Cửu Thiên Kiếm - SS Hà Thần

Chương 505: Ăn nhịp với nhau!




Chu Hằng thở dài, kéo chăn qua đắp lên người Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, sau đó mở cửa.



Đứng ở cửa, đúng là vị Dương gia chi nữ Dương Lan Hinh kia. Mà thứ đầu tiên đập vào mi mắt Chu Hằng cũng không phải mà gương mặt xinh đẹp như hoa như ngọc của nàng, mà là viên thịt đẫy đà ngạo nhân sắp nhảy ra ngoài kia!



Điều này làm cho rung động trong lòng Chu Hằng phần nhiều là tức giận hơn, nếu không có nữ nhân này ở đây quấy rối, hắn đã có thể ăn được heo sữa của Nguyệt Ảnh Thánh Nữ!



Ngươi lại không bồi thường, tới xem náo nhiệt làm gì?



Dương Lan Hinh không khỏi ngẩn ra, nàng thấy qua vô số ánh mắt cùng biểu tình của nam nhân nhìn chằm chằm mình . Cho dù thuộc hạ của nàng, thậm chí những dân chúng bình thường, du côn vô lại trên đường cái kia, tuy rằng đều tràn đầy sợ hãi đối với nàng, nhưng không thể che giấu lửa nóng ở sâu trong ánh mắt bọn họ, giống như hận không thể dùng ánh mắt cưỡng gian nàng 100 lần!



Đối với những người hèn nhát này, từ trước đến nay Dương Lan Hinh là xem thường, đương nhiên, nếu là thật có người dám dùng sức mạnh với nàng, vậy thì càng thảm, tuyệt đối là chết không có chỗ chôn!



Dương Lan Hinh theo cha thân chinh chiến nhiều năm, thường thấy giết chóc, mà hai tay của nàng cũng là dính đầy máu tươi, được người xưng là “Huyết La Sát”, cái này cũng không phải chỉ là một cái danh hiệu, người chết ở trong tay nàng có ít nhất mấy ngàn!



Cho dù là Chu Hằng dùng ánh mắt của trư ca nhìn nàng thì sẽ không để cho nàng cảm thấy kỳ quái, nhưng vấn đề là, ánh mắt của Chu Hằng không ngờ tràn đầy sự không kiên nhẫn, giống như nàng không phải vưu vật làm cho nam nhân điên đảo, mà là một tên ăn mày!



Phát hiện điểm này, không khỏi làm Dương Lan Hinh rất không thích.



Mỹ nữ phần lớn đều kiêu ngạo, nàng cũng không ngoại lệ, tràn đầy tin tưởng đối với mị lực của mình, nhưng hết lần này tới lần khác Chu Hằng lại lộ ra biểu tình bực mình đối với nàng như vậy, bảo nàng sao có thể tiếp nhận?



– Chu thế huynh. Có rảnh để tâm sự chứ?



Nàng nén lại sự khó chịu trong lòng, nói.



Chu Hằng rất muốn nói không, trong phòng đang có một đại mỹ nhân yểu điệu chờ hắn sủng hạnh a! Nhưng nếu lên thuyền của người ta, làm sao cũng phải cho chủ nhân một điểm mặt mũi, hắn đành phải bất đắc dĩ đáp ứng.



Dương Lan Hinh thấy được miễn cưỡng trên mặt Chu Hằng, thiếu chút nữa nhịn không được mà một cước đạp bay người kia!



Ngươi chẳng qua là Nguyệt Minh Vương, vóc người cũng không phải soái đến long trời lở đất, tuyệt sắc vưu vật như nàng tự mình tới cửa lại còn tỏ sắc mặt như vậy? Đây quả thực là thiên đại sỉ nhục đối với nàng, làm cho nàng từ từ hiện lên vài phần sát khí.



– Chu thế huynh, ngươi từ tinh cầu nào của Phàm giới phi thăng đi lên?



Dương Lan Hinh áp chế sát khí trong lòng, lai lịch của Chu Hằng còn không có thăm dò được, vạn nhất hắn thật sự là hậu duệ của hào môn thượng tam thành, vậy tuyệt đối không giết được.



Hơn nữa, cho dù Chu Hằng thật sự là phi thăng đi lên từ Phàm giới, thiên phú yêu nghiệt như vậy Dương Lan Hinh cũng sẽ kính trọng!



Nàng là nữ nhân có dã tâm, phải đem gia nghiệp phát dương quang đại, bởi vậy nhân tài cũng là thứ nàng cực khát cầu.



Tiên giới không phải là không có thiên tài, nhưng mỗi người đều là mắt cao hơn đỉnh đầu, sẽ để ý tiểu gia tộc của Tây Thập Nhị Thành cỏn con như Dương gia sao? Muốn chiêu mộ bọn họ, thứ nhất là Dương gia vị tất có thể ra giá được, thứ hai cho dù có thể ra giá, người ta chưa chắc sẽ động tâm.



Nhưng Chu Hằng bất đồng, nếu hắn thật sự là phi thăng từ Phàm giới, tất nhiên thế đơn lực bạc. Chỉ cần hiện tại cho hắn ân huệ, không khó làm lung lạc hắn!



Mà càng làm cho Dương Lan Hinh có tự tin, thì bản thân nàng chính là mỹ nữ vô cùng xuất sắc!



Huyết La Sát mặc dù là nhân vật hung ác làm cho vô số tiểu nhi trong Tây Thập Nhị Thành nửa đêm phải thức giấc, lại là đối tượng làm cho vô số nam nhân ngày đêm trằn trọc, bao nhiêu nam nhân chịu lấy cái chết để đổi lấy một đêm xuân cùng nàng.







Bởi vậy nàng chắc chắc có thể mê Chu Hằng tới thần hồn điên đảo, biến thành bề tôi dưới váy của nàng!



Đương nhiên, hiện tại bắt đầu có chút không theo dự liệu, nhưng nàng tin tưởng mị lực của mình!



– Long Hà đại lục!



Chu Hằng nói, như loại chi tiết này không có gì cần giấu giếm, một lời nói dối cần thiên thiên vạn vạn lời nói dối để bù lại, chỉ cần không nói ra bí mật của Tinh Hạch là có thể.



Dương Lan Hinh gật gật đầu, lại bắt đầu hỏi thăm.



Nàng thủ đoạn khéo đưa đẩy, rõ ràng là đang thăm dò nội tình của Chu Hằng, nhưng trong lời nói lại là tự lộ ra sự quan tâm, giống như một vị Thánh nữ.



Chu Hằng biết dụng ý của nàng, nhưng cũng không có định giấu giếm cái gì.



Kể từ đó, Dương Lan Hinh tự nhiên hết sức hài lòng, còn mị lực cuối cùng của mình phát huy tác dụng, không khỏi lộ ra nụ cười tự tin. Nàng lăn qua lộn lại hỏi ít nhất ba lần, sau khi tin tưởng từng chi tiết đều không có chút chênh lệch nào, cuối cùng hoàn toàn tin Chu Hằng.



Tên này đúng là vừa mới phi thăng lên từ Phàm giới.



Nhân tài tuyệt đối!



Tuy rằng Dương Lan Hinh còn chưa từng thấy qua chiến lực của Chu Hằng, nhưng có thể tiến vào Nguyệt Minh Cảnh ở trước 50 tuổi, đây quả thực là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, cũng chỉ có thiên tài siêu cấp của hào môn ở thượng tam thành mới có thể so sánh!



Mỹ ngọc như thế, một ngày nào đó sẽ phóng xuất ra quang hoa chói mắt!



Dương Lan Hinh đã quyết định phải lung lạc Chu Hằng, muốn đối phó với người trẻ tuổi khí thịnh như vậy, dù sao cũng bất quá là mấy chữ danh lợi tiền bạc.



Dương gia sẽ toàn lực bồi dưỡng hắn, chỉ cần Chu Hằng không phải kẻ mù mắt vong ân bội nghĩa, tất nhiên sẽ cảm tạ, sau đó nàng sẽ dùng sắc đẹp dụ dỗ, Chu Hằng dĩ nhiên là sẽ bị buộc vào trên chiến thuyền của Dương gia. Đương nhiên, cái gọi là sắc dụ cũng không phải chuyện lên giường thấp kém, mà là khi nóng khi lạnh!



Không có được mới là tốt nhất!



Dương Lan Hinh cũng không có ý tưởng lấy thân thể mình xem như lợi thế giao dịch, nàng có thể sắc dụ thiên hạ, nhưng nam nhân có thể tiến vào thân thể nàng, tất nhiên phải là một nam nhân kiệt ngao bất tuần đích thực, có thể chinh phục nàng, mà không phải xú nam nhân bị nàng chinh phục.



– Chu thế huynh, ngươi mới đến, có thể nói là chưa quen cuộc sống nơi đây. Mà sự tàn khốc của Tiên giới, cũng tuyệt đối vượt ra khỏi tưởng tượng của ngươi, không bằng tới nhà ta ở một đoạn thời gian? Nhà ta có một đội hộ vệ, tổng cộng có ba gã đội trưởng chính, bảy tên đội phó, thống lĩnh 1000 tiên nhân! Ta có thể làm chủ, cho phép Chu thế huynh có được chức vị đội phó trước, ngày sau thực lực của Chu thế huynh tăng trưởng, làm đội trưởng chính cũng không thành vấn đề!



Lời nói này vừa vặn hợp với tâm ý của Chu Hằng, hắn cũng tính toán tìm một thế lực để dựa vào trước, đợi hoàn toàn thăm dò tình huống của Tiên giới mới nghĩ kế hoạch tiếp.



Hắn cười cười, nói:



– Vậy hết thảy nghe theo Dương tiểu thư an bài!



Dương Lan Hinh quyến rũ cười, sóng mắt lưu chuyển, bộ ngực vĩ đại cũng run lên theo, một mảnh ba đào mãnh liệt kia giống như muốn chen chúc lại. Nàng cũng không ngại câu dẫn một chút, để ánh mắt của Chu Hằng chiếm chút tiện nghi không có ý nghĩa thực tế.



– Lần này gia tộc xuất động Ngân Long Hào, là vì để tìm kiếm tài nguyên khoáng sản quý hiếm!



Nếu song phương quyết định quan hệ thuê mướn, Dương Lan Hinh lập tức nghiêm sắc mặt, bày ra tư thế cấp trên.



– Trăm van năm trước, toàn bộ Tiên giới thiếu chút nữa sụp đổ, tuy rằng về sau có đại năng giả thành lập 49 tòa Tiên Thành, nhưng kim loại trân quý luôn luôn thuộc loại tư nguyên khan hiếm. Những tư nguyên này đều giấu ở trong từng khối từng khối đại lục vỡ nát, chúng ta chính là phải tìm ra những kim loại này!



– Thì ra là thế!



Chu Hằng gật gật đầu.



– Nhất thiết không thể sơ suất, tuy rằng những đại lục vỡ nát này đã hoàn toàn không thích hợp để võ giả tu luyện, nhưng đại lục hơi lớn chút lại thành chỗ vui chơi của yêu thú tinh vũ, chúng nó tuy rằng không biết tu luyện, lại là linh khí thiên địa sinh ra, có được chiến lực vô cùng vô tận!



Dương Lan Hinh vội vàng nhắc nhở.



Lời nói này của nàng ngược lại đúng là chân tâm thật ý, bởi vì nàng đã xem Chu Hằng là phụ tá đắc lực của tương lai, tự nhiên không hy vọng Chu Hằng bởi vì sơ suất mà chết non ở con đường trưởng thành.



Đây là tổn thất của Dương gia!



– Hơn nữa, nguy hiểm hơn lại là cường đạo tinh hải!



Nàng còn nói thêm.




– Cường đạo tinh hải?



– Rất nhiều cường giả phạm vào tội lớn ở trong Tiên Thành, lại chạy ra ngoài, người có thực lực cường đại liền xây dựng một đoàn cường đạo, tiến hành cướp bóc trong tinh hải! Những đoàn cường đạo này thực lực có mạnh có yếu, nhưng mỗi người đều giết người không chớp mắt, là điều mà người ra ngoài tìm kiếm kim loại kiêng kỵ nhất, cũng đáng sợ hơn rất nhiều so với yêu thú tinh vũ!



Sắc mặt của Dương Lan Hinh càng lộ vẻ thận trọng.



Không ở Tiên Thành, mà trong tinh hải mờ mịt không có linh khí để tu luyện, chỉ có thể hoàn toàn dựa vào tiên thạch!



Bởi vậy, những cường đạo tinh hải này mỗi người tự nhiên cùng hung cực ác, cướp đoạt tiên thạch khắp nơi.



Chu Hằng thở dài, xem ra hắn muốn đi Tiên Thành còn phải cầu thần bái phật, ngàn vạn lần đừng gặp gỡ cường đạo tinh hải cường đại.



– Các ngươi . . . Chúng ta hiện tại đang thăm dò mảnh đại lục này sao?



Chu Hằng hỏi.



– Không sai!



Dương Lan Hinh gật đầu.



– Ta cảm thấy có thể ly khai!



Chu Hằng cười nói.



– Vì sao?



Dương Lan Hinh nhướng mày, nàng nghĩ đến Chu Hằng sau khi nghe được tin tức về cường đạo tinh hải nên sợ, lập tức muốn về Tiên Thành. Nếu là như vậy, phân lượng của Chu Hằng ở trong mắt của nàng sẽ giảm bớt nhiều.



Tư chất của võ giả thiếu chút cũng không có vấn đề gì, nhưng ngay cả dũng khí giao tranh cũng không có, vậy còn có tiền đồ gì để nói?



Chu Hằng không nhanh không chậm, nói:



– Bởi vì trong đại lục này tuyệt đối không có một khối kim loại!



– Làm sao ngươi biết?



Dương Lan Hinh lại xem nhẹ Chu Hằng một phần, tên này không ngờ nói dối như thế! Nên biết rằng địa tầng của Tiên giới cực kỳ dày đặc, chỉ có thần thức đạt tới Sáng Thế Cảnh mới có thể xuyên thấu, Chu Hằng đây không phải là đang mở mắt nói mò sao?



– Bởi vì, phía dưới có một con Tinh Mị!



Chu Hằng ung dung nói.



Tinh Mị lấy kim loại là thức ăn, điểm ấy rất giống Phệ Kim tộc, nếu nó đến nơi này, còn có thể có kim loại quý giá lưu lại sao?



Không phải không có khả năng là tên to xác này mới vừa vặn đi tới?



Đổi thành những người khác có lẽ không thể phán đoán, nhưng Chu Hằng có thể, bởi vì hắn có được máu huyết của Phệ Kim tộc, thời điểm một đường đi tới căn bản không có cảm ứng được một tia một hào khí tức của kim loại.



Cho nên, mảnh đại lục này cũng đã bị đầu Tinh Mị kia móc rỗng.



– Tinh Mị!



Dương Lan Hinh cả kinh, nàng tự nhiên biết Tinh Mị là vật gì, loại thiên địa kỳ thú này chuyên ăn kim loại, nếu là lời nói của Chu Hằng không giả, nơi này quả thật hẳn là tìm không thấy kim loại.



– Tinh Mị trưởng thành?



Nàng hỏi.



– Ấu thể!



Dương Lan Hinh lập tức lộ ra sắc mặt vui mừng, nếu là Tinh Mị trưởng thành, chính là toàn bộ Dương gia đồng thời xuất động cũng bị diệt toàn bộ trong nháy mắt, nhưng Tinh Mị ấu thể lại là bất đồng, nhiều lắm là chiến lực Nguyệt Minh Đế.



Dương gia bên này có Vương Nguyên Long tọa trấn, Nguyệt Minh Đế thứ thiệt, cộng thêm hỏa lực của tinh thuyền . . . Đủ để trấn một gã Nguyệt Minh Đế khác!



Tinh Mị lấy kim loại làm thức ăn, xương cốt chính là tinh hoa kim loại ngưng tụ mà hình thành, chính là kim loại cực quý báu cực trân quý! Xương cốt của Tinh Mị ấu thể tuy rằng không coi là đỉnh cao, nhưng Tinh Mị trưởng thành cũng không phải là thứ bọn họ có thể bắt giữ được!



– Tinh Mị ấu thể kia đi nơi nào?



Dương Lan Hinh có chút kích động hỏi Chu Hằng, nếu là có thể bắt lấy đầu Tinh Mị ấu thể kia, chuyến đi lần này của bọn họ cũng đáng giá!