Cứu Vớt Vai Ác Kia

Chương 101: 101: Lão Đại Tinh Đạo Tự Chui Đầu Vào Lưới 6






Lâm Uyên nhướng mày, hỏi: "Nên làm như thế nào?"
Tễ Nguyệt vừa nghe tức giận mặt đều đỏ lên, run rẩy ngón tay chỉ vào Lâm Uyên, "Anh còn thật sự có loại ý niệm này trong đầu?"
Lâm Uyên cầm tay Tễ Nguyệt ôm eo Tễ Nguyệt ngồi trên sô pha, đem quang não trên cổ tay cho Tễ Nguyệt xem, hắn nhịn không được muốn trêu chọc Tễ Nguyệt, đem tỷ lệ đặt cược nghiên về một phía.
Tễ Nguyệt lơ đãng liếc mắt nhìn một cái, cho dù còn đang tức giận vẫn nhịn không được tràn đầy vui mừng, lại làm giá hỏi: "Anh có phải lấy càng nhiều tinh tệ mua Âu Dương Hiên thắng không?"
"Sao có thể? Tôi sẽ không làm chuyện mua bán lỗ vốn."
Tễ Nguyệt nhiều lần nhìn ký lục quang não của Lâm Uyên, sau khi xác nhận không có Âu Dương Hiên, trịnh trọng nhìn Lâm Uyên, "Tôi sẽ không để anh thua, càng sẽ không làm cho anh hối hận vì đã lựa chọn tôi.

Tôi thề sẽ làm cho anh hạnh phúc hơn." Y yêu Lâm Uyên hơn Âu Dương Hiên, không ai yêu Uyên nhi hơn y.
Lâm Uyên xoa tóc Tễ Nguyệt, "Tôi đã nói tôi chỉ thích em, vẫn luôn thích em, tôi và Âu Dương Hiên một chút quan hệ cũng không có."
Lâm Uyên nói lời thề son sắt như vậy, trong lòng Tễ Nguyệt có chút dao động, Lâm Uyên đã an toàn về đến nhà, với thế lực của hắn, hoàn toàn không cần phải dỗ y, nếu là muốn dùng y kích thích Âu Dương Hiên, những thư tử ưu tú của đại quý tộc khác như thế nào cũng hữu dụng hơn loại thư tử có thân phận không thể đưa ra ánh sáng như y.
Nhưng Tễ Nguyệt nghĩ không ra y có chỗ nào đáng để Lâm Uyên thích, bọn họ gặp mặt cũng không tốt đẹp, ở chung cũng không tốt đẹp, đều là y cường chiếm, chẳng lẽ, Lâm Uyên thích bị cưỡng bách?
Lâm Uyên bỗng nhiên cảm thấy có chút không ổn, "Tễ Nguyệt, em lại đang suy nghĩ cái gì?"
"Không có gì." Tễ Nguyệt ngoài miệng nói không có gì, lại một phen đẩy ngã Lâm Uyên, từng bước cởi quần áo, động tác càng ngày càng quá mức, âm thầm quan sát biểu tình của Lâm Uyên, nhưng trên mặt Lâm Uyên không có xuất hiện thần sắc kháng cự, Tễ Nguyệt cũng không ngừng lại, ở trên sô pha muốn Lâm Uyên.

Ban ngày, trên sô pha, trên mặt Lâm Uyên tràn đầy thần sắc hưởng thụ, bảo y nhanh lên một chút, lại kẹp chặt một chút, một chút cũng không xấu hổ, Tễ Nguyệt nhìn thần sắc tràn đầy lười biếng của Lâm Uyên sau khi được cho ăn no, ánh mắt tối sầm lại, quả nhiên, Lâm Uyên chính là thích bị ép buộc, cùng những hùng tử kia một chút cũng không giống nhau.
Quyết đấu với Âu Dương Hiên là sau khi nhập học, bởi vì chuyện quyết đấu, Tễ Nguyệt nhanh chóng trở thành đề tài nóng bỏng trong học viện đế quốc.

Mỗi lần lên lớp đều thu hút sự chú ý, thư tử và hùng tử mỗi hệ đều cố ý chạy tới tham quan.
Người đặt cược cho Tễ Nguyệt rất ít ỏi, sau khi Lâm Ngôn nghe nói liền lấy tiền tiêu vặt đặt cho Tễ Nguyệt, còn cố ý dặn dò Tễ Nguyệt, "Đều là người một nhà, không thể tiện nghi người khác, đến lúc đó anh nhân cơ hội hung hăng đánh gã một trận, tôi sớm nhìn gã không vừa mắt.

Cái gì ngoạn ý, có thể so với một ngón tay của anh trai tôi sao? Dám so sánh với anh trai tôi, quả thực là đang vũ nhục anh trai tôi."
Còn có một ít hùng tử mềm lòng, nhìn Tễ Nguyệt có chút đáng thương, nên đồng tình đặt cho.
Trên trang web chính thức của học viện thảo luận sôi nổi, danh tiếng của Lâm Uyên vốn rất cao, lần này liên lụy đến Lâm Uyên, chuyện xưa nói có mũi có mắt.
Có con cóc muốn ăn thịt thiên nga, mơ ức nam thần của bọn họ, thế nhưng còn không biết xấu hổ khiêu chiến Nhị hoàng tử, mưu toan cướp đi nam thần.

Tuy rằng đại đa số thư tử trong lòng đều từng ảo tưởng qua, hôn khế giả của Lâm Uyên đổi thành mình, nhưng so với Âu Dương Hiên, vẫn có chút tự mình hiểu lấy.
Có thể ở cùng một chỗ với Lâm Uyên nhất định là thư tử có thân phận cao, gia thế tốt lại ưu tú, nhưng người mới tới này nghe nói là cô nhi, là thư tử đến từ tinh cầu hẻo lánh chưa trải sự đời, cũng khó trách, người không biết nên không sợ.
Ngày quyết đấu rốt cục cũng đến, thời gian còn chưa tới, bên ngoài sân đã chật kín khán giả.


Có một số thư tử mặc dù đặt Âu Dương Hiên thắng, nhưng trong lòng lại rất muốn Tễ Nguyệt có thể đánh bại Âu Dương Hiên.

Âu Dương Hiên chiếm nam thần của bọn họ, xuất phát từ ghen tị cùng hâm mộ, trong lòng bọn họ luôn có chút muốn nhìn Âu Dương Hiên gặp xui xẻo.
Lâm Uyên xuất hiện càng đẩy không khí lên cao trào, còn tưởng rằng chỉ là hai cái thư tử tự mình tình nguyện quyết đấu, Lâm Uyên nghe nói có lẽ sẽ khinh thường nhìn lại, ngay cả kết quả cũng không muốn biết, lại không nghĩ tới Lâm Uyên sẽ tự mình xuất hiện, chẳng lẽ những lời bát quái kia là thật? Tễ Nguyệt cũng không phải một lòng tình nguyện theo đuổi Lâm Uyên?
Âu Dương Hiên cùng cơ giáp của gã dẫn đầu xuất hiện trên sân, mô hình lưu loát hoàn mỹ, màu sắc rực rỡ đều làm cho các thư tử động tâm.

Đây chính là cơ giáp cao cấp nhất, hoàn mỹ nhất của đại sư cơ giới nổi danh nhất, chỉ có một chiếc này, có nhiều tinh tệ hơn nữa cũng không mua được, cũng chỉ có thân phận tôn quý như Âu Dương Hiên mới có thể lấy được.
Khi một chiếc cơ giáp khác xuất hiện, trên khán đài nhịn không được bộc phát một trận tiếng cười cùng tiếng thổn thức, cho dù là so ra kém Âu Dương Hiên, như thế nào cũng phải tìm một người phẩm cấp cao chứ? Tễ Nguyệt tính là cái gì, một chiếc cơ giáp nhập môn cơ bản nhất.
"Nếu cậu không có tinh tệ để mua một cơ giáp đàng hoàng, sớm nói là được rồi, anh em quyên góp cho cậu một chút, cũng không cần phải lái cái này." Lời nói của thư tử trong đám người dẫn tới phụ họa, loại cơ giáp cơ bản nhất này là rẻ nhất, trên cơ bản đều là dùng để luyện tập, phế bỏ cũng không đau lòng, sau khi thuần thục sẽ mua cơ giáp hợp tâm ý hơn.

Đây là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy có người dùng loại cơ giáp này để quyết đấu.
Âu Dương Hiên cũng cười, trong mắt tràn đầy thương hại: "Cậu hiện tại nhận thua còn kịp, bằng không một hồi bắt đầu ta vạn nhất thu tay không kịp, người bị thương sẽ là cậu."

"Nói nhảm nhiều như vậy, có phải còn chưa học được cách công kích như thế nào không?"
Âu Dương Hiên tươi cười đã không còn, "Chính cậu muốn chết cũng không thể trách ta." Âu Dương Hiên không chút khách khí bắn một phát súng laser, bị Tễ Nguyệt né tránh.
Âu Dương Hiên cười lạnh một chút, không biết tự lượng sức mình, lần sau xem cậu ta còn trốn như thế nào.

Mười ngón tay tung bay, thao tác không loạn, trong công kích vật lý xen lẫn các loại vũ khí, còn có pháo năng lượng có lực sát thương cực lớn, mà nhìn Tễ Nguyệt bên này, trang bị trên cơ giáp vốn là đơn giản nhất, thủ đoạn công kích cũng rất ít ỏi.
So sánh với các loại thao tác và công kích rực rỡ của Âu Dương Hiên, Tễ Nguyệt cũng chỉ né tránh trái phải.

Vừa mới bắt đầu khán giả đều ở trong lòng cười nhạo không thôi, mấy vị đại nhân vật âm thầm quan sát cũng lắc đầu trong lòng, thiên phú là tốt, đáng tiếc quá mức kiêu ngạo.
Lâm Ngôn cũng tràn đầy khẩn trương lo lắng nhìn Lâm Uyên một chút.

Cậu hiểu rõ anh trai mình, người có thể bị anh trai cậu mang đến nhà còn tự mình thừa nhận, như thế nào cũng quan trọng hơn Âu Dương Hiên.

Lúc trước Âu Dương Hiên không phải là ỷ vào anh trai cậu lười để ý tới, không đem những lời đồn đại Âu Dương Hiên cố ý nói ra bên ngoài để ở trong lòng, mọi người còn tưởng rằng hai người thật sự có hôn khế.
Quân chủ tự quyết định cố ý nhấn mạnh một lần, cùng Âu Dương Hiên mang tiếng là người có hôn khế, nhà bọn họ căn bản không ai đồng ý.

Nhưng Lâm Ngôn nhìn thấy thần sắc Lâm Uyên như thường, lạnh nhạt tùy ý, nhàn nhã nhìn hai người trên đài đối chiến, bỗng nhiên cảm thấy cậu lo lắng cho Tễ Nguyệt có hơi thừa.

Dần dần, mọi người không cho là đúng vẻ mặt đều yên tĩnh lại, cái cơ giáp khiêm tốn kia tuy rằng chỉ né tránh phòng thủ, Âu Dương Hiên công kích rất dày đặc, xuống tay cũng càng thêm tàn nhẫn, nhưng không có một công kích nào đánh trúng cơ giáp của Tễ Nguyệt.
Âu Dương Hiên ngược lại bởi vì năng lượng giảm bớt động tác chậm lại, tứ chi tự mâu thuẫn, có khi còn có thể tự mình cản trở chính mình.
Cái loại bởi vì công kích người khác liền khiến chính mình mệt mỏi, đã vậy còn không đánh trúng, nhìn thế nào cũng làm cho người ta không biết nói gì.
Nhất là khi Tễ Nguyệt xoay người tránh né một tia laser, đụng phải Âu Dương Hiên, cơ giáp của Âu Dương Hiên lắc lư mấy vòng, tự mình đụng phải tia laser do mình phóng ra.
Nếu Âu Dương Hiên không địch lại Tễ Nguyệt, lại không chịu từ bỏ càng thua càng đánh, khẳng định sẽ có rất nhiều người cảm thấy gã tuy bại vẫn vinh, cái loại tinh thần kiên trì cùng không chịu thua này làm cho người ta rung động.

Nhưng loại này, nói ra đều sẽ cảm thấy rất mất mặt, công kích đối phương lại đem chính mình mệt mỏi, cái này cũng quá...
Cơ giáp của Tễ Nguyệt giơ tay lên nhìn như tùy ý đẩy một cái, cơ giáp của Âu Dương Hiên liền "phanh" một tiếng ngã xuống đất, năng lượng cơ giáp không đủ, lại bị laser của chính mình bắn trúng, tổn thương nghiêm trọng.
Âu Dương Hiên từ trong cơ giáp ngã xuống đất bò ra, cả người đều bị mồ hôi thấm ướt.
Tễ Nguyệt gọn gàng từ trong cơ giáp nhảy ra, đi tới trước mặt Lâm Uyên.
Không đợi Tễ Nguyệt có động tác, Lâm Uyên liền chủ động ấn ót Tễ Nguyệt, "Tôi biết, muốn hôn em."
Tiếng cổ vũ chung quanh cùng tiếng vỗ tay tựa như tiếng tay đánh vào mặt Âu Dương Hiên, nhất là những người lúc trước đặt rất nhiều tinh tệ cho gã, những tiếng chửi rủa kia giống như lột sạch quần áo Âu Dương Hiên, làm cho gã khó chịu đứng trước mắt bao người.
Bị Tễ Nguyệt đánh trúng tim đau, cơ hồ vượt qua khó chịu cùng sỉ nhục trong lòng.
Tễ Nguyệt được hôn rất hài lòng, môi sưng đỏ, đặt tay lên eo Lâm Uyên ôm, vẻ mặt xuân phong đắc ý, lớn tiếng tuyên bố: "Uyên nhi là hùng tử của tôi."
"..." Uyên nhi của y..