."

Thời Việt: "Không phiền."

Phù Âm ngớ ra, khóe miệng không khỏi kéo ra nụ cười nhẹ: "Vậy Việt ca tiếp tục giúp tụi em đánh trận chiến đội được không? Lại đến thứ 6 rồi."

Thời Việt không chút do dự đáp ứng: "Không vấn đề, trận chiến đội số người không đủ sao?"

Phù Âm nói: "Trước mắt chỉ có em với Nhan Nhan, lại tính thêm anh nữa mới có ba người."

Thời Việt liền gửi tin cho Tiêu Minh Hiên: "Sư phụ có tiện không? Giúp đánh bốn trận chiến đội."

Tiêu Minh Hiên bất đắc dĩ đỡ trán: "Lại giúp em gái đánh trận chiến đội sao? Cậu thật là người có ý thức làm anh."

Thời Việt trong lòng nghĩ, anh mới lười quản Nhan Nhan có đánh trận chiến đội hay không, anh chỉ là muốn giúp Phù Âm mà thôi. Nhưng mà, anh cũng không muốn cùng sư phụ giải thích điểm này, dứt khoát ở trên weixin người liên kết lời mời, Tiêu Minh Hiên đã nhanh chóng đăng nhập đồng ý lời mời.

Thời Nhan cùng Phù Âm lập tức chào hỏi: "Minh thần!"

Tiêu Minh Hiên nghi hoặc: "Hôm nay Lục Thanh Vũ không ở sao?"

Thời Nhan đáp: "Sư phụ em nói, chiến đội bọn họ có tiệc sinh nhật, đêm nay tụ tập ở KTV, không lên được."

Phù Âm có chút uể oải: "Vậy thiếu một người thì làm sao đây?"

Thời Việt nghĩ một chút, nói: "Em gọi cái người Uống nước nhớ nguồn qua đây đi, anh muốn xem cậu ta rốt cuộc lợi hại cỡ nào, có thể khiến em khen tới như vậy."

Thời Nhan có chút hoang mang nghĩ trong đầu--- sao mà, cô từ lời nói của anh trai cảm thấy có chút mùi chua vậy?

Là ảo giác sao?

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~(^_^)~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Hông phải ảo giác nha Nhan Nhan.... sau này giấm chỉ chun chút đâu mà là nguyên một vại di động ấy =)))