Cửu Thiên Kiếm - SS Hà Thần

Chương 424: Mạnh yếu đổi!!




Mạnh yếu Rơi xuống cùng nàng còn có Chu Hằng, hai người đều trúng Hắc Tuyết Tán.



Đây là sau khi Chu Hằng đang đột phá Thần Anh Cảnh, lấy được phần thưởng từ trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, có thể khiến cho Hóa Thần Cảnh Thiên Tôn đều trúng chiêu, ở trong khoảng thời gian ngắn đánh mất hết thảy linh lực, trở thành thân thể phàm nhân chỉ còn lại phòng ngự.



Võ giả bay lên không, cần linh lực ủng hộ, vừa mất đi linh lực, tự nhiên giống như Thiết Ngưu vào biển, trực tiếp chìm tới đáy.



Thình thịch! Thình thịch!



Trước sau hai lần vang lên, Chu Hằng cùng Nguyệt Ảnh Thánh Nữ gần như đồng thời rơi xuống trên mặt đất, trong nháy mắt có thêm 2 cái to hố sâu lớn.



Chu Hằng gào to một tiếng, tung người một cái nhảy ra từ trong hố sâu, man lực hắn bây giờ đã sớm vượt qua xa linh lực, mất đi linh lực chỉ làm hắn không thể phi hành, không thể vận chuyển Tấn Vân Lưu Quang Bộ, Lăng Thiên Cửu Thức thôi, đối với phòng ngự, lực công kích cũng không suy yếu.



Hắn giống như Chiến Thần bay trên trời, rơi xuống bên cạnh hố sâu, cả người ánh sáng vàng lóng lánh, tinh khí thần xuất hiện tiến bộ dài.



Đi tới nơi Nguyệt Ảnh Thánh Nữ hạ xuống, Chu Hằng ngồi xuống, lẳng lặng chờ đợi.



Thẳng qua nửa ngày, mới gặp một đầu mái tóc đi ra từ trong hố sâu, sau đó là một gương mặt xinh đẹp như hoa như ngọc, trắng như tuyết, trong vắt, giống như Ngọc Liên nở rộ trong Băng Thiên Tuyết Địa, cao quý, trong trẻo nhưng lạnh lùng.



Đúng là Nguyệt Ảnh Thánh Nữ.



Nàng mất đi một thân linh lực Hóa Thần Cảnh, thể lực tuy rằng xa xa mạnh hơn thường nhân, nhưng nhiều nhất cũng chỉ Tụ Linh, Sơ Phân, muốn bò ra ngoài nói dễ hơn làm.



May mắn, cường độ thể chất Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh cũng có thể so với pháp khí Kết Thai Cảnh. Nếu không nàng bị va chạm có thể chia năm xẻ bảy .



Đáng thương Nguyệt Ảnh Thánh Nữ vừa mới nhô đầu ra, đập vào mắt đầu tiên mắt chính là một cái bàn tay bắt lại cổ của nàng. Căn bản không để cho nàng có bất kỳ phản kháng.



– Ngươi dùng thủ đoạn ác độc gì đối với ta! Nguyệt Ảnh Thánh Nữ vô cùng hoảng sợ nói.



– Cũng không có gì, chính là tạm thời phong ấn linh lực của ngươi, yên tâm, nó cũng không mất bao nhiêu thời gian! Chu Hằng cười nói, nhưng trong lòng lại hơi hơi lẩm bẩm một chút, bởi vì hắn cũng không biết dược lực Hắc Tuyết Tán sẽ kéo dài bao lâu.



Lấy thời điểm, tin tức truyền tới chỉ nói sẽ kéo dài một đoạn thời gian Ngắn ngủi. Nhưng cụ thể bao lâu, hắn còn không biết.



Sắc mặt Nguyệt Ảnh Thánh Nữ trắng bệch, Tạm thời nếu không phải một giây hai giây, cũng đủ để Chu Hằng làm ra một ít thương tổn không thể vãn hồi đối với nàng, tỷ như theo như lời đối phương phía trước, cỡi quần đánh nàng mông, thậm chí còn có càng thêm đáng sợ!







Mà nàng vận một chút linh lực trong cơ thể cũng biết. Trống rỗng vô cùng, căn bản không cảm ứng được mảy may, xem ra Tạm thời cũng không phải trong nhất thời!



Chu Hằng tiện tay vứt nàng qua một bên, mình thì ngồi chồm hổm xuống, dường như một đứa nhỏ tò mò đang nhìn con kiến trên đất.



Bất an trong lòng Nguyệt Ảnh Thánh Nữ càng thêm mãnh liệt. Chỉ cảm thấy ánh mắt Chu Hằng dường như dài ra, xem tới chỗ nào liền sờ tới chỗ nào, để cho cả người nàng đều dâng lên cảm giác nóng khô khó diễn tả được, khó chịu muốn chết.



Chu Hằng cười ha ha một tiếng, nói: – Phía trước ta nói thế nào, ngươi không cần hùng hổ dọa người. Nếu không ta đánh cái mông của ngươi! .



– Ngươi dám! Nguyệt Ảnh Thánh Nữ vừa thẹn vừa giận.



– Ta có cái gì không dám? Chu Hằng tức giận, thấy nàng đến lúc này hãy còn mạnh miệng, không khỏi giận quá, liền kéo nàng xé lại, đặt tại trên đầu gối, ba ba ba liền đánh.



Tuy rằng Nguyệt Ảnh Thánh Nữ ra sức giãy giụa, nhưng man lực của nàng làm sao có thể đủ so sánh cùng Chu Hằng? Linh lực tầng thứ Thiên Tôn cũng chỉ là phòng ngự thể chất đạt tới Kết Thai Cảnh, man lực hoàn toàn không đạt chỉ tiêu!



Huống chi, cho dù nàng có được thể lực Kết Thai Cảnh thì thế nào, có thể chống cự lại Chu Hằng cấp bậc Thiên Tôn sao?



Tình thế đã hoàn toàn nghịch chuyển!



– A Nguyệt Ảnh Thánh Nữ kêu thảm thiết, không phải bởi vì đau, đương nhiên đau cũng là một mặt, Chu Hằng xuống tay rất nặng, căn bản không có một tia thương hương tiếc ngọc, đánh cho kêu một cái đều dùng sức.



Chính là cảm thấy thẹn, càng có một loại nản lòng không nói ra được.



Nàng ở thời điểm Thần Anh Cảnh bị Chu Hằng vẫn là Kết Thai Cảnh ôm ấp một cái, tuy rằng khi đó là bởi vì nàng hao tổn lực nhiều, không đạt tới trạng thái hoàn mỹ, nhưng thiếu chút nữa bị Chu Hằng áp chế cũng là sự thật.



Mà bây giờ nàng tiến vào Thiên Tôn, vốn là nhân vật cường đại nhất trên đời này, lại vẫn như cũ bị Chu Hằng áp chế, hơn nữa lần này thảm hại hơn, toàn bộ hoàn toàn rơi vào tay đối phương.



Hai lần đều bại bởi một đối thủ thực lực không bằng mình, điều này làm cho Nguyệt Ảnh Thánh Nữ sao không dâng lên ý nản lòng?



Bốp! Bốp! Ba!



– Xú bà nương, ngươi nói ta với ngươi có cái thâm cừu đại hận gì, đáng giá để ngươi cố ý chạy tới tìm ta gây phiền toái? Chu Hằng một bên đánh một bên quở trách, hắn quả thật cực độ khó chịu.



Nguyệt Ảnh Thánh Nữ thầm nghĩ ngươi chiếm tiện nghi ta lớn như vậy tại sao không nói, đây là chuyện con gái có thể dễ dàng quên mất sao? Hơn nữa, nàng không tính toán lấy mệnh Chu Hằng, nên ủy khuất là nàng mới đúng!



Ánh mắt Chu Hằng đảo qua, thu hết nét mặt của nàng, không khỏi giận, xuống tay nhanh hơn, nói: – Ngươi còn không phục? Ngươi còn lý luận? Ta có một lần chủ động gặp ngươi, ngươi lại không muốn cùng ta giải quyết, hiện tại lại rơi vào trong tay của ta, ngươi nói ngươi có tự trọng không? .



Không tự trọng?



Nguyệt Ảnh Thánh Nữ thiếu chút nữa xỉu vì tức, nàng không tự trọng? Nhưng ngẫm kết quả, quả thật, lần đầu với Chu Hằng kết quả bị hắn ôm vào trong ngực lại sờ lại ôm.



Nhưng lần thứ hai thảm hơn, giống như sơn dương đợi làm thịt, tất cả sinh tử do một ý niệm Chu Hằng.



Không ai không sợ chết, đặc biệt thiên kiêu giống như Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, vừa mới mới vừa đột phá Thiên Tôn, đúng là thời điểm khí phách tăng lên, như thế nào nguyện ý chết? Nhưng nếu Chu Hằng muốn làm chút chuyện ghê tởm đối với nàng, nàng tình nguyện chết!



– Ta căn bản không tính toán giết ngươi, tuy rằng Vạn Cổ Đại Đế rất xin lỗi gia sư, nhưng gia sư vẫn ra lệnh cho ta phải đối xử tử tế Vạn Cổ nhất mạch!




Chu Hằng cười lạnh, nói:



– Nói như thế, ta còn phải cảm tạ ngươi đối xử tử tế ? Hắn đột nhiên cất cao giọng, cả giận nói: – Ngươi chính là đối xử tử tế như vậy? Chạy đến trên cửa người khác khiêu khích? Được, ta cũng đối xử tử tế ngươi một chút, cho ngươi xem như ở nhà! .



Hắn nhặt lên bàn tay to, một bàn tay tát tới Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, dường như cũng không phải một tuyệt thế mỹ nữ mà là đứa nhỏ vô cùng bướng bỉnh, phải dạy dỗ một trận thật tốt.



Nguyệt Ảnh Thánh Nữ sao chịu được, nàng băng thanh ngọc khiết, chưa từng bị người nam nhân nào thân cận như thế, mỗi một chưởng đều làm cho nàng xấu hổ và giận dữ muốn chết, gương mặt xinh đẹp đã sớm trở nên đỏ như máu.



– Chu Hằng, dừng tay!



Nàng thét to, trong ánh mắt có ngọn lửa phun ra ngoài.



– Bây giờ còn muốn vung tay múa chân? Dựa vào cái gì? Chu Hằng cười ha ha, ba ba ba, bàn tay to đánh ra không chút lưu tình.



Tay hắn tương đương với pháp khí Hóa Thần Cảnh, mà mông Nguyệt Ảnh Thánh Nữ đầy đặn tương đương với pháp khí Kết Thai Cảnh, hai người không ngừng Oanh kích, xui xẻo chỉ là tầng quần áo giữa bọn họ.



Hơn trăm chưởng, quần trắng đã hiện ra vẻ rách nát, bên trong mơ hồ có thể thấy quần lót.



Nguyệt Ảnh Thánh Nữ hoảng hốt, vội vàng ra sức giãy giụa, nàng biết bộ dạng mình hại nước hại dân cỡ nào, nếu như bị Chu Hằng thấy mông nàng mê người, tất nhiên sẽ thú tính quá độ, hấp diêm nàng!



Thất thân, đó là một từ kinh khủng bực nào!



– Cầm thú, dừng tay! Buông ta ra! Nàng thét to.



– Nữ nhân ngốc, ngươi thật không hiểu biết nam nhân, ngươi nói như vậy, sẽ chỉ làm nam nhân trở nên càng thêm cầm thú! Chu Hằng cười lạnh – Hoang sơn dã lĩnh, quỷ ảnh cũng không có, ngươi còn trông cậy vào ai sẽ đến cứu ngươi? Hay là lương tâm ta quá độ thả ngươi? Ngươi mắng ta là cầm thú , ta còn phải làm chính nhân quân tử? .



Cả người Nguyệt Ảnh Thánh Nữ run run, nàng thật sự sợ.



Nếu Chu Hằng dùng sức mạnh đối với nàng, trừ phi có một vị Thiên Tôn đến, nếu không ai có thể ngăn cản được hắn? Nhưng Thiên Tôn thượng cổ võ đạo thịnh thế cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay, huống chi là hiện tại, trên đời này tổng cộng chỉ có bốn vị Thiên Tôn.



Trừ bỏ nàng ra, một vị ở Thiên Yêu Đế triều, một vị ở Hải tộc, một … vị khác vẫn duy trì thân phận thần bí, làm sao có thể xuất hiện ở nơi này?



Chẳng lẽ nàng phải khó thoát khỏi vận rủi sao?



Sư phụ của nàng với Vạn Cổ Đại Đế từng có một đoạn nghiệt duyên, mà nàng cũng phải kết một đoạn nghiệt duyên cùng hậu đại Vạn Cổ Đại Đế? Chẳng lẽ Đông Linh nhất mạch các nàng nhất định bị Vạn Cổ nhất mạch khắc sao?



Một từ vận mệnh, hư vô phiêu miểu, lại tựa hồ là thiên đạo mệnh bàn, không để cho chống cự lại!



Nguyệt Ảnh Thánh Nữ đột nhiên có loại cảm giác nhận mệnh, nếu như mục tiêu nhất định như thế, nàng phản kháng như thế nào được? Nói đi nói lại thì, nếu quả thật phải lập gia đình, như vậy Chu Hằng cũng là lựa chọn tốt, hắn còn không chân chính tiến vào Hóa Thần Cảnh cũng đã có thể hoàn toàn kháng cự Hóa Thần Cảnh, tiền đồ tương lai tất nhiên xa xa vượt qua Vạn Cổ Đại Đế!



Nàng mạnh so với Chu Hằng, cũng chỉ là thời gian tu luyện sớm chút thôi, vừa so sánh cùng Chu Hằng yêu nghiệt, nàng giống như đom đóm với ánh trăng!



Nghĩ đến đây, trên mặt của nàng không khỏi hiện lên một đạo ánh sáng, để cho mị quang bắn ra bốn phía, mê người vô cùng.



Chu Hằng thật ra bị hoảng sợ, cường giả siêu cấp như hắn đối với môi trường biến hóa rõ như lòng bàn tay, biến hóa rất nhỏ đều khó trốn hắn nắm giữ, thân thể Nguyệt Ảnh Thánh Nữ đột nhiên mềm mại nóng lên, rõ ràng là động tình!



Các nàng ngủ mấy vạn năm cũng thành biến thái? Bị người đánh đòn đều bị đánh cho động tình?



– Dâm tặc, dừng tay! Đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên, chỉ thấy đoàn người từ đàng xa nhanh chóng phóng tới, mỗi một người đều có thế long hành hổ vượt, thực lực không kém.



– Xen vào việc của người khác! Chu Hằng thở dài, trong ánh mắt hiện lên sát khí..đổi!!