Cứu Vớt Vai Ác Kia

Chương 139: 139: Sau Khi Tỉnh Dậy Liền Bị Từ Hôn Abo 5





Tễ Nguyệt nhìn thấy Lâm Uyên nở nụ cười, sau đó từng bước đi về phía y, thanh âm trầm thấp giàu từ tính, ý tứ không rõ: "Cậu xác định cửa không mở được?"
Tễ Nguyệt nghi hoặc trong chớp mắt, không biết vì sao Lâm Uyên lại hỏi như vậy, sau khi y đóng cửa vẫn luôn chú ý thời gian, lo lắng nếu Lâm Uyên trở về trước sáu giờ thì y nên tìm lý do như thế nào.

Bây giờ khóa an ninh đã bị khóa, chắc chắn không thể mở được.

Tễ Nguyệt nghĩ đến đây, hợp tình hợp lý nói: "Mở không được."
Lâm Uyên khẽ kịt mũi, Omega không chỉ muốn quyến rũ hắn, chỉ số thông minh còn không cao lắm, rất ngốc.
Lâm Uyên đi thay đồ ngủ, rất nhanh từ phòng tắm đi ra, Omega vừa nhìn thấy hắn, còn ân cần vén chăn bên kia cho hắn.
"Có phải Omega đều giống như cậu không?" Giỏi gây nhầm lẫn cho mọi người.
Omega nghi hoặc nhìn hắn, vẻ mặt ngây thơ vô tội.

Trong lòng Lâm Uyên âm thầm khẽ cười một chút.

Cho đến lúc này Omega vẫn không quên dùng biểu cảm này để cám dỗ hắn, hắn ngược lại muốn xem, Omega còn có chiêu thức gì khác.

Dù sao có tiếp tục, hắn cũng sẽ không ngu ngốc rơi vào cái bẫy của Omega.
Hai người bình an vô sự ngủ chung một đêm, Tễ Nguyệt tỉnh lại trên giường vẫn chỉ có một mình y.

Tễ Nguyệt ngáp một cái, dụi dụi mắt, bắt đầu trầm tư.

Y đã thành công leo lên giường nguyên soái, nếu cố gắng hơn nữa, nói không chừng nguyên soái sẽ đánh dấu y.

Không biết nguyên soái sau khi ký xong hiệp ước từ hôn có xem qua quan hệ giữa hai người bọn họ hay không, nếu nhìn sẽ biết bọn họ vẫn là quan hệ hôn ước.


Nhưng nếu nguyên soái không để ý đến y, sau khi ký xong liền ném ra sau đầu, sẽ hiểu lầm hai người bọn họ đã lui hôn, không còn liên quan nữa.
Tễ Nguyệt trong lòng rối rắm muốn chết, y có nên hỏi nguyên soái một chút hay không? Nhưng bọn họ bây giờ bề ngoài là quan hệ lễ phép, chỉ là ngầm hiểu mà không nói ra chuyện từ hôn lúc trước, nếu làm rõ nguyên soái sẽ quang minh chính đại chán ghét y.
Thời gian vô tri vô giác đến giờ cơm, Tễ Nguyệt nhận được tin tức của Quý Hạo Nhiên mới phục hồi tinh thần lại.

Tễ Nguyệt từ trên giường đi xuống mở cửa, ngoài cửa chính là Quý Hạo Nhiên ăn mặc chỉnh tề, phía sau còn có người máy cầm đồ ăn.
Quý Hạo Nhiên từ cửa vô tình nhìn thấy trong phòng, trong ấn tượng của anh chiếc giường tỉ mỉ gọn gàng của nguyên soái hiện tại khắp nơi đều lộn xộn, chăn luôn luôn chỉnh tề không một chút nếp gấp tùy ý chất đống trên giường.

Quý Hạo Nhiên lông mày giật giật, anh không thể tưởng tượng được nguyên soái sau khi trở về nhìn thấy tình cảnh này sẽ phát sinh chuyện gì.
Quý Hạo Nhiên đem đồ ăn cho Tễ Nguyệt đặt lên bàn, vội vàng thiết lập người máy đi thu dọn phòng, cầu nguyện nguyên soái sẽ không phát hiện ra manh mối.

Dù sao nguyên soái tức giận cũng là một chuyện rất đáng sợ.
"Chúng ta cùng nhau ăn." Tễ Nguyệt rất thân thiện chào hỏi Quý Hạo Nhiên, chia sẻ mỹ thực.

Nếu nhân vật chính có thể chịu được để y cướp nguyên soái thì càng tốt, chỉ cần là anh có thể, Quý Hạo Nhiên muốn cái gì y đều có thể cho Quý Hạo Nhiên.
"Điện hạ, nguyên soái sẽ không bởi vì ngài là Omega mà hạ thủ lưu tình, chọc giận nguyên soái, cho dù là Omega cũng sẽ bị trừng phạt."
Tễ Nguyệt một bên ăn đồ, một bên nghe Quý Hạo Nhiên nói chuyện, nhưng nguyên soái cũng không hung dữ, tuyệt đối không đáng sợ như trong truyền thuyết.
"Khóa an ninh kia làm rất chu đáo và an toàn, thời gian ngủ nghỉ chỉ có thể mở ra từ bên trong, một chút cũng không cần lo lắng người khác sẽ tiến vào."
"Khóa an ninh gì?" Quý Hạo Nhiên nghi hoặc một chút, sau đó bừng tỉnh đại ngộ, hẳn là những Omega thân phận cao ở Thủ Đô Tinh mới sử dụng, "Trong quân đội đều là Alpha cùng một lượng nhỏ Beta, chưa từng có Omega, cho nên không có khóa an ninh điện hạ nói.

Chúng ta còn mấy ngày nữa sẽ trở về, bằng không tôi đi xin chỉ thị của nguyên soái, tìm khóa an ninh cho điện hạ?"
Tễ Nguyệt ngây dại, nghe ý tứ trong lời nói của Quý Hạo Nhiên, hình như anh cũng không biết cái gì là khóa an ninh, chỉ cho là đồ chuyên cho Omega chơi.
"Chính là sáu giờ tối cửa sẽ tự động khóa lại, từ bên ngoài không mở được, mãi cho đến sáng hôm sau mới có thể mở ra."
"Omega bên cạnh điện hạ và điện hạ đều rất trân quý, bảo hộ an toàn một chút cũng là chuyện nên làm.


Tôi chưa bao giờ nghe nói về khóa an ninh ở bất cứ nơi nào khác."
Tễ Nguyệt hỏi thật cẩn thận, "Trong nội thất Mặc Vân Cư của nguyên soái cũng không có sao?" Y ở Thủ Đô Tinh cũng chưa từng nghe nói qua khóa an ninh gì, để tránh tai nạn xảy ra khi Omega ở một mình, ví dụ như tự làm bị thương hoặc bị thương ngoài ý muốn, cũng để đối phó với kỳ phát tình đến bất ngờ, trong trường hợp khẩn cấp người giám hộ của Omega bình thường đều có quyền mở cửa của Omega.

Đêm đó vừa nghe nguyên soái giải thích như vậy, y còn cảm thấy hợp tình hợp lý, có thể bảo vệ Omega độc thân lúc ở bên ngoài thật tốt, nên lập tức tiếp nhận.

Cho dù bên ngoài là một vị Alpha, nhưng không có quyền tiến vào, y còn nghĩ thầm nhất định là chiếu cố Omega, để y an tâm.
Tễ Nguyệt không có dáng vẻ hoàng tử, cũng không phải là Omega yếu đuối điêu ngoa, cho nên một ít chuyện không quan trọng Quý Hạo Nhiên có thể trả lời, "Nguyên soái có quyền hạn cao nhất, sẽ không xuất hiện tình trạng không mở cửa được."
Tễ Nguyệt cực kỳ hoảng hốt, chẳng lẽ nguyên soái khi đó đang lừa gạt y? Nhưng tại sao?
Lâm Uyên vừa trở về liền nhìn thấy một màn Tễ Nguyệt cùng Quý Hạo Nhiên nói chuyện rất vui vẻ, chỉ cảm thấy hình ảnh này chói mắt đến cực điểm, càng làm cho hắn không vui chính là, Omega vừa nhìn thấy hắn, nụ cười trên mặt nhất thời thu liễm lại, ngồi nghiêm chỉnh.
Quý Hạo Nhiên rất nhanh cáo từ rời đi, trong phòng khách chỉ còn lại hai người.

Lâm Uyên tựa như lực chú ý đều đặt trên quang não, quanh thân vẫn bốc lên khí lạnh, Omega vô tri vô giác nằm ở trên sô pha mềm mại chơi trò chơi trên quang não.
Lâm Uyên thấy thế thần sắc càng lạnh, cùng người khác có thể nói chuyện cười đùa, đối với hắn chỉ biết chơi trò chơi nhàm chán.

"Omega và Beta ở cùng một chỗ là lựa chọn rất không sáng suốt, Beta căn bản vô lực ứng phó kỳ phát tình của Omega, không cách nào hoàn toàn đánh dấu Omega, cho dù bởi vì nhất thời nóng lên miễn cưỡng kết hợp, sau khi kết hôn kết quả đều là bi kịch, sẽ không có được hạnh phúc."
Tễ Nguyệt đồng ý gật gật đầu, Omega quả thật thích hợp ở cùng một chỗ với Alpha hơn.

Tễ Nguyệt do dự một hồi, vẫn quyết định thẳng thắn xin lỗi, muốn cho miệng vết thương khép lại, phải nhẫn tâm loại bỏ thịt thối.

Y muốn quan hệ của hai người chân chính thay đổi, chỉ có thể giải quyết từ cội nguồn mâu thuẫn, nếu không vẫn sẽ là một cây gai chắn ngang giữa bọn họ.
"Nguyên soái, tôi không muốn hủy hôn.


Trước đây tôi đã sai, miễn là anh có thể tha thứ cho tôi, tôi có thể làm bất cứ điều gì."
Lâm Uyên thu hồi màn hình quang não dùng để làm bộ làm tịch, tầm mắt đều đặt lên người Tễ Nguyệt, Omega ba tâm hai ý, thấy hắn hiện tại có lợi mới ba ba tiến lên, vô dụng là có thể không chút do dự hất ra.
Tễ Nguyệt dưới uy áp truyền đến từ nguyên soái càng ngày càng khó chịu, cho dù đã có chuẩn bị nguyên soái sẽ tức giận nhưng vẫn không nhịn được run rẩy, cứng cổ nói: "Chúng ta còn chưa hủy hôn, vẫn là quan hệ hôn ước, anh, anh không thể cưới Omega khác, không thể đánh dấu Omega khác."
Đánh dấu trong miệng Omega làm Lâm Uyên nhíu mày, hắn mơ hồ nhớ rõ kết hợp với hắn là một Beta, vì thế hắn mới không thể đánh dấu được, thân là Alpha bản năng tràn ngập dục vọng chiếm hữu, cho nên lúc ấy tinh thần hắn rất nóng nảy lại phẫn nộ vì không thể đánh dấu bạn đời của hắn, cho nên...
Lâm Uyên tâm tình không vui, nhìn Omega trước mắt càng làm cho hắn phiền muộn, ác liệt nói: "Làm cái gì cũng được? Vậy sau này cậu theo bên cạnh tôi làm hậu cần độc quyền của tôi, tự mình hầu hạ tôi."
"Như vậy có phải anh sẽ tha thứ cho tôi không?"
"Cái này phải xem biểu hiện của cậu, điện hạ của tôi.

Nếu làm cho tôi hài lòng, tự nhiên sẽ không trách cậu." Lâm Uyên cố ý tăng thêm từ điện hạ, để cho một Omega điện hạ thiên kiều vạn sủng làm công việc giống như người hầu, nhất định là vũ nhục cùng đả kích lớn nhất, không chừng sau này sẽ như thế nào ủy khuất lấy lệ rửa mặt, khóc sướt mướt.
Tễ Nguyệt nắm tay, cam đoan nói: "Tôi nhất định sẽ biểu hiện thật tốt."
Lâm Uyên hoàn toàn không tin.
Đêm nay khóa an ninh không có lý do trục trặc gì, Tễ Nguyệt cọ tới cọ lui trở về nội thất ngủ.
Lâm Uyên vốn ngủ rất ngon lại phiền não mở mắt ra, nhìn về phía phòng bên kia bức tường, cho dù chỉ cách một bức tường ngắn ngủi, nhưng hắn lại có chút không nhịn được rục rịch, muốn ôm Omega ngủ, muốn trước khi đi ngủ hôn lên trán Omega một cái.

Sắc mặt Lâm Uyên khó coi, xem ra việc huấn luyện pheromone của hắn còn chưa đủ, một Omega không phát tình cũng có thể dễ dàng làm rối loạn tâm thần của hắn.

Hắn thế nhưng cũng biến thành Alpha không có tiền đồ kia!
Ngày hôm sau Lâm Uyên liền điều Quý Hạo Nhiên đi nơi khác, không cần phụ trách hậu cần cho hắn, như vậy cũng sẽ không có cơ hội xuất hiện bên cạnh Omega nữa.
Lâm Uyên cố ý tắt người máy, không chút khách khí sai khiến người hầu của hắn, nói: "Đi thu dọn giường chiếu, về sau những chuyện này đều do cậu làm." Hiện tại rất ít người tự tay làm việc nhà, nhưng cũng có những người tự giữ thân phận, còn giống như thời xưa, thuê người giúp việc để thể hiện sự tôn quý.

Tiểu điện hạ này bị làm khó dễ như vậy, hốc mắt nói không chừng liền đỏ lên.
Tễ Nguyệt ngơ ngác sửng sốt một chút, y hình như sẽ không gấp chăn, còn phải gấp thành cái loại vuông vức không nếp gấp này, bất quá y đã cam đoan phải biểu hiện thật tốt, mới không thể vừa gặp khó khăn liền lùi bước.
Tễ Nguyệt bò lên giường, cố gắng gấp đống chăn lại với nhau.

Trên giường còn lưu lại một chút nhiệt độ, dường như phía trên còn lưu lại hương lạnh trên người Alpha.

Tễ Nguyệt ôm chăn lăn vài vòng trên giường, vẻ mặt ngây ngốc cười.
Tễ Nguyệt phấn đấu nửa ngày rốt cục cũng đến lúc báo cáo kết quả công tác, Lâm Uyên chờ Omega ăn điểm tâm, lúc tới kiểm tra nhìn thấy cái giường lộn xộn của hắn, gân xanh trên trán nhảy hai cái.


Bất quá nếu không ăn cơm thì sẽ muộn, đói đối với thân thể không tốt, Lâm Uyên nhịn một lúc, cắn răng nói: "Lại đây ăn cơm."
"Tới đây." Tễ Nguyệt đáp một tiếng, buổi sáng làm việc tiêu hao thể lực của y, nên khẩu vị rất tốt, cầm đĩa hoa quả ăn vui vẻ.
Lâm Uyên nhìn bộ dáng Tễ Nguyệt ăn rất mỹ vị, chính mình cũng cầm một cái, nếm thử tẻ nhạt vô vị.

Có chút bất mãn vốn muốn để Omega hầu hạ mình cuối cùng Omega lại tự mình vui sướng hưởng thụ, gạt hắn sang một bên.
Lâm Uyên dùng ngón tay gõ bàn, khiến Omega chú ý, "Tới đây hầu hạ tôi ăn."
Tễ Nguyệt trong miệng ngậm một viên trái cây ngẩng đầu lên, bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng đem đĩa đặt ở trước mặt Lâm Uyên, nhìn Lâm Uyên không động thủ, hắn nói phải hầu hạ hắn ăn, nhớ tới anh đào lần trước, Tễ Nguyệt đỏ mặt, nhặt một quả dâu tây tốt nhất đút đến bên miệng Lâm Uyên.
Lâm Uyên thẳng sống lưng, đầu cũng không cong xuống thuận tiện cho tay Omega tiếp cận.

Cho nên Tễ Nguyệt đành phải ngồi xuống bên cạnh Lâm Uyên, quỳ xuống sô pha, một tay vịn sô pha sau lưng Lâm Uyên, thân thể kề sát Lâm Uyên, một tay giơ lên mới có thể nâng đến bên miệng Lâm Uyên.
Lâm Uyên quả nhiên rất hài lòng, cùng hương vị anh đào lần trước vô cùng giống nhau.

Omega trên người chỉ có hương vị thoải mái thanh tân của sữa tắm, hương vị pheromone bị che giấu hoàn toàn.
Tễ Nguyệt đút dâu tây xong lại tìm một trái nho, còn cẩn thận lột da mới cho Lâm Uyên ăn.
Sau khi đút vào miệng Lâm Uyên tay Tễ Nguyệt không thu hồi lại, mà đặt ở bên miệng Lâm Uyên, "Hạt có thể phun ra trong tay tôi."
Lâm Uyên nhíu mày, môi khẽ mở, hạt chuẩn xác bay vào thùng rác.

Trong lòng Lâm Uyên có chút đắc ý nhướng mày với Omega, để Omega kiến thức sự chính xác của hắn.
"Nguyên soái, sự tình đều xử lý xong, Trương phó quan để tôi lại hỏi một chút..."
Bỗng nhiên truyền đến động tĩnh làm Tễ Nguyệt kinh hãi một chút, tay phải đặt ở trên sô pha để chống đỡ thân thể trượt xuống, liền ngã vào trong ngực nguyên soái.
Lâm Uyên ôm eo Omega cố định Omega sắp ngã.
Chu Bạch nhìn một màn trước mắt đều quên mất chuyện anh ta muốn báo cáo.

Nguyên soái luôn luôn lạnh như băng cấm dục của bọn họ, lúc này đang ôm một Omega gần như đều ngồi trên đùi hắn, tư thái thân mật, bộ dáng kia ngay cả Alpha hư hỏng vui vẻ ôm Omega cũng không sánh bằng.
Tác giả có lời muốn nói: người hầu ngọt ngào của thiếu gia ma quỷ ~.