Cứu Vớt Vai Ác Kia

Chương 145: Sau Khi Tỉnh Dậy Liền Bị Từ Hôn (ABO) 11




"Nguyên soái, anh đang suy nghĩ cái gì?"

Lâm Uyên không hiểu sao cảm thấy có chút chột dạ, không trả lời, mà là nắm lấy cổ tay Tễ Nguyệt, mở quang não của hắn ra, đem hiệp nghị từ hôn lúc trước hắn đã ký tên gửi cho Tễ Nguyệt xóa bỏ.

Tễ Nguyệt làm bộ không thèm để ý vụng trộm nở nụ cười. Vì phòng ngừa cha y không cho y ở nhà vị hôn phu, Tễ Nguyệt liền vụng trộm "bỏ trốn", tiền trảm hậu tấu, sau khi yến hội kết thúc ngồi lên phi thuyền mới thông báo cho cha y biết chuyện này.

Dọc theo đường đi Tễ Nguyệt còn rất bận rộn, nói xong buổi tối đến nhà vị hôn phu ngủ lại cho cha biết, bảo cha y nghĩ biện pháp an bài y vào học viện quân sự Liên Bang. Y là một Omega, vào trường quân đội chắc chắn sẽ rất khó khăn. Omega trong học viện quân sự Liên Bang rất ít, đều là thiên tài đặc thù mới được phá lệ tiếp nhận. Y như vậy, không tìm quan hệ đi cửa sau khẳng định không vào được.

Lâm Uyên ỷ vào chiều cao, cúi đầu có thể nhìn thấy màn hình quang não của Omega. Màn hình quang não cá nhân sẽ che chắn những người xung quanh, ngay cả khi mở dưới mí mắt của người khác, người khác cũng không thể nhìn thấy nội dung trên màn hình, không cần lo lắng người khác nhìn trộm. Nhưng hắn đã liên kết não quang với Tễ Nguyệt, trên đó có quyền hạn của mình, quang não của Tễ Nguyệt hắn không chỉ có thể thao tác, còn có thể xem màn hình hiển thị.

Y muốn vào học viện quân sự Liên Bang? Lâm Uyên không mở miệng hỏi, âm thầm ghi nhớ trong lòng.

Vừa về đến nhà, Omega nhẹ nhàng đi vào phòng ngủ của hắn, Lâm Uyên đứng ở cửa rối rắm một chút, hôm nay là chủ nhật, hắn nên tự ngủ. Nhưng Omega đã nằm trên giường của mình, hắn cũng không thể đuổi Omega ra khỏi phòng ngủ của mình.

Không có lần sau! Hắn là một Alpha rất nguyên tắc.

"Nguyên soái," yến hội tuy rằng không có chuyện gì, nhưng nghiêm mặt một ngày, vẫn rất mệt mỏi. Tễ Nguyệt nằm ở trên giường thoải mái thở dài một tiếng, "Tinh thần lực của anh là cấp bậc nào?"

Lâm Uyên cả người rùng mình, hừ nhẹ một tiếng, rụt rè nói: "Cấp S." Alpha cấp S, trên dưới Liên Bang căn bản không tìm được Alpha có thể tương xứng với hắn. Omega ham mê quyền thế này, xem y làm thế nào tìm ra Alpha có thể so với hắn còn có thế lực, có năng lực hơn.

Lúc trước hắn là cấp A, cũng đã là người nổi bật, hiện giờ đột phá cấp S, tương lai tuyệt đối không thể đo lường.

Lâm Uyên dứt lời, quả nhiên được Omega sùng bái. "Wow, cấp S! Nguyên soái thật lợi hại. Em cảm thấy tinh thần lực của em hẳn là cấp A, có thể cùng nguyên soái xứng đôi."

Tễ Nguyệt trước khi đi ngủ nhớ tới ngày mai kiểm tra tinh thần lực còn có chút khẩn trương, bất quá, y cùng nguyên soái khẳng định rất xứng đôi, sau khi kết hôn còn có thể sinh ra bé con có gien ưu tú, tinh thần lực mạnh mẽ. Có lẽ còn có thể rất giống nguyên soái khi còn bé.

Lâm Uyên nhìn thấy khuôn mặt trắng nõn của Tễ Nguyệt dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được biến thành đỏ, lập tức khẩn trương, ngay cả đầu ngón tay cũng có chút run rẩy, "Có phải kỳ phá,t tình của em đã đến không?"

Cái gì? Tễ Nguyệt gãi gãi đầu, "Không có đi, em không có cảm giác."

Lâm Uyên thở phào nhẹ nhõm lại có chút mất mát không rõ ràng, hắn không cảm nhận được pheromone của Omega, xem ra vừa rồi hắn đã hiểu lầm.

Ngày hôm sau Lâm Uyên dẫn Tễ Nguyệt đi lầu quân chính, để Tễ Nguyệt chơi đùa trong phòng nghỉ của hắn, chờ sau khi hắn bận rộn xong, đi viện nghiên cứu kiểm tra tiến độ nghiên cứu cơ giáp, thuận tiện dẫn Tễ Nguyệt kiểm tra tinh thần lực.

Tễ Nguyệt tò mò nhìn hết thảy chung quanh, nhắm mắt theo Lâm Uyên, không biết rằng y cũng đang bị đông đảo người âm thầm quan sát. Vị hôn phu Omega của nguyên soái, chỉ bằng Omega có thể giữ chặt tay nguyên soái, cũng đủ để cho bọn họ khiếp sợ. Đi theo nguyên soái nhiều năm như vậy, ai không biết nguyên soái giữ mình trong sạch, còn chưa từng thấy Omega cùng Beta nào có thể tới gần nguyên soái một bước, Alpha bọn họ càng không cần phải nói, ngoại trừ lúc bị đánh có thể đụng phải nguyên soái ở cự ly gần, thật đúng là không có ai được như điện hạ, đem góc áo nguyên soái nắm nhăn, cũng không bị nói một câu.

Đến nơi để thiết bị kiểm tra tinh thần lực, đó là một cái ghế thoạt nhìn rất thoải mái, thủy tinh bên ngoài khép lại tựa như một căn nhà nhỏ hình tròn.

Tễ Nguyệt ngồi trên ghế, dưới sự trợ giúp của Lâm Uyên mặc một chiếc áo khoác trắng mang theo một thứ giống như mũ giáp, Tễ Nguyệt tràn đầy tin tưởng, y rõ ràng là bia đỡ đạn nghịch tập thượng vị thành nhân vật chính thụ, là kịch bản gương vỡ lại lành, nói không chừng một hồi sẽ kinh diễm bốn chỗ, biểu hiện tinh thần lực cấp A của y. Trong lịch sử Omega cấp S chưa từng xuất hiện mấy vị, y liền không nghĩ tới.

Số liệu trên màn hình dụng cụ nhanh chóng lăn, sau khi phân tích tinh vi, cho thấy kết quả cuối cùng, cấp E, ngay cả cấp D kém cỏi nhất cũng không được. Ở trình độ phát triển tiến hóa hiện giờ, cấp D chính là cấp bậc kém cỏi nhất trong Liên Bang, cấp E cơ hồ rất ít xuất hiện, nói một câu tinh thần lực cấp D là phế vật bình thường, vậy cấp E không khác gì kẻ ngốc.

Các nhân viên nghiên cứu bên cạnh vẻ mặt khó tin nhìn kết quả kiểm tra, bị Lâm Uyên nhẹ nhàng nhìn thoáng qua lập tức thu liễm ánh mắt.

"Biết cái gì nên nói cái gì không nên nói đi."

"Vâng, nguyên soái, bảo mật cơ bản tôi vẫn hiểu."

Tễ Nguyệt từ trên máy kiểm tra đi xuống, liền tràn đầy chờ mong hỏi, "Tinh thần lực của em có mạnh hay không? Có phải là Omega tốt nhất không?"

Nhìn thấy cấp E lớn hiển thị trên màn hình, Tễ Nguyệt ngây ngẩn cả người.

Lâm Uyên nhìn bộ dáng mất mát của Omega, trong lòng căng thẳng, vội vàng tiến lên cầm tay Omega, đầu nhanh chóng xoay hồi lâu, suy tư làm sao an ủi Omega.

"Sau này em có thể sinh ra bé con cấp S, còn có Omega ưu tú nhất."

Tễ Nguyệt "phụt" một tiếng bị chọc cười, có chút ngượng ngùng, nhỏ giọng oán giận nói: "Còn muốn em sinh hai đứa à." Nguyên soái quá đáng ghét, y chỉ có tinh thần lực E cấp, nói y có thể sinh ra bé con cấp S, vậy khẳng định phải kết hợp với Alpha cấp S mới có thể, nguyên soái không phải là hàm súc chỉ vào chính hắn sao.

Tễ Nguyệt lúc vừa mới nhìn thấy cấp E cũng sững sờ một chút, có chút ngoài ý muốn, một hồi liền ném ra sau đầu, chính là y vào trường quân đội hình như càng khó hơn. Nếu tinh thần lực đạt tiêu chuẩn, chỉ có một ít điều kiện không đủ tư cách, vậy y ỷ vào thân phận nhập học cũng không tính là quá khó khăn. Nhưng y chỉ có cấp E, tư cách gì đó đều không phù hợp, cũng có chút khó khăn cho người cha già kia của y.

Lâm Uyên sắp xếp cho Tễ Nguyệt một ít chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh, nhìn bộ dáng nghiêm túc bận rộn của Tễ Nguyệt cũng không đả kích tính tích cực của y. Nhớ tới tinh thần lực của Tễ Nguyệt, Lâm Uyên cảm thấy thật không khỏe. Nếu Tễ Nguyệt là cấp E, vậy hôn ước lúc trước của bọn họ không có khả năng thành công. Lâm Uyên đi kiểm tra hồ sơ tinh thần lực của Tễ Nguyệt, bảo mật tin tức về cấp bật đối với hắn vẫn có quyền hạn để xem, quả nhiên, Tễ Nguyệt trong kỷ lục quang não là cấp A.

Kết quả kiểm tra của viện nghiên cứu dưới tay hắn không có khả năng có vấn đề, nói cách khác tinh thần lực của Tễ Nguyệt hiện giờ thật sự là cấp E. Nhưng trên quang não còn chưa có ai có thể giả mạo thông tin, cho dù là quốc vương cũng vậy. Rốt cuộc là nơi nào có vấn đề? Chuyện liên quan đến Omega, Lâm Uyên không yên lòng, cho người âm thầm điều tra chuyện này.

Bất quá trước mắt còn có một chuyện cấp bách cần giải quyết, Lâm Uyên ngồi ở phòng hiệu trưởng trường quân đội Liên Bang, cẩn thận xem xét các hệ cùng chuyên môn trong trường.

"Tôi đã nói với cậu từ lâu rằng không có chuyên ngành phù hợp với Omega. Chuyên ngành cơ giáp không cần nhắc tới, cho dù là sửa chữa cơ giáp, cậu cảm thấy Omega có thể sao? Y có thể di chuyển các bộ phận không? Thể lực yêu cầu thấp nhất là hệ chỉ huy, Omega đều không được huấn luyện qua thể lực. Cậu cho rằng chuyên ngành nào sẽ tuyển cậu ta hả?"

Lâm Uyên nhìn những chuyên ngành này, quả thật đúng như lời Cố hiệu trưởng nói, không có cái nào thích hợp với Omega. Lâm Uyên suy nghĩ thật lâu, linh quang chợt lóe, "Chuyên ngành ẩm thực." Càng nghĩ càng cảm thấy thích hợp cho Omega, "Tìm một đầu bếp ẩm thực cổ xưa, mỗi lần lên lớp cho Omega thưởng thức hương vị ẩm thực cổ xưa."

Cố Hạo nghe được trợn mắt há hốc mồm, miệng đều bất nhã mở to. "Theo tôi được biết, ngay cả học viện Omega cũng không có loại chuyên ngành chỉ chuyên môn ăn. Cậu có chắc là cậu không trêu chọc tôi không?" Nhìn Lâm Uyên vẻ mặt nghiêm túc, không có chút dấu hiệu đùa giỡn, Cố Hạo bất đắc dĩ nhún nhún vai, "Được, nể mặt cậu tự mình ra mặt cầu xin tôi hỗ trợ, cho cậu mặt mũi. Nhưng có một điều kiện, hai tràng toạ đàm."

Lâm Uyên không thích loại tọa đàm này, hắn đến chỉ đạo lớp thực chiến cơ giáp, chỉ dùng một phần khí lực đem người thay phiên nhau đánh một trận là xong, dùng miệng nói bài giảng giống như một người thiểu năng trí tuệ.

"Chuẩn bị bài phát biểu cho cậu, chỉ cần cậu đọc nó một lần là được. Cho Omega của cậu một mình thiết lập một chuyên ngành ẩm thực, đối với trường quân đội Liên Bang sắt thép mà nói, quả thực là một sự vũ nhục, quá tổn hại uy danh của trường. Tôi phải chịu áp lực lớn làm việc này cho cậu, cậu nói xem có được hay không?"

Lâm Uyên đứng lên chuẩn bị rời đi, "Đầu bếp không cần tìm Alpha."

"Rắm! Alpha nào sẽ nhàn rỗi đi làm mỹ thực. Haiz, cậu thật là tài."

Đến ngày thi tuyển, Tễ Nguyệt rất cố gắng tham gia thi, cảm thấy đều sắp mệt chết. Bài kiểm tra lý thuyết chỉ thi một câu hỏi luận, hỏi quân nhân được ngưỡng mộ nhất là ai và tại sao? Tễ Nguyệt đắc ý nâng lông mày lên, số chữ kia đều không đủ để y viết, y căn bản biểu đạt không hết tình cảm sùng bái ca ngợi nguyên soái.

Kết quả thi có rất nhanh, trong lòng Tễ Nguyệt vẫn rất thấp thỏm, cũng không biết cha già của y có đáng tin cậy hay không. Nếu cha y không thể sắp xếp cho y vào, làm thế nào y có thể đi học để theo đuổi nguyên soái.

Lúc xem phim, Lâm Uyên rất rõ ràng cảm nhận được nội tâm Omega bên cạnh không yên, liên tiếp nhìn về phía quang não trên cổ tay.

"Không cần lo lắng."

Tễ Nguyệt có lệ gật gật đầu, "Không lo lắng, không lo lắng."

Thanh âm tin tức trên quang não truyền đến, phản ứng đầu tiên của Tễ Nguyệt là đi xem tin tức, sững sờ một lát, mới hưng phấn ngã nhào lên người Lâm Uyên, "Nguyên soái nguyên soái, em trúng tuyển rồi. Em có thể đi học viện quân sự với anh." Tễ Nguyệt hưng phấn cọ mặt Lâm Uyên vài cái.

Omega dính người! Thật là rắc rối~

Tễ Nguyệt từ sau khi nhận được thông báo nhập học vẫn rất hưng phấn, sau khi tỉnh táo lại cẩn thận nhìn thông báo, lúc trước y không để ý chuyên môn, cảm thấy không quan trọng, chỉ cần có thể vào trường nhìn thấy nguyên soái là được. Chỉ là "giám định mỹ thực " là cái gì?

Tễ Nguyệt nghi hoặc đi tìm tư liệu, phát hiện đây là chuyên ngành mới được thành lập năm đầu tiên của học viện quân sự Liên Bang, nhằm nghiên cứu ảnh hưởng của ẩm thực đối với tinh thần lực của con người, rất có giá trị đối với xã hội, triển vọng phát triển trong tương lai cũng thập phần không tệ.

Bởi vì là năm đầu tiên tuyển sinh, mới phá lệ chiêu y, vận khí của y quả thực bạo liệt mà. Cha y còn nói không có biện pháp, trong trường quân đội đều là Apha, không cho phép Omega đi vào. Hại y lúc trước khẩn trương mất mát như vậy. Hiện tại y dựa vào thực lực của mình thông qua kỳ thi tuyển sinh, y quả nhiên là một Omega ưu tú có thể xứng đôi cùng nguyên soái.

Buổi tối trước khi đi ngủ, Tễ Nguyệt lăn một vòng liền thuần thục lăn vào trong ngực Lâm Uyên. Lấy tay ôm lấy cổ Lâm Uyên, thanh âm dính dính, "Nguyên soái, nhờ anh mà em mới có thể nhập học. Nếu không phải đề thi về anh, đổi thành đề khác, em đều không trả lời được."

Lâm Uyên tự nhiên nhìn thấy "đáp án" của Tễ Nguyệt, bên trong từng câu từng chữ đều là lời tỏ tình động lòng người nhất, nhiệt độ nóng bỏng trong ngực căn bản không hạ xuống được.

Đêm nay là thứ ba, lại là Omega của hắn, cho dù hắn có làm chuyện gì, chắc cũng sẽ không bị bạt tai mắng lưu đi?

Tầm mắt hai người dính chặt vào nhau, Lâm Uyên kìm lòng không được hôn lên đôi môi mềm mại ngọt ngào của Omega, tay vô thức cởi áo ngủ của Omega.

Trái tim Lâm Uyên giống như đang trôi nổi trên không trung, xoay người Omega, có loại dự cảm quả nhiên như thế cùng khẩn trương không xác định, cởi qu,ần lót Omega ra.

Ánh mắt Lâm Uyên ngưng tụ, nhìn thấy chữ "Uyên" quen thuộc trên cánh mông trắng nõn, nội tâm hiện lên vô số suy nghĩ cùng ý niệm trong đầu, lại giống như một mảnh trống rỗng, cái gì cũng chưa tự hỏi.

Lâm Uyên xoay người Tễ Nguyệt lại, phủ trên người y, "Cái tên Omega này, xem tôi bị em đùa bỡn trong lòng bàn tay có phải rất có cảm giác thành tựu hay không? Tôi rõ ràng đã hỏi em, em lại phủ nhận thân phận, nhìn tôi rối rắm khổ não, áy náy hao tổn tinh thần có phải rất đắc ý hay không?"

Lâm Uyên phẫn nộ lại ủy khuất, sắc mặt càng thêm lạnh như băng, câu cuối cùng nhẹ nhàng giống như nói mớ, "Em cũng bất quá là ỷ vào tôi thích em mà thôi."

Tễ Nguyệt nhìn Lâm Uyên đứng dậy rời khỏi phòng rất là luống cuống, y không rõ nguyên soái nói vậy là có ý gì. Nguyên soái trong nguyên tác sau khi cởi quần Quý Hạo Nhiên xuống, ánh mắt ngưng tụ, không có tiếp theo. Như thế nào đến phiên y, ánh mắt ngưng tụ, bộ dáng rất tức giận? Chẳng lẽ là bởi vì mông y không phải mông nguyên soái thích?