Cứu Vớt Bạch Nguyệt Quang

Chương 12: Chương 12






Linh căn có được nhờ thiên phú, thiên phú do tư chất, muốn thay đổi linh căn, chính là nghịch thiên mà đi.

Yến Trục Quang dứt khoát đem Ngũ Linh Căn cải tạo thành Độc Linh Căn, rõ ràng là hành động nghịch thiên, cho nên lúc nàng sắp luyện thành công cũng dẫn đến lôi kiếp đánh vào người.

Nếu đổi một biện pháp khác, tỷ như dùng những bảo bối tẩy linh căn do hệ thống cấp sẵn để tăng lên linh căn, thì sẽ không gặp phải lôi kiếp.

Cũng không phải là nói biện pháp tinh luyện linh căn khác không nghịch thiên, chủ yếu là bởi vì những bảo bối tăng lên linh căn đó, vào lúc gần hoàn thành đã bị lôi kiếp đánh qua rồi.

Đây cũng là lý do bảo bối tinh luyện linh căn cực kỳ hiếm gặp, điều kiện hình thành vô cùng hà khắc, số lượng cũng thập phần ít ỏi, mỗi lần hoàn thành còn phải trải qua lôi kiếp, bảo bối bị huỷ do lôi kiếp cũng không phải ít, vì thế con số còn sót lại cũng ngày càng ít đi.

Mà những bảo bối còn tồn tại sau lôi kiếp đó, chính là nghịch thiên chi vật, dùng nghịch thiên chi vật tới làm việc nghịch thiên, cảm giác giống như Thiên Đạo bị che mắt nên sẽ không giáng xuống lôi kiếp nữa.

Nói thông tục một chút, chính là dưới tình huống như vậy, Thiên Đạo cũng sẽ mở một mắt nhắm một mắt.

Biện pháp mà Yến Trục Quang sử dụng thật ra rất đơn giản, chẳng qua chỉ có một ít độc vật và mấy con Linh Cốc Trùng, hoàn toàn không dùng đến những thứ gọi là nghịch thiên chi vật.

Ngoại trừ độc vật cùng Linh Cốc Trùng, bí pháp luyện linh căn do Yến Trục Quang sáng tạo mới là quan trọng nhất, đó là bước mấu chốt để cải tạo Độc Linh Căn, xưng là cấm thuật cũng không phải nói quá.

Cho nên, khi Yến Trục Quang dùng nghịch thiên chi thuật kia để cải tạo linh căn thì bị Thiên Đạo phát hiện, Thiên Đạo liền giáng xuống một đạo lôi kiếp tới cảnh cáo nàng.

Đây là tình huống nằm trong dự đoán của Yến Trục Quang.

Lúc trước, sau khi sáng tạo ra bí pháp thì nàng cũng đã hiểu ra được điểm này.

Lôi kiếp thanh thế to lớn, Yến Trục Quang hiện giờ không có biện pháp đi tìm một chỗ tuyệt đối an toàn để vượt qua trận lôi kiếp kia.

Mà độ kiếp ở Nhất Miểu Tông, tất nhiên sẽ khiến cho người của Nhất Miểu Tông chú ý, dù cho may mắn độ kiếp thành công cũng có thể bị người của Nhất Miểu Tông hoài nghi cùng khảo vấn.

Đến lúc đó, nàng có lẽ sẽ gặp nguy hiểm.

Nhưng Yến Trục Quang cũng không có khả năng sẽ từ bỏ cải tạo Độc Linh Căn.


Cho nên Yến Trục Quang mới nói với hệ thống về việc muốn khiến cho Vân Mật Tuyết mang nàng đi.

Không phải Yến Trục Quang nói bốc nói phét, mà là bởi vì nàng nhất định phải làm cho Vân Mật Tuyết mang nàng đi, đây cũng là hành động bất đắc dĩ.

Nàng sở dĩ vội vàng hành động như thế, chính là bởi vì nàng cần mượn sức mạnh của Vân Mật Tuyết tới bảo toàn chính mình.

Nàng cần đánh cuộc như vậy một phen, làm chính mình thoát ly nguy hiểm, sau khi trở nên yếu ớt do cải tạo linh căn, mới có thể đặt mình trong một hoàn cảnh an toàn.

Cho nên mới có ngày hôm nay.

Vân Mật Tuyết hôm nay rời đi Nhất Miểu Tông, nàng liền chọn hôm nay để cải tạo linh căn, cứ như vậy, lôi kiếp tất nhiên sẽ làm Vân Mật Tuyết chú ý.

Dựa vào tính cách Vân Mật Tuyết, nhìn đến bộ dáng thê thảm sau khi bị sét đánh của nàng thì có lẽ sẽ mềm lòng trị liệu cho nàng, đến lúc đó nàng lại để lộ ra một vài điểm kỳ lạ, Vân Mật Tuyết nhất định có khả năng sẽ đem nàng mang đi.

Đương nhiên, Yến Trục Quang cũng không cho rằng chính mình an bài những thứ đó nhất định sẽ thành công.

Nàng sẽ tranh thủ mọi khả năng lớn nhất để tạo cơ hội, nhưng cuối cùng việc có thành hay không còn phải xem những phát triển kế tiếp.

Cho nên, Yến Trục Quang hướng hệ thống đòi thêm một viên Tu Minh đan làm đường lui nếu lỡ như mưu tính thất bại, để ngừa vạn nhất.

Chỉ là Yến Trục Quang không nghĩ tới sẽ thuận lợi như vậy.

Nàng thậm chí chưa dùng tới những an bài kế tiếp, thậm chí không có bày ra nàng là Thiên Linh Căn, Vân Mật Tuyết liền trực tiếp hướng chưởng môn đề nghị, muốn mang nàng đi.

Tựa hồ lần trước cũng vậy, nàng đều không cần làm gì, ngược lại là theo sự dẫn đường của Vân Mật Tuyết, từng bước một rửa sạch những hiềm nghi về mình.

Vì sao Vân Mật Tuyết lại trở thành bạch nguyệt quang trong lòng mọi người, hiện tại Yến Trục Quang chân chính minh bạch.

Đời trước Yến Trục Quang cực khổ tính toán, cố gắng hết sức bò lên trên.

Dù cho tới được đỉnh cao nhất, hồi tưởng những sự việc trong quá khứ của mình, nàng cũng không có bất kỳ ý nghĩ chột dạ hay hối hận nào.


Không nghĩ tới đời này nàng chẳng qua chỉ tính kế một chút để bảo vệ mạng sống, lợi dụng Vân Mật Tuyết thiện tâm, trong lòng thế nhưng lại sinh ra một loại không đành lòng, cảm thấy bản thân giống như người xấu mang tội ác tày trời không thể tha thứ.

Yến Trục Quang sâu sắc cảm nhận được mị lực của bạch nguyệt quang.

Một người như vậy, xác thực có đủ tư cách khiến người khác thân tâm đều luân hãm.

Như lúc được đối phương nhẹ nhàng bế lên ôm vào lòng ngực, hoặc là khi được đối phương cẩn thận phủ thêm quần áo, ôn nhu đút đan dược, hoặc là trước đó lúc bị đối phương nắm tay, dán sát lỗ tai nói chuyện.

Những lần như vậy, trong tâm như có một tia sáng mềm mại chiếu vào.

Yến Trục Quang nhắm mắt lại, thả lỏng tinh thần.

Nàng hiện giờ đang ở trong lòng Vân Mật Tuyết.

Cái ôm này rất ấm áp, Vân Mật Tuyết cố tình đem hàn khí trên người xua tan, thật cẩn thận ôm lấy nàng, tựa như lần trước dắt tay nàng, cả người đều ấm áp mềm mại, thực thoải mái.

Ôm ấp như vậy, làm người sa vào.

Yến Trục Quang cũng không phải người dễ dàng tin tưởng, nhưng lần này nàng phá lệ mà bỏ xuống cảnh giác trong lòng.

Có lẽ giống như lời của hệ thống, Vân Mật Tuyết xác thật có năng lực có thể khiến cho người khác tâm sinh tín nhiệm.

Hệ thống ở trong không gian của mình nghẹn hồi lâu, cũng yên lặng mà thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Rốt cuộc kết thúc viên mãn.

Ký chủ nhà nó thật sự là quá xằng bậy! Hệ thống ở một bên nhìn, quả thực sắp bị hù chết, nó cảm thấy thọ mệnh của nó đều phải giảm mất thật nhiều năm!
Hệ thống chưa bao giờ biết, nguyên lai còn có loại biện pháp như thế này để tinh luyện linh căn.


Chỉ là, tuy rằng giữ lại Mộc Linh Căn to nhất, nhưng những độc vật đó sau khi ăn mòn cũng còn tàn lưu ở xung quanh Mộc Linh Căn a!
Hệ thống còn chưa bao giờ nghe nói qua có biện pháp tinh luyện linh căn đâu, vậy tạp chất ở chung quanh linh căn của ký chủ giải quyết như thế nào a?
Hệ thống không biết Yến Trục Quang muốn đem linh căn của nàng cải tạo thành Độc Linh Căn, nó chỉ cho rằng Yến Trục Quang không dám đánh cược chuyện tẩy linh căn, sợ đem Mộc Linh Căn to nhất kia tẩy đi, mới dùng loại biện pháp này.

Trên linh căn có tạp chất cũng không phải không có tiền lệ, nhưng tình huống sau này của bọn họ cuối cùng đều không mấy tốt đẹp, ký chủ hiện tại phải làm sao bây giờ a?
Hệ thống nghĩ tới việc nắm lấy người ký chủ hung hăng lay động, nó tình nguyện giữ lại một cái linh căn nhỏ nhất làm Thiên Linh Căn, cũng không muốn để cho linh căn lây dính phải tạp chất được chứ? Nó muốn chất vấn ký chủ, tại sao lại cứng đầu và ngốc nghếch như vậy đây?
Nhưng mà hệ thống không dám.

Ngay cả bật chốt mở ra giọng nói của chính mình nó cũng không dám.

Vẫn là Yến Trục Quang nhớ tới nó, mới cho phép nó mở miệng nói chuyện.

Hệ thống đang muốn hỏi ký chủ chuyện liên quan đến linh căn, lại bị Yến Trục Quang ngăn lại, cuối cùng cũng chỉ có thể đem lời nói vừa mới chuẩn bị nói ra nuốt ngược trở vào.

Ký chủ nhà nó quá độc lập, có hỏi cũng vô dụng, hơn nữa hiện tại linh căn đều đã biến thành như vậy, trừ phi đổi thân xác, bằng không cũng không còn biện pháp bù lại.

Yến Trục Quang nhớ tới hệ thống lúc trước bị nàng ra lệnh cưỡng chế không được quấy rầy, bật tâm niệm giao lưu lên, hỏi hệ thống: "Nhiệm vụ chủ tuyến hoàn thành chưa?"
Hệ thống ngoan ngoãn đáp lại: "Hoàn thành rồi."
Nhiệm vụ chỉ nói là đi theo Đại sư tỷ đến Phong Hoa Tiên Tông, chứ không yêu cầu phải đặt chân vào Phong Hoa Tiên Tông.

Vân Mật Tuyết đã nói là mang Yến Trục Quang đi, hơn nữa lúc nàng thật sự mang Yến Trục Quang đi thì nhiệm vụ cũng đã hoàn thành.

Yến Trục Quang nghe xong, nghĩ nghĩ nói: "Lúc cải tạo đặc thù thể chất có xảy ra dị tượng gì không?"
"Không có", hệ thống nói: "Bởi vì phù hợp với mộc linh thân thể thập phần ôn hòa của ký chủ, lại do hệ thống trực tiếp cải tạo, cho nên không có phản ứng gì, sẽ không khiến cho người khác chú ý, cũng sẽ không bị sét đánh."
Hệ thống vẫn rất kín đáo phê bình chuyện lôi kiếp.

Yến Trục Quang coi như không nghe ra hệ thống oán giận: "Vậy hiện tại liền bắt đầu cải tạo."
Hệ thống sửng sốt: "Hiện tại?"
"Tuy rằng mộc linh thân thể thập phần ôn hòa, nhưng vì để cho ký chủ cùng linh khí càng thêm phù hợp, trong lúc cải tạo sẽ cưỡng chế làm ký chủ ngủ say."
"Nói cách khác, trong khoảng thời gian này, ký chủ sẽ lâm vào hôn mê."
"Ký chủ, ngươi hiện tại còn đang nằm trong lòng ngực Đại sư tỷ đấy! Ngươi xác định muốn bắt đầu sao?"
Hệ thống cùng Yến Trục Quang sớm chiều ở chung, nó vẫn thực hiểu biết ký chủ nhà mình.

Nhìn như Yến Trục Quang tính sẵn trong lòng mọi chuyện, trên thực tế làm người phi thường cẩn thận để ý, chỉ cần có một chút gió thổi cỏ lay, cả người liền sẽ vô cùng cảnh giác, thần kinh căng đến gắt gao, tựa như một con sói cô đơn đi trong đêm tuyết.

Hiện giờ ký chủ còn đang được Đại sư tỷ ôm vào trong ngực, dựa theo tâm tính ký chủ, nàng như thế nào cũng không có khả năng cho phép chính mình mất đi ý thức ở trong lòng của người khác đi?
Bất quá, hôm nay ký chủ nhất định phải khiến cho hệ thống kinh ngạc rồi, Yến Trục Quang nói: "Ngươi không phải kêu ta tin tưởng nàng sao? Như thế nào, hiện giờ ngươi lại không muốn?"

"Không phải a..."
Hệ thống cảm thấy chính mình có chút không rõ, ký chủ có ý gì? Hôm nay mặt trời mọc từ hướng Tây, hay do nàng đổi tính? Phía trước nói tới bạch nguyệt quang không phải còn làm như kiểu không biết nên tin hay không sao...!
"Cải tạo mất bao lâu?"
Hệ thống tính toán: "Đại khái mất khoảng hai ba ngày.

Ký chủ vừa mới trải qua lôi kiếp, thân thể đã chịu thương tổn nặng nề, tuy rằng đã dùng qua đan dược chữa thương, nhưng lực lượng của lôi kiếp thập phần bá đạo, trước mắt còn đang tiếp tục phá hư thân thể của ngươi."
"Hiện tại có ba phương án: Một, trước chữa trị thân thể xong rồi cải tạo thể chất.

Hai, trước cải tạo thể chất rồi lại chữa trị thân thể.

Ba, đồng thời tiến hành.

Ký chủ, ngươi chọn cái nào?"
Yến Trục Quang suy nghĩ: "Có thể chỉ cải tạo thể chất thôi, không chữa trị thân thể được không?"
Hệ thống không tán đồng lắm: "Được thì vẫn được, nhưng rất đau a.

Ký chủ, ngươi có thể yêu quý chính mình một chút không?"
Yến Trục Quang bị hệ thống thuyết giáo, tâm tình có chút vi diệu: "Tình huống hiện tại của ta, nếu là chữa trị thân thể thì sẽ rước lấy hoài nghi."
"Ký chủ có thể đổ thừa là do mộc linh thân thể a, khả năng tự lành của mộc linh thân thể vốn rất lợi hại."
"Không cần, không cần chữa trị, trực tiếp cải tạo đi." Nàng cần lấy tư thái nhu nhược tiến vào Phong Hoa Tiên Tông, như vậy mới có thể được Vân Mật Tuyết che chở ở dưới cánh chim của nàng.

Nếu nàng khôi phục quá nhanh, Vân Mật Tuyết cũng không có lý do giữ nàng lại bên người, liên hệ mà nàng vất vả thành lập với Vân Mật Tuyết liền sẽ chấm dứt.

Nàng cũng không muốn làm một hậu bối bình thường, nàng hiện tại muốn bắt lấy ánh sáng này, muốn ở lại bên người nàng.

Hệ thống nghe được ý nghĩ trong lòng của Yến Trục Quang, không khỏi cảm khái, không hổ là bạch nguyệt quang, ký chủ thần thông quảng đại nhà nó cũng bị luân hãm.

Không lay chuyển được quyết định của nàng, hệ thống chỉ đành bắt đầu mạnh mẽ cải tạo thân thể Yến Trục Quang.

Yến Trục Quang mất đi ý thức, nhưng thân thể lại trung thực phản ứng ra tình trạng hiện tại của nàng.

Tiểu hoa miêu trong lòng ngực nhíu chặt mày, mồ hôi chảy ròng ròng, cả người giống như mới được vớt ra từ trong nước.

Vân Mật Tuyết ôm nàng thật chặt, cũng bắt đầu lo lắng, đứa nhỏ này làm sao vậy? Thân thể chưa được chữa trị tốt lại bắt đầu đau sao?
Nàng không khỏi tăng nhanh tốc độ lên đường..