Chương 489:
Nhưng duy nhất Cố Cẩm là không được, dù có chết tôi cũng sẽ không buông cô ấy ra. Anh muốn uy hiếp tôi? Vậy.
phải xem anh có bản lĩnh đó không đã.
Cho dù anh không đến tìm tôi, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho anh, nhà Nam Cung thì đã sao, gia tộc trăm năm thì đã sao.
Chỉ cần Tư Lệ Đình này còn sống một ngày, tôi sẽ đấu đến cùng với nhà Nam Cung các anh! Ai thắng ai thua các người cứ chống mắt lên mà xeml”
“Được, hy vọng việc làm ăn của anh Tư sẽ giống như những gì anh mạnh miệng nói, tôi sẽ chờ xem đề quốc mà anh dày công xây dựng sẽ bị tôi phá nát thế nào, đến lúc đó coi anh còn mạnh miệng nữa được không.”
Nam Cung Mặc nhìn khuôn mặt đầy mùi thuốc súng của hai người, cất giọng yếu ớt: “Em thừa nhận Tiểu Cẩm vừa xinh đẹp vừa tài giỏi, nhưng cô ấy chỉ là một người phụ nữ, hai người có cần lấy cả gia tộc ra để chơi đùa như thế không?”
“Im miệng.” Hai người đồng thanh quát Nam Cung Mặc.
Nam Cung Mặc: ”…”
Hai người mới là anh em thì có, nói cái gì cũng đồng thanh cả.
Xe đã đi được được một đoạn khá xa, kính chiếu hậu đã không còn bóng dáng chạm trán nhau của hai người.
Bàn tay đang đặt trên ngực của Cố Cẩm luôn run ry, trong đầu luôn vang lên câu cuối cùng mà Tư Lệ Đình gọi cô.
Tô Tô.
Tại sao anh ta lại gọi cô là Tô Tô?
“Cô chủ, chị sao vậy? Có phải đang lo lắng cho anh Nam Cung không?” Triệu Lạp phát hiện vẻ mặt cô có vẻ lo lắng.
*Triệu Lạp, tôi với anh Tư đã xảy ra chuyện gì?” Có Cảm đã đọc nhưng tin lá cải trên mạng, nhưng những tin đó không hề đề cập đến chuyện của cô và Tư Lệ Đình.
“Trước đây anh Tư có tặng hoa cho chị, nhưng chị đã ném số hoa đó đi, sau đó anh Tư lại đến đoàn phim đóng thế thân, cho nên tất cả mọi người đều nói với nhau rằng anh ta đang muốn theo đuổi chị.”
“Muốn theo đuổi tôi?” Cô Cẩm càng nghe càng cảm thấy mơ hồ, nếu như Tư Lệ Đình là người cô yêu, tại sao anh ta lại muốn theo đuồi cô?
“Đúng đó, mỗi ngày anh Tư đều tặng hoa cho chị, tất cả mọi người ở đoàn phim đều vô cùng ngưỡng mộ chị.
Anh Tư vừa cao vừa đẹp trai lại có tiền nữa, nhưng em thấy anh Nam Cung có vẻ nhỉnh hơn anh Tư, nhưng suy cho cùng thì vẫn là chị có sức hút.”
“Triệu Lạp, anh Tư đó rốt cuộc là người như thế nào?”
*Ừ thì… Anh Tư anh ta…”
“Anh ta thế nào?”
Triệu Lạp nghĩ một lúc dường như đã nhớ ra điều gì đó: “Anh Tư anh ta là người rất mâu thuẫn, vừa chung thủy vừa đa tình, vừa dịu dàng lại rất lạnh lùng.”
“Chung thủy mà đa tình nữa sao?” Cố Cẩm càng nghe càng khó hiểu.
*Cô chủ chị sống ở Mỹ nên có thể không biết, ban đầu anh Tư là một ông chủ rát kín tiếng.
Chỉ trong vòng vài năm anh ta đã đạt đến đỉnh cao của sự nghiệp, anh ta vốn luôn kín tiếng, ai cũng không biết thân phận của anh ta cả.
Mãi đến khi cô chủ nhà họ Tô xuất hiện mọi người mới biết nhiều anh ta.” Nói đến đây Triệu Lạp nhìn Có Cảm.
*Cô chủ nhà họ Tô.”
“Đúng vậy, những tin tức trên mạng liên quan đến cô Tô đều không còn nữa, cả một tắm ảnh cũng không có.
Nhưng tôi vẫn còn mới mang máng dáng vẻ của cô ấy, cô ấy nhìn có vẻ rất giống chị…”
“Giống bao nhiêu phần trăm?”
“Em cũng chỉ nhìn cô ấy ở trên ảnh thôi, với đã lâu rồi nên cũng không nhớ rõ, khoảng bảy mươi tám mươi phần trăm gì đó.
Lúc đó chuyện của anh Tư và cô Tô ai ai cũng biết, hai người họ không dễ dàng gì mới tiến vào lễ đường cùng nhau, nhưng cũng vào lúc đó lại có người tiết lộ một chuyện.
Nói bọn họ có quan hệ huyết thống, cô Tô không có cách nào chấp nhận được nên đã bỏ đi, nhưng bị rơi xuống biển chết ngoài ý muốn.