Cửu Thiên Kiếm - SS Hà Thần

Chương 350: Hiểu lầm




Một vưu vật lưng có cánh màu trắng, kiều mỵ tuyệt mỹ lơ lửng ngoài trăm trượng, trong tay cầm một thanh bảo kiếm màu lam óng ánh. Tóc đen tươi đẹp, mặc một bộ váy dài màu vàng lợt, đem dáng người thon thả duyên dáng của nàng hoàn toàn in ra. Vú to eo nhỏ mông căng, hết sức nóng bỏng.



Thiên Yêu tộc!



Chu Hằng nói thầm trong lòng. Thật ra Thiên Yêu tộc và loài người khác biệt chỉ ở hai cánh, ngoài ra thì hết thảy không có gì khác. Cũng không cao lớn như Dạ Ma tộc, hơn nữa mắt tím tai nhọn, nửa đêm xuất hiện đều có thể dọa hỏng trẻ con!



Đồng dạng là có cánh, nhưng cánh cũng có khác biệt.



Cánh như Nạp Lan Yêu Nguyệt là cánh dơi, phía trên không có bất kỳ lông vũ, mỏng vô cùng hơn nữa là màu đen, mơ hồ mang đến cho người ta một loại cảm giác tà ác. Mà Thiên Yêu tộc thì là cánh trắng, giống như cánh loài chim thông thường có đầy lông vũ.



– Dâm tặc, mau buông nữ nhân kia ra! Mỹ nữ Thiên Yêu tộc này hướng về Chu Hằng yêu kiều quát, ánh mắt như lửa.



Chu Hằng không khỏi cười nói: – Ngươi là Thiên Yêu tộc, cũng muốn quản chuyện không đâu của loài người?



– Hừ, dâm tặc chính là chuột chạy qua đường, người gặp người giết! Mỹ nữ Thiên Yêu tộc đằng đằng sát khí, còn lộ ra vẻ khinh thường: – Loài người các ngươi hay nội chiến nhất, ăn hiếp tộc nhân của mình, ghê tởm nhất!



Vù nàng lại một kiếm chém qua, nhưng kiếm quang lập tức lóe lên ở phía sau Chu Hằng, hướng về phía hắn điên cuồng chém.



Vực niệm động công tới!



Đỉnh đầu của nàng không có Thần chích, mà chưa hình thành Thần chích lại có thể vận dụng Vực chỉ sợ cũng chỉ có một kẻ biến thái như Chu Hằng. Bởi vậy tu vi của nàng tất nhiên là Kết Thai Cảnh, đã tạo thành thần thai, không cần giống như ngọn cỏ đính ở trên đầu.



Lúc này Chu Hằng có chuẩn bị, kiếm khí mới vừa sinh ra hắn liền triển khai thân pháp, vù một cái nhảy ra ngoài mười trượng , bình yên vô sự.



– Đồ cọp cái xen vào việc người khác, cút sớm một chút, nếu không lão tử đem ngươi cùng nhau “làm”! Chu Hằng cố ý hổ thanh hổ khí nói, hắn ngẫu nhiên cũng có lúc tính trẻ con chưa dứt, nếu đối phương hiểu lầm hắn là dâm tặc háo sắc, hắn liền dứt khoát làm dâm tặc một hồi cho xong.



– Ngươi dám! Mỹ nữ Thiên Yêu tộc vô cùng phẫn nộ, nhưng trong ánh mắt vẫn lóe lên một vẻ ngạc nhiên. Bởi vì tu vi của Chu Hằng không gì rõ ràng hơn, Thần chích vẫn chưa hoàn toàn thành hình, tự nhiên là Linh Hải tam trọng thiên.



Đương nhiên Linh Hải tam trọng thiên này và Linh Hải tam trọng thiên thông thường chiến lực hoàn toàn bất đồng. Nhưng bất đồng mấy cũng là Linh Hải Cảnh, so với Kết Thai Cảnh liền kém bằng trời!



Nàng xuất liền hai lần công kích, không ngờ chỉ có một lần đánh tới đối phương, hơn nữa còn là bởi vì đánh lén. Đối phương đang một lòng “Phi lễ” nữ nhân trong ngực, cho nên mới làm cho nàng đắc thủ!



Tê Linh Hải Cảnh này không khỏi cũng quá lợi hại chứ!



Nhưng vậy thì sao, phàm là dâm tặc chỉ cần bị nàng nhìn thấy, giết không tha!



Nàng thét dài một tiếng, thân hình bổ nhào về phía Chu Hằng, đỉnh đầu thần huy lóe lên, trong hình trứng màu xanh biếc, một con chim xanh to hót dài không dứt. Đầy trời đều là mũi tên màu xanh, hướng về phía Chu Hằng đón đầu cuốn tới.



Cuồn cuộn mãnh liệt, nước tưới không lọt!



Vị mỹ nữ dị tộc này là động bản lĩnh thật, bởi vì chỉ có khi toàn lực ứng phó, Thần chích mới có thể từ trong cơ thể dâng lên.







Chu Hằng nhanh chóng vận chuyển Tấn Vân Lưu Quang Bộ, thân hình làm ra chuyển động khó tin, ở trong những mũi tên di chuyển tự nhiên, mặc cho vạn ngàn mũi tên dày đặc như mưa lại không một mũi nào chạm đến hắn mảy may.



– Đồ cọp cái xen vào việc người khác, ngươi xem lão tử có dám hay không! Chu Hằng cúi đầu, hôn lên miệng Hoặc Thiên. Hương thơm dịu dàng, giống như mật đường ngọt lịm nhất trên đời, mùi vị tốt đến cực điểm.



– Dâm tặc đáng chết! Mỹ nữ Thiên Yêu tộc giận đến phát điên, dâm tặc này lại dám làm ác trước mặt nàng, thật sự là không thể tha thứ! Nàng vung kiếm chém liên tục, trong từng mũi tên xen lẫn từng luồng kiếm quang, uy thế càng tăng.



Đối mặt với công kích như vậy, ngay cả Chu Hằng đều không dám khinh thường, chỉ có thể dưới chân điểm liên tiếp, kéo giãn khoảng cách với đối phương. Bằng không hắn thật sự không nắm chắc chỉ dựa vào Tấn Vân Lưu Quang Bộ không tổn thương góc áo dưới công kích như vậy.



Dù sao đối phương là Kết Thai Cảnh mà Chu Hằng chỉ có man lực đạt tới Kết Thai Cảnh. Nhưng Tấn Vân Lưu Quang Bộ lại là do linh lực thúc giục, tốc độ cũng không bởi vì cường độ thân thể hắn tăng lên mà tăng lên.



– Khốn kiếp, ngươi cố ý! Hoặc Thiên bị tai ương oan uổng, bị hôn trộm một cái, cho tới bây giờ mới vừa tỉnh táo lại, ghét hận nhìn Chu Hằng. Răng ngọc hé ra, dường như muốn nhào lên cắn một miếng.



Chu Hằng cười hắc hắc, hắn tự nhiên là cố ý. Trêu chọc mỹ nữ dị tộc kia một chút chỉ là dương đông kích tây, thật sự là muốn tìm lý do hôn thiên nữ tuyệt thế trong ngực.



Hoặc Thiên tức giận vô cùng, nhưng nàng cố tình đối với Chu Hằng vô kế khả thi, đành phải đem gương mặt xinh đẹp nghiêng sang một bên, không nhìn bộ mặt tiểu nhân đắc chí của Chu Hằng. Nếu không nàng ngay cả lồng ngực đều sẽ bị giận nổ.



Thân hình Chu Hằng liên tiếp thối lui, mỹ nữ Thiên Yêu tộc kia đuổi sát không bỏ. Nàng bị Chu Hằng chọc cho vô cùng phẫn nộ, quyết tâm muốn xử lý tên “dâm tặc” lớn mật này.



Chỉ là chạy hơn trăm dặm, Hoặc Thiên đột nhiên ánh mắt khẽ động, vội vàng vỗ Chu Hằng, nói: – Dừng dừng dừng, mau dừng!



– Hả?



– Bên kia! Hoặc Thiên giơ tay chỉ.



Chu Hằng nhìn sang, chỉ thấy phía trước có một đầm nước, nhưng chất nước lại trắng như tuyết giống sữa bò. Với nhãn lực của hắn lại không thể nhìn xuyên thấu đến đáy. Thân hình hắn chuyển hướng, bay về phía đầm nước.



– Đó là cái gì?



Hắn hỏi.



– Không biết. Nhưng có một thanh âm nói cho ta, đây là nước suối tuyệt hảo!



Chu Hằng trừng mắt, lại tới nữa!



Lúc trước là Thập Luyện Đồ, hiện tại lại là đầm nước cổ quái. Thôi, mặc kệ, chỉ cần có thể mò được ưu đãi là tốt rồi, quản nó là lai lịch gì.



– Thả Bổn cung xuống! Hoặc Thiên kêu lên, nhìn ra được nàng đối với đầm nước kia rất bức thiết.



Chu Hằng nghe lời dừng bước rồi buông Hoặc Thiên xuống. Thiên nữ tuyệt thế này lúc trước đã nói phải ngoặt sang hướng này, xem ra là cảm ứng được đầm nước này.



– Dâm tặc, sao không chạy nữa? Đúng lúc này, mỹ nữ Thiên Yêu tộc kia cũng như bóng theo hình, chỉ là lạc hậu vài bước. Nàng hung dữ nhìn Chu Hằng, khóe miệng đỏ tươi treo một vệt cười lạnh khinh thường.



Chu Hằng tay phải run lên, đoạn kiếm màu đen tế ra, cười ha hả một tiếng nói: – Chơi đùa với ngươi!



Ý tứ của hắn là cùng đối phương đánh mấy chiêu, nhưng hắn lại quên mình ở trong mắt đối phương nhưng là thân phận dâm tặc, những lời này nên lý giải như thế nào? Chơi đùa với ngươi, cái này phải hạ lưu tà ác cỡ nào hả!



Mỹ nữ Thiên Yêu tộc lập tức mắt phượng phun lửa, tên dâm tặc này còn muốn “chơi” mình?



Đáng giết!



Nàng giận hét một tiếng, thần điểu đỉnh đầu đồng dạng làm ra vẻ hót phẫn nộ. Một kiếm động, vạn lông sinh, hướng về phía Chu Hằng bay cuốn tới.



Chu Hằng vẻ mặt chợt nghiêm, hắc kiếm vạch ra hoa kiếm, ba thức kiếm pháp Phi Vũ Thất Kiếm ở trong đầu bốc lên.



Thức thứ nhất Diệp Lạc Duyên Diệt!



Bầu không khí bi thương lập tức thổi quét toàn trường. Chúng sinh đều có tình, có tình đều đau lòng.



Mỹ nữ Thiên Yêu tộc lập tức bị ảnh hưởng, lông bay đầy trời toàn bộ không có độ chuẩn.Có cái bay xéo, có cái vọt lên trời, có cái thậm chí bay ngược về, công kích phát động tự nhiên bị hóa giải sạch.



Đầy trời như có lá khô không ngừng rơi xuống, trong một mảnh rực rỡ, hắc kiếm đâm ra, lạnh lùng buốt giá!



Lá rơi duyên diệt!



Mỹ nữ Thiên Yêu tộc biến sắc mặt, nhưng cuối cùng không bị ý cảnh của kiếm thức hoàn toàn ảnh hưởng, chân liên tục điểm lui nhanh về sau, trong nháy mắt vọt sau hơn trăm trượng, thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng của kiếm ý.



Nàng lại nhìn về phía Chu Hằng, trong mắt mang theo vẻ khiếp sợ mãnh liệt.



Dâm tặc này rồi lại có thể sử dụng ra kiếm pháp đáng sợ như vậy?



Nàng không nhận ra lai lịch của kiếm pháp này, nhưng thân là cao thủ Kết Thai Cảnh, đã làhoàn toàn hình thành Thần chích hóa thành thần thai, tự nhiên đối với đại đạo thiên địa có lĩnh ngộ càng thêm sâu sắc. Một kiếm vừa rồi của Chu Hằng liền bị nàng cảm ứng đến đạo!



Một kiếm sinh đạo, đây là kỹ pháp cường đại bậc nào?



Nhưng cứ như vậy xoay người rời đi? Để mặc cho tên dâm tặc này ăn hiếp nữ nhân kia? Tuy rằng nàng kia là loài người, là tử địch tuyệt đối khó cùng tồn tại với Thiên Yêu tộc, nhưng nàng không lâu trước mới từng thề, muốn giết hết dâm tặc trong thiên hạ, sao có thể biết khó mà lui?



Nàng hừ một tiếng nặng nề , đã hạ quyết tâm, toàn thân đột nhiên có bảo nguyệt hào quang lưu chuyển, làm nổi bật nàng như nguyệt hoa tiên tử, thánh khiết cao quý.



Chiến!



Nàng vung bảo kiếm, lại công về phía Chu Hằng.



Chu Hằng trong lòng bình tĩnh, tay phải triển khai kiếm thức, thức thứ hai của Phi Vũ Thất Kiếm Hoa Khai Nhất Thế Giới!



Hoa nở đầy trời, hình thành một thế giới, chỉ ta chí tôn!



Mỹ nữ Thiên Yêu tộc yêu kiều quát một tiếng, toàn thân bảo nguyệt hào quang lưu chuyển càng thêm thánh khiết, tạo thành một vách chắn bảo hộ hoàn mỹ, đem kiếm ý bài xích ra, như phật trước đài sen, không nhiễm một hạt bụi.



Chỉ là nàng tuy rằng ỷ vào thần thức cao hơn một cảnh giới làm được thần thức thanh tỉnh, nhưng điều này cũng hạn chế nàng phát huy thần thức, chỉ có thể dựa vào linh lực bản thân giao chiến với Chu Hằng.



Chu Hằng có man lực của Kết Thai Cảnh, nếu mỹ nữ Thiên Yêu tộc kia không thể pháthuy ưu thế về Thần chích, như vậy lực lượng cua rhai người liền không chênh lệch bao nhiêu.



Bùng! Bùng! Bùng!



Keng keng keng!



Hai người chiến đấu kịch liệt không thôi, hai kiếm giao kích, quyền chưởng chạm nhau, kiếm khí quyền kình chưởng phong bắn ra bốn phía.



Mỹ nữ Thiên Yêu tộc kia càng đánh càng kinh hãi, đến lúc này nàng cuối cùng không dám có ý coi thường. Man lực của Chu Hằng rồi lại đạt tới Kết Thai Cảnh, tuy rằng mạnh của man lực chung quy không thể so với linh lực, nhưng cũng không kém quá nhiều.



Càng mấu chốt chính là, nàng phải dẫn động Thần chích để chống cự kiếm ý của Chu Hằng, vô hình trung suy yếu không chỉ hơn một nửa thực lực của nàng, khiến cho hai người thủy chung khó thể phân ra thắng bại.



Nàng không khỏi tiến thối lưỡng nan. Đánh tiếp cũng chỉ vẫn khó phân cao thấp, nhưng nếu nàng rời đi, chẳng phải là mặc cho nữ nhân kia rơi vào miệng hổ?



Cho dù nữ nhân kia là loài người, nàng cũng không làm được làm như không thấy!



Làm sao bây giờ?



Thương Ngạo Mục Nguyệt chưa từng rơi vào tình cảnh lưỡng nan như vậy!



-Tiểu tử thối, cảnh giới cho Bổn cung, Bổn cung muốn tắm rửa! Đúng lúc này, thanh âm của Hoặc Thiên từ phương xa truyền đến.



Động tác của Thương Ngạo Mục Nguyệt lập tức khựng lại!



Tình huống gì, hai người này biết nhau?



Nàng đột nhiên có loại cảm giác thẹn quá thành giận, gương mặt xinh đẹp chợt đỏ bừng, ý thức được mình khả năng gây ra scandal. Nhưng điều này cũng cho nàng một bậc thang để xuống, cuối cùng không cần rối rắm nữa, thân hình khẽ chuyển, vù bay vụt rời đi.



Chu Hằng cũng không truy kích, hắn và đối phương vốn cũng không có ân oán gì, đánh nhau cũng chỉ là một hiểu lầm.



Hắn nhìn lại hướng đầm nước, chỉ thấy Hoặc Thiên đang cởi quần áo, váy tụt xuống, hiện ra lưng trần như ngọc đẹp. Nhưng không đợi hắn nhìn kỹ, trên người của Hoặc Thiên đã xuất hiện một cánh hoa đào thật lớn bao lấy nàng, bước vào trong đầm nước.



——————————–

Tác giả:ĐỘC GIẢ CÓ TẶNG COIN NHỚ BÌNH LUẬN BÊN DƯỚI ĐỂ AD BIẾT NHA Ạ. ĐỂ CỐ GẮNG TĂNG CHƯƠNG CHO MN Ạ.