Chương 539:
Hứa Phong kiểm tra nội dung bên trên xác nhận là đúng, sau đó mỉm cười cát bản hợp đồng đi.
“Cô Hoa chờ một chút, hiện tại chỉ cần tổng giám đốc ký tên và đóng dấu, hợp đồng của chúng ta sẽ chính thức có hiệu lực.”
“Khi nào thì tổng giám đốc tới?” Hoa Tinh có hơi lo lắng nói.
“Cô Hoa rất nóng lòng muốn gặp tổng giám đốc của chúng tôi à?”
“Cũng không vội, chỉ là đã lâu không gặp, muốn nhớ lại quá khứ mà thôi.”
“Bây giờ tôi sẽ giúp cô hỏi xem thế nào.” Hứa Phong bước sang một bên gọi điện cho Có Cẩm.
Vốn Cố Cảm đã đến dưới lầu, bát lực là Tư Lệ Đình lại chọc ghẹo cô ép cô hôn này hôn nọ. Cố Cẩm trả lời điện thoại của Hứa Phong mà mặt đỏ tim đập mạnh.
“Tôi sắp lên đến rồi đây.”
Cố Cảm đẩy Tư Lệ Đình đang lưu luyến không rời ra: “Chú ba, anh đừng nháo nữa, có người không chờ được muốn gặp em.”
Tư Lệ Đình sửa sang lại quần áo cho cô, rồi mới buông Có Cảm ra.
Hứa Phong đúng giờ báo lại: “Cô Hoa, tổng giám đốc sẽ tới đây ngay.”
“Ừ”
Hoa Tỉnh vội vàng vào nhà vệ sinh dặm lại lớp trang điểm đợi Tư Lệ Đình đến, nghe thấy tiếng mở cửa, cô ta vui mừng khôn xiết. Khoảnh khắc cánh cửa mở ra, gương mặt tươi cười của cô ta cứng đờ tại chỗ.
Hoa Tinh đã sẵn sàng đợi để được gặp Tư Lệ Đình, nhưng cô ta không ngờ tới người bước vào lại là người cô ta ghét cay ghét đắng.
“Cô tới đây làm gì?” Hoa Tinh thầm cầu nguyện trong lòng sự xuất hiện của Có Cẩm chỉ là sự trùng hợp.
Ngay lúc này, cô ta không liên kết Cố Cẩm với tổng giám đốc, cho rằng Có Cẩm chỉ đến tìm Tư Lệ Đình.
“Cô Hoa, không ngờ chúng ta lại gặp nhau sớm như vậy.”
Cố Cảm tươi cười bước vào.
Lần trước Có Cẩm giẫm lên váy cô ta khiến cô ta ngã rất khó nhìn, khoản này Hoa Tinh nhớ rất rõ.
Sau đó trên mạng có rất nhiều tin tức tiêu cực về cô ta, nếu nói không liên quan đến người phụ nữ này thì cô ta sẽ không hề tin.
Cô ta ghét Cố Cẩm đến chết, nhưng có tình người ta lại là nữ chính nỗi nhất, điều này hoàn toàn khác với ảnh hưởng tiêu cực của cô ta.
Người phụ nữ này trông rất giống Tô Cẩm Khê, bây giờ lại là ngôi sao nữ, Hoa Tinh rất sợ Tư Lệ Đình sẽ ở bên cô ấy.
Gặp Cố Cẩm ở đây khiến Hoa Tinh cảm tháy rất bát an, cô ta đã không còn con át chủ bài đấu với Cố Cẩm.
“Đồ đàn bà độc ác, lần trước cô cố ý giẫm lên váy của tôi khiến tôi trở nên xấu xí như vậy.”
Cố Cẩm khẽ mỉm cười: “Cô Hoa cũng từng làm những chuyện đó với tôi mà, tôi chỉ sơ ý trượt chân thôi.”
“Hừ, xảo trá, cô dám nói những vụ bê bối kia không liên quan đến cô không?”
“Vụ bê bối? Những gì đã đăng trên mạng không phải là sự thật sao? Rõ ràng là nói có sách mách có chứng, nếu không phải là sự thật, tại sao cô Hoa lại không đứng ra làm rõ?”
Biết rõ người phụ nữ trước mặt này giở trò quỷ, nhưngHoa Tinh cũng không làm gì được.
“Dù sao tôi cũng không có gì để nói với cô, cô đi ra ngoài.”
Hoa Tỉnh chỉ ra cửa, cô ta rất tức giận khi nhìn thấy gương mặt giống hệt Tô Cẩm Khê này.
“Tôi đi rồi thì ai sẽ ký hợp đồng cho cô?” Cố Cẩm lười biếng nói.
“Cô có ý gì?” Hoa Tinh cảm thấy có gì đó không ổn.
Hứa Phong khoanh tay đứng nhìn, cung kính cúi đầu chào Có Cẩm: “Tổng giám đốc.”
“Anh gọi cô ta là gì?” Hoa Tinh sững sờ tại chỗ.
Lúc này Hứa Phong mới giới thiệu: “Đây là tân tổng giám đốc của công ty chúng ta.”
“Cô ta… là tổng giám đốc?” Nghe được đáp án Hoa Tinh cảm thấy rất khó tin, cô ta luôn cho rằng người đứng sau giúp mình là Tư Lệ Đình.
Hôm qua cô ta có ý hỏi Hứa Phong có phải là tổng giám đốc không, anh ta nói phải, nhưng không nói rõ là tổng giám đốc nào.
Nói cách khác, từ đầu đến cuối đây là một cái bẫy.