Từ trước tới nay Tô Cẩm Khê là cô gái ngây thơ và hoạt bát, nay lòng cô lại mang tâm sự nặng nè, không ai có thể giúp cô giải quyết vần đề này, chỉ có cô mới có thể tự mình lựa chọn.
Tư Lệ Đình cũng nhận ra cô đang có tâm sự, nữ giới và nam giới có lối suy nghĩ khác nhau.
Nếu cô trở nên lạnh nhạt như mình, thì có lẽ anh sẽ không thích cô.
Anh thích Tô Cảm Khê tốt bụng và ngây thơ, nhưng chỉ có chuyện này là anh không thể giúp cô giải quyết.
Anh đưa cô đến lầu, Tô Cảm Khê chào tạm biệt anh, “Chú ba, ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
Cô đi về hướng căn hộ của mình, giọng nói của Tư Lệ Đình truyền đến: “Tô Tô, còn hai ngày nữa.”
Tô Cảm Khê hơi dừng lại, cô không quay đầu, “Ừm.”
Tư Lệ Đình nhìn ánh sáng ở tầng một của cầu thang hẹp.
Cho đến khi căn phòng nhỏ của cô tràn ngập ánh đèn vàng, Tư Lệ Đình mới lên xe rời đi.
Tư Lệ Đình ngồi trên xe, Tô Cẩm Khê nằm trên giường, cùng lúc đó Đường Minh đưa Bạch Tiểu Vũ về nhà, chìm trong mập mờ.
“Minh, tối nay hải sản ăn rất ngon, nhưng em chưa uống thoả thích.
Anh uông thêm vài ly với em.”
Bạch Tiểu Vũ mời, ý tứ trong lời nói không cần nói đã rõ.
Không phải Đường Minh không hiểu, mà là anh ta không muốn.
“Tối nay anh về công ty làm thêm giờ, em ngủ sớm đi.” Anh không còn có cảm giác như trước đây với Bạch Tiểu Vũ nữa.
Cho dù cô ta lột quần áo trần truồng trước mặt mình, những gì hiện lên trong đầu anh ta là gương mặt của Tô Cẩm Khê.
Trên gương mặt Bạch Tiểu Vũ thoáng qua một tia thất vọng, “Minh, dự án kia quan trọng như vậy sao? Gần đây anh gây đi.”
“Một dự án lớn, em biết mà, ông nội vẫn luôn coi trọng anh.
Anh phải làm ra thành tích, như thế ông nội mới yên tâm giao toàn bộ tập đoàn Đường thị cho anh.”
Lý do cự tuyệt của anh ta rất hoàn hảo, không thể tìm ra sai sót nào, nhưng Bạch Tiểu Vũ lại không vui.
“Được rồi, vậy anh nhớ chú ý sức khỏe, đừng để mệt mỏi.”
“Anh đi đây.” Đường Minh không chút do dự rời đi.
Nhìn bóng lưng anh ta rời đi, Bạch Tiểu Vũ cảm thấy trong lòng như có một khối đá đè nặng khiến cô ta khó thở.
Rõ ràng là Đường Minh vẫn đi ăn cùng cô ta như trước, gọi món cô ta yêu thích, đặt nhà hàng cô ta thích.
Thẻ tín dụng đưa cho cô ta cũng không bị giới hạn, cô ta có thể mua bất cứ thứ gì mình muốn.
Anh ta là một người tình tốt mà tất cả phụ nữ ngưỡng mộ, chu đáo và lịch lãm, nhưng rốt cuộc là còn thiếu thứ gì?
Từ lúc trở về từ suối nước nóng Hoa Vũ anh ta đã không chạm vào mình, lúc đầu cô ta còn nghĩ có liên quan đến Tô Cẩm Khê.
Cô ta âm thầm dò hỏi vài lần, cũng không tìm thấy dấu vét liên lạc giữa Đường Minh và Tô Cẩm Khê, quả thật là anh ta tăng ca.
Cảm thấy có vấn đề nhưng không thẻ tìm ra vấn đề, đây mới là vấn đề lớn nhất.
Đường Minh không quay lại công ty, cũng không về nhà.
Ma xui quỷ khiến anh ta đến dưới lầu Tô Cẫm Khê, nhìn đèn trong phòng cô từ sáng chuyển sang đen.
Anh ta ngồi trong xe ngây ngốc cả một đêm.
Sáng hôm sau Tô Cẩm Khê xuống lầu anh ta mới tỉnh, Tô Cẳm Khê khó hiểu nhìn Đường Minh.
“Anh Minh, sao anh lại ở đây?”
Đường Minh cũng không biết làm sao mình lại ngủ thiếp đi, lần đầu tiên làm ra chuyện xấu hỗ như vậy.
“Khu khụ, tôi thuận đường ghé qua đón cô đi làm.”
“Ở đây xe buýt rất thuận tiện, tôi đi xe buýt…”
“Cô là bà Đường, tôi đưa cô đi làm là chuyện bình thường.” Đột nhiên Đường Minh nghiêm mặt nói.
Ở đây không có người nhà họ Đường, lý do của anh ta khiến Tô Cẩm Khê cảm thấy lạ.
“Anh Minh, anh…”
Đường Minh cũng không biết sao mình lại không cần thận nói ra lời trong lòng, rất nhanh anh ta lấy lý do khác.
“Là mẹ tôi, hôm đó cô nôn nên bà ấy tưởng cô mang thai, cho nên bà ấy đề tôi đưa đón cô đi làm.”
“A? Tôi, sao tôi có thể mang thai?” Bây giờ Tô Cẩm Khê mới hiểu tại sao ngày hôm đó mẹ Đường lại bất thường như vậy, hoá ra bà ta cho rằng mình mang thai đứa con của nhà họ Đường.
“Mẹ tôi không biết.
Hôm khác tôi sẽ tìm chút thời gian giải thích với bà ấy.
Cô lên xe đi tôi đưa cô đi làm.”
Lời nói của Đường Minh như một hồi chuông cảnh tỉnh cho Tô Cẩm Khê, trước kia lúc Tư Lệ Đình muốn cô là trong thời kỳ an toàn.
Hai ngày qua không phải là thời kỳ an toàn, hai người cũng không làm biện pháp gì, nhỡ đâu cô mang thai đứa con của Tư Lệ Đình thì phải làm sao bây giờ?
Nghĩ tới đây cô cảm thấy kinh khủng, có đứa bé sẽ khiến mối quan hệ của họ trở nên hỗn loạn hơn.
“Cẩm Khê, sắc mặt của cô rất xấu, đêm qua cô không ngủ sao?”
“Ừ.” Tô Cẩm Khê sợ đến mức lòng bàn tay đổ mồ hôi.
Cô vội lên mạng tra, may mắn còn có một loại thuốc có tác dụng trong vòng 72 giờ.
Cũng may là vẫn chưa muộn, Tô Cẩm Khê thở phào nhẹ nhõm.
“Công việc thuận lợi chứ?” Đường Minh tùy tiện tìm chủ đề nói.
Bây giò Tô Cẩm Khê đang rối rắm không biết nên đi mua thuốc thế nào, cô chưa từng mua loại thuốc đó, liệu người khác sẽ cười nhạo nói cô không biết kiềm chế không?
“Cẩm Khê?” Đường Minh đánh thức cô đang ngắn người.
“Tôi không có.” Tô Cẫm Khê sửng sốt.
“Cô không có cái gì? Cô làm sao vậy? Sắc mặt cô rất tệ, đã xảy ra chuyện gì?” Đường Minh cảm thấy hôm nay Tô Cẩm Khê rất lạ.
“Không, không có chuyện gì, tôi chỉ là đang nghĩ đến một chuyện, anh đến bên kia thì dừng lại đi.”
Thấy cô không muốn nói nhiều Đường Minh cũng không ép, xe chạy tới ngã tư.
Thấy Tô Cảm Khê hoảng loạn nhìn xung quanh giống như ăn trộm, Đường Minh cảm thấy có vấn đề liền dừng xe đi theo Tô Cảm Khê.
Trong đầu Tô Cẩm Khê đã nghĩ ra nhiều cách, không sao cả, hèn hạ, thận trọng.
Sau khi cô bước vào hiệu thuốc, có người bước tới hỏi: “Cô gái, cô cần gì?”
Vốn dĩ cô muốn giả vờ như không có chuyện gì cầm thuốc rời đi, nhưng dưới sự hỏi han nhiệt tình của nhân viên hướng dẫn mua hàng cô lại ngại mở miệng.
“Tôi muốn mua cái đó.”
Nhân viên hướng dẫn mua hàng tỏ vẻ mình hiểu, “Cô gái, cô muốn mua vitamin C phải không? Gần đây, mấy cô gái ở độ tuổi như cô thích mua nó.
Tôi đề nghị cô nên uống kèm với vitamin E để có kết quả tốt hơn.”
Tô Cầm Khê hận không thể đánh cho mình hai gậy, sao cô lại xấu hỗ không dám mở miệng?
“Cảm…Cảm ơn.” Cô nghiến răng nghiền lợi nói.
Thấy cô vẫn chưa rời đi, nhân viên hướng dẫn viên mua hàng lại hỏi: “Cô gái, cô còn cần gì nữa không?”
“Tôi muốn mua cái đó, viên thuốc nhỏ màu trắng.” Cô nói rõ ràng như vậy, chắc cô ta cũng hiểu rồi chứ?
“Ò, cô gái, tôi biết rồi.” Nhân viên hướng dẫn mua hàng lại càm một lọ thuốc trên giá lên, “Viên thuốc nhỏ màu trắng, cô còn muốn mua viên canxi đúng không?”
Tô Cẩm Khê nói không nên lời, chẳng lẽ nhìn cô yếu ớt như vậy, cô ta nhất định phải bán sản phẩm chức năng cho mình sao?
Sau khi nhận viên canxi, Tô Cẩm Khê cho rằng bản thân đã mua ba lọ, cũng coi như mình là khách hàng lớn, xấu hỗ không dám lên tiếng.
“Cái đó, cô ghé qua đây, tôi nói cho cô một bí mật.”
Nhân viên hướng dẫn mua hàng ghé tai đến gần miệng Tô Cẩm Khê, Tô Cẩm Khê thì thầm: “Cái kia, thực ra tôi muốn mua thuốc tránh thai.”
“Ò, cô gái, cô muốn thuốc tránh thai, Tiểu Phương, mang một hộp thuốc tránh thai qua đây.”
Nhân viên hướng dẫn mua hàng thấy nhiều trường hợp như vậy rồi nên họ không thấy xấu hổ chút nào, nhưng Tô Cẩm Khê nghe thấy giọng nói lớn của cô ta, cô cảm thấy mọi người trên toàn thế giới đều biết cô mua thuốc tránh thai.
Cô nóng lòng muốn chui đầu xuống sàn nhà.
“Cô gái, cô đến quầy thu ngân tính tiền.”
Tô Cảm Khê như một quả bóng xì hơi, định trả tiền thì phát hiện mình quên mang ví.
Lúng túng, xấu hổ chưa từng thấy.
“Cô gái, tổng cộng là 306 tệ.”
Một bàn tay mảnh khảnh xuất hiện trước mặt Tô Cầm Khê, bốn tờ tiền màu hồng được đặt trên quây.
“Anh…Minh.” Tô Cẩm Khê cảm thấy mình chui xuống sàn nhà cũng vô dụng, phải chui vào ngoài không gian mới tốt.
Chắc chắn Đường Minh đã nhìn thấy hộp thuốc tránh thai! ! !
“Thưa anh, đây là tiền thừa của anh, chẳng qua, loại thuốc này không nên uống nhiều, nếu không sẽ có hại cho phụ nữ.”
Nhân viên thu ngân chém thêm một đao khiến Tô Cẩm Khê nói không nên lời, biết thế cô không nên tới đây.
“Tôi biết rồi.” Đường Minh nhìn thấy cô gần như cúi đầu xuống đất giống như con chim cút, hóa ra đây là nguyên nhân khiến cô bồn chồn.
Cầm lọ thuốc lên, Đường Minh ôm cô rời đi, muốn giúp cô giảm bớt xấu hỗ.
Sau khi ra khỏi hiệu thuốc mặt Tô Cảm Khê vẫn chưa hết đỏ, giọng cô như muỗi kêu, “Cảm ơn.”
“Anh ta là ai?” Trong lòng Đường Minh không bình tĩnh như vẻ bề ngoài.
Bây giò cô mua thuốc này điều đó chứng minh gần đây đã xảy ra chuyện như vậy, tối hôm qua cô ở nhà, ban ngày cô đi làm, rốt cuộc thằng đó là ai?
Lần trước anh ta có thể giải thích là do dùng thuốc, nhưng lần này cả hai đều ở trạng thái tỉnh táo.
Rõ ràng Tô Cẩm Khê đã nói cô có người mình thích, làm những việc đó với người cô thích là điều bình thường.
Nhưng nghĩ đến cảnh tượng cô nằm dưới thân người ta hoan ái Đường Minh cảm thấy rất khó chịu, làm sao có thể, sao có thể!
“Xin lỗi, tôi không thể nói.” Tô Cảm Khê cắn môi không trả lời.
Đường Minh tức đến nỗi sắp nỗổ tung! Cố tình là ngay từ đầu anh ta đã lập ra một thoả thuận không can thiệp vào chuyện của nhau.
Cái thoả thuận chết tiệt, nếu sớm biết mình sẽ trở nên như thế này, anh ta chắc chắn sẽ không đưa ra một thỏa thuận như vậy.
Đường Minh mua một chai nước khoáng cho cô, “Tôi không quan tâm anh ta là ai, sau này cô nên quý trọng bản thân mình nhiều hơn đi.
Người đàn ông đó thực sự yêu cô sẽ không bao giờ cam tâm để cô phải khổ, lần sau đừng uống loại thuốc này nữa.”
Không đợi Tô Cầm Khê trả lời Đường Minh đã rời đi, Tô Cảm Khê cầm chai nước khoáng.
Tư Lệ Đình không yêu cô sao? Trong chuyện này cô không có kinh nghiệm, trước đó cô cũng chưa từng nghĩ đến việc mang thai.
Cho đến khi Đường Minh nhắc nhở cô, cô mới phản ứng lại, mình còn không hiểu Tư Lệ Đình sao? Lần nào anh cũng bùng phát trong cơ thể cô.
Tô Cẩm Khê bóc những viên thuốc ra, nuốt nó, rõ ràng là một loại thuốc không có vị gì, nhưng không hiểu sao cô lại cảm thấy hơi đắng.
Đường Minh tức giận đùng đùng vội vàng trở về phòng làm việc, trước tiên anh ta tắm rửa thay quần áo, việc thứ hai là gọi trợ lý vào.
“Anh đi tra chuyện này cho tôi, ở phòng kinh doanh Tô Cẩm Khê đã làm những gì!”
“Vâng, tổng tài.” Đây là lần thứ hai trợ lý Chiêm nhìn thấy Đường Minh, người luôn khiêm tốn, nay lại tức giận.
Hai lần anh ta tức giận đều liên quan đến Tô Cẩm Khê, lần thứ nhất là do quản lý Trương, lần này cô Tô lại làm gì rồi?
Trợ lý Chiêm không biết quan hệ giữa Tô Cảm Khê và Đường Minh, lúc Đường Minh yêu cầu mình đưa cô đến bộ phận tiêu thụ, anh ta cũng nghỉ ngờ quan hệ giữa hai người.
Sau khi đưa Tô Cầm Khê đến bộ phận tiêu thụ, Đường Minh không hề hỏi lại, trợ lý Chiêm cảm thấy mình suy nghĩ nhiều.
Mối quan hệ giữa tổng tài và cô Bạch cũng rất tốt, anh ấy không phải là người dễ thay đổi tình cảm.
Nhưng hôm nay Đường Minh lại nổi giận với Tô Cẳm Khê, trợ lý Chiêm lại bắt đầu suy đoán quan hệ giữa hai người họ.
Sau khi điều tra một số việc, trợ lý Chiêm đã nhanh chóng quay lại báo cáo.
“Gần đây cô Tô đang thực hiện dự án hợp tác với bên Đề Hoàng.”