Cửu Thiên Kiếm - SS Hà Thần

Chương 308: Thượng cổ hậu duệ quý tộc




Thiên long màu tím hét lớn, không tiếng động rít gào ầm ầm thổi quét!



Khí thế thuộc loại ý thức, mà trận pháp có thể ngăn cản chỉ là công kích thực thể, bất lực đối với khí thế.



Phốc phốc phốc, ít nhất chín thành người ngã ngửa, mỗi một người đều gục đầy đất, cho dù là Linh Hải Cảnh đều khủng hoảng tâm linh, tràn đầy kính sợ.



Dương Chiêm im bặt, đại xà màu xanh ngọc sau đầu bị đánh tan, sắc mặt hắn có chút trắng bệch, hai tay hơi hơi phát run.



Tay đứt ruột xót, khí thế nếu là ý thức, như vậy một khi bị hao tổn, thương tổn cũng là ý thức, hiện tại hắn trong đầu một mảnh hỗn loạn, dường như bị kim đâm, vô cùng đau!



Hắn muốn đoàn tụ Thần chích, vừa ý thức hỗn loạn, đại xà vừa mới ngưng tụ thành đến một nửa liền ầm ầm tán loạn, liên tục vài lần đều là như thế.



Thần chích không thể vận chuyển bình thường, hắn ngưng tụ linh khí thiên địa như thế nào?



Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?



Dương Chiêm nhìn Hỏa Long màu tím đỉnh đầu Chu Hằng, làm một chuẩn Kết Thai Cảnh sắp hình thành Thần chích chân chính, hắn có thể khẳng định tuyệt đối không phải Thần chích! Nhưng nếu không phải Thần chích, dựa vào cái gì có thể đánh Thần chích hắn xơ xác?



Thần chích Thần chích, chính là thần thức ngưng luyện, thăng hoa, làm sao có thể bị khí thế đối phương một hách tan vỡ?



Hơn nữa, nếu bị lão tổ Kết Thai Cảnh vừa hô đánh tan Thần chích, như vậy còn có thể chịu đựng, dù sao cường độ Thần chích song phương không ở một tầng, nhưng người này lại là Chu Hằng… Như thế nào cũng làm cho hắn không thể nhận!



Đằng!



Trong một cái góc tầm thường chung quanh lôi đài, một lão nhân đứng mạnh lên, hai mắt chặt chẽ nhìn chằm chằm trên đầu Chu Hằng. Cả kinh kêu lên: – Tử Diễm Thiên Long! Đây là huyết mạch tử diễm thiên long! Không nghĩ tới, Chu thị nhất mạch vẫn còn có hậu nhân! .



Hắn là lão tổ Kết Thai Cảnh lần này tiến đến trấn giữ. Tên là Nguyên Thạch Hưởng, đệ tử đích truyền hệ Dương Thiên Thánh giả, năm nay đã hơn hai ngàn tuổi, có thể nói là kiến thức rộng rãi, tuy nhiên khiến hắn chấn kinh đến động dung nhan, có thể thấy được kích động trong lòng hắn đạt tới trình độ như thế nào.



Thật lâu sau, hắn mới ngồi xuống một lần nữa, thầm nghĩ: – Phía trước Tử Vong Sâm Lâm trong ra một nhân vật tuyệt thế hư hư thực thực Hóa Thần Cảnh. Mà bây giờ huyết mạch tử diễm thiên long biến mất mấy vạn năm cũng hiện thế một lần nữa, thật chẳng lẽ như trên lời tiên đoán cổ truyền thuyết, một trận đại tai biến thổi quét toàn bộ thế giới sắp xảy ra? .



Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, vài phút sau mới dần dần có bàn tán xì xào, mọi người nhao nhao dùng ánh mắt kính sợ nhìn Chu Hằng.



Bọn họ không biết xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn lại người xem chung quanh sụp đổ đầy đất, vẻ kính sợ tự nhiên dâng lên từ đáy lòng. Làm cho bọn họ chỉ muốn bái ở dưới chân Chu Hằng sát đất, dâng lên trung thành hướng vị đế vương này.



Khí thế của Dương Chiêm tuy rằng bá đạo, nhưng vừa so sánh cùng Chu Hằng, quả thực chính là thổ phỉ, thiếu một cỗ tôn quý khí!







Chu Hằng đi nhanh đến Dương Chiêm, giơ hai đấm lên. Trong nháy mắt hóa thành một mảnh màu vàng, thiên long màu tím đỉnh đầu hét giận dữ không thôi. Hắn càng chạy càng nhanh, hưu, phát động Tấn Vân Lưu Quang Bộ, hắn thôi phát tốc độ đến cực hạn!



Thình thịch!



Dường như lưu quang. Hắn cắt tới trước người Dương Chiêm, đánh ra một quyền.



– Hừ! Dương Chiêm tăng mạnh chiến ý. Ý niệm vừa động, trước người đã tạo thành một đạo cái chắn linh lực, nhưng vừa mới mới hình thành liền keng một cái vỡ nát, thế của nắm tay màu vàng không thể chắn đi tiếp.



Hắn vô cùng kinh ngạc, vội vàng lại tạo một tầng cái chắn linh lực, keng, vẫn như cũ không thể hoàn toàn ngăn cản nắm tay màu vàng oanh kích.



Thương thương thương, Dương Chiêm tạo bảy cái chắn linh lực mới rốt cục ngăn trở nắm tay màu vàng, nhưng vào lúc này, Chu Hằng lại huy một nắm tay khác, đánh tới hắn.



Tạo bảy tầng cái chắn linh lực, đối với Dương Chiêm mà nói đều có chút cố hết sức, cho dù là cường giả Linh Hải Cảnh bắt đầu khởi động Linh Hải, linh lực sinh sôi không dứt, nhưng vẫn không chịu nổi tiêu hao kịch liệt như vậy, có loại cảm giác kiệt lực!



Nhưng quả đấm của Chu Hằng đã đánh tới!



Hắn kêu lên một tiếng đau đớn, thân hình vội vàng thối lui.



Nhưng so tốc độ với Chu Hằng có được Tấn Vân Lưu Quang Bộ, hắn quả thực đang lừa mình dối người, thân hình mới động liền bị Chu Hằng đuổi theo, nắm tay màu vàng đánh vào trên mặt của hắn.



Thình thịch!




Hắn lập tức bay, xẹt qua một đường vòng cung rồi mới nặng nề hạ xuống, gò má nửa bên mặt lập tức sưng lên.



Quả đấm của Chu Hằng luyện được từ thể chất chùy Phệ Kim tộc, uy lực công kích gần vượt qua xa với Vực tiến hành công kích cự ly xa.



Dương Chiêm lập tức đứng lên, gò má sưng lên nhanh chóng yên tĩnh trở lại với tốc độ lấy mắt thường có thể thấy được, vẻ sưng đỏ cũng biến mất theo, khôi phục màu sắc bạch ngọc, dường như căn bản vốn không đánh một quyền này.



Nhưng chúng nhân đang trừng mắt nhìn, nhiều ánh mắt như vậy đều thấy được, làm sao có thể coi như chưa phát sinh cái gì?



Không phải mãnh long không quá giang a, Chu Hằng kiêu ngạo là kiêu ngạo, nhưng người ta quả thật có tiền vốn phách lối!



Mọi người nhìn về phía Chu Hằng càng ngày càng có vẻ kính sợ, mà ánh mắt mấy nữ Ứng Mộng Phạm thì trở nên mê ly, hận không thể lập tức dấn thân vào trong lòng Chu Hằng.



Dương Chiêm lạnh lùng nhìn Chu Hằng, khí tức cả người đã xuất hiện biến hóa lớn ở trong nháy mắt, từ vốn bá đạo cô tuyệt trở nên âm trầm làm cho người ta sợ hãi, phảng phất thi thể bò ra từ trong mộ, hôi bại, hư, tà ác!



Da tay của hắn nhanh chóng khô héo, tóc nhao nhao rơi xuống, trong hai mắt không có con mắt, biến thành một mảnh trắng.



Dáng người Dương Chiêm tuy rằng chưa nói tới khôi ngô, nhưng cơ thể sôi sục, cũng tuyệt đối không có vấn đề gì, nhưng bây giờ máu thịt của hắn phảng phất bốc hơi, làn da gắt gao dán tại trên xương cốt, dường như một bộ da người dán lên bộ xương khô, chỉ nhìn một chút khiến cho người ta không rét mà run!



Vô cùng tà ác!



– Đây là cái bí thuật gì? .



– Chưa từng thấy Dương Chiêm sử dụng qua! .



– Tê, thật là tà ác, cho dù có trận pháp ngăn cản, nhưng khoảng cách cách xa như vậy, ta vẫn như cũ có loại cảm giác phát lạnh khắp cả người! .



– Dương Chiêm là tộc nhân Dương gia, trên người hắn làm sao có thể không có một chút bí mật! .



– Đây là nội tình nhà quyền thế siêu cấp! .



Xung quanh vang lên tiếng động nghị luận ầm ĩ, mọi người không cách nào che giấu chấn động trong lòng.



– Chu Hằng, ngươi tự nhận hậu quả! Dương Chiêm lạnh lùng nói, tay phải nâng lên, hưu, một đạo bóng râm màu đen hiện lên ở bên cạnh Chu Hằng, nhoáng lên một cái tạo thành một cái Quỷ Ảnh màu đen.



Chu Hằng nhướng mày, quỷ ảnh tản ra khí tà ác mãnh liệt, khiến hắn theo bản năng sinh ra chán ghét vô cùng, cũng có một cỗ khí âm hàn, khiến cho nhiệt độ chung quanh kịch liệt hạ xuống, dường như ngay cả máu lưu động đều muốn đông lại!



– Thi Ảnh! Xa xa, Nguyên Thạch Hưởng chau mày, mang vẻ chán ghét mãnh liệt trên mặt – Sớm nghe nói Dương gia chiếm được kế thừa thượng cổ Quỷ Thi Tông, vẫn cho chỉ là lưu ngôn phỉ ngữ, hiện tại xem ra quả nhiên không có lửa làm sao có khói, lại là thật! .



– Năm đó Quỷ Thi Tông hoành hành thiên hạ, có chi thế vô địch, đáng tiếc… Bọn họ đụng phải nhân vật tuyệt đỉnh trăm vạn năm mới có thể ra, Vạn Cổ Đại Đế gần như diệt sạch! Hắc hắc, hiện tại người thừa kế Quỷ Thi Tông lại gặp được Tử Diễm Thiên Long, thật sự là thiên ý! .



– Thi Ảnh không nhìn hết thảy phòng ngự, đả thương thần thức người, âm độc vô cùng! .



– Nhưng Tử Diễm Thiên Long chính là thiên địa chính hỏa, chuyên khắc vạn tà, Dương Chiêm vận khí không tốt, đổi một đối thủ khác, cho dù thực lực mạnh hơn hắn cũng có thể lật thuyền trong mương, nhưng đối với Tử Diễm Thiên Long, lại vừa lúc bị khắc chế! .



– Một trận chiến này, Dương Chiêm bại định rồi! .



Nguyên Thạch Hưởng u nhiên thở dài, có chút hiu quạnh, dù sao Dương Chiêm chính là đối tượng Võ Các tỉ mỉ bồi dưỡng trọng điểm, lại sắp bị một cái đệ tử vừa mới vào đả bại, điều này làm cho lão sư hắn cũng đen mặt.



Quỷ ảnh nhìn chằm chằm Chu Hằng, đột nhiên nhếch môi, một tiếng thét chói tai đối với hắn, miệng trương so với đầu người còn lớn hơn, tối tăm rậm rạp giống như một cái động không đáy.



– Cút! Chu Hằng nhướng mày rậm lên, cũng hét lớn một tiếng, Hỏa Long màu tím đỉnh đầu đồng thời rống giận, oanh, phách tuyệt khí cuồn cuộn động, quỷ ảnh ngay cả một tia chống cự cũng không có, lập tức hóa thành vô số đạo toái ảnh, nhao nhao tan biến.



Dương Chiêm kinh ngạc trố mắt, không thể tin nhìn Chu Hằng, thậm chí còn đưa ra một ngón tay chỉ vào Chu Hằng, rung giọng nói: – Ngươi, ngươi ngươi… Ánh mắt hắn đột nhiên nhoáng lên một cái, cả kinh kêu lên – Tử Diễm Thiên Long! .



Đây là lần thứ hai Chu Hằng nghe được Tử Diễm Thiên Long, phía trước Mao Vũ Hằng cũng từng cả kinh kêu lên như thế, nhưng lúc đó Chu Hằng cũng không để ở trong lòng, bây giờ nghe Dương Chiêm cũng cả kinh kêu lên như thế, hắn mới rốt cục lưu tâm.



– Tử Diễm Thiên Long? .



– Đó là vật gì? .



– Dường như rất lợi hại! .



– Quả thật rất lợi hại, lập tức đánh tan quỷ ảnh kia! Các ngươi chẳng lẽ không biết, truyền thuyết Dương gia chiếm được kế thừa thượng cổ Quỷ Thi Tông! .



– Cái gì Quỷ Thi Tông, sao nghe tên cũng làm cho người ta sởn tóc gáy? .



Nghị luận phía dưới ầm ầm giống như sóng biển.



Dương Chiêm bình tĩnh lại, dù sao cũng là thiên kiêu một chân nhảy vào Kết Thai Cảnh, nếu ngay cả điểm ấy cũng không có thì đừng mong đi đến bước này. Hắn nhìn Chu Hằng, khóe miệng gợi lên một tia cười lạnh: – Thì ra là hậu duệ dòng dõi quý tộc thượng cổ, thật thất kính! .



Hắn nhẹ nhàng nhảy, đã ly khai lôi đài, cũng không quay đầu lại rời đi: – Trận chiến này, ta nhận thua! .



Nhận thua!



Thiên Hà Vương Dương Chiêm lại nhận thua, khó tin, cho dù thời điểm chống lại Băng Hoàng Nữ cùng Cự Mãng Vương, Dương Chiêm cũng không đến mức nhận thua a!



Còn nữa, hậu duệ dòng dõi quý tộc thượng cổ, đây là ý gì?



Dương Chiêm ở trong Võ Các có thế lực cường đại, hắn đi lần này, lập tức có hơn trăm người đi theo rời đi, không ít người còn trợn mắt nhìn đối với Chu Hằng, hiển nhiên đang oán trách hắn làm hại Chiến Thần bọn họ nhận thua ở trước mặt mọi người.



– Chúc mừng Chu huynh! Tang Thanh Sơn bước đến, bên người của hắn tự nhiên cũng không thiếu người theo đuổi, số lượng đồng dạng không dưới trăm người, nhưng mỗi một cái đều vẫn duy trì khoảng cách ba trượng trở lên, dường như đến gần một chút đều là đại bất kính đối với hắn.



Chu Hằng cười cười, chắp tay làm lễ: – Không đáng nhắc đến! .



– Ha ha, có thể làm cho Thiên Hà Vương Dương Chiêm lên tiếng nhận thua, Chu huynh tuyệt đối là người thứ nhất, còn không đáng chúc mừng? Tang Thanh Sơn cười to nói – Tuy nhiên thật không nghĩ tới, Chu huynh lại có được huyết mạch tử diễm thiên long!