Long Trần đang cúi người, chuẩn bị lén lút rời khỏi, bỗng nhiên một thanh âm truyền đến, khiến cả người Long Trần cứng đờ.
Thanh âm đó trong trẻo nhu hòa, dễ nghe êm tai, Long Trần chậm rãi quay đầu lại nhìn, phát hiện không biết từ lúc nào đã phát hiện ra mình, không ngờ vừa kịch chiến vừa gọi tên mình.
- Long Trần chết tiết, ngươi đây là muốn lâm trận bỏ chạy à? Thanh âm của Đường Uyển Nhi tràn ngập tức giận, hiển nhiên vô cùng khinh thường loại hành vi này của Long Trần.
Đường Uyển Nhi vừa hét lên, lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người, toàn bộ đều nhìn về phía Long Trần.
- Đùa gì thế, Long Trần ta là người như vậy à? Ta đây là đang muốn tìm một chỗ làm nóng người, mới có thể đầu nhập vào chiến đấu tốt hơn.
Long Trần cãi chày cãi cối.
Nghe thấy Long Trần nói như vậy, trong mắt mọi người đều tràn ngập vẻ khinh thường, thân ảnh lén lút vừa rồi của Long Trần, rõ ràng chính là muốn chạy trốn, ngay cả người mù cũng nhìn ra được.
- Triệu Vũ, đi bắt tiểu tử này, đã sớm nhìn hắn không vừa mắt, đánh cho hắn một trận thật nặng.
Lôi Thiên Thương nói với một người bên mình.
- Vâng, đại ca.
Nam tử tên là Triệu Vũ gật gật đầu, trên mặt mang theo nụ cười vui sướng khi người khác gặp họa, lao thẳng tới Long Trần.
Triệu Vũ đó thân là cường giả Ngưng Huyết cảnh đỉnh phong, chiến lực cường hãn, là thủ hạ đắc lực của Lôi Thiên Thương, hắn một mình rời khỏi đội ngũ, khiến chiến lực của đội ngũ giảm xuống không ít, lại khiến áp lực của người bên Đường Uyển Nhi bớt đi nhiều.
Đường Uyển Nhi thấy Triệu Vũ lao về phía Long Trần, trong mắt đẹp hiện lên một tia giảo hoạt: Muốn xem náo nhiệt à, tỷ tỷ sẽ không cho ngươi được như ước nguyện đâu.
Vù vù.
Đường Uyển Nhi quát khẽ một tiếng, tay ngọc vẩy liên tục, trong tay xuất hiện hai thanh phong nhận trong suốt, giống như hai thanh trường kiếm, công tới Lôi Thiên Thương.
Nàng ta là Phong Linh Thể hiếm thấy, trời sinh đã có lực tương tác cực lớn với Phong chi lực, sự nắm giữ đối với Phong chi lực đạt tới một loại cực hạn.
Cái này tương tự như sự nắm giữ của Đan tu đối với hỏa diễm, phong nhận trong tay nàng ta giống như Viêm Khí Đan tu ngưng tụ ra, đều dùng linh lực bản thân áp súc mà thành, cực kỳ khủng bố.
Trừ phong nhận trong tay ra, bên cạnh nàng ta còn có tám thanh phong nhận nhỏ quay chung quanh, tuy lực công kích không khủng bố như phong nhận trong tay nàng ta, nhưng những phong nhận đó được nàng ta dùng ý niệm khống chế, tùy thời đều có thể xuất kích, khiến người ta khó lòng phòng bị.
Lúc này Đường Uyển Nhi mới coi như thực sự lấy ra thực lực, trước đó chỉ là thăm dò mà thôi, hiện giờ thăm dò xong rồi, mới bắt đầu chiến đấu chân chính, nàng ta là chí tất phải có Cửu Diệp Chi Lan.
Ầm.
Áp lực của Lôi Thiên Thương tăng mạnh, trong cơ thể phát ra một tiếng nổ vang, Lôi đình chi lực quanh người trở nên cường đại hơn, va chạm với phong nhận của Đường Uyển Nhi.
Thân thể của Lôi Thiên Thương được lôi đình bao phủ, người cứng như sắt, quyền đầu va chạm với phong nhận còn đáng sợ hơn lợi khí, phát ra những tiếng leng keng, lại không tổn thương mảy may.
Nhưng chiến đấu càng kịch liệt, Lôi Thiên Thương càng hưng phấn, Đường Uyển Nhi cường đại ngoài dự liệu của hắn, nữ nhân như vậy, nếu chinh phục được, tuyệt đối là niềm kiêu ngạo lớn nhất trong đời người.
Thân thể hắn vốn đã vô cùng cường hãn, nếu có được Cửu Diệp Chi Lan, sẽ lại có thể đề thăng một bậc, cho nên hắn tuyệt đối không thể bỏ qua, hai người xuất thủ toàn lực.
Khi Lôi Thiên Thương và Đường Uyển Nhi đang kịch chiến, Triệu Vũ đã đánh về phía Long Trần, vẻ mặt dữ tợn cười nói:
- Tiểu tử, hiện giờ đã không có ma thú cấp ba, ta xem ngươi còn ngông cuồng nữa không.
Trên mặt Long Trần hiện lên một tia cổ quái, hình như tất cả mọi người đều quy công chiến lực của mình lên người Tiểu Tuyết, chẳng lẽ mình thật sự kém vậy à?
- Nếu thức thời thì mau quỳ xuống cầu xin tha thứ.
Triệu Vũ đi tới cách trước người Long Trần ba trượng, khoanh tay mà đứng, vẻ mặt lạnh lùng nói.
Long Trần nhìn Triệu Vũ, lắc đầu nói:
- Ta thực sự không hiểu, đám con cháu thế gia các ngươi có phải nếu không ra vẻ ta đây thì sẽ chết không?
Cũng không nhìn mình là chui ra từ rùa lông xanh nào, cho rằng vỏ đủ cứng? Nói trắng ra là, các ngươi chính là một đám dế nhũi chưa trải sự đời.
Đối với những đệ tử thế gia cao cao tại thượng này, Long Trần vô cùng phản cảm, đặc biệt là tư thế lỗ mũi luôn hướng lên trời, dùng cằm để nhìn người khác của bọn họ, thực sự khiến người ta buồn nôn.
Ở trước mặt Lôi Thiên Thương thì cung cung kính kính, đến trước mặt Long Trần thì lại thành đế vương cao cao tại thượng, thật sự khiến người ta ghê tởm.
- Miệng của ngươi rất đáng ghét, hôm nay ta muốn vả vỡ miệng ngươi.
Sắc mặt Triệu Vũ trầm xuống, quát lạnh một tiếng, dưới chân khẽ động, vẽ ra một đạo hư ảnh, lao thẳng tới Long Trần, một chưởng đánh về phía mặt Long Trần.
- Như ngươi mong muốn.
Long Trần cũng nổi giận rồi, không chút nghĩ ngợi, cũng đánh ra một chưởng.
Ầm.
Một chưởng của Long Trần vỗ lên tay Triệu Vũ, phát ra một tiếng nổ vang, sóng khí chồng nhau, điên cuồng trào ra.
Triệu Vũ không ngờ một chưởng đó của Long Trần lại có lực lượng lớn đến khiếp người, hắn cảm thấy bàn tay mình giống như bị núi lớn đụng trúng, thiếu chút nữa thì gãy lìa.
Cả người không tự chủ được mà bay ngược ra ngoài, một tay đã tê dại, trong lòng chấn động mãnh liệt.
Phải biết rằng Triệu Vũ cũng là một vị thiên tài, trong cùng cấp, rất ít gặp được đối thủ, tính cách cao ngạo, trừ Lôi Thiên Thương ra, hắn chưa từng bội phục bất kỳ ai.
Mà hắn quả thật cũng có chiến lực cường đại, được Lôi Thiên Thương coi trọng, coi là phụ tá đắc lực, nhưng dưới một chiêu của Long Trần đã bất lợi, sao có thể khiến hắn không sợ hãi.
- Nên tới ta rồi.
Khi Triệu Vũ đang khiếp sợ, Long Trần đã nhào tới trước người hắn, phất ra một chưởng, tới thẳng mặt hắn, giống hệt như thủ pháp ra chiêu của hắn lúc trước.
- Muốn chết.
Triệu Vũ giận dữ, Long Trần đây là muốn tát hắn, hắn vẫn là lần đầu tiên bị người khác đối đãi như vậy, không khỏi lửa giận bốc lên.
Huyết khí toàn thân bùng nổ, sóng khí thổi quét, hét lớn một tiếng, một quyền đập xuống Long Trần.
.