Ngày hôm sau , Thánh chỉ tuyên cáo Dạ Diên chính thức vào ở Dạ Long điện . Đường mỹ nhân cũng được sắc phong thành Đường phi ( =3= bất công Thục quý phi hơn Đường phi đó nha….).
Hậu cung một mảng hỗn độn….
Thục quý phi đang đùa nghịch với hài nhi của mình ,nghe tin tức đó, không ngừng gia tăng thêm lực đạo vuốt má Bát hoàng tử làm mặt hắn lưu lại không ít hồng ấn . ( căn bản là đi từ vuốt ve nhẹ nhàng sang ngắc nhéo bạo lực 0^0!!!).
Đang chỉnh nhu nhan sắc mình ở bàn trang điểm , Hoàng hậu nghe tin cũng lỡ tay bứt rụng mấy sợi tóc trên đầu ( tương lai sẽ hói đầu a…các bạn gái không nên bắt chước =))).
Cùng đến từ Diên quốc , Lan phi buông rơi chén trà trong vô thức….
Thê thảm hơn mọi người là Đức quý phi , đang dạo chơi hoa viên, nghe tin mà trợt chân ngã lăn quay .
Theo thống kê chưa đầy đủ , tên của Thất hoàng tử Dạ Diên ngày hôm đó được người thứ 12376 nhắc đến. Lịch sử xuất hiện một mảng đen tối.
Bên trong Thúy các
Đường phi ôm tiểu hài tử, ngơ ngác nhìn xa xăm. Nước mắt tựa như chu sa, giọt lớn giọt nhỏ lặng lẽ rơi…..
Trời sinh tính tình dịu dàng, nghe lời phụ mẫu răn dạy lấy trinh tiết liệt nữ làm đầu , từ nhỏ tới lớn luôn khắc sâu trong tâm. Khi nàng tiến cung, luôn giữ gìn lễ giáo. Tuy rằng không được sủng ái , nhưng tính luôn biết nhường dưới kính trên. Đến khi sinh Dạ Diên, Đường phi vạn phần mỹ mãn, toàn tâm toàn ý nuôi hài tử lớn khôn .
Lại nói từ trước đến nay, chỉ cần được sủng ái, một phi tần bình thường cũng đã là vô cùng đắc ý, là nữ nhi thông minh, hiểu chuyện hơn một chút sẽ cảm thấy lo lắng thập phần. Còn Đường phi , trừ bỏ luyến tiếc phải xa rời hài nhi thì không còn bất cứ cảm xúc nào. Từ thời điểm bước vào Hậu cung Kỳ quốc, trong mắt nàng Minh Hiên đế chính là bầu trời của mình .
Dạ Diên im lặng nằm trong lòng Đường phi, cảm nhận được tình cảm nồng đậm không phai nhòa của nàng . tuy rằng chỉ ở cùng có vài tháng ngắn ngủi , nhưng vẫn cảm nhận được tình yêu của mẫu phi đối với mình. Cuộc sống của mình ở hai kiếp vốn không bình thường , nhưng may mắn có được chính là tình yêu của hai vị mẫu thân . Dạ Diên âm thầm hạ quyết tâm. Đời trước do năng lực bản thân nhỏ bé,yếu ớt chỉ có thể trơ mắt nhìn mẫu thân thọ thương từ trần. Đời này nhất định phải rèn luyên bản thân cường đại . Đủ sức bảo hộ mẫu thân cùng bản thân mình.
Không chờ đợi quá lâu , thái giám tổng quản Vương công công tự mình đem người tới đón Dạ Diên. Chu Anh cùng Vãn Anh bao lâu nay chăm sóc Dạ Diên cũng được theo cùng. Đoàn người từ tốn đi về tẩm cung của Minh Hiên đế, Dạ Long điện .
Dạ Minh Hiên nóng vội chờ đợi ở tẩm cung, vừa thấy nhóm người Vương công công về đến . Vội vội vàng vàng tiến lên ôm Dạ Diên vào lòng khiến cho những người còn lại một phen sợ hãi . Lần trước do nhiều tình huống đột ngột phát sinh , nên chưa kịp hảo hảo xem tiểu bảo bối .(Chưa xem kĩ đã rước người về, coi kĩ rồi thì làm tới cái sự tình gì hả Hiên ca…..-_-|||). Nay Dạ Diên cũng không khóc nháo như lần trước , Dạ Minh Hiên dễ dàng đánh giá : Thất hoàng tử ,hài nhi của mình thật là đẹp quá nha .Này là khuôn mặt nhỏ nhắn , trắng trắng , tròn tròn . Đôi song nhãn(mắt) to, tròn , trong suốt . Hàng mi dài cong vuốt khẽ run run . Không hổ danh tiểu hài tử của trẫm a. Lớn lên sẽ giống trẫm nha. (Anh đang tự xướng đấy à…..=3=)
Dạ Diên cũng nhân dịp này đánh giá Dạ Minh Hiên : Phụ hoàng mình cũng thật rất xinh đẹp nha . Ngũ quan tinh tế . Ánh nhìn đặt biệt thâm thúy, làm người khác muốn rơi sâu vào tận trong đáy mắt. Thân hình cao phong tuấn lãnh, ví như tùng bách ( loài cây thân cao thẳng đứng….thường dùng làm hình tượng cho nam nhân a :”> ). Trên người lại toát ra cỗ khí thế đế quân chi vương, không hổ là phụ thân đời này của mình nha . Khi mình lớn lên cũng không bị mất mặt a. ( o_0!!! tính cái kiểu gì vậy trời…)
Phụ tử ,hai bên “thâm tình nhìn nhau chăm chú” không được bao lâu. Cung nữ của Dạ Minh hiên là Văn Thù tiến vào bẩm báo:
“Hoàng hậu mở tiệc chiêu đãi các nương nương ở hậu cung tại Ngự hoa viên, thỉnh Hoàng thượng ngự giá quang lâm.”
Sau khi suy nghĩ , Hiên đế giao Dạ Diên lại cho Chu Anh cùng Vãn Anh, phân phó mọi người hảo hảo chiếu cố nhi tử , rồi xoay người rời Dạ Long điện đến Ngự hoa viên .
Thời điểm Hiên đế tới nơi , các phi tần ngồi đợi đã lâu. Một nhóm người ăn mct tươm tất, mỹ lệ, thật là thiên kiều bá mị , làm người khác không khỏi cảm thán phúc phần của Hiên đế . Ngoại trừ Dạ Diên đang ở Dạ Long điện, các Hoàng tử, Công chúa đều tề tụ đông đủ một cách hiếm thấy để tham dự một cuộc yến hội không chính thức trong hoàng cung .
Hiên đế vừa tới lập tức tuyên bố yến hội bắt đầu. Hoàng hậu cùng Đức quý phi , một tả một hữu , ân cần phục vụ gắp thức ăn ,rót rượu cho Hoàng đế . Thục quý phi ôm Bát hoàng tử cũng sắm trọn vai vị mẫu thân đúng chuẩn mực , không cho bất cứ ai ẵm hài nhi của mình . Có khi vô tình hay hữu ý nhìn Dạ Minh Hiên với ánh mắt thiên ngôn vạn ngữ, ẩn chứa phong tình vạn chủng . ( =3=…ánh mắt của hồ ly tinh có khác…..)
Yến hội diễn ra được một nửa, Đức quý phi đột nhiên nói:
“ Bệ hạ , Văn Cảnh gần đây rất thích tập võ , Võ sư phó ở thư viện hôm qua vừa khen Văn Cảnh của chúng ta rất chăm chỉ luyện tập , tiến bộ lên không ít . Hôm nay Văn Cảnh ở nơi đây múa một bài quyền pháp cho chúng ta xem được không a ?”
Hiên đế nghe xong chỉ gật gật đầu .
Ngồi cùng vị trí các Hoàng tử ,Tứ hoàng tử Dạ Văn Cảnh nghe vậy , rạo rực đứng lên tiến về phía bãi đất trống , chuẩn bị tư thế,bắt đầu múa quyền Một bộ quyền pháp tựa mây trôi nước chảy , thập phần nhuần nhuyễn , tuy lực đạo mạnh yếu chưa đủ, nhưng so với một đứa trẻ 6 tuổi , đây có thể coi là một việc khó khăn . Đức quý phi thấy vậy trên gương mặt cũng không giấu vẻ hoan hỉ.
Dạ Văn Cảnh múa xong bài quyền vừa trở về chỗ ngồi , Hoàng hậu lại nói:
“Thật là trùng hợp nha, Văn Cẩn gần đây cũng rất thích luyện võ . Đến , Văn Cẩn , đem bài múa kiếm hôm trước đã học múa qua cho phụ hoàng cùng các vị nương nương xem a.”
Thế là khoản thời gian còn lại trở thành nơi cho các Hoàng tử cùng Công chúa khoe tài.Có điều lôi đài lần này lại khác lần trước a . Đáng ra là lấy cầm kỳ thư họa , hiểu biết thơ văn , thi xem ai tài mạo cao nhã ,phong lưu . Hiện tại lại lấy võ công trong mấy bộ sách võ thuật ra mà loạn vũ , há chẳng phải so sánh ai “động” hơn ai sao.
Chỉ thấy :
Tam hoàng tử Văn Cẩn múa kiếm.
Đại hoàng tử Văn Tu phiêu diễn thương.
Nhị hoàng tử Văn Thừa dùng kinh công bay loạn xạ.
Thất công chúa Dạ Khương ngẫu hứng phóng phi tiêu.
Bát công chúa Dạ Diên La quất roi thập phần anh khí.
( bé này con của Lan phi cũng đến từ Diên quốc…=3=)
Còn có , Bát hoàng tử dùng tiếng khóc của mình mà ngân nga như tiếng nhạc đệm vào .
Yến hội không chính thức này nhờ thế mà náo nhiệt vô cùng a….
Dạ Minh Hiên trong lòng không yên quan sát tình hình, trong mắt nhìn không ra một tia cảm xúc nào . Không biết như thế nào trong đầu lại hiện ra hình ảnh gương mặt nhỏ nhắn ,trắng mềm , đáy mắt to tròn trong suốt không một tia tì vết. Có lẽ chỉ có đôi mắt ấy là trong sáng nhất nơi đây . Đường phi vừa dịu dàng, yếu đuối , chưa hề nghĩ dám tranh giành tình cảm với bất kì ai , do vậy Diên nhi có được tình yêu đích thực của mẫu phi.
Một hài tử trong sáng,thuần túy như vậy lại bị chính mình lôi ra đầu thuyền đón sóng lớn a. ( =3= đưa bé vào vùng nguy hiểm ấy mà…).
Mà chính mình ở Thúy các chỉ tùy tiện lôi cái cớ “hài tử hoạt bát” ra để đem Dạ Diên đến Dạ Long điện . Hậu cung lại vịn cớ đó làm ra nhiều sự tình như vậy để lấy lòng mình……
Nghĩ vậy, ánh mắt Dạ Minh Hiên tối sầm lại , đưa ra quyết tâm kiên định:
“Nhất định phải toàn lực bảo hộ Dạ Diên của hắn , vô ưu vô lự mà lớn lên.”
Xác định được quyết tâm ấy. Dạ Minh Hiên mong muốn gặp lại Hoàng nhi Thất hoàng tử, vội vàng rời khỏi dạ yến.
Hoàng đế vừa đi , mọi người lập tức tan rã, không một ai còn tâm tư để ý đến bài quyền của Ngũ hoàng tử Dạ Văn Chiếu đang múa, kể cả Hà phi là mẫu phi hắn cũng theo sau Thục quý phi hí hững rời đi., nghỉ muốn thử dùng một ít trà Hoàng thượng ban tặng , không màng đến hài tử của mình.
Dạ Văn Chiếu không vì vậy mà bỏ dở bài biểu diễn của mình , hắn ngơ ngác chờ đợi cung nữ dọn dẹp xong yến tiệc , mới đem toàn bộ bài quyền múa hết một lượt. Sau đó mới rời đi ,bóng dáng nhỏ bé toát ra vẻ cô tịch.
Dạ Minh Hiên trở về Dạ Long điện đúng lúc Dạ Diên đã say ngủ . Dạ Minh Hiên ôm Dạ Diên rời nôi đến long sàng , cùng ngủ với hắn .
( Long sàng= giường vua nằm …ta nghỉ mọi người ai cũng biết nhỉ :”>)
Náo nhiệt suốt một ngày , Hoàng cung về đêm cũng trở lại vẻ yên tĩnh vốn có.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ây du hôm wa ta trực đêm , bệnh cái chi dô kín cả khoa , nằm chật kín làm ta thức suốt một đêm , Up truyện có hơi chậm trể mong là không có ai chọi dép ta…:”>