*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiểu thư hàng xóm thường xuyên mất trí nhớ thay tên đổi họ, Tố Dĩ thấy nhưng không thể trách, nhưng lần này tính cách tựa hồ quá mức vội vàng xúc động.
Mới lần đầu gặp mặt liền rút kiếm, khiến mọi người đều khẩn trương lo lắng. Bản thân Tố Dĩ không phải lúc nào tính tình cũng tốt.
Sở Di Nhân một thân y phục hắc y đơn giản, trên mặt không hề trang điểm, tóc dài buộc thành một cái đuôi ngựa sau đầu, sạch sẽ lưu loát, không có hoa phục trang sức cầu kỳ phức tạp như dĩ vãng, cực kỳ trắng trong thuần khiết, làm Tố Dĩ có vài phần nhìn không quen. Nhưng nàng cũng không vì vậy mà thả lỏng cảnh giác, nhìn trường kiếm sắc bén trên tay Sở Di Nhân, có vẻ là từ mỗ đại sư nào tỉ mỉ chế tác. Thân kiếm hàm chứa sát khí, hiển nhiên là từng nhiễm qua máu tươi. Hô hấp của nàng vững vàng, nội lực hùng hậu, có thể xưng được với nhất đẳng cao thủ. Thân thủ nhanh nhẹn, phản ứng nhanh chóng, mặc dù mới hiển lộ một hai, nhưng võ công nhất định không kém gì mình.
Lai giả bất thiện a~
Lần trước mỗi lần nhìn thấy nàng lúc nào cũng như bệnh nặng, nhược liễu phù phong, ai oán thê mỹ, đúng chuẩn tiểu nữ khuê các nên có, hiện tại không biết ăn được thuốc tiên gì, lại có thể thoát thai hoán cốt, vũ lực kinh người, quả thực giống như hai người.
Trong lòng Tố Dĩ có cân nhắc, bình thản để Sở Di Nhân bất động thanh sắc đánh giá, cái chén trong tay vẫn ngăn cản đường kiếm của nàng.
Người trong khách điếm tựa hồ cũng bị hành động của Sở Di Nhân dọa sợ. Nơi này chỉ là một thành trấn bình thường, cũng không phải giang hồ, dân chúng đối với việc đấu đá vẫn kiêng kị không thôi. Bọn họ sao có thể gặp qua loại trường hợp này. Mọi người cơ hồ đều thả nhẹ hô hấp, không dám manh động, sợ kinh động hai người, rước lấy họa sát thân.
Có người nhịn không được nuốt nước miếng, thanh âm rất nhỏ, nhưng tại nơi im lặng này lại nghe thập phần rõ ràng. Sở Di Nhân biểu tình biến đổi. Mọi người thầm nghĩ, không xong, muốn luận võ sao?
Nhưng Tố Dĩ lại thái độ điềm nhiên mở miệng:
"Có chuyện gì sao?"
Sở Di Nhân nhìn nữ tử kiều nhỏ trước mặt, thoạt nhìn gầy yếu nhu nhược, giá trị vũ lực so ra kém bản thân, tuy vậy ở dưới kiếm khí của nàng lại sắc mặt như thường, vững như tùng bách, nhất định không đơn giản như vẻ bề ngoài. Ánh mắt lãnh liệt của Sở Di Nhân đảo qua Tiểu Mạc Duật đang ở một bên tò mò nhìn bọn họ, chậm rãi thu hồi kiếm.
Sở Di Nhân là đặc công của Cục Tình Báo quốc gia X, ở thời điểm bí mật xử lý một kho thuốc phiện, xui xẻo lọt vào sét đánh, tỉnh lại liền biến thành thứ nữ Sở Gia - Sở Di Nhân. Nàng từ nhỏ đã bị nghiêm khắc huấn luyện, không xem cái gì để giải trí, nên tất nhiên không biết về mấy tiểu thuyết xuyên không, trọng sinh, nữ phụ, còn có hệ thống này nọ. Nhưng đối với công nghệ cao, nàng vẫn có chút kiến thức. Quốc gia cũng đang nghiên cứu thiết bị khai phá trí não, cho nên nàng đơn giản xem hệ thống như một con chip não, là thiết bị để cung cấp tài nguyên, thực dễ dàng liền tiếp nhận tình cảnh hiện tại.
Hệ thống trong đầu hỗ trợ nàng thích ứng với thân thể này. Để hồi báo, nàng cần hoàn thành nhiệm vụ mà nó ban bố. Đây cũng không phải là một thế giới chân thật, mọi người nơi này đều là hư cấu. Vận mệnh của bọn họ luôn bị tác giả an bài, mà nhiệm vụ của Sở Di Nhân chính là thay đổi kịch tình.
Nữ chủ của quyển sách này là Sở Bội Như - đại tiểu thư con vợ cả của Sở Gia, rất được trưởng bối trong nhà yêu thích, tính cách đường hoàng, không ương ngạnh, miệng ngọt dễ lấy lòng người khác, hoạt bát thông minh. Một hôm, nàng vụng trộm trốn ra phủ, vô tình gặp được Mạc Duật. Trải qua vài lần ngẫu ngộ, hai người tâm ý tương thông. Nữ chủ giấu diếm trong nhà cùng Mạc Duật trốn chạy giang hồ, nhưng vào ngày bỏ trốn lại bị nữ phụ Sở Di Nhân vốn luôn ghen ghét nàng phát hiện. Nữ phụ liền hạ dược làm nữ chủ hôn mê, dịch dung cùng Mạc Duật gặp gỡ, cuối cùng bị Mạc Duật phát hiện chân tướng, bị hủy dung lưu lạc đến chỗ bần dân.
Mạc Duật đuổi tới Sở Phủ. Lúc này, nữ chủ đã bị Ma Giáo giáo chủ Tân Từ cướp đi. Tân Từ yêu cầu nữ chủ lợi dụng việc làm ăn của Sở Gia cung cấp tin tức tình báo cho hắn, đổi lại hắn sẽ trợ giúp nàng cùng Mạc Duật ẩn cư giang hồ. Trong quá trình thực hiện giao dịch, Tân Từ bị nữ chủ hấp dẫn, tính bội ước. Hắn tìm được Sở Di Nhân lúc đó đã thân tàn ma dại, biết được ân oán giữa nàng cùng nữ chủ, sai thủ hạ đem nàng khóa ở trên giường sắt giam trong phòng, mỗi ngày bỏ vào những kẻ hạ lưu đã bị hạ xuân dược để tra tấn nàng.
Mạc Duật tìm đến Ma Giáo đại khai sát giới, cùng nữ chủ gặp lại. Lúc này, La Chi Hoán cũng mang theo các đại môn phái đến bao vây thanh trừ Ma Giáo. Tân Từ chạy thoát, La Chi Hoán phát hiện Sở Di Nhân, cho rằng nàng là sủng thiếp của Tân Từ, dẫn về tiến hành các loại quất roi khổ hình. Nữ chủ biết được Sở Di Nhân bị bắt, tìm đến La Chi Hoán giải thích. La Chi Hoán bị sự thiện lương chân thành của nữ chủ hấp dẫn, ngoài miệng đáp ứng thả Sở Di Nhân, mặt trong lại bí mật thay đổi địa phương giam nhốt.
Hắn xem Sở Di Nhân như thế thân của nữ chủ, các loại quất roi khổ hình cộng thêm các loại phát tiết x dục. Cuối cùng Sở Di Nhân vì mất máu quá nhiều tử vong. Tân Từ nhặt được xác Sở Di Nhân đã bị quăng đến bãi tha ma, bởi vì không chiếm được nữ chủ, lại ở trên thân thể Sở Di Nhân phát tiết x dục, cuối cùng xác chết bị ngược đến nát bấy, bị đút cho chó hoang. Sự thâm tình của La Chi Hoán cùng Tân Từ đã làm cảm động nữ chủ, vì thế bốn người hạnh phúc cùng một chỗ. (WTF!!?)
Sở Di Nhân sau khi xuyên đến, xem xong cốt truyện, sắc mặt thập phần khó coi. Cho dù trong dĩ vãng nàng từng trải qua không biết bao nhiêu lần sinh sát, nhưng nàng chưa bao giờ trải qua loại chuyện bạo ngược như thế, không chỉ đáng giận mất hết tam quan, còn chọc lên tính bạo lực ẩn tàng của nàng.
Sở Di Nhân vốn có tính cách quật cường cứng cỏi, hơn nữa trừng mắt tất báo. Mặc kệ hệ thống có phân cho nàng nhiệm vụ này hay không, nàng tuyệt đối sẽ không cho phép bên cạnh mình có cái gì nguy hiểm. Cho nên, đám nhân vật kia phải bị trừ bỏ.
Sở Di Nhân vừa xuyên qua liền lập tức bắt nữ chủ, đem nàng đưa cho Tân Từ. Nói hết cho hắn về quan hệ giữa nữ chủ với Mạc Duật, nguyện cùng hắn phối hợp đối phó Mạc Duật. Sở Di Nhân cũng lén cùng La Chi Hoán kết giao, ám chỉ Mạc Duật có ý đồ gây rối đối với nàng, tìm kiếm sự giúp đỡ.
Ở ngày nữ chủ cùng Mạc Duật ước định, Sở Di Nhân làm bộ lên núi bái Phật, thừa dịp Mạc Duật chưa kịp chuẩn bị kê đơn làm hắn hôn mê, đem hắn giao cho La Chi Hoán giải quyết, đồng thời cũng âm thầm hé lộ với La Chi Hoán về dã tâm của Tân Từ, cùng với chuyện hắn muốn nàng lợi dụng nữ chủ cùng Mạc Duật.
Tiếp theo, Sở Di Nhân lặp lại mấy lý do thoái thác này đối với Tân Từ, chỉ đổi thành La Chi Hoán muốn lợi dụng nữ chủ cùng Mạc Duật để lấy tin tức. Tân Từ nổi giận ngược nữ chủ một phen, sau đó tương kế tựu kế thả nàng. Bên kia, Mạc Duật cũng bị La Chi Hoán dụng hình tra tấn, thời điểm trọng thương chạy trốn, vô tình gặp được nữ chủ.
Tân Từ tin lời của Sở Di Nhân âm thầm theo dõi, chứng kiến một màn này liền xông ra công kích hai người. Mạc Duật bị buộc nhảy xuống vách núi, thi cốt không rõ. Nữ chủ bị bắt lại, lần lượt trải qua tất cả các loại ngược đãi mà trong nguyên văn Sở Di Nhân đã phải chịu cho đến chết.
Làm đến đây, mức độ hoàn thành nhiệm vụ đã đạt 70%. Sở Di Nhân kêu La Chi Hoán đưa nàng trở về Sở Gia, vạch trần "chân diện mục" phóng đãng dâm tà, ai cũng có thể làm chồng của nữ chủ. Gia chủ Sở Gia nổi giận, xoá tên nữ chủ ra khỏi gia phả. Sở Di Nhân thay thế nữ chủ, thuận tay trừ bỏ một ít người hoài nghi nàng, đạt được gia tộc coi trọng, tiếp nhận một bộ phận sản nghiệp của Sở Gia.
Hệ thống vẫn không thông báo Mạc Duật đã tử vong, Sở Di Nhân sẽ không khinh thường. Đều là cao thủ như nhau, nàng ở trên người Mạc Duật cảm nhận được hơi thở nguy hiểm. Trước đây tiến trình nhiệm vụ đều nằm trong dự kiến của nàng, hoàn thành thật hoàn mỹ, chỉ có Mạc Duật là luôn luôn vượt ngoài kế hoạch...
Quả nhiên, hắn không chết!
Một núi không thể có hai hổ, Sở Di Nhân tuyệt đối không cho phép có nguy hiểm tồn tại. Cho nên, nàng vừa nhìn thấy Mạc Duật, liền lập tức rút kiếm tiêu diệt, nhưng nữ tử này lại cản trở nàng......
[Chi nhánh nhiệm vụ ẩn giấu: Giúp Tố Dĩ lập gia đình. Hảo cảm độ của Tố Dĩ: 0]
Sát khí hết sức căng thẳng sau thanh âm lạnh như băng của hệ thống liền bay hơi mất.
Sở Di Nhân đánh giá nữ tử trước mắt, y phục mộc mạc, chỉ dùng một chén trà đã có thể chống cự năm thành công lực của nàng. Nữ tử rảnh rỗi lắm chuyện này xem ra không đơn giản. Có nàng bảo hộ, Mạc Duật sợ là không dễ giết.
Trước khi tìm được sơ hở, lấy bất biến ứng vạn biến.
Về phần nhiệm vụ hệ thống giao cho, nàng cho tới bây giờ đều không dư hơi để ý tới, hành hạ đến chết những người đó cũng chỉ vì nhìn bọn họ không vừa mắt, sẵn tiện triệt tiêu nguồn gốc nguy hiểm, vừa vặn cùng nhiệm vụ mà hệ thống phân phó giống nhau mà thôi.
Ở cổ đại giúp một nữ tử lập gia đình?
Nàng là đặc công, không phải bà mối, không có nhàn như vậy!
[Liên tiếp cự tuyệt nhiệm vụ, thái độ ác liệt, tiến hành điện giật xử phạt.]
Vì thế, Sở Di Nhân thanh cao khí ngạo đột nhiên cả người run rẩy, hoa dung thất sắc.
"......" Toàn hiện trường đều yên tĩnh.
Run rẩy xong, Sở Di Nhân trấn định cởi xuống dây cột tóc, một lần nữa chải vuốt đầu tóc bị điện giật thẳng đứng của mình, tiếp tục lãnh liệt nhìn Tố Dĩ:
"Ngươi, phải lập gia đình."
Tố Dĩ không phản ứng.
Thấy Tố Dĩ cùng Sở Di Nhân cứ "thâm tình" nhìn nhau. Tiểu Mạc Duật đột nhiên cảm giác mình bị bỏ rơi. Hắn lôi kéo ống tay áo của Tố Dĩ, đáng thương hỏi:
"Nương, ngươi muốn cùng a di hung hãn này yêu nhau sao?"
Cũng giống Tố Dĩ, Sở Di Nhân không thích tiểu hài tử, hơn nữa nàng còn bị một lão nam nhân giả đáng yêu gọi mình là a di, lại rút kiếm. Tố Dĩ lại dùng chén ngăn cản.
Sở Di Nhân nguy hiểm híp híp ánh mắt, tức giận nói:
"Ngươi nhất định phải ngăn cản ta?"
"Hắn hiện tại chỉ là một ngốc tử, không hề có võ công."
Sở Di Nhân ngày thường hận nhất khi dễ người không có năng lực phản kháng. Tuy rằng không biết vì sao Mạc Duật bị si ngốc, nhưng nãy giờ nhìn ra hắn vẫn yếu đuối tránh ở sau lưng nữ nhân, bộ dạng ngu xuẩn không có chút vũ lực, rút kiếm thật sự là vũ nhục võ công của nàng.
"Ngươi muốn ta buông tha cho hắn?"
"Nếu ngươi kiên nhẫn, chờ hắn khôi phục, ngươi lại đến giết cũng được."
"Một lời đã định."
Vì thế, ở thời điểm Tiểu Mạc Duật không chút nào hiểu biết, tánh mạng đã bị người bán.
Nhưng trước mắt xem ra, hai bên đều hòa thuận vui vẻ?
À không, còn có hệ thống vẫn tiếp tục dong dài.
Sở Di Nhân thập phần không kiên nhẫn. Nàng thực không thích bị người khác thúc giục. Nhưng đối với cái hệ thống tồn tại ở trong não này, nàng căn bản không có biện pháp. Nếu nàng không để ý tới nó, nó sẽ chẳng phân biệt hoàn cảnh phát chuông cảnh báo, ngay cả ngủ cũng không tha. Nàng sớm hay muộn cũng suy nhược thần kinh.
Phiền không chịu nổi, Sở Di Nhân lạnh lùng nhìn Tố Dĩ:
"Ngươi gả hay không gả?"
"Nương, không cần gả cho nàng!" Tiểu Mạc Duật ôm cánh tay Tố Dĩ. Hai mắt tạch tạch bắn về phía Sở Di Nhân, nhưng người tiếp thu vẫn lạnh lùng vô tình, không thấy dao động.
Lưu lạc đến mức thành cẩu dưới chân người khác, còn có gan uy hiếp nàng? Sở Di Nhân không kiên nhẫn vuốt bội kiếm bên hông. Tiểu Mạc Duật thức thời rốt cuộc yếu xuống khí thế.
Hai người ánh mắt giao chiến. Tố Dĩ thập phần muốn dứt áo ra đi, nhưng Tiểu Mạc Duật ôm nàng quá chặt, Sở Di Nhân lại ngăn cản đường lui, không có biện pháp.
"Ta không gả."
"Không gả?" Trong danh sách đáp án của Sở Di Nhân không có cự tuyệt.
Nàng híp mắt, đánh giá Tố Dĩ từ trên xuống dưới, rút kiếm ra, sát khí bạo phát:
"Không gả, giết con ngươi."
Thế gian còn rất nhiều cây hoa, tội gì giữ mẹ sát con......
Đợi chút, hình như có gì đó sai sai?
Sở tiểu thư là đang ép hôn sao?
-- Tiểu kịch trường --
Sở Di Nhân: "Ngươi có thể mang theo thi thể con ngươi gả ta."
Tố Dĩ: "Điểm bức xúc quá nhiều không biết từ chỗ nào ói ra."
Tiểu Mạc Duật: "A di này thực biến thái! Nàng muốn của thi thể của ta làm gì!?"
Tố Dĩ: "Hơn ngươi sao? Nghe nói ngươi còn hấp thụ nguyên khí đồng tử luyện tà công?"
Tiểu Mạc Duật: "Làm sao có thể! Ta đáng yêu như vậy, sao có thể hấp thụ thứ kỳ quái gì đó! Sẽ biến thành cái loại biến thái giống như a di này nha!"
Sở Di Nhân: "Ta giết các ngươi!"
┴┴[╰[ˋ□ˊ]╯[┴┴