Khi vừa gặp nhau, Bạch Tiểu Vũ liền nhào về phía Đường Minh, “Minh, em rất nhớ anh.
”
“Trễ rồi, đi ăn thôi.
” Đường Minh kéo cô ta ra khỏi ngực.
Lần nữa ngồi trên xe Đường Minh, Bạch Tiểu Vũ biết điều hơn trước nhiều.
“Tô tiểu thư bị thương thế nào? Em thật sự không có ý làm như vậy với cô ấy.
”
“Anh không hy vọng lại xảy ra chuyện như vậy nữa, nghỉ ngơi mấy ngày sức khỏe của cô ấy đã tốt hơn rồi, hôm nay cô ấy sẽ về lại nhà mình, chỉ có chuyện bắt buộc mới quay lại biệt thự, sau này em đừng đi làm phiền cô ấy nữa.
”
“Minh, em biết rồi, em sẽ không làm ra chuyện như vậy nữa, nhưng anh cũng phải hứa với em, anh không bao giờ được yêu Tô Cẩm Khê.
”
“Nhạt nhẽo, anh thích ai, em không biết sao?” Đường Minh trong tiềm thức không muốn nói như vậy.
Tô Cảm Khê đã tới nơi hẹn, Giản Quân hướng về phía cô vẫy tay, “Cẩm Khê, ở đây.
”
“Trên đường bị kẹt xe, xin lỗi, em đến muộn.
”
“Không sao, em ngồi xe buýt tới sao?” Giản Quân nhìn cô, kỳ thật anh nhìn thấy trên trán cô lắm tắm máy giọt mồ hôi, nhưng anh vẫn muốn hỏi câu này, thật ra, sâu trong nội tâm anh đang sợ rằng cô được Đường Minh đưa tới.
“Đúng vậy, ban đầu em định đi taxi, nhưng em lại nghĩ tới chỗ này có trạm xe buýt nên đi buýt tới đây.
”
Lông mày Giản Quân giãn ra.
Bạch Tiểu Vũ và Đường Minh cùng nhau bước vào, Đường Minh nhìn thoáng qua thấy Tô Cẩm Khê, cho dù cô ấy đang mặc trang phục công sở, nhưng anh liếc mắt vẫn có thể nhận ra cô.
“Đây không phải là Tô tiểu thư sao? Chúng ta đi qua chào hỏi đi.
” Bạch Tiểu Vũ ngạc nhiên nhìn Tô Cảm Khê và Giản Quân, hai người, người nam thì đẹp trai, người nữ thì xinh đẹp thanh tú.
Chỉ cần không phải là Đường Minh thì Bạch Tiểu Vũ thấy Tô Cẩm Khê thuận mắt hơn nhiều.
Chẳng lẽ là mình đã hiểu làm Tô Cầm Khê, cô ta vốn dĩ đã có bạn trai từ trước?
Đường Minh nhìn thấy lại là người đàn ông kia, trong lòng có chút không vui.
“Không cần.
”
Người phục vụ dẫn hắn và Bạch Tiểu Vũ tới chỗ ngồi, bên trong ngăn cách với chỗ ngồi của Tô Cẩm Khê.
Đường Minh trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Tô Cẩm Khê, chẳng lẽ, trong lòng anh muốn biết Tô Cẳm Khê và người đàn ông kia rốt cuộc muốn nói chuyện gì.
Bạch Tiểu Vũ không phát hiện ra điểm khác thường của Đường Minh, nhìn thấy Tô Cảm Khê có bạn trai soái khí như vậy, tâm trạng của cô ta cũng tốt hơn nhiều.
Lúc trước cô đã phạm một sai lầm lớn, suýt chút nữa đã tự tay mình đẩy Đường Minh ra xa, cô gọi những món mà Đường Minh thích ăn.
Tô Cảm Khê không hề hay biết chuyện Đường Minh đến đây, Giản Quân đã gọi món ăn.
“Giản Quân, sao anh lại gọi nhiều món vậy, chúng ta ăn không hết đâu.
” Tô Cẳm Khê vốn tiết kiệm đã quen nói.
“Không quan trọng, chỉ cần là món em thích là được rồi.
” Giản Quân dịu dàng nhìn cô.
Giản Quân bây giờ so với lúc ở trường học hoàn toàn là hai người khác nhau, Tô Cẩm Khê nghĩ là anh muốn cảm ơn cứu mạng nên mới mời mình ăn cơm, cô cũng không nghĩ nhiều.
“Vậy thì em không khách sáo nữa, nhân dịp hiện tại anh không có phát hỏa em sẽ tranh thủ thời gian mà bóc lột anh, nếu không sau này anh lại phát hỏa ngay cả thời gian gặp mặt cũng không có.
” Tô Cẩm Khê tao nhã cắt lấy miếng bít tết.
Giản Quân nhìn người con gái tao nhã trước mặt, cô là thiên kim tiểu thư cao quý, nhưng lại không vì thế mà kiêu căng.
“Khê, anh có chuyện muốn nói với em.
” Giọng nói anh đột nhiên trở nên ôn nhu, thậm chí ngay cả cách gọi Tô Cẳm Khê cũng thay đổi.
Khi còn ở trường học, anh sẽ gọi cô là bạn học Tô, Tô Cẩm Khê, thân mật hơn một chút là Cảm khê, nhưng hôm nay tiếng gọi Khê này lại khiến cô ngắn ngơ tại chỗ.
“Anh nói đi.
” Tô Cẩm Khê đột nhiên cảm thấy bát an.
Tại lối vào nhà hàng, Ti Lệ Đình thối mặt đi vào, Yên Nhiên ăn mặc gợi cảm đi theo bên cạnh anh.
“Anh Lệ Đình, anh đi chậm chút, chờ em với.
”
Mấy năm trước, Yên Nhiên là ân nhân cứu mạng của anh, nếu không phải hôm nay là sinh nhật Yên Nhiên, T¡ Lệ Đình sao lại đi cùng cô chứ.
Những năm gần đây, Yên Nhiên luôn tìm cách lấy lòng anh, anh không phải không nhìn thấy, chỉ là không thích chính là không thích, ngoại trừ tình cảm anh em, anh đối với cô không có khả năng tồn tại laoij tình cảm khác.
Thầm nghĩ tranh thủ ăn cơm cùng cô ta xong liền rời đi, vừa vào đại sảnh lại nhìn thấy người khiến hắn nhớ nhung.
Vị trí của Tô Cảm Khê đúng lúc lộ ra trước mắt anh, còn Đường Minh và Bạch Tiểu Vũ thì bị tắm rèm che lại nên anh không thấy được.
Đôi mắt lạnh lẽo của anh rơi trên người Giản Quân, bước chân không tự chủ đi về phía chỗ Tô Cảm Khê.
“Anh Lệ Đình, phòng riêng của chúng ta ở bên trong, anh đi đâu vậy?”
“Ngồi bên kia.
” Anh chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh Tô Cẩm Khê.
“Được ạ, anh Lệ Đình thích là được rồi.
” Yên Nhiên vẫn chưa nhận ra Tô Cẩm Khê là cô gái đêm hôm đó.
Giản Quân trìu mến nói với người con gái trước mặt: “Cảm Khê, có một câu nói anh đã giấu trong lòng từ rất lâu, hôm nay nhất định phải nói với em.
”
“Lời gì?”
“Anh thích em, em làm bạn gái của anh nhé?”
Giản Quân thích mình? Tô Cảm Khê không cảm thấy xấu hồ, ngược lại trong lòng có chút bối rối.
“Anh biết rằng em vẫn luôn thích anh, năm ngoái tại sinh nhật anh, thời điểm được người khác thổ lộ,anh từ chối là vì chờ em, nhưng sau đó lại thấy em đốt đi những con hạc giấy mà em đã gấp.
Anh cho rằng chính mình tự mình đa tình nên vẫn chưa từng thổ lộ với em, đến tối hôm đó, em chặn cho anh một bình rượu anh mới biết được hóa ra trong lòng em cũng có anh, đáp ứng làm bạn gái anh được không? Anh sẽ cho em một tương lai thật tốt.
”
Tay cầm dao nĩa của Đường Minh chợt dừng lại, không ngờ đầu Tô Cẩm Khê bị thương là vì người đàn ông này, anh ta nín thở lắng nghe câu trả lời của Tô Cảm Khê.
– Bạch Tiểu Vũ đưa cho anh ta một miêng thịt nướng, “Minh, anh nếm thử đi em.
.
”
“Câm miệng!” Làm sao anh ta có thể cho phép Bạch Tiểu Vũ xen ngang vào thời điểm mắu chốt này được.
“Minh.
.
” Bạch Tiểu Vũ ủy khuất nhìn anh ta, không dám nói thêm lời nà Lúc Ti Lệ Đình tới vừa vặn nghe được những lời này, nếu trước đây thì chắc là Tô Cẩm Khê đã vui vẻ chết đi được.
Người cô thích cũng thích cô, chẳng phải như việc trúng xổ số hay sao?
Nhưng bây giờ lòng cô rất loạn, trong tiềm thức lại muốn cự tuyệt Cô ngắng đầu lên, thấy Ti Lệ Đình đang đi về hướng cô, lại trùng hợp như vậy có thể gặp lại anh.
Đôi mắt người đàn ông tràn ngập lãnh ý, trên người anh toát lên sự lạnh lùng làm người khác muốn tránh thật xa.
“Chú ba.
.
” Cô nhẹ nhàng gọi.
Ti Lệ Đình dừng lại sau đó ngồi xuống bên cạnh cô.
Yên Nhiên không hiểu chuyện gì, “Anh Lệ Đình, anh làm gì vậy?”
“Gặp người quen, chúng tôi cùng ngồi ăn bàn này, hai người không phiền chứ?” Ti Lệ Đình đã ngồi xuống, Ti Lệ Đình làm sao có thể nói không.
Giản Quân cũng nhận ra anh chính là người ôm Tô Cẩm Khê đi, nghe Tô Cẩm Khê gọi anh ta là chú ba, anh ta cũng sẽ không suy nghĩ sang phương diện kia.
“Đương nhiên không phiền, anh Tô, xin chào, chúng ta lại gặp nhau, lần trước cảm ơn anh đã giúp đỡ.
”
Ti Lệ Đình khóe miệng nhếch lên một nụ cười đùa giỡn: “Anh Tô?”
“Tiểu Tô chưa nói cho anh biết mối quan hệ của tôi và cô ấy, sao anh có thể biết họ tôi là họ Tô được?”
“Quan hệ của hai người là gì?” Giản Quân nhìn hai người.