Nói đến Vạn Thú Tinh Huyết, bản thân Long Trần cũng cảm thấy toát hồ hôi.
Tinh huyết ma thú hơn vạn năm cái gì, lừa quỷ à, đây rõ ràng là lừa người khác, ma thú cấp ba nhiều nhất cũng chỉ có thể sống đến hơn hai ngàn năm.
Ma thú từ vạn năm trở lên, đó ít nhất cũng là ma thú cấp bốn, thế không phải cố ý lừa người ta à? Dùng tinh huyết của ma thú cấp bốn để thực nghiệm, cho dù là danh môn đại phái cũng lỗ vốn.
Chẳng trách nhiều năm như vậy, không ai có thể phá giải được bí mật này, là vì dày vò người ta quá đáng, Huyền Thiên Biệt Viện đúng là có thủ đoạn, lừa đảo rất hay.
- Uyển Nhi, ngươi cứ hấp thu toàn bộ tinh huyết ma thú này đi, tuy là tinh huyết của ma thú cấp ba, nhưng ta đã tính qua rồi.
Sau khi tổng hợp bốn mươi tám loại thảo dược, thành phần hoạt tính trong tinh huyết ma thú toàn bộ được kích hoạt, chỉ cần hấp thu nó sẽ khiến tỳ vết trong máu được loại bỏ, thăng cấp hoàn mỹ là không có vấn đề!
Long Trần nói.
- Nhưng ngươi!
- Không sao, bản thân ta có thể tự giải quyết, hơn nữa, hiện tại cho dù ta hấp thu cũng không thể tấn thăng Dịch Cân cảnh, không nên lãng phí vô ích.
Long Trần khuyên nhủ, hắn vẫn rất cảm kích Đường Uyển Nhi, nàng ta là một nữ hài thiện lương.
Đường Uyển Nhi gật đầu, tay ngọc nhẹ nhàng đong đưa, Linh hồn chi lực vươn ra, không thể không nói Linh hồn chi lực của Đường Uyển Nhi là vô cùng cường đại.
Tinh huyết ma thú trong bình chậm rãi bay ra, giống như nước di động, hiện lên ở trước mặt Đường Uyển Nhi.
Đường Uyển Nhi chậm rãi nhắm hai mắt lại, tay ngọc đặt lên trên đoàn tinh huyết đó, bắt đầu chậm rãi hấp thu năng lượng trong tinh huyết.
Long Trần lặng lẽ rời khỏi động phủ, thấy Thanh Ngọc cũng ở bên ngoài, biết đây là Thanh Ngọc hộ pháp cho Đường Uyển Nhi.
Chào Thanh Ngọc một tiếng, Long Trần một mình tìm chỗ yên lặng, thò tay vào trong bình.
Vận chuyển Linh hồn chi lực, chỗ lòng bàn tay hiện lên một vòng xoáy, bắt đầu điên cuồng hấp thu tinh huyết ma thú trong bình.
Cơ hồ chỉ mất một hơi thở, tinh huyết trong bình đã bị Long Trần hút sạch.
So sánh với phương thức ôn nhu của Đường Uyển Nhi, Long Trần chính là một con soi đói, há miệng cắn xé từng miếng huyết nhục.
Theo tinh huyết ma thú tiến vào trong cơ thể, máu của Long Trần lập tức giống như sôi trào, bắt đầu điên cuồng lưu động.
Nếu để người khác phát hiện Long Trần dùng phương pháp như vậy để hấp thụ tinh huyết ma thú, tuyệt đối có thể sẽ hù chết người ta, sau đó lại dọa cho người chết phải sống lại, rồi lại dọa cho người nửa chết nửa sống sợ tới mức chết đi sống lại.
Đó là tinh huyết của ma thú, không phải máu của người, sẽ có xung đột với máu người, tùy tiện hút vào trong cơ thể sẽ tạo thành máu va chạm với nhau, nhẹ thì vỡ mạch máu, nặng thì trực tiếp nổ tan xác mà chết.
Cho nên Đường Uyển Nhi mới hấp thu một cách rụt rè như vậy, bởi vì nàng ta cần tách lực lượng cuồng bạo trong tinh huyết ma thú ra, chỉ hấp thu năng lượng hoạt tính trong máu, bởi vì chỉ có năng lượng hoạt tính mới có thể khiến máu của bản thân nàng ta lại được chiết xuất, đạt tới trình độ vô hà vô cấu, như vậy mới có thể thăng cấp hoàn mỹ.
Mà Long Trần lại nắm rõ thân thể của mình, lười chẳng muốn lao lực để loại trừ như vậy, trực tiếp hấp thu vào trong cơ thể, khiến Huyết mạch chi lực của bản thân bắt thú huyết phải phục tùng.
Đây là một hồi chiến tranh đóng cửa đánh chó, máu trong cơ thể Long Trần đang điên cuồng công kích thú huyết mới vào đó.
Máu của Long Trần đã ngưng thực đến một loại trình độ cơ hồ là khủng bố, thú huyết chảy vào đến trong thân thể Long Trần, không làm nổi lên được bọt sóng đã bị cắn nuốt triệt để.
Đồng thời vung tay, một đạo huyết tiễn bay ra, đó đều là tạp chất bị loại bỏ, mà năng lượng hoạt tính hữu dụng thì bị hấp thu toàn bộ.
Rầm rầm.
Trong cơ thể Long Trần phát ra tiếng nổ vang ầm ầm, giống như một con sông đang chảy cuồn cuộn, đó là thanh âm máu đang không ngừng chảy phát ra, cho dù ở bên ngoài cũng có thể nghe thấy rõ ràng, cực kỳ khiếp người.
Có thể đề thăng Huyết mạch chi lực đến loại trình độ này, quả thực là nghe rợn cả người, không biết người khác tu luyện thế nào, có điều Long Trần biết trong bất kỳ quyển bút ký tu hành nào cũng không có ghi chép như vậy.
Cho nên Long Trần không muốn tu hành giống như người khác, chủ yếu là con đường tu hành của mình từ ngay lúc ban đầu đã khác với người khác, làm như vậy sẽ có thể dẫn tới náo động.
Ầm!
Bỗng nhiên trong cơ thể Long Trần phát ra một tiếng nổ vang, sóng khí cuồn cuộn lan ra xung quanh, trực tiếp đánh gãy mấy cây nhỏ.
Phù.
Long Trần thở hắt ra một hơi, cuối cùng cũng đột phá rồi, lực lượng nhục thân lại cường đại hơn rất nhiều, có điều khí huyết lại bị giảm bớt đi nhiều, cần nhiều thời gian hơn để ngưng tụ khí huyết.
Tính toán thời gian, Long Trần phát hiện, thời gian mỗi lần hắn thăng cấp đều sẽ gấp đôi lần trước, bấm tay tính toán, lần này thăng cấp mất hơn một tháng.
Hiện giờ tấn thăng đến Ngưng Huyết thất trọng thiên, dựa theo tốc độ này mà tính, bát trọng thiên cần hai tháng, cửu trọng thiên cần bốn tháng, mà tấn thăng Dịch Cân cảnh thì cần tám tháng.
Cứ tính như vậy, mình muốn thăng cấp Dịch Cân cảnh chẳng phải là cần gần một năm rưỡi à? Nếu tiếp tục như vậy thì thức ăn cũng nguội mất.
Nếu là đệ tử bình thường, hắn triệu hồi ra thần hoàn có lẽ có thể khiêu chiến vượt cấp, nhưng gặp phải loại đệ tử cấp hạch tâm, vậy chẳng phải là chỉ có nước bị đánh như chó à?
Hơn nữa một năm rưỡi là ước đoán thôi, có lẽ thời gian sẽ còn lâu hơn, vậy mình không phải thành kéo chân sau của Đường Uyển Nhi à.
Không được, phải thăng cấp thật nhanh, phải mau chóng nghiên cứu chế tạo ra Vạn Thú Tinh Huyết này.
Khi Long Trần quay về động phủ, Đường Uyển Nhi vẫn đang rụt rè hấp thu đoàn tinh huyết đó, có điều Long Trần phát giác, sắc mặt Đường Uyển Nhi ửng hồng, khí tức nhấp nhô bất định, chính là điềm báo sắp đột phá.
Thanh Ngọc và Long Trần đều canh giữ trước động phủ, tuy biết nơi này vô cùng an toàn, nhưng vẫn sợ lúc này có người quấy nhiễu Đường Uyển Nhi, không thể nào lơ là được.
Ầm!
Bỗng nhiên phía sau truyền đến một tiếng vang nhỏ, một cỗ khí tức cường đại tỏa ra, Long Trần và Thanh Ngọc không khỏi mừng rỡ, quay đầu nhìn về phía Đường Uyển Nhi.
Lúc này Đường Uyển Nhi vẫn ngồi khoanh chân ở đó, quanh người có gió nhẹ di động, tóc dài tung bay, trong mắt đẹp mang theo ánh sáng lấp lánh, bên trong toàn là vẻ vui mừng.
Nhìn Đường Uyển Nhi, cảm thụ được khí tức cường đại trên người nàng ta cùng với áp lực cực lớn trong trực giác, Long Trần thầm thở dài:
- Sau này chỉ sợ lại bị ăn đòn rồi!