Cửu Thiên Liên Sinh

Chương 65: Sống hay chết




Chứng kiến toàn bộ những việc vừa phát sinh trước mắt, hai người đứng bên cạnh nữ tử bắt đầu khiếp sợ, điều này sao có thể, điều này sao có thể, trên thế gian này sao lại có loại võ công tà dị như thế?

Nhưng mà tất cả điều này thực sự đã xảy ra ngay trước mắt bọn họ.

Bàn tay lạnh lẽo tái nhợt của hắc y nam tử đặt lên đỉnh đầu nữ tử, chỉ là một hành động đơn giản, không thêm bất kì hành động nào khác, dùng mắt thường cũng có thể thấy tốc độ lão hoá của nữ tử kia, làn da vốn trắng nõn mịn màng dần dần trở nên lỏng lẻo mà nhợt nhạt vô sắc, từng nếp nhăn bắt đầu xuất hiện trên khuôn mặt, một mái tóc đen trong thời gian ngắn ngủi đã thành hoa râm, dần dần rơi xuống, chỉ trong nháy mắt, nữ tử từ một người thiếu nữ xinh đẹp biến thành một phụ nhân già yếu bất kham.

Sau khi thấy rõ màn này, trong lòng ba người đột nhiên đã nhận ra người trước mặt bọn họ là ai.

Nam nhân trong truyền thuyết đã biến hoa khôi Thiên Hương Các thành phụ nhân vừa già cả lại xấu xí – đại ma đầu Diệt Thiên.

Chẳng qua bọn họ đã không còn cơ hội nói chuyện này cho bất cứ ai nữa, trong nháy mắt ngắn ngủi, nữ tử già nua hoá thành một mảnh tro tàn…

Từ lúc hắc vụ xuất hiện đến khi nó tan biến cũng chỉ bằng thời gian một người chạy từ bao sương vào tràng, nhưng cũng chỉ trong thời gian ngắn như vậy, đợi đến lúc hắc vụ tan hết, mọi người phát hiện mấy người vừa ở đây đều đã biến mất không thấy tăm hơi, ngay cả một sợi tóc cũng không còn.





Cửu Thiên Khách Điếm

Ban đêm, ánh trăng như nước trút xuống mặt đất, đèn hoa rực rỡ treo lên, trong Cửu Thiên Khách Điếm ca múa tưng bừng, tiếng đàn sáo reo vang không dứt, oanh ca yến ngữ, vô cùng náo nhiệt, hoàn toàn tương phản với mảnh u tĩnh ở hậu viện, trong viện ngẫu nhiên có tiếng ếch kêu từ trong bụi rậm vẳng đến, bóng cây hàng hàng, giống như bóng ma trong đêm tối.

Trong phòng ánh nến lay lắt, nam tử đã bỏ đi áo choàng đứng bên mộc dũng, rắc một loại bột phấn kỳ lạ vào trong nước, bàn tay tái nhợt hướng về phía trước ngửa ra, trong lòng bàn tay bất ngờ xuất hiện một mạt tựa như hoả diễm của thanh liên, thanh liên hoả diễm như một con thú ngoan ngoãn đã được thuần hoá nhảy múa trong lòng bàn tay nam nhân, theo điều khiển của Diệt Thiên hoá thành một con hoả xà màu xanh chui vào bên trong mộc dũng.

Ngay sau đó, trên mặt nước bốc lên làn khói trắng lượn lờ, nước ấm vốn trong suốt nay lại trở nên trong xanh như ngọc bích, tựa như u tuyền, phất phơ từng đợt hương hoa sen nhàn nhạt thơm ngát.

Xoay người, Diệt Thiên chậm rãi đi tới bên giường, lúc đang định vươn tay chạm đến nam tử nằm hôn mê trên giường, một con tiểu hắc miêu trên người toàn máu đột nhiên chui ra từ trong ngực Lâm Cửu nhe răng trợn mắt với Diệt Thiên, móng vuốt nho nhỏ chắn ngang trước mặt như không muốn để Diệt Thiên tới gần.

Bàn tay đưa ra hơi khựng lại, Diệt Thiên nhẹ nhàng nhìn đôi mắt màu đỏ cáu kỉnh của Tiểu thối miêu, ngón tay nhẹ nhàng động vào trán Tiểu thối miêu một chút, thân thể bị thương do cố gắng thoát khỏi giam cầm của Tiểu thối miêu liền loạng choạng ngã xuống.

Trường tụ vung lên, Tiểu thối miêu hôn mê biến mất ngay trước mắt.

Diệt Thiên khom lưng lúc đang chuẩn bị bế Lâm Cửu lên thì lại tạm dừng, nhìn bạch y nhiễm vài điểm huyết mai trên người Lâm Cửu, tựa hồ cảm thấy có chút chướng mắt, ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua y phục nam nhân, chỉ trong nháy mắt, dùng mắt thường cũng có thể thấy tốc độ hoá thành tro tàn của bạch thường*(xiêm áo) trên thân nam nhân từng mảnh theo gió nhẹ bay.

Nhẹ nhàng thở ra, y phục che phủ trên thân nam nhân đã hoá thành tro tàn tức khắc tiêu tan không còn giấu vết, cơ thể nam tính sạch sẽ mà thon thả tiếp xúc với khí đêm đầu hạ ấm áp, ánh sáng ngọn đèn màu cam nhạt khiến cho nam nhân đang hôn mê có vẻ hết sức nhu hoà, tựa như bạch liên trong nước sông trong vắt, mông lùng mà thanh mĩ, nhưng lại không hề mất đi vẻ nam tính.

Hơi nheo nheo mắt lại, Diệt Thiên khom lưng ôm ngang eo Lâm Cửu cẩn thận đặt vào trong trì thuỷ u bích, một cảm giác mát lạnh xuyên thấu qua lỗ chân lông chui vào thân thể, Lâm Cửu dù đang hôn mê nhưng cũng nhịn không được khẽ nhíu mày, nhẹ nhàng run rẩy.