Lúc này các trận đấu khác đều lần lượt diễn ra.
Sân thi đấu số 4.
“Uầy!! Đùa nhau à?? Mau nhìn kìa, sàn số 4, là quang chi thần hy đó”
“Đâu đâu??”
“Vãi cả c*t, thật hả trời!! Thằng nhóc này chui đâu ra vậy??”
“Sao năng lực mạnh như vậy lại xuất hiện ở đây???”
Tại sàn đấu số 4. Lúc này, một thiếu niên đứng lơ lửng giữa trời, đôi mắt cậu lấp đầy hoàng kim khí sắc. Phía sau lưng, đôi cánh vàng vỗ “phập phừng” trong gió. Từ trên người cậu những luồng sáng vàng không ngừng chiếu rọi khắp nơi, tựa như thái dương, tư thái như THẦN.
Dưới sàn đấu, một thiếu niên khác ngã quỵ xuống, thân thể run rẩy, miệng cứ lắp bắp nói, ánh mắt đầy kinh hãi. “Ta.. t..t.ta..a..ta.. chịu thua”
“Qúy Vũ bỏ cuộc, Nhật Hoàng thắng” trọng tài lập tức mở miệng tuyên bố.
Cả khán đài như bị choáng ngợp bởi pha xử lý vừa rồi. Chỉ mới khai mở siêu năng mà đã mạnh như vậy thì khi thi đấu, đánh thế méo nào lại???. Mặt ai nấy cứ như bị hớ, cái miệng há to hết cỡ, không chỉ họ, các bậc cao tầng ngồi trên cũng phải thốt lên kinh ngạc.
Đại tá Hoàng quay hoắt sang nhìn lão hiệu trưởng: “Này lão già, chơi tôi à??? Sao không nghe ông nói gì về cậu nhóc này?”
Đáp lại, hiệu trưởng nở một nụ cười, tư thái ung dung, vuốt râu rồi nói: “Nào giám, ăn may thôi, một lần chơi lớn xem thiên hạ có trầm trồ ha ha”
“Thật khó mà tin được, năng lực như này không thi học viện, sao lại ở nơi rách nát này tranh phong?”
“Chấm hỏi rách nát?? Còn đỡ hơn cái trại hôi nách của ông”
“Thế nào là là trại hôi nách??”
…..
Lúc này tại phòng chờ, Alex, Thành Lương và Garo cả ba được một phen kinh ngạc. Không phải vì siêu năng lực bá đạo ngoài kia mà là việc cả ba người bọn hắn đều đã vào vòng hai. Năm nay không hiểu là năm con gì, lớp lưu ban cũng có những nhân vật đáng gờm như vậy.
Sàn thi đấu 3.
Một thiếu nữ dáng người hoàn hảo, gương mặt khả ái. Cầm trong tay song kiếm, xuất ra những đường kiếm đầu tiên, kiếm ra khí thế, tư thái uốn lượn. Huyễn huyễn như nước lại nhanh mạnh như sóng.
Sóng lượn xa trường.
Cơ thể thiếu nữ ấy uyển như nước, kiếm pháp điêu luyện, tinh diệu vô cùng. Thiếu niên bị nàng chém qua đã ngã gục trên sàn, không còn phản kháng.
“Mai Xuân Sang không còn khả năng chiến đấu, Vĩ Thúy thắng” Mr. Bứng nói.
“Vậy là trận đấu cuối cùng đã kết thúc, kết quả đã có trên màn hình, chúc mừng các thí sinh đã qua vòng một, đồng thời chia buồn đến những ai đã rớt, cứ coi như là một cuộc trải nghiệm thôi, thất bại của hôm nay vẫn chưa là gì cả”
“Thế thôi, để không làm mất thời gian của mọi người, chúng ta sẽ bước vào vòng hai ngay bây giờ”
Lúc này, các dòng chữ lần lượt hiện lên màn hình “Vòng 2-4: Đấu đội”
Đang tiến hành sắp đội…. 1500 tấm ảnh quay úp lại, tiến hành sóc ngẫu nhiên.
Đội 1: Kaza, Đăng Hải, Hoàng Huy….
Đội 2: ….
Đội 3: ….
….
Đội 12: Alexander Nguyễn, Noan, Đặng Thảo Yến, Lê Nhân Tâm, Barron.
….
Đôi 75: Thành Lương, Minh Ngọc, Yến Nhi….
….
Đội 123: Vĩ Thúy, Ưng Hoàng Phúc, Thiên Ngọc…
….
Đội 277: Nhật Hoàng, Phong Khải, Hoàng Thanh Nhạc…
….
“Tất cả các bạn có 15p để hội họp và ổn định, 15p sau tiến hành thi đấu, đội nào thiếu thành viên trực tiếp bị loại”
Sau 15p, 300 tổ đội đã có mặt tại sảnh chờ.
Lúc này, cánh cửa dẫn đến sân thi đấu mở rầm xuống, ba trăm đội tuyển hiên ngang bước ra dưới sự hân hoan cổ vũ của khán đài. Từng tiếng pháo tay, giấy bay đầy đường.
Thế là những trận đấu đầu tiên bắt đầu nổ ra. Đây mới thật sự là thi đấu, những bài đánh lần lượt xuất hiện, những đường lối chiến thuật đỉnh cao. Nó tạo nên những pha giao tranh gay cấn hay những màn trình diễn kỹ năng đầy bá đạo, từng phút từng giây đều vô cùng hấp dẫn lôi cuốn. Đây mới thật sự là những gì khán giả cần.
Lúc này tại sảnh chờ, đội số 12.
“Chào mọi người mình là Nhân Tâm, năng lực: cuồng phong, đây có lẽ là lần đầu chúng ta hợp tác với nhau, mình mong mọi người cùng chia sẻ những thông tin, những bài đánh mà các bạn đã nghiên cứu trước đó”
“Chào bạn mình là Barron, siêu năng lực: thiết giáp”
“Chào mọi người, mình tên Thảo Yến, siêu năng của mình là tiên cung”
“Noan, hắc hỏa”
Alex khi ấy định mở lời giới thiệu thì…
“Được, đã giới thiệu xong, tiếp theo mình muốn chúng ta nghiên cứu một chút về lối đánh của nhóm, mọi người có thông tin gì về đối thủ mà chúng ta sắp phải gặp không?”
“Mình có biết một chút…”
….
Đám người này thật sự coi Alex như không tồn tại, cả bọn cùng nhau bầu trưởng nhóm, nói đủ chuyện trên trời dưới đất, Alex thì chỉ ngồi một góc lắng nghe, hẳn là rất biết thân biết phận đi.
“Tiếp theo, mời đội số 12 và 13 bước lên sàn thi đấu” Mr.Bứng cất giọng nói.
Lúc này cả đội mới trầm tĩnh lại, Nhân Tâm nói: “Được, cứ như kế hoạch đã định, tùy cơ ứng biến”
“Rõ!!” Cả bọn đồng thanh đáp (trừ Alex)
“Còn cậu… Alex phải không? Lát nữa lên sân thì đứng sau tôi, kẻo lại làm liên lụy mọi người, chúng tôi không mạnh đến mức vừa đánh nhau vừa bảo vệ một tên gà mờ như cậu” Thảo Yến mở giọng buồn chán mà nói.
“Đúng đó, cậu tốt nhất nên tự bảo vệ chính mình thì hơn, đừng làm gì cả để bọn tôi bớt việc ” Barron nói.
“Đã là lưu ban lại còn tham gia thi đấu, giỏi cái làm khổ người khác, sao chúng ta lại xui xẻo vậy chứ?”
“Tôi hiểu rồi” Alex nói.
… Thế là cả đội cất bước ra sân, tiếng cổ vũ vang lên tán loạn, bọn DK lại bắt đầu rầm rộ như đánh trận.
“Theo kế hoạch đã định, dàn đội hình” Nhân Tâm nói, hắn hiện đang là đội trưởng.
Thiết giáp Barron phụ trách bảo vệ Thảo Yến, Noan và Nhân Tâm sẽ đứng đầu giao tranh, phía tương tự bên đối phương cũng đã dàn đội hình.
Chuẩn bị.. 3..2..1…Lá cờ trọng tài phất lên, trận đấu bắt đầu.
“ĐÁNH!!!” Nhân Tâm hét lớn.
Phong Quyển Thiên Không… Từ cơ thể Nhân Tâm, những làn gió liên tục xoáy vòng, chúng cuộn vào nhau tạo thành cơn cuồng phong hướng thẳng về đội bạn. Noan thấy vậy cũng nhanh chóng phối hợp, cậu cũng tạo ra một vòng xoắn lửa hướng đối phương mà đánh.
Vậy nhưng đội bạn cũng không phải dạng vừa, lúc này một thiếu niên bước ra, hắn búng một phát. Lập tức, cả hai luồng phong hỏa đứng bất động trên không.
“Ù!!! Là khiển nguyên tố, năng lực này cho phép người sở hữu cướp đoạt nguyên tố chi lực, tuy nhiên chỉ khi người ta xuất chiêu thì mới có chiêu để cướp, vậy nên nó chẳng khác nào kiểu, anh mạnh thì tôi mạnh, anh yếu thì tôi yếu, năng lực dựa rất nhiều vào ngoại lực, khắc tinh lớn nhất là công vật lý”
Phản kích!
Lập tức hai luồng phong hỏa xoáy quyện vào nhau, chúng kết hợp tạo ra một chiêu thức còn bá đạo hơn khi nãy, hướng về chỗ hai người Barron, Thảo Yến mà đánh. Nhưng phản ứng cả hai rất nhanh, Thảo Yến lập tực vận siêu năng của mình, một cây cung vàng lập tức hiện ra.
Thiếu nữ kéo dây ra sau, tức khắc.. từ trong không khí, những luồng sáng dần hội tụ, nó tạo nên một mũi tên thất sắc đầy huyền ảo.
Xuyên Tâm Tiễn…PHÍU!!
Khi tên bắn ra, nó lập tức xuyên thủng luồng ám kình kia, đánh tan cuồng phong, một đường bắn thẳng đến đội bạn.
Lúc này, những khối đất đá kết lại thành đôi bàn tay. Một thiếu niên đô con bình tĩnh vận siêu năng của mình.
Hạch bàn thủ.
Đôi tay đất đá chắp lại lấp tức đánh tan khí tức của xuyên tâm tiễn.
“Mọi người, xuất hết năng lực đi” Cao Đăng nói, hắn chính tên sở hữu khiển nguyên tố của đội bạn.
Theo lệnh của hắn, tất cả thành viên lập tức xuất hết năng lực, đất, lôi, hỏa. Ba thứ năng lực giờ đây được hắn hợp nhất, nó tạo nên một mũi giáo khổng lồ, lừng lững trên không. Uy lực mà nó tỏa ra khiến kẻ khác thật sự choáng ngợp.
Mặt của Nhân Tâm và Noan đã tái đi trông thấy. Đối diện với siêu năng ấy, hai người bọn hắn đã hoàn toàn bị phế, có tung chiêu thì cũng chỉ góp thêm sức mạnh cho bọn họ mà thôi.
Bắn. Mũi giáo bắn xuống với uy lực cực mạnh.
“Các người quá xem thường người khác rồi” Lúc này Barron nhảy lên, toàn thân biến thành thiết giáp. Những đường vân chằng chịt nổi lên trên người của cậu.
Thiết giáp công.
Đôi tay barron hóa cứng như thép những luồng xung khí liên tục xoáy đều trên tay của cậu, toàn bộ sức mạnh, cậu ta dùng để đỡ một đòn này. Đánh!!!!
BÙM!!! Khói bụi mù mịt.
Tuy thành công đánh tan một chiêu vừa rồi những thương tích Barron nhận lại cũng không phải nhỏ. Bản thân cậu ta đã mất khả năng thi đấu, ngã quỵ xuống đất.
“Tôi nghĩ các cậu nên hàng đi là vừa” Cao Đăng đắc ý nói.
“Hừ.. thế thì chưa chắc” Thảo Yến lạnh nhạt nói, trong lúc Barron đứng lên đỡ đòn thì cung trong tay cô ấy lại lần nữa sáng lên, những luồng nguyên năng ồ ạt đổ về, nó hội thành mũi tên sáng chói, chiêu này tỏa ra khí thế ngút trời, tên này nếu bắn ra đội bạn chắc chắn nếm trải thất bại.
Nhưng trái ngược với những ý nghĩ của Thảo Yên, Cao Đăng lại nở một nụ cười hết sức tự tin: “Không, chắc lắm”
Sực… tiếng dao xuất khỏi vỏ.
Bấy giờ kề ngay cổ Thảo Yến đã là một thanh dao sắc nhọn, đây là thành viên cuối cùng của đội 13, năng lực của hắn là tàng hình. Nhân lúc người khác đánh nhau, hắn đã vòng ra phía sau và đã bắt thóp được thiếu nữ.
Lúc này cả bọn mới ngớ người, “Không!!!… từ khi nào??” Thảo Yến ánh mắt đầy kinh ngạc.
“Hàng được rồi chứ? Chỉ là một cuộc thi thôi mà hihi” Cao Đăng cười nói.
Thảo Yến bất lực thả hai tay xuống, chiếc cung vàng triệt để tiêu tán.
“Tôi chịu thua” Thảo Yến cay nghiệt nói.
“Tôi cũng vậy” Noan
“Tôi cũng vậy” Nhân Tâm giơ tay hàng rồi nói.
Chủ lực bị khống chế thì trăm phần là đã thất bại, Noan hay Nhân Tâm cơ bản không thể đánh tiếp được, đối phương sở hữu năng lực khiến nguyên tố, bọn hắn muốn nhưng là lực bất tòng tâm.
“Nước mắt em rơi trò chơi kết thúc, trọng tài mau tuyên bố đi” Cao Đăng cười nói cợt nhả rồi quay sang nhìn trọng tài.
Nhưng trái lại, trọng tài mặt lạnh như tiền, nói hắn một câu: “Phải là tất cả thành viên đầu hàng hoặc mất khả năng thi đấu thì mới tuyên bố được”
Cao Đăng khó chịu nhìn thoáng một lượt rồi mới chịu dán mắt lên người Alex, cái tên này nãy giờ cứ bỏ tay vào quần, bản thân thì lộ đầy sơ hở, đứng làm cảnh thì có chứ đánh đấm cái vẹo gì?
“Haizz… cục tạ chứ thành viên cái nỗi gì, lưu ban như hắn chẳng làm nên trò trống gì đâu… mau tuyên bố đi”
Trọng tài lạnh nhạt không nói thêm gì..
“Haizz, phiền phức, Minh Hải cậu nãy giờ vẫn chưa thể hiện được nhiều, cậu lên giải quyết hắn đi, nhanh nhanh chút” Cao Đăng nói trọng tài không được thì quay sang nói với đồng bạn bên cạnh.
“Oke.. Ngon” Minh Hải vui sướng bước ra khỏi hàng, hắn dẫm chân nhảy thẳng đến chỗ Alex. Lúc này khi còn đang trên không, đôi tay hắn vận ra lôi đình chi lực, ánh sáng lôi đình liên tục chớp động khiến ai ai cũng lóa cả, sức mạnh vô cùng khủng khiếp, Alex mà trúng chiêu này thì nằm viện cả tháng chứ chả chơi.
Đối diện với lôi đình bá đạo, thiếu niên ấy vẫn ung dung tư thái, khóe môi hắn chợt nở nụ cười theo một cách… man rợ.